✓Chương 251- 260

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hyna Nguyễn

Beta: sontradooo

Chương 251: Có thể nắm chắc mấy phần thắng

Ba người rốt cuộc cũng rời khỏi được vòng vây của phóng viên.

"Yên Nhiên em thế nào rồi? Có bị thương hay không? Đều do anh không có bảo vệ tốt cho em!" Sở Phong tự trách không thôi.

Giang Yên Nhiên ngơ ngác mà đứng ở nơi đó không nói một lời, hiển nhiên là bởi vì sự tình vừa rồi đả kích rất lớn.

Diệp Oản Oản nhẹ nhàng ôm lấy Yên Nhiên, sau đó nhìn Sở Phong mở miệng nói: "Cậu đưa Yên Nhiên trở về đi, trong khoảng thời gian này tốt nhất đừng ra cửa."

Phóng viên sẽ không bao giờ bỏ qua điểm này, khẳng định sẽ quấn lấy Giang Yên Nhiên phỏng vấn cho đến khi sự việc này kết thúc mới thôi.

Quả nhiên, ngày hôm sau màn phỏng vấn Giang Yên Nhiên đã bị phóng viên 'chọn câu lấy nghĩa' mà công bố trên báo, tất cả fans của Hàn Thiên Vũ đều bị nói là fans não tàn, bất luận là người fans nào vì Hàn Thiên Vũ nói chuyện đều sẽ bị "nhân sĩ chính nghĩa" tấn công đến thương tích đầy mình, thậm chí còn xuất hiện nhiều sự kiện tố cáo công khai miệt thị fans của Hàn Thiên Vũ một cách độc ác.

Ngay sau đó, tên phóng viên cao gầy kia tại tờ báo Đông Nam đào ra tin tức mang tính bùng nổ lớn, một người công nhân đã từng làm trong biệt thự của Hàn Thiên Vũ cung cấp thông tin là hắn thường xuyên nhìn thấy Hàn Thiên Vũ một mình đơn độc mang theo bé gái biến mất một buổi chiều, sau đó trong phòng còn truyền đến thanh âm khóc kêu của bé gái kia khiến cho mọi người có vô số tưởng tượng không mấy là lành mạnh.

Toàn bộ chứng cứ hiện có đều ở chỉ về Hàn Thiên Vũ xâm phạm bé gái kia là sự thật, sự kiện ban đầu chỉ trong giới giải trí bát quái bắt đầu nhanh chóng mở rộng thành toàn dân nghị luận...

Nhìn cảnh tượng đang diễn ra, Diệp Oản Oản cúi đầu không chút để ý vân vê cổ tay áo, khóe môi hồng nhuận hơi hơi giơ lên, một giây sau đó cô chợt ngẩng đầu lên, phía trên khuôn mặt tuyệt diễm kia, bất chợt bị sự sắc bén cùng tiêu sái thay thế, từ một cô gái có vẻ mặt nhu mĩ chuyển thành ánh nhìn mang vẻ sắc bén...

Giờ phút này, công ty giải trí quản lý của Hàn Thiên Vũ đang bị phóng viên cùng dân chúng kích động phẫn nộ vây quanh chật như nêm cối.

Cửa sổ bị đập phá, trên cửa dính toàn lá cải trứng thúi thậm chí là mùi phân nước tiểu tanh hôi, một ngày 24 giờ đều có người giơ cao biểu ngữ trên tay lớn tiếng kháng nghị.

"Hàn Thiên Vũ cút ra khỏi giới giải trí đi!"

"Công ty giải trí Hoàn Cầu bao che cho kẻ ác độc!"

"Cho người bị hại một công đạo!"

....

Trong phòng họp công ty giải trí Hoàn Cầu.

Tất cả mọi người đều cúi đầu không nói một lời, không khí ngưng trọng như đông thành băng.

