2231-2232

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2231: Chiến trường phương bắc

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản liếc Vương Lại một cái. Nếu như năm đó ông ta “dũng cảm” một chút, phỏng chừng hiện tại cũng không còn gặp được.

"Vô Ưu tiểu thư, cô nhất định phải cẩn thận một chút, hội trưởng tân nhiệm nói cô là hung thủ giết chết lão hội trưởng, nhưng tôi luôn cảm thấy, hung thủ thật sự, có thể sẽ là hắn ta. Đương nhiên, chẳng qua chỉ là có thể, đây cũng là suy đoán cá nhân của tôi mà thôi." Vương Lại nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản gật đầu một cái.

Chờ sau khi Vương Lại rời đi, Diệp Oản Oản không khỏi lâm vào trầm tư.

Năm đó, chính mình chẳng qua chỉ cho là, mình làm tổn thương ông ngoại, chưa bao giờ nghĩ tới ông ngoại sẽ chết. Mà vết thương kia đối với ông ngoại mà nói, ngay cả trọng thương cũng không bằng.

Ban đầu, sau khi mình làm tổn thương ông ngoại xong, đầu óc trống rỗng, căn bản không biết đối mặt ông ngoại như thế nào, cho nên mới từ trong Võ Đạo Liên Minh Công Hội chạy ra ngoài.

Không nghĩ tới, sau đó sẽ từ trong miệng của Tư Hạ, biết được tin tức ông ngoại là bị chính mình giết chết.

Mới vừa rồi, Vương Lại hoài nghi Tư Hạ mới là hung thủ sát hại ông ngoại, chỉ bất quá, Diệp Oản Oản lại cũng không cho là như vậy.

Đầu tiên, đối với Tư Hạ, Diệp Oản Oản coi như hiểu rõ. Cảm tình của Tư Hạ đối với ông ngoại rất sâu, có thể nói là từ nhỏ được ông ngoại nuôi lớn. Lui 10 ngàn bước mà nói, cho dù Tư Hạ thật sự có lòng sát hại ông ngoại, nhưng với thực lực của cậu ta, căn bản là không quá thực tế. Coi như khi đó ông ngoại bị nàng gây thương tích, Tư Hạ cũng không có khả năng là đối thủ của ông ngoại.

Nhưng nếu như, dựa theo trước đó Vương Lại nói, là người áo đen kia...

Lúc trước tại Không Sợ Minh, Diệp Oản Oản từng giao thủ cùng gã đàn ông áo đen kia, thực lực của hắn ta sâu không lường được. Nếu như, người áo đen trong miệng Vương Lại, là cùng một người với người áo đen của dòng chính, như thế... với thực lực của hắn ta mà nói, muốn giết chết ông ngoại, không phải là không có khả năng.

Đương nhiên, Diệp Oản Oản cũng vẻn vẹn chẳng qua là suy đoán, cũng không thể xác định được.

Có thể xác định chính là, việc ông ngoại chết, có quan hệ với người áo đen. Nhưng người áo đen này và người áo đen muốn cướp đi chiếc nhẫn có phải là một người hay không, trước mắt còn không cách nào khẳng định.

"Tiểu Phong."

Còn không đợi Diệp Oản Oản nghĩ sâu, Thu Thủy đã đi vào rồi.

Ban đầu, sau khi Tử Vong Hoa Hồng thành lập, không bao lâu, Diệp Oản Oản liền đem Thu Thủy phái đi trụ sở chính Tử Vong Hoa Hồng trấn giữ.

Diệp Oản Oản nhìn về phía Thu Thủy, đem tâm trạng thu liễm lại, mở miệng nói: "Dòng chính và dòng thứ bên kia có tin tức gì không?"

Nghe tiếng, Thu Thủy gật đầu một cái, nói: "Hai phe đã đánh nhau không thể dứt ra, chiến trường thiết lập tại phương Bắc. Rất nhiều thế lực lớn nhỏ Độc Lập Châu đều đã đi tham dự vào cuộc chiến tranh này."

