chap2215-2216

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2215: Thế giới đổi trắng thay đen này!

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Ma lem!

Mắt cả nhà bọn họ đều bị mù sao?

Có thể đi bệnh viện mắt khám một chút hay không? Căn bệnh này đã tới thời kỳ cuối rồi có được không!

Hắn biết ngay mà! Hắn biết ngay đứa con do nữ nhân kia sinh ra tuyệt đối không phải là hiền lành gì! Quả nhiên!

"Đường Đường, không được nói Giang thúc thúc như vậy." Tư Dạ Hàn nhìn về phía Đường Đường, mặt không đổi sắc nói.

Đường Đường ngước đầu nhỏ nhìn về phía cha ruột của mình một cái: "Cha không đồng ý với quan điểm của mẹ sao?"

Tư Dạ Hàn ngay lập tức yên lặng, một hồi lâu sau mới mở miệng nói: "Không phải là không đồng ý..."

Giang Ly Hận: "..."

Được! Vô tình lắm thay! Cái! Thế! Giới! Đổi! Trắng! Thay! Đen! Này!

...

Trong Không Sợ Minh, Diệp Oản Oản cũng không biết đến khúc nhạc dạo ngắn giữa Đường Đường và đám người Giang Ly Hận, đi theo Bắc Đẩu kiểm tra khắp nơi trong tòa nhà lớn.

"Phong tỷ, đệ có thể dùng tánh mạng của đệ thề, toàn bộ Không Sợ Minh đều bị lấy sạch, hiện tại chỉ còn lại có nồi niêu xoong chảo trong phòng bếp mà thôi, tuyệt đối không hề lưu lại bất kỳ vật gì khác!"

Bắc Đẩu hướng về Diệp Oản Oản thề thốt.

Diệp Oản Oản gật đầu một cái, dường như thật sự không còn cái gì có thể dời nữa rồi.

Đến lúc đó, trước tiên đem dòng chính kiện ra Trọng Tài Hội, sau đó sẽ thông qua Tử Vong Hoa Hồng một lần nữa để cho Không Sợ Minh xuất hiện trên đời, nói rằng chính mình dùng số tiền lớn chuộc lại Không Sợ Minh về. Nói tới nói lui đằng nào mà chả xuôi.

"Không đúng, những đồ vật trong bảo khố của chúng ta còn chưa dời xong đâu! Tôi còn nhớ có một chiếc bàn lớn, hình như là được làm bằng một loại gỗ gì đó cực kỳ trân quý. Đợi qua mấy ngày, cậu theo tôi quay lại dọn nó đi nhé!" Diệp Oản Oản nói.

"Đúng đúng đúng, trí nhớ của Phong tỷ thật tốt, suýt chút nữa đệ đã quên bẵng đi mất!" Bắc Đẩu gật đầu liên tục.

Diệp Oản Oản cười lạnh không thôi. Nói vậy không phải là thừa sao, hết thảy những chuyện liên quan tới tiền bạc, trí nhớ của nàng có thể nói là đã gặp qua là không quên được.

Không bao lâu, Diệp Oản Oản và Bắc Đẩu liền rời khỏi Không Sợ Minh, đi đến Tử Vong Hoa Hồng.

Thời gian hai ngày này, Diệp Oản Oản ở lại Tử Vong Hoa Hồng xử lý gần như ổn ổn thỏa thỏa mọi mâu thuẫn liên quan đến phân chia quyền lực của chúng cao tầng.

Mà trong thời gian hai ngày này, từ dòng chính bên kia, truyền tới một tin tức.

Bắc Đẩu đẩy một cái, mở cửa chính phòng làm việc ra, một đường chạy nhanh vào bên trong.

"Cậu làm gì vậy, sao không gõ cửa?"

Diệp Oản Oản liếc Bắc Đẩu một cái, chính mình đang đàm luận cùng Đại trưởng lão.

"Phong tỷ, tỷ không biết, đệ cho tỷ biết... Xảy ra chuyện lớn rồi!" Bắc Đẩu hướng về Diệp Oản Oản vội vàng nói.

Bắc Đẩu vừa dứt tiếng, chân mày Diệp Oản Oản khẽ nhướn lên, xảy ra chuyện lớn?