"Hiện giờ sự tình nháo lớn như vậy, một đám người chạy bên ngoài công ty chửi bậy mấy ngày nay không nghỉ, thế mà hiện tại một đám các người lại ngồi đây như người câm! Việc này rốt cuộc nên giải quyết như thế nào mới tốt? Mấy người hôm nay nhất định phải đưa ra cho tôi biện pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề này!" Ông chủ công ty giải trí Hoàn Cầu — Chu Hồng Quang một tay đem đống báo ném lung tung rối loạn trên bàn hội nghị, bạo nộ mà gào thét, thân hình to béo tức giận đến thở dốc, sau đó hắn hít sâu một hơi cưỡng chế bạo nộ trong lòng nhìn về luật sư đang ngồi phía đối diện.

"Tôi hỏi anh, nếu tiếp tục thưa kiện anh có thể nắm chắc mấy phần thắng?"

Sắc mặt luật sư trắng bệch cứng đờ nói: "Hiện tại tất cả dư luận đều có khuynh hướng bảo vệ đứa bé kia, tình cảm của quần chúng đang trào dâng, toà án nhiều ít cũng sẽ chịu áp lực từ dư luận. Cho nên nếu thật sự muốn thưa kiện thì chúng ta phải thu phục được dư luận trước, để làm được điều đó thì chúng ta phải đi tìm kiếm được chứng cứ xác thật mang tính chất có thể xoay chuyển được, chỉ sợ việc đó sẽ mất thêm một khoảng thời gian khá lâu..."

"Thời gian lâu? Muốn kéo dài bao lâu chứ!" Sắc mặt Chu Hồng Quang trầm xuống, sự tình càng kéo dài, đối với Hàn Thiên Vũ mà nói như đối mặt với cái chết. Sự nghiệp hiện giờ của Hàn Thiên Vũ đang trong thời kì hoàng kim, nếu lúc này có tin tức bất lợi dính vào người sợ toàn bộ con đường đã tính trước đó sẽ hoàn toàn biến mất, các đạo diễn cùng nhãn hiệu làm sao lại có thể dùng minh tinh như Thiên Vũ để làm người đại diện nữa?

Luật sư nuốt nuốt nước miếng đưa ra một con số chung chung.

"Trong tình huống tốt nhất cũng phải mất hai đến ba năm......"


Chương 252: Vận mệnh kế tiếp

"Hai đến ba năm sao?!" Sắc mặt Chu Hồng Quang tối sầm, nếu mang theo một vết nhơ như vậy hai ba năm, cho dù cuối cùng chiến thắng thì Hàn Thiên Vũ cũng hoàn toàn bị phế rồi, trong khoảng thời gian đó Thiên Vũ đã không giúp được gì cho công ty còn muốn vô duyên vô cớ làm ảnh hưởng đến danh dự của công ty mấy năm đó nữa sao, Chu tổng thầm nghĩ trong lòng.

"Còn có biện pháp khác không?"

Luật sư chần chờ một lát rồi nói: "Tôi kiến nghị chúng ta nên dùng phương pháp giải hòa, đây có thể là phương án tốt nhất vào thời điểm này để làm chậm ảnh hưởng của chuyện này lại."

Phí Dương vừa nghe xong lập tức nóng nảy nói: "Như vậy sao được, giải hòa chẳng phải chính là chúng ta cam chịu tội danh này sao? Vậy cả đời này của Thiên Vũ liền không có cách nào tẩy trắng chuyện này được?!"

Lúc này, đối diện Phí Dương một người ăn mặc tây trang màu xám, khuôn mặt nho nhã sâu kín mở miệng nói: "Cho nên, chúng ta sẽ vì một mình Hàn Thiên Vũ mà đem toàn bô nghệ sĩ của cả công ty kéo xuống nước sao?"

Phí Dương tức khắc thay đổi sắc mặt: "Chu Văn Bân, lời này anh có ý gì?"

Chu Văn Bân nhún vai: "Phí Dương, làm người cũng không thể quá ích kỷ. Chuyện này là do Hàn Thiên Vũ mà dựng lên, vì vậy đã liên luỵ đến mọi người trên dưới công ty, cổ phiếu ngày càng bị  giảm giá, hiện giờ các người một chút chứng cứ để rửa sạch vấn đề này đều không có, chẳng lẽ còn muốn mọi người trong công ty cùng nhau bị kéo xuống nước chờ chết sao?"

