chap2126-2128

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap2126:là bà?
Ở bên trong đêm khuya yên tĩnh này, không biết qua bao lâu, cửa phòng ngủ biệt thự, "Két" một tiếng, chậm rãi bị mở ra.

Diệp Oản Oản nằm ở trên giường, cũng không có bất kỳ động tác gì, hô hấp rất nhẹ, phảng phất như đã chìm vào trong giấc ngủ sâu.

Sau khi cửa phòng bị mở ra, tiếng bước chân lại bỗng nhiên dừng lại, phảng phất như người nọ đang đánh giá tình huống trong phòng.

Trên giường ngủ, chân mày Diệp Oản Oản khẽ nhướn lên, thừa dịp màn đêm không ánh sáng, hướng về trước cửa quan sát.

Mượn từng tia sáng yếu ớt, Diệp Oản Oản miễn cưỡng có thể thấy được, là một bóng người không tính là cao lớn.

Thân ảnh ở trước cửa, cũng không có bất kỳ hành động nào, phảng phất như hóa thành một bức tượng, lẳng lặng quan sát Diệp Oản Oản đang nằm yên ở trên giường.

Diệp Oản Oản cũng không hề có bất kỳ hành động nào. Nàng còn đang chờ Bắc Đẩu và Thất Tinh bọn họ dẫn người qua.

Ở dưới loại tình huống không nắm chắc này, Diệp Oản Oản cũng không hành động thiếu suy nghĩ. Nàng không biết người đến là ai, lại càng không biết mục đích của người này, chỉ đành chờ đến khi đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh tới, mới là vẹn toàn.

Vào giờ phút này, tâm trạng Diệp Oản Oản đầy khẩn trương, cơ hồ trong nháy mắt, cũng đã đưa ra quyết định.

Nếu như, người này thật sự là người của dòng chính hoặc là nhóm người đã trói đi Kỷ Tu Nhiễm kia, sau khi chờ được Bắc Đẩu và Thất Tinh dẫn người tới, nhất định phải bắt “hắn” lại trong thời gian sớm nhất.

Chỉ cần có thể bắt người này lại, Diệp Oản Oản tự tin, tất nhiên sẽ có thể từ trong miệng “hắn” hỏi ra được rất nhiều tin tức.

Trước mắt, bọn họ vô cùng bị động, mà nguyên nhân chủ yếu nhất của loại bị động này, vẫn là vì thiếu hụt thông tin.

Tình hình hôm nay, vô luận là Không Sợ Minh cũng được, hay là A Tu La cũng được, thậm chí cả Nhiếp gia nữa, đều quá mức bị động. 

Rốt cuộc là người nào, đã bắt đi một nhóm nhân vật máu mặt có danh tiếng cực lớn tại Độc Lập Châu? Mục đích của bọn họ là cái gì, mục tiêu kế tiếp lại là ai, căn bản không biết gì cả!

Diệp Oản Oản nằm ở trên giường, trong lòng không hề có chút mảy may sợ hãi, ngược lại còn có chút chờ mong trong lòng, rất hi vọng vị khách không mời mà đến này thuộc nhóm người đã bắt đi Kỷ Tu Nhiễm. Như vậy, nàng mới có cơ hội chuyển từ bị động sang chủ động.

Còn không đợi Diệp Oản Oản suy nghĩ nhiều, bóng người vốn đứng yên trước cửa không hề động đậy, lại bắt đầu chậm rãi di chuyển về phía trước. Ở bên trong đêm khuya yên tĩnh này, bước chân vô cùng nhỏ nhẹ, lại lần nữa vang lên.

Tựa như một cái chớp mắt, cũng tựa như cả một thế kỷ dài đằng đẵng trôi qua, bóng người nọ rốt cuộc cũng đi tới trước giường Diệp Oản Oản, hơn nữa còn dừng bước, ẩn nấp cơ thể, hướng về phía bàn tay của Diệp Oản Oản quan sát.

Giờ phút này, khoảng cách giữa Diệp Oản Oản và người nọ đã vô cùng gần, mượn một tia sáng yếu ớt ngoài cửa sổ rọi vào, Diệp Oản Oản cuối cùng cũng thấy rõ, là một người phụ nữ.

Tướng mạo người này có chút mơ hồ, nhưng Diệp Oản Oản luôn cảm thấy, người phụ nữ này, dường như mình đã từng gặp qua ở nơi nào.

Ước chừng mười mấy hơi thở sau, người này khom người, mò về phía bàn tay của Diệp Oản Oản.

