chap2255-2256

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2255: May mắn không làm nhục mệnh

Biên soạn: Đức Uy -

- --

"Vậy thì thử xem!" Ánh mắt Tư Hạ hơi híp lại, nhất thời giơ tay lên, trong phút chốc, “roẹt roẹt roẹt”, vô số họng súng đen ngòm và đại pháo thoắt cái đã nhắm ngay vào đám người.

Mọi người Độc Lập Châu thấy những thứ vũ khí nóng kia, toàn bộ đều biến sắc.

Đệt! Cái tên Tư Hạ này quả thực là điên rồi! Những vũ khí này cũng đã đủ để cho nổ toàn bộ Độc Lập Châu rồi.

Dưới tình huống chịu sự quản lý nghiêm mật như vậy, lại có thể tích trữ vũ khí nóng với số lượng lớn như thế, có thể thấy hắn đã sớm chuẩn bị từ rất lâu.

Nếu như thật sự đánh nhau, toàn bộ bọn họ đều sẽ phải chết ở chỗ này.

Tư Hạ lạnh lùng nhìn về phía Trọng Tài Hội và một đám thế lực Độc Lập Châu, "Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, thần phục ta, hoặc là chết!"

Mọi người Độc Lập Châu trố mắt nhìn nhau, mặt đầy kinh hoảng.

"Đệt! Thằng điên này! Nếu như không nghe hắn, sợ là hắn sẽ thật sự giết chết tất cả mọi người ở đây mất!"

"Coi như là Trọng Tài Hội cũng không thể nào đối kháng lại với vũ khí đạn dược được!"

"Làm sao bây giờ?! Làm sao bây giờ..."

...

Tư Hạ nâng khẩu súng trong tay lên, chậm rãi chĩa thẳng về phía vị quản lý Trọng Tài Hội có thân hình hơi mập nọ, cười trong điên cuồng, "Kiếp sau, nhớ kỹ cho ta! Độc Lập Châu này, ta chính là quy định!"

Nói xong, liền nhấn cò súng.

"A ——!!"

Sau một tràng thốt lên, hiện trường tĩnh mịch một mảnh, tất cả mọi người đều bị bao phủ ở trong khói mù và sự sợ hãi ngập tràn.

Ngay cả người của Trọng Tài Hội cũng dám giết, người đàn ông này, điên thật rồi!

"Tư Hạ ——!!" Diệp Oản Oản kinh hô thành tiếng.

Sau phát súng này, Tư Hạ cũng không còn đường để quay đầu lại nữa rồi.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn về phía vị quản lý trưởng có thân hình hơi mập kia.

Nhưng mà, một giây kế tiếp, hình ảnh máu tanh theo dự đoán của mọi người vậy mà lại không hề phát sinh.

Cái vị quản lý trưởng kia vẫn như cũ êm đẹp đứng ở nơi đó, viên đạn bắn ra không hề tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với ông ta.

Tư Hạ không cách nào tin nhìn chằm chằm họng súng, “cạch cạch cạch”, lại liên tục bóp cò thêm mấy nhát. Kết quả khẩu súng này lại giống như đồ chơi, viên đạn bắn vào trên người không hề tạo thành chút phản ứng nào.

Đáy mắt Tư Hạ thoáng qua ánh sáng lạnh giá tột độ, một tay ném khẩu súng trong tay, đoạt lấy khẩu súng khác trong tay thủ hạ, điên cuồng bắn về phía đám người, ngờ đâu tất cả các viên đạn bắn ra, cũng không tạo thành được tổn thương cho bất kỳ ai...

Viên đạn... Bị người ta đánh tráo...

Những viên đạn này là giả, không có bất kỳ lực sát thương nào.