Chu Văn Bân nói xong tức khắc khiến cho không ít người đại diện khác đang có mặt ở đó phụ họa theo.

"Văn Bân nói đúng, thật không đạo lý, làm sao lại muốn tất cả mọi người vì sai lầm của Hàn Thiên Vũ mà chịu thiệt như vậy được!"

"Tôi cho rằng hiện tại giải hòa là phương pháp giải quyết thỏa đáng nhất, đúng lúc có thể ngăn cản được tổn hại mà chúng ta phải chịu!"

Tiếng mọi người nghị luận vang lên, cơ hồ tất cả mọi người đều tán đồng phương pháp giải quyết riêng, thậm chí trong lời nói của không ít người đều lộ ra một cổ oán giận, oán hận việc này của Hàn Thiên Vũ làm liên lụy tới danh dự nghệ sĩ dưới trướng của bọn họ.

Trong trận nghị luận ồn ào khó nghe, sắc mặt Phí Dương ngày càng khó coi đôi tay tức giận đến phát run.

Lúc trước thời điểm Hàn Thiên Vũ như ngôi sao sáng, có bao nhiêu người chạy theo phía sau vuốt mông ngựa, có bao nhiêu người chạy qua muốn Thiên Vũ hỗ trợ cho người dưới quyền mình chứ? Mấy người bọn họ giờ đang ngồi đây bàn luận chuyện của Thiên Vũ có ai chưa từng mượn danh của Thiên Vũ mà hoạt động, làm việc của mình chứ?

Hiện tại là tường đổ thì mọi người bỏ!

"Thiên Vũ nói một câu đi, bọn họ đây là muốn bức tử anh!" Phí Dương nhịn không được lên tiếng nói với Hàn Thiên Vũ – Người vẫn luôn im tiếng không nói lời nào từ nãy tới giờ.

Hàn Thiên Vũ an tĩnh mà ngồi ở trong phòng hội nghị, tiếng nghị luận cùng ồn ào chung quanh dường như hoàn toàn không có nghe được, chỉ là sắc mặt của hắn trắng bệch, mặt lộ ra vẻ tiều tụy mệt mỏi.

Thiên Vũ mắt lạnh nhìn đám người đang muốn đem hắn loại bỏ, ánh mắt bên trong hiện lên vẻ không biết nên nói lời gì.

Chu Văn Bân nghe chung quanh mọi người đều phụ họa với hắn, trên mặt xẹt qua một tia đắc ý không dễ phát hiện, nhìn về phía Chu Hồng Quang nói: "Chu tổng, sự tình liên quan đến danh dự của công ty thỉnh ngài mau chóng đưa ra quyết định!"

Chu tổng nghe thấy tranh luận mà những người phía dưới nói, dù gì hắn cũng luyến tiếc Hàn Thiên Vũ - cây hái ra tiền này. Nhưng nếu xem xét từ tình huống hiện tại thì chuyện muốn đem Hàn Thiên Vũ kéo trở về sợ là không có khả năng, mọi chuyện nếu tiếp tục kéo dài nữa chỉ sợ toàn bộ công ty sẽ bị liên lụy, danh dự các nghệ sĩ khác trong công ty cũng sẽ bị bôi đen.

Phí Dương mắt thấy Chu Hồng Quang đã có chút dao động, vội vàng la lên: "Ông chủ, Thiên Vũ tuyệt đối không có làm việc đó! Chắc chắn là do đôi vợ chồng đó dựng chuyện, bọn họ đã nói rõ thứ mà bọn họ muốn chính là  tiền!! Nếu cứ mơ mơ hồ hồ mà cho bọn họ tiền thì đời này của Thiên Vũ coi như đã xong rồi!"