Bỗng nhiên trong lúc đó, một đôi mắt vốn nhắm chặt của Diệp Oản Oản, trong nháy mắt mở ra, bắt lấy bàn tay phải của bà ta.

Cùng lúc đó, trong biệt thự truyền đến một loạt tiếng bước chân và thanh âm gào thét.

"Cạch"

Công tắc điện chính của phòng ngủ bị ai đó bật lên.

Bóng tối tan đi, bị ánh sáng thay thế. 

"Phong tỷ, tỷ không sao chứ, bọn đệ tới rồi!"

Sau khi Bắc Đẩu mở đèn, vội vàng nói với Diệp Oản Oản.

Thất Tinh nhìn bóng lưng của nữ nhân đứng ở trước giường Diệp Oản Oản, hàn quang trong mắt chợt lóe lên.

"Là bà?"

Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn người phụ nữ đứng bên cạnh mình, thần sắc không khỏi kinh ngạc, mặt đầy vẻ cổ quái.

"Ngươi là ai, dám lẻn vào trong phòng của Phong tỷ ta, ngươi muốn chết!"

Bắc Đẩu hét lớn một tiếng, thoắt cái liền chạy như bay tới trước giường.

Nhưng mà, sau khi Bắc Đẩu thấy rõ khuôn mặt của người phụ nữ kia, lại trong nháy mắt đờ đẫn tại chỗ.

"Mẹ?".        
Chap 2127:nhất định sẽ đánh chết mẹ

Vào giờ phút này, Bắc Đẩu nhìn chăm chú người phụ nữ trước mắt, cả người sững sờ tại chỗ, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.

"Mẹ?" 

Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức, nữ nhân tới ám sát minh chủ bọn họ, tại sao lại có thể là mẹ hắn?

Đừng nói chi là Bắc Đẩu, ngay cả Thất Tinh đứng ở một bên, thần sắc cũng vạn phần kinh ngạc.

Ở trong đầu của Thất Tinh, mẹ Bắc Đẩu chẳng qua chỉ vẻn vẹn là một người bình thường, sức khỏe cũng không tốt lắm. Vì sao tối hôm nay lại sẽ xuất hiện ở bên trong phòng minh chủ?

Chẳng lẽ, mẹ Bắc Đẩu chính là kẻ chủ mưu, người đã bắt đi Kỷ Hoàng và thủ lĩnh các thế lực hàng đầu Độc Lập Châu?

Chỉ bất quá, vô luận như thế nào Thất Tinh cũng nghĩ không thông, vì sao mẹ của Bắc Đẩu phải làm như vậy?

"Mẹ, tại sao lại là mẹ...? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Mẹ và Phong tỷ có thâm cừu đại hận gì, thừa dịp trời tối trăng mờ, muốn lấy mạng của Phong tỷ?"

Bắc Đẩu nhìn chằm chằm mẹ của mình, thần sắc có chút kích động.

Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, người phụ nữ nọ lườm Bắc Đẩu một cái: "Ai nói là mẹ tới ám sát Không Sợ Minh Chủ của con!"

"Mẹ, chuyện này không phải là rõ ràng sao? Chính bởi vì trời tối trăng mờ là lúc giết người thích hợp nhất, không phải là mẹ tới giết Phong tỷ, chẳng lẽ là tới thăm hỏi? Nếu như mẹ muốn thăm hỏi, sao lại không đi cửa chính?" Bắc Đẩu vội vàng chất vấn.

"Đi ra ngoài!" Chân mày của mẹ Bắc Đẩu hơi nhăn lại: "Mẹ và minh chủ của con, có mấy lời muốn trò chuyện riêng một chút."

"Mẹ, xin mẹ ngàn vạn lần chớ có làm chuyện điên rồ. Mẹ ở bệnh viện nhiều năm như vậy, tiền thuốc thang cũng đều là do Phong tỷ trả. Chúng ta không thể lấy oán báo ân! Muôn ngàn lần xin mẹ không nên ra tay với Phong tỷ, bởi vì Phong tỷ nhất định sẽ đánh chết mẹ đấy!" Bắc Đẩu mặt đầy lo âu.

"Thất Tinh, có thể trước tiên giúp dì dẫn nó ra ngoài được không?" Mẹ Bắc Đẩu nhìn về phía Thất Tinh ở bên cạnh, mở miệng hỏi.

"Đều đi ra ngoài trước đi!" Diệp Oản Oản lên tiếng.