"Cẩu Tạp Chủng thì sao?" Diệp Oản Oản hỏi.

"Trước mắt còn chưa phát hiện ra." Thu Thủy lắc đầu một cái: "Thế cục bây giờ có chút hỗn loạn, Tiểu Phong, lúc nào chúng ta lên đường?"

"Thu Thủy, dùng danh nghĩa của Tử Vong Hoa Hồng tuyên bố, ủng hộ dòng thứ." Diệp Oản Oản mở miệng nói.

"Được!" Thu Thủy gật đầu, xoay người rời đi.

Ngày đó, Tử Vong Hoa Hồng hướng ra phía ngoài tuyên bố, ủng hộ dòng thứ vô điều kiện, ngăn chặn dòng chính.

Cùng lúc đó, tất cả thành viên Tử Vong Hoa Hồng thẳng tiến về phương Bắc, vào xế chiều cùng ngày đã đến được chiến trường giữa dòng chính và dòng thứ. Diệp Oản Oản hội họp cùng đám người Tư Dạ Hàn.

...

Chiến tranh giữa dòng chính và dòng thứ, so với Diệp Oản Oản dự đoán còn phải càng thêm kịch liệt, nằm ở phương bắc Độc Lập Châu.

Sau khi đi tới chiến trường phương bắc, Diệp Oản Oản trước tiên liền gặp mặt Tư Dạ Hàn và các đồng minh của mình.

Tại phương bắc, thế lực Tội Ngục cũng không dính vào các thế lực khác, thậm chí ngay cả phòng họp chiến lược cũng không cùng một chỗ.

Giờ phút này, bên trong phòng họp.

Tư Dạ Hàn ngồi ở vị trí chủ trì, nghe Giang Ly Hận không ngừng lải nhải phân tích thế cục các kiểu, vẫn không hề tỏ bất kỳ thái độ gì.

Chương 2232: Không ấm áp bằng trong ngực anh

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Diệp Oản Oản thì đang ngồi ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, suýt nữa ngủ gật.

"Tôi nói các người này... Có thể tôn trọng tôi một chút hay không?" Trong lúc nói chuyện, ánh mắt Giang Ly Hận rơi vào trên người Diệp Oản Oản: "Nhất là cái vị gọi là Nhiếp Vô Ưu đó, tôi trước mắt đang phân tích thế cục, cô có thể liếc nhìn tôi dù chỉ một cái hay không, có chút biểu thị được không? Nếu cô buồn ngủ thì về nhà ngủ đi!"

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản chớp chớp mí mắt, ngáp một cái, mặt đầy mơ màng nhìn Giang Ly Hận: "Anh phân tích rất đúng!"

Khóe miệng Giang Ly Hận hơi hơi co rúm lại: "Tôi con mịa nó còn chưa phân tích, mới vừa rồi chẳng qua chỉ là nói khái quát về thế cục mà thôi!"

"Ồ..." Diệp Oản Oản gật đầu một cái: "Phân tích khái quát rất tốt."

"Cô...!!" Giang Ly Hận cắn răng nghiến lợi nhìn về phía Tư Dạ Hàn: "A Cửu, cậu có thể quản người phụ nữ của mình một chút hay không? Hiện tại dầu gì cũng là một trong những thế lực của Tội Ngục, là tứ đại hạch tâm đấy! Có thể đừng qua loa lấy lệ như thế hay không?"

Tư Dạ Hàn nhìn Diệp Oản Oản ở bên cạnh một cái: "Có cần anh lấy cho em một cái chăn hay không?"

"Không cần đâu, chăn có ấm áp cũng không ấm áp được bằng trong ngực anh." Diệp Oản Oản nhẹ giọng nói.

Tư Dạ Hàn: "Ừ..."

Giờ phút này Giang Ly Hận mặt đầy mộng bức nhìn lấy hai người Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn. Hai cái người này là tới làm gì vậy hả?