"Phí Dương, hiện tại Hàn Thiên Vũ có làm chuyện này hay không còn quan trọng sao?" Chu Văn Bân cười lạnh một tiếng, nhìn lướt qua Hàn Thiên Vũ sắc mặt trắng bệch nói: "Quan trọng không phải là hắn làm hay không làm, mà là bên ngoài những người đó đều đã nhận định việc này do Thiên Vũ làm rồi."

Phí Dương đang còn muốn cùng Chu Văn Bân cãi cọ.

Chu Hồng Quang lại chợt giơ tay lên đánh gãy cuộc tranh luận của hai người, hắn trầm giọng nói: "Văn Bân nói không sai, Hàn Thiên Vũ có làm hay không căn bản không còn quan trọng nữa, điều quan trọng hiện giờ là làm như thế nào để giữ gìn ích lợi của công ty."

Chu Hồng Quang nói xong làm sắc mặt Phí Dương nháy mắt biến trắng bệch, hắn cuống quít nhìn về phía Hàn Thiên Vũ.

Vẫn luôn yên tĩnh ngồi ở bên kia, trên mặt tuấn mỹ của Hàn Thiên Vũ giờ chỉ còn lại có chết lặng cùng tĩnh mịch, khi nghe đến câu kia của Chu Hồng Quang—— "Có làm hay không căn bản không còn quan trọng nữa" hắn chỉ là hơi kéo kéo khóe miệng mình lên.

A, không còn quan trọng yếu nữa...

Tất cả mọi người đều cảm thấy chuyện này không còn quan trọng....

Dưới ánh mắt chờ đợi của mọi người, Chu Hồng Quang hít sâu một hơi khóe miệng khẽ nhúc nhích, chuẩn bị mở miệng.

Hàn Thiên Vũ chậm rãi nhắm mắt lại, không cần nghe Chu Hồng Quang nói tiếp, hắn đã có thể dự đoán được vận mệnh kế tiếp của mình rồi...

"Đối với sự kiện gièm pha Hàn Thiên Vũ lần này, trải qua suy xét thận trọng tôi quyết định, vì nhìn đến đại cục chung của công ty cũng như theo lời luật sư đề nghị, lập tức tiến hành đình chỉ công tác cùng...."

"Phanh" một tiếng vang lớn phát ra trong phút chốc làm cho mấy chữ cuối cùng của Chu Hồng Quang biến mất.

Mọi người trong phòng hội nghị theo tiếng vang nhìn lại.


Chương 253: Cậu có biện pháp nào sao?

Cửa phòng họp không biết bị người nào trực tiếp đẩy ra, một người thanh niên xinh đẹp lóa mắt không biết từ đâu đến mà xuất hiện ở cửa phòng họp.

"Ngượng ngùng, xin phép quấy rầy một chút." Thanh niên tuyệt mỹ khóe môi khẽ nhếch phác hoạ ra một đường cong mê hoặc.

Trong phòng họp mọi người cho dù đã nhìn quen các loại mỹ nam cũng không khỏi bị vẻ đẹp kinh diễm của thanh niên này làm cho ngây người.

Nhưng ngay sau đó liền có người nhanh chóng phục hồi tinh thần lại.

Mắt thấy giây phút Chu tổng đang muốn hạ quyết định cuối cùng lại bị đánh gãy, Chu Văn Bân tức khắc lộ ra thần sắc không vui, ánh mắt sắc bén mà nhìn chằm chằm gương mặt thư sinh trước mắt nói: "Cậu là người nào? Ai cho phép cậu tiến vào!"

Phía sau là tiểu trợ lý của Hàn Thiên Vũ mở miệng đáp lại: "Vị tiên sinh này nói có biện pháp có thể giải quyết được nguy cơ lần này của Thiên Vũ..."

Chu Văn Bân hơi hơi nhảy dựng lên, sắc mặt tức khắc càng thêm khó coi: "Phí dương, đây là thuộc hạ anh sao? Sao không hiểu quy củ gì hết thế? Có biết nơi này là nơi nào không? Sao lại có thể tùy tiện cho người lạ tiến vào đây thế? Bảo an đâu, đem người không liên quan này đi ra ngoài cho tôi!"