Diệp Oản Oản có lệnh, lúc này Thất Tinh mới gật đầu một cái, một tay túm lấy Bắc Đẩu, kéo Bắc Đẩu ra ngoài cửa, cũng đem cửa phòng ngủ đóng lại.

Lập tức, trong phòng ngủ, chỉ còn Diệp Oản Oản và mẹ Bắc Đẩu hai người.

"A di, nói một chút đi, trễ như vậy còn lẻn vào gian phòng của tôi, hẳn không chỉ vẻn vẹn là muốn tìm tôi tán gẫu một chút, đơn giản như vậy đi?"

Diệp Oản Oản hướng về mẹ Bắc Đẩu quan sát. Chẳng biết tại sao, luôn cảm thấy đối với chính mình, dường như mẹ Bắc Đẩu cũng không hề có ác ý.

"Minh chủ... Những thứ khác trước không nói, có thể cho tôi xem chiếc nhẫn của cô một chút được hay không?" Mẹ Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản chằm chằm, mở miệng hỏi. 

Nghe yêu cầu của mẹ Bắc Đẩu, Diệp Oản Oản lại có chút cẩn thận.

Chiếc nhẫn, lại là tới vì chiếc nhẫn!

Diệp Oản Oản vạn phần hiếu kỳ, hai chiếc nhẫn kia, rốt cuộc là đại biểu cho cái gì? Làm sao sẽ có nhiều người cảm thấy hứng thú đối với hai chiếc nhẫn này như vậy? Hết nhóm này lại tới nhóm khác!

"Ý bà nói là cái này sao?" Diệp Oản Oản đem tay phải giơ lên, đưa ngón tay đang mang chiếc nhẫn, nhẹ nhàng hướng về mẹ Bắc Đẩu quơ quơ.

Sau khi thấy được chiếc nhẫn trên ngón tay Diệp Oản Oản, thần sắc mẹ Bắc Đẩu biến đổi liên tục. Trong lúc nhất thời, đứng lặng tại chỗ hồi lâu không hề mở miệng, phảng phất như chiếc nhẫn này, gợi nhớ lại một loại hồi ức nào đó trong đầu bà.

"Minh chủ, thứ cho tôi mạo muội hỏi một câu, chiếc nhẫn này, là lấy được từ nơi nào? Hay là, có lẽ nào, chiếc nhẫn này thật sự thuộc về cô sao?" Hồi lâu sau, mẹ Bắc Đẩu mới mở lời.

Nghe tiếng, thần sắc Diệp Oản Oản đầy cổ quái. Mẹ của Bắc Đẩu, rốt cuộc có lai lịch gì?

Ở trong trí nhớ được khôi phục của nàng, đối với mẹ Bắc Đẩu, nàng cũng có một chút ấn tượng.

Bắc Đẩu thường xuyên “líu lo” ở bên tai của nàng về mẹ của mình.
Chap2128:Eric đời mới của tử vong hoa hồng!

Ở trong trí nhớ của nàng, mẹ Bắc Đẩu, chẳng qua là người bình thường, dường như cũng không có quan hệ gì với bất kỳ thế lực nào tại Độc Lập Châu. Cũng đúng như Bắc Đẩu nói như vậy, sức khỏe của mẹ cậu ta, vẫn luôn không được tốt cho lắm.

Từ tình hình hiện tại mà xem, mẹ của Bắc Đẩu, dường như không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài. Hơn nữa, thật giống như bà ta biết được hàm nghĩa của hai chiếc nhẫn.

Lúc này, Diệp Oản Oản nhìn chăm chú người phụ nữ trước mắt. Chiếc nhẫn này, có phải là thuộc về nàng hay không, ý nghĩa của câu hỏi này là cái gì?

Còn không đợi Diệp Oản Oản lên tiếng, bà ta lại bỗng nhiên thở dài, lắc đầu nói: "Mà thôi, chiếc nhẫn có phải là thuộc về cô hay không, hẳn cũng không phải là điều tôi nên hỏi tới hay là bận tâm."

"A di, bà rốt cuộc là ai?"

Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm mẹ Bắc Đẩu, chân mày hơi nhíu lại.

Mà Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, mẹ Bắc Đẩu lại bỗng nhiên hướng về Diệp Oản Oản quỳ một chân trên mặt đất: "Thuộc hạ, một trong 72 Địa Sát của Tử Vong Hoa Hồng, kiêm người liên lạc toàn cầu của Tử Vong Hoa Hồng, ra mắt Eric tân nhiệm."

Mẹ Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức.