"Sao lại thế...?? Không có khả năng...!! Chuyện này là không thể nào..." Tư Hạ vứt súng trong tay sang một bên, thở hổn hển và nhanh chóng gọi một cú điện thoại, y như phát điên rống giận vào trong đầu kia điện thoại, "Du Thiệu, ngươi lăn tới đây cho ta! Đám súng này, những viên đạn này là có chuyện gì xảy ra!?!"

Du Thiệu là Phó hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội, thuộc hạ thân tín của Tư Hạ. Tất cả vũ khí đều là do hắn quản lý. Nhưng mà bây giờ, vũ khí lại xảy ra vấn đề, điều này mang ý nghĩa...

... Du Thiệu phản bội hắn!

Lúc này, tên quản lý trưởng thân hình hơi mập kia mở miệng cười: "Ta đã sớm nói, người tuổi trẻ, vẫn đừng quá cuồng vọng ngông nghênh là hơn!"

Đúng lúc này, trong đám người, một vị nam nhân mặc âu phục trắng, mang mặt nạ màu bạc ở ngay trước ánh mắt muốn bóp chết người của Tư Hạ, chậm rãi đi ra.

Tư Hạ trân trân nhìn chòng chọc gã đàn ông đeo mặt nạ nọ: "Ngươi là người của Trọng Tài Hội?"

Tư Hạ làm sao cũng không ngờ tới, trợ thủ đắc lực, tín nhiệm nhất bên người mình, lại sẽ có thể là nội gián của Trọng Tài Hội.

"Xin lỗi, hội trưởng." Gã đàn ông đeo mặt nạ yếu ớt nói.

Sau đó, gã ta liền từng bước một đi về phía trận doanh đối lập với Tư Hạ...

Ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tất cả mọi người, chỉ thấy Du Thiệu chậm rãi khoan thai đi tới trước mặt của Tu La Chủ - Tư Dạ Hàn, cung kính khom người thi lễ một cái, mở miệng nói: "Kính thưa quản lý đại nhân, may mắn không làm nhục mệnh!"

Chương 2256: Không phải người một nhà không vào cửa một nhà

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Tư Dạ Hàn nghe vậy gật đầu một cái, ngay sau đó Du Thiệu liền đứng dậy, đứng ở sau lưng của anh.

Tư Hạ gắt gao chăm chú nhìn về phía Tư Dạ Hàn, vành mắt trũng xuống, hai con ngươi đỏ tươi, "Tư Dạ Hàn!!!"

Tư Dạ Hàn, vậy mà sẽ lại là Tư Dạ Hàn!

Hắn ngàn tính vạn toán, lại còn đánh giá thấp vị Cửu thúc này của mình.

Mắt thấy chuyện lớn sắp thành, lại thất bại trong gang tấc...

Diệp Oản Oản nhìn Tư Dạ Hàn một chút, lại nhìn một chút cái gã đàn ông đeo mặt nạ mới vừa hành lễ với anh, mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc, cả nửa ngày trời mới hồi phục lại tinh thần, "A Cửu, anh..."

Du Thiệu mới vừa rồi, xưng hô cùng Tư Dạ Hàn là cái gì?

Quản lý đại nhân?

Tư Dạ Hàn lại là 1 trong 12 người quản lý của Trọng Tài Hội?

Diệp Oản Oản trợn to hai mắt, "Anh... Anh... anh là người quản lý của Trọng Tài Hội?"

Đây chính là...!! Thực sự là...!! “Không phải người một nhà, không vào cửa một nhà *!!” Nàng còn tưởng rằng vỏ bọc của mình đã quá nhiều, ai ngờ đâu, Bảo Bảo nhà nàng so với nàng cũng không kém chút nào.

* Ý nói người một nhà thường có những điểm tương đồng với nhau.

Khó trách... Khó trách ông ngoại mới vừa nói, Trọng Tài Hội có cao tầng bảo vệ nàng...

Khó trách trước đó, tất cả mọi người tìm lâu như vậy cũng không tìm được những vị đại lão Độc Lập Châu biến mất kia, Tư Dạ Hàn lại xác định chính xác vị trí hải đảo đó. Thì ra là có nội ứng là vị Phó hội trưởng này!