Bị đánh gãy lời nói Chu Hồng Quang chau mày, nhìn thanh niên ngoài cửa sắc mặt cũng là không vui.

Vài tên bảo an nghe tiếng vội vàng chạy đến giơ tay lên muốn bắt người.

Nhưng mà...

Con ngươi của thanh niên kia đang mỉm cười, lại như có như không mà đảo qua trên người mấy bảo an cao lớn thô kệch kia, khóe môi cong lên một chút, vân đạm khinh phong  đứng ở nơi đó không nhanh không chậm mở miệng nói: "Nếu Chu tổng muốn tự mình huỷ hoại cây hái ra tiền của nhà mình thì có thể để cho bảo an đuổi tôi ra ngoài."

Tiểu trợ lý cũng là vì muốn nghĩ cho Thiên Vũ nhà hắn mà thôi, sau một lúc bị mắng mới suy nghĩ lại, việc mình đem một người lạ vào đây thật quá lỗ mãng, nhưng giờ phút này nhìn thấy cách hành xử của đối phương lại mạc danh cảm thấy an tâm.

Chu Hồng Quang không biết có phải bị ba chữ 'Cây hái tiền' đâm trúng tử huyệt hay không, sắc mặt âm trầm chợt cứng đờ, liền nháy mắt với bảo an đang muốn động thủ mở miệng lên tiếng: "Từ từ đã..."

Mấy bảo an kia lập tức cũng không dám lộn xộn nữa, sắc mặt Chu Văn Bân lại đột nhiên đen một chút, trong ánh mắt lộ ra một cổ bất an.

Chu Hồng Quang ánh mắt sắc bén nhìn thanh niên kia: "Vị bằng hữu này, cậu rốt cuộc là người ở nơi nào, cậu mới vừa nói có biện pháp giải quyết được chuyện của Thiên Vũ là thật sao?"

"Đúng vậy." Thanh niên khoan thai mở miệng, khóe miệng cong lên làm này khuôn mặt yêu nghiệt càng thêm vẻ chói lòa.

Trong phòng họp không ít người đại diện âm thầm kinh ngạc với dung mạo của người thanh niên, trong lòng không khỏi hoài nghi nam nhân xinh đẹp như vậy rốt cuộc là từ nơi nào xuất hiện tới đây?

Chu Hồng Quang khẽ cau mày, hắn xác thật không muốn bỏ Hàn Thiên Vũ, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ thì hắn cũng sẽ không bao giờ chặt cây hái ra tiền này đâu. Sau đó nghe được cậu thanh niên nói là có biện pháp giải quyết vấn đề này thì cho dù chỉ có một tia hy vọng nho nhỏ thôi cũng đủ để hắn mong chờ. 

Vì vậy, hắn cuối cùng cũng nhịn không được hỏi một câu: "Cậu thật sự có biện pháp sao?"

Chu Văn Bân thấy Chu Hồng Quang dao động, tức khắc nhìn chằm chằm cậu thanh niên kia, trong ánh mắt lộ ra một tia âm vụ.

Chỉ cần không có Hàn Thiên Vũ thì nam nghệ nhân mà hắn đào tạo kia ngay lập tức là có thể nương nhờ danh tiếng còn sót lại chút ít của Hàn Thiên Vũ mà tiếp tục phát triển.

Cơ hội này hắn đã phải đợi thật lâu, hiện giờ thật vất vả mới có thể đem Hàn Thiên Vũ dẫm xuống, hắn sao có thể để người khác phá vỡ cục diện mà hắn khó lắm mới có thế này được?

"Ông chủ, người này rốt cuộc là ai chúng ta cũng không biết, làm sao có thể tin tưởng được, vạn nhất là thám tử của công ty đối thủ Hoàng Thiên thì..."

Thanh niên nghe vậy chỉnh chỉnh cổ tay áo, rũ mắt nhẹ nhàng cười nói: "Tôi nếu là thám tử của Hoàng Thiên, lúc này hẳn là nên ở tiệc mừng công rồi, sợ là không rảnh đến thăm quý công ty đâu."