Đây là tới đánh giặc, hay là tới nói chuyện yêu đương? Không khí có phải là có chút không thích hợp hay không?

Giang Ly Hận không thể tin nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn. Người đàn ông này, không bao giờ còn là hình tượng A Cửu cấm dục ở trong lòng của hắn nữa rồi...

"Cậu tiếp tục đi!" Rất nhanh, Tư Dạ Hàn hướng về Giang Ly Hận nói.

Bất đắc dĩ, Giang Ly Hận thở dài, chỉ có thể tiếp tục nói: "Trước mắt, dòng chính và dòng thứ còn chưa mở hết hỏa lực, đám người dòng chính giống như Cẩu Tạp Chủng, đều chưa ra sân. Sức mạnh chủ lực của dòng thứ cũng chưa lấy ra. Hơn nữa, Võ Đạo Liên Minh Công Hội, đến nay chưa tuyên bố ủng hộ bất kỳ bên nào. Sức mạnh của Võ Đạo Liên Minh không thể xem thường, chỉ sợ phía sau sẽ có ý đồ xấu gì đó!"

Tư Dạ Hàn gật đầu một cái, ánh mắt vẫn ở trên người Giang Ly Hận, chưa từng dời đi.

"Không còn sao?" Chờ đợi chốc lát, thấy Giang Ly Hận cũng không tiếp tục mở miệng, Tư Dạ Hàn hỏi.

"Đúng vậy, không còn." Giang Ly Hận đáp.

"Những thứ cậu nói này, chúng tôi đều biết." Tư Dạ Hàn sau một lát yên lặng mới nói: "Đường biên giới tại phương bắc giữa dòng chính và Độc Lập Châu, nếu như đại quân dòng chính bước vào bên trong đường biên giới, tương đương đã xâm phạm Độc Lập Châu. Chuyện trọng yếu nhất, trước mắt là bảo vệ đường biên giới."

Tư Dạ Hàn mới vừa nói xong, Diệp Oản Oản lập tức vỗ tay: "Bảo Bảo nói quá tuyệt vời, một câu nói rõ ràng dễ hiểu hơn nhiều so với con ma lem đó lải nhải không ngừng."

"Ừm." Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng gật đầu.

"Ngươi nói ai ma lem đấy?" Giang Ly Hận căm tức nhìn Diệp Oản Oản: "Ngươi cái đồ ung thư mắt thời kỳ cuối!"

Diệp Oản Oản: "..." Điểm chú ý của cái tên này, chẳng lẽ vĩnh viễn chỉ có giá trị nhan sắc của chính mình sao? Ý nàng muốn biểu đạt, rõ ràng là năng lực phân tích của hắn có vấn đề có được hay không?

"A Cửu, ý của cậu là, trước mắt, Tội Ngục chúng ta vẫn là nên trước tiên đi đến khu vực biên giới?" Tạ Thiên Xuyên như có điều suy nghĩ.

Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn đáp: "Ừm."

"Được rồi, ý tứ A Cửu tôi hiểu rồi, khu vực biên giới quả thực không thể để cho dòng chính công phá, đều nên chuẩn bị một chút đi!" Tạ Thiên Xuyên nói xong, đứng dậy rời đi.

"Hừ." Giang Ly Hận hừ lạnh một tiếng, trừng Diệp Oản Oản một cái, nối đuôi phía sau Tạ Thiên Xuyên rời đi.

"Bảo Bảo, em cũng đi chuẩn bị một chút." Diệp Oản Oản nói xong, làm bộ liền định rời đi.

"Em không cần đi!" Bỗng nhiên, Tư Dạ Hàn nói.

"Hả?" Diệp Oản Oản sững sờ, tại sao nàng lại không cần đi?

"Bảo Bảo, có phải là anh quá lo lắng cho em rồi hay không? Em chính là Không Sợ Minh Chủ đấy!" Diệp Oản Oản bĩu môi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net