"Lại xảy ra chuyện lớn gì?" Diệp Oản Oản hỏi.

"Phong tỷ, tỷ còn nhớ cái tên Tiết lão của dòng chính đó sao?" Bắc Đẩu hỏi.

"Nói nhảm!" Diệp Oản Oản lườm Bắc Đẩu một cái, lúc này mới mấy ngày, làm sao sẽ có thể quên chứ!

"Phong tỷ, chính là cái gã Tiết lão đó, từ lần trước sau khi từ Không Sợ Minh trở về, liền bị tỷ làm cho tức giận sinh bệnh gượng dậy không nổi, hiện tại cả ngày đều nằm ở trên giường, đoán chừng là sắp bị tỷ làm cho tức chết!" Bắc Đẩu nói.

Nghe tiếng, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức. Cái gã Tiết lão dòng chính đó, bị chính mình làm cho tức giận sinh bệnh gượng dậy không nổi?

Đại trưởng lão yên lặng nhìn Diệp Oản Oản một cái. Dường như... Minh chủ bọn họ, đích xác cũng có bản lãnh như vậy. Toàn bộ Độc Lập Châu, phóng tầm mắt nhìn tới, từ chưa tới nay ông chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như thế...

Đầu tiên là tại Hoa quốc, cùng khai chiến với Tư Vô Thiên, minh chủ vô cùng bình tĩnh bấm điện thoại báo cảnh sát... Sau đó, liền không có sau đó!

Nghe nói, trước đó minh chủ tại trên hải đảo, còn chiếm được Bạch Hổ Lệnh... Nguyên nhân là cùng đánh cuộc với chủ nhân của Bạch Hổ Lệnh. Đánh cược người ta không dám ăn....C.ứ.t!!

Nhất là đối với dòng chính, loại thủ đoạn này, càng khó mà hình dung.

"Hic, cái tên Tiết lão đó, rạng rỡ cả đời, cũng rất có danh vọng tại dòng chính, tất cả mọi người hắn kết giao đều là nhân vật có mặt mũi. Đoán chừng là cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp phải người như minh chủ vậy, trong lúc nhất thời không thích ứng được, bị tức mà sinh bệnh. Cũng là vô cùng bình thường!" Một bên, Đại trưởng lão khẽ mỉm cười, mở miệng nói.

Chương 2216: Còn không đáng tiền bằng một cái bàn?

Biên soạn: Đức Uy -

- --

"Đại trưởng lão, ông nhìn lời này của ông nói mà xem! Cái gì gọi là nhân vật có mặt mũi, chúng ta tại Độc Lập Châu, còn không phải là nhân vật có mặt mũi sao? Chỉ có thể nói, tư chất nội tâm gã Tiết lão đó không tốt, năng lực chịu đựng rất kém cỏi, cái kia trách được ai? Chúng ta cũng không hề vi phạm bất kỳ điều khoản hiệp ước nào!" Bắc Đẩu nói.

"Đích xác là như vậy!" Đại trưởng lão gật đầu một cái.

Diệp Oản Oản nhún nhẹ hai vai: "Đến lúc đó nếu bị tức chết rồi, cũng không có liên quan gì đến tôi. Đến lúc đó nếu như thật sự bị làm cho tức chết, các người nói xem, dòng chính có khi nào sẽ tới trả thù chúng ta hay không?"

Nghe Diệp Oản Oản nói vậy, Bắc Đẩu và Đại trưởng lão hai mắt nhìn nhau một cái.

"Ặc..." Bắc Đẩu nhìn Diệp Oản Oản: "Phong tỷ... Hẳn là sẽ không trả thù đệ và Đại trưởng lão. Coi như là có trả thù mà nói, đệ phỏng chừng dòng chính cũng chỉ có thể đi trả thù một mình tỷ mà thôi..."

Diệp Oản Oản: "..."

Tin tức Tiết lão của dòng chính bị Không Sợ Minh Chủ làm cho tức giận đổ bệnh nặng, còn chưa tới nửa ngày đã truyền khắp toàn bộ Độc Lập Châu.