Ý tại lời nói, người sáng suốt đều biết Hàn Thiên Vũ lần này chết chắc rồi, ai còn muốn đi làm điều thừa thãi như vậy chứ.


Chương 254: Làm một giao dịch

Mấy chương này Oản Oản sẽ cải trang thành nam nhé mọi người – Thân.

Trong phòng họp bởi vì sự xuất hiện của một người thanh niên xa lạ đã làm cho không khí có vẻ quỷ dị.

"Cậu rốt cuộc là người nào, ngay cả chúng tôi là người bên phòng quan hệ xã hội cũng chưa có biện pháp nào cả, chỉ dựa vào cậu thôi sao có thể loại bỏ được ánh mắt bên ngoài đối với Hàn Thiên Vũ được chứ?"

"Người anh em, ngàn vạn lần chớ ở chỗ này mà ăn nói lung tung!"

"Hiện tại danh tiếng của Hàn Thiên Vũ không quan trọng, quan trọng là toàn bộ những người trong công ty giải trí Hoàn Cầu của chúng tôi đều bị sự kiện này làm ảnh hưởng đến tiền đồ của mình..."

Vài vị quản lý cao cấp của công ty Hoàn Cầu nhìn người thanh niên xa lạ này với ánh mắt không tốt, lạnh lùng ở trên người Diệp Oản Oản quét qua.

"Chu tổng, ngài đừng nghe tiểu tử này hoa ngôn xảo ngữ, cậu ta khẳng định là người bên Hoàng Thiên phái qua đây tìm hiểu tin tức!" Chu Văn Bân vội vàng đứng dậy nói.

Nghe Chu Văn Bân nói, hàn quang trong mắt Chu Hồng Quang chợt lóe lên. 

Mọi người đều biết, công ty giải trí giải trí Hoàng Thiên cùng với Hoàn Cầu sớm đã như nước với lửa, ảnh hưởng từ sự kiện của Hàn Thiên Vũ đối với Hoàn Cầu hết sức ác liệt, cho nên việc Hoàng Thiên phái người tiến vào công ty Hoàn Cầu với mong muốn tìm hiểu tin tức không phải là không có khả năng.

"Gián điệp?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Chu Văn Bân, khóe miệng hơi hơi giơ lên, phác ra một tia trào phúng, lạnh giọng cười nói: "Với chỉ số thông minh như vậy, tôi rất khó lý giải được lý do vì sao ông lại có thể tham gia vào hội nghị cấp cao của công ty Hoàn Cầu cơ chứ."

Chu Văn Bân sửng sốt một chút, con ngươi trợn lên tức khắc cả giận nói: "Tiểu tử thúi, cậu nói cái gì!"

"Nói cái gì?" Diệp Oản Oản hai vai hơi nhún: "Ở đây mọi người hẳn đều biết ý tôi đang muốn nói chính là, ông là người ngu xuẩn nha."

"Cậu...." Khuôn mặt Chu Văn Bân có chút dữ tợn nhưng không cách nào nói lại được.

Trước mắt bọn họ không biết từ đâu nhảy ra một cái tiểu bạch kiểm, tự tiện xông vào phòng họp của bọn họ, hơn nữa còn làm trò trước mặt những người đại diện cấp cao của công ty bọn họ, còn nói Chu Văn Bân ông ta là người ngu xuẩn nữa chứ!

"Bảo an! Bảo an!!!" Chu Văn Bân giận tím mặt: "Nhanh đem cái tên tiểu tử này ra ngoài cho tôi!"

Nghe thấy trong phòng họp có tiếng la hét bốn năm người bảo an đang chờ bên ngoài lại xông tới.

"Còn thất thần làm gì không nghe thấy lời tôi nói sao!" Chu Văn Bân nhìn về phía mấy người nhân viên an ninh phía ngoài cửa.