Tâm tình Diệp Oản Oản vô cùng phức tạp, "Cho nên, là anh bảo đảm cho em? Anh vào Trọng Tài Hội từ khi nào vậy..."

Tư Dạ Hàn: "Không lâu sau khi em khôi phục lại thân phận của Nhiếp Vô Ưu, anh thông qua một số mạng lưới thông tin, biết được năm đó Trọng Tài Hội đưa ra mật lệnh tuyệt sát đối với em. Sau đó, anh mới dùng chút ít thủ đoạn, ngồi lên vị trí người quản lý. Xin lỗi, không phải là có ý định lừa gạt em."

Rất nhiều chuyện, coi như là anh cũng không thể nào đoán trước, cho nên cũng không muốn nàng lo lắng. Nếu như nàng biết trước chuyện này mà nói, cũng tuyệt đối sẽ không đồng ý để anh làm như thế.

Diệp Oản Oản: "..."

Mặc dù Tư Dạ Hàn biểu hiện cũng không rõ ràng, nhưng nàng mơ hồ biết được đối với Trọng Tài Hội, Tư Dạ Hàn vẫn ôm lấy thái độ bài xích và chán ghét.

Nhưng bây giờ, anh cũng không tiếc vì muốn che chở nàng mà đảm nhiệm vị trí quản lý của tổ chức này.

Trong lúc nàng còn không biết gì, người đàn ông lại vì nàng mà làm nhiều chuyện như vậy.

Mặc dù anh nói có vẻ hời hợt như thế, nhưng để ngồi lên cái vị trí kia, làm sao sẽ có thể dễ dàng như vậy?

Lúc này, vị quản lý hơi mập cười híp mắt nhìn về phía Tư Dạ Hàn, mở miệng nói, "Lần này thật may là nhờ có Quản lý Tư bày mưu lập kế, sớm ngày đề phòng, tránh được đại họa! Nếu không, hậu quả khó mà lường được."

Tư Dạ Hàn: "Ngài khách khí, chức trách mà thôi..."

Sau khi hàn huyên, người quản lý mập phân phó thành viên Trọng Tài Hội ở bên cạnh, "Người đâu, bắt tất cả bọn chúng lại cho ta!"

Mắt thấy hết thảy đều xong rồi, Tư Hạ đứng ngơ ngác tại chỗ, giống như bị rút sạch tất cả khí lực, vẫn cứ tự mình lẩm bẩm cái gì đó trong miệng, giống như mất hồn...

Diệp Oản Oản thấy vậy, ngón tay vô thức siết chặt. Sử dụng vũ khí nóng, lại còn là quy mô lớn như vậy, đến cuối cùng lại còn không nghe khuyến cáo, u mê không buông bỏ... Việc xử phạt tuyệt đối sẽ không nhẹ!!

Nhưng mà, cuối cùng, Tư Dạ Hàn lại cài nội ứng, đánh tráo tất cả mọi vũ khí đạn dược, có lẽ còn có thể giữ lại cho cậu ta một mạng.

Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng ôm lấy thiếu nữ, vỗ nhẹ sau lưng trấn an nàng.

Cuối cùng, hết thảy bụi bặm lắng xuống, Diệp Oản Oản đầy tham luyến mà vùi sâu ở trong ngực Tư Dạ Hàn, đang chuẩn bị nói chuyện, cũng không biết phát hiện cái gì, sống lưng run lên. Đột nhiên, nàng giật mình một cái, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, yếu ớt nói, "Bảo Bảo, sao em có cảm giác... vị tỷ tỷ xinh đẹp ở đối diện kia, ánh mắt cô ta nhìn em có gì đó sai sai?"

"Tỷ tỷ?" Tư Dạ Hàn thuận theo tầm mắt của Diệp Oản Oản nhìn sang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net