Tôi là ai? Đây là đâu?

Có chuyện gì thế này?

Tử Vong Hoa Hồng, Eric tân nhiệm?

Ban đầu ở Hoa quốc, Diệp Oản Oản từ trong miệng của Tư Vô Thiên đã biết được, Hắc Quả Phụ mỗi một đời của Tử Vong Hoa Hồng đều có cùng một danh hiệu là "Eric".

Giờ phút này, mẹ Bắc Đẩu lại có thể gọi mình là Eric tân nhiệm?

Còn nữa, khiến cho Diệp Oản Oản khó có thể tưởng tượng là, mẹ Bắc Đẩu lại sẽ có thể là người của Tử Vong Hoa Hồng, lại còn là một trong 72 Địa Sát?

Mặc dù nàng cũng không biết 72 Địa Sát là cái gì, cũng không hiểu rõ tính chất của câu chuyện có nghiêm trọng hay không?

"Nếu như cô không biết chiếc nhẫn này đại biểu cho cái gì, tôi có thể nói cho cô." Nhìn vẻ mặt mộng bức của Diệp Oản Oản, mẹ Bắc Đẩu lên tiếng.

"Vậy thì... bà nói một chút đi." Thần sắc Diệp Oản Oản đầy bất đắc dĩ. Quả thực nàng không biết chiếc nhẫn này đại biểu cho cái gì.

"Vâng!" Mẹ Bắc Đẩu gật đầu một cái: "Tử Vong Hoa Hồng được sáng lập từ mấy trăm năm trước, mà thế hệ đầu tiên sáng lập ra Tử Vong Hoa Hồng, vốn gọi là Eric, từng cùng một vị thiếu gia của đại thế gia Độc Lập Châu yêu mến nhau. Nhưng mà, bởi vì vấn đề chế độ của Độc Lập Châu, tình cảm hai người lại gặp phải sự cản trở rất lớn. Cuối cùng, vị thiếu gia đại thế gia kia, bỏ rơi Eric đời đầu. Sau đó, lúc này Eric đời đầu mới thành lập Tử Vong Hoa Hồng, tự xưng là Hắc Quả Phụ, thay thế cho danh hiệu Eric." 

Diệp Oản Oản đầy kinh ngạc, thì ra Tử Vong Hoa Hồng được thành lập như vậy.

"Mà trong Tử Vong Hoa Hồng, từ thế hệ đầu tiên trở đi đã có một quy tắc bất di bất dịch, liên quan đến chiếc nhẫn trên tay cô. Chiếc nhẫn này ở bên trong Tử Vong Hoa Hồng, đại biểu cho quyền lực chí cao vô thượng, bất luận kẻ nào lấy được chiếc nhẫn này, liền có tư cách lãnh đạo Tử Vong Hoa Hồng." Mẹ Bắc Đẩu tiếp tục nói.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản có chút không cách nào hiểu được: "Quy củ này, có phải là không đủ nghiêm cẩn hay không? Nếu như chiếc nhẫn mất, hoặc là bị người khác cướp đi, vậy chẳng phải là..."

"Nếu như là kẻ mạnh, chiếc nhẫn làm sao sẽ mất, làm sao sẽ có thể bị người bên cạnh cướp đi? Nhưng nếu như là người yếu, vậy thì không có tư cách trở thành Eric của Tử Vong Hoa Hồng." Mẹ Bắc Đẩu giải thích.

Nghe lời giải thích này, Diệp Oản Oản hơi có chút cạn lời. Vị Eric thế hệ đầu tiên kia, đến tột cùng là quá tự tin, hay vẫn là quá qua loa tùy hứng một chút?

"Hiện tại, chiếc nhẫn này ở trong tay cô, cô liền là Eric một đời mới của Tử Vong Hoa Hồng." Mẹ Bắc Đẩu tiếp tục nói.

"Vậy, nếu như chiếc nhẫn này của tôi bị người bên cạnh đoạt đi thì sao?" Diệp Oản Oản hỏi dò.

"Nếu như là bị người khác cướp đi, cô và Tử Vong Hoa Hồng cũng sẽ không còn bất cứ quan hệ nào. Chiếc nhẫn ở trong tay ai, người đó chính là Eric đương nhiệm." Mẹ Bắc Đẩu trả lời.
Ad:lần này mk làm 3 chap liên tiếp để ra theo cặp cho dễ nha từ chap sao mk   chỉ ra 2 chap thôi.mong mọi người ủng hộ😊😊😊.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net