"Chậc......" Diệp Oản Oản lắc lắc đầu liếc mắt một cái cũng không thèm nhìn tới Chu Văn Bân, sau đó đem ánh mắt dừng ở trên người chủ trì Chu Hồng Quang.

"Bên ngoài đều nói, Chu tổng của công ty giải trí Hoàn Cầu quyết đoán phi phàm, đáng tiếc, đúng là trăm nghe không bằng mắt thấy. Ngay cả cuộc họp hội đồng quan trọng của công ty cũng có một người đại diện không có chút danh tiếng nào tham dự vào, hôm nay tôi cũng coi như đã biết qua nha~" Trên khuôn mặt người thanh niên lộ ra ý cười lạnh nhạt.

Danh tiếng không lớn? Chu Văn Bân thiếu chút nữa bị tức giận đến gần chết!

Chân mày Chu Hồng Quang hơi hơi nhăn lại liếc mắt nhìn Chu Văn Bân một cái, sau đó mở miệng nhìn về phía những bảo an đang đứng nói: "Đều lui xuống cả đi!"

Chờ an bảo rời khỏi, Chu Văn Bân cắn răng nói: "Chu tổng... tiểu tử này cậu ta..."

Nhưng mà lúc này, không đợi ông ta nói xong liền bị ánh mắt bất mãn của Chu Hồng Quang cùng cái phất tay cắt ngang.

Chu Văn Bân nhận thấy được Chu Hồng Quang sắc mặt không vui, lúc này mới cố nén tức giận lại ngồi xuống.

Mới vừa rồi ông ta bị tiểu bạch kiểm không lai lịch này làm cho rối loạn một vòng, nếu không cũng sẽ không vượt quyền tự tiện gọi nhân viên an ninh tới.

"Chu tổng, lấy tình huống hiện tại của công ty Hoàn Cầu mà nói, ngài cảm thấy Hoàng Thiên có cần thiết phải phái người tới tìm hiểu tin tức hay không?" Diệp Oản Oản hỏi lại.

Chu Hồng Quang trầm tư một lát nhưng vẫn chưa đáp lại. 

Đúng như lời mà cậu thanh niên này nói, tình huống hiện tại của Hoàn Cầu mọi người đều biết, bất luận như thế nào cũng đều đã vô lực chuyển biến, cho nên bên Hoàng Thiên tất nhiên cũng sẽ không làm điều thừa thãi tốn nhân lực như vậy.

"Người anh em cậu tên gì, hôm nay vào công ty Hoàn Cầu của chúng tôi, có điều gì muốn chỉ bảo hay sao?." Chu Hồng Quang nhàn nhạt mở miệng.

"Kẻ hèn họ Diệp, mục đích chưa nói tới...." Thanh niên nói xong trên khuôn mặt ý cười dần dần xuất hiện: "Diệp mỗ hôm nay đến đây, chẳng qua là muốn cùng quý công ty làm một giao dịch, mà lợi ích của công ty khi làm giao dịch, là Diệp mỗ có thể chứng minh Hàn Thiên Vũ trong sạch, loại bỏ ảnh hưởng xấu của sự kiện lần này đối với quý công ty."


Chương 255: Xem diễn

Nghe Diệp Oản Oản nói tới cái gọi là lợi ích đó, mọi người trong phòng họp đều hết sức sửng sốt, bao gồm cả khuôn mặt của đương sự Hàn Thiên Vũ cũng không hề bình tĩnh, rốt cuộc chậm rãi ngẩng đầu lên, con ngươi vốn đang chết lặng mang theo cảm xúc phức tạp, nhìn về phía cậu thanh niên kia.

Chu Văn Bân mặt đầy vẻ khinh thường nói: "Thật là nực cười! Cậu cho rằng mình là ai!"

Sau một lúc hoảng hốt, Phí Dương sắc mặt không vui mở miệng nói: "Chu Văn Bân, ông chủ chưa nói gì, anh ở chỗ này gấp đến độ muốn dậm chân là sao, anh sợ có người giúp Thiên Vũ rửa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net