Không ít thế lực thầm mắng Diệp Oản Oản hèn hạ vô sỉ. Xem đi, Tiết lão của dòng chính người ta dù gì cũng bao nhiêu tuổi rồi hả? Một ông già 70 – 80 tuổi, xem đi, bị chọc cho tức thành dạng gì.

Thoạt tiên, một đám đại lão được Diệp Oản Oản cứu ra từ trên hải đảo, rối rít lắc đầu. Bọn họ đã tự mình lãnh giáo sự vô sỉ của Không Sợ Minh Chủ, cũng phải may là bọn họ còn trẻ, năng lực chịu đựng và tố chất tâm lý vô cùng mạnh mẽ! Nếu không, chỉ sợ trước đó khi còn ở trên hải đảo đã bị Không Sợ Minh Chủ ép đến tức chết.

Chẳng biết tại sao, những đại lão kia bỗng nhiên có chút cảm thương vô hình cho Tiết lão dòng chính. Ông già này thật đúng là xui xẻo, mặc dù nói cả đời minh tranh ám đấu lăn lộn, nhưng dù sao cũng là tranh đấu “chất lượng cao”, chỉ sợ cả đời cũng không đụng phải người vô liêm sỉ giống như Không Sợ Minh Chủ vậy. Lần này chỉ có thể coi như là ông ta xui xẻo...

...

Đối với Tiết lão, Diệp Oản Oản cũng không để ý, trực tiếp gọi đám người Bắc Đẩu, lần nữa quay trở lại Không Sợ Minh, chuẩn bị dọn chiếc bàn có giá trị không nhỏ kia đi.

"Phong tỷ, loại chuyện nhỏ này, để cho người phía dưới đi làm là được rồi, còn bảo bọn đệ tự mình qua dời sao?" Bắc Đẩu nói.

Diệp Oản Oản lườm Bắc Đẩu một cái: "Nói nhảm, đồ quý giá như vậy, vạn nhất dời hỏng rồi làm sao bây giờ? Có bán cậu đi đều không bồi thường nổi."

Bắc Đẩu: "..." Hắn còn không đáng tiền bằng một cái bàn?

Nhưng mà, mới vừa dời chiếc bàn từ trong bảo khố ra ngoài, con ngươi Tam trưởng lão lại đột nhiên co rụt lại, nhìn thẳng về phía trước.

"Minh chủ!" Tam trưởng lão lập tức hướng về Diệp Oản Oản hô lên.

"Sao vậy?" Diệp Oản Oản theo bản năng nhìn về phía Tam trưởng lão.

"Người bí ẩn ban đầu từng gặp riêng Nhiếp Linh Lung!" Tam trưởng lão chỉ về phía trước.

Diệp Oản Oản và đám người Bắc Đẩu thuận theo phương hướng Tam trưởng lão chỉ mà nhìn lại.

Một thân hình cao lớn toàn thân bọc trong áo choàng đen, không biết từ lúc nào đã xuất hiện tại Không Sợ Minh. Bên người của người áo đen, còn có tinh anh dòng chính đi theo.

"Tam trưởng lão, xác định là hắn?" Diệp Oản Oản hỏi.

"Không sai!" Tam trưởng lão gật đầu liên tục: "Minh chủ, tuyệt đối là người này, hóa thành tro tôi cũng nhận ra!"

"Không phải ông nói ngày đó đã quá muộn, không thấy rõ cụ thể sao?" Diệp Oản Oản có chút hoài nghi.

"Không thấy rõ người, nhưng mà loại y phục kia thì tôi biết!" Tam trưởng lão lại nói: "Hơn nữa, người này và thành viên dòng chính ở chung một chỗ, vậy còn có thể sai sao?"

Lúc này, Diệp Oản Oản nhìn về phía người áo đen, hàn quang lóe lên trong chớp mắt.

Chính là người này, ban đầu thương lượng với Nhiếp Linh Lung, muốn diệt trừ đại ca Nhiếp Vô Danh...

Nếu như không có người này đáp ứng, anh trai nàng tuyệt đối sẽ không chết!

Diệp Oản Oản cơ hồ không có bất kỳ lời nói nhảm nào, hai chân phát lực, cả người bật lên thật cao, tung ra một đấm ẩn chứa sức mạnh khủng bố, hung hăng đập thẳng về phía người áo đen.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net