chap2273-2274

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2273: Sự lãnh đạm bình tĩnh đến từ chính thất

Biên soạn: Đức Uy -

- --

Thấy bọn họ đều không nói lời nào, Diệp Oản Oản không thể làm gì khác hơn là chỉ đích danh, "Bắc Đẩu, cậu nói!"

Bắc Đẩu bị điểm danh rồi, chỉ có thể đứng dậy với vẻ mặt đưa đám, vò đầu bứt tai xoắn xuýt cả nửa ngày, cuối cùng chỉ vào cỏ xanh dưới chân Diệp Oản Oản, "Chuyện đó... Phong tỷ, tỷ nhìn, dưới chân tỷ giẫm đạp, đây là cái gì?"

Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức: "Dưới chân tôi đang đạp... Cỏ?"

Bắc Đẩu lại chỉ lá cây ở một bên, "Phong tỷ, tỷ lại dời ánh mắt nhìn lá cây này, có phải là đặc biệt... đặc biệt... đặc biệt..."

Diệp Oản Oản: "Xanh biếc...?"

Bắc Đẩu gật đầu liên tục, "Đúng đúng đúng! Là cọng cỏ nhỏ, là lá cây này! Thật là xanh biết bao nhiêu! Thật là xanh!"

Trên trán Diệp Oản Oản nổi gân xanh lên, một cước đạp thẳng, "Nói tiếng người cho tôi!"

Bắc Đẩu nhất thời kêu gào một tiếng: "Phong tỷ! Tỷ bị xanh biếc, gào ——!!"

Diệp Oản Oản: "..."

Sau ba giây yên lặng, Diệp Oản Oản không khỏi quay mặt nhìn về phía Bắc Đẩu, dường như trong lúc nhất thời không thể hiểu được ý tứ của cậu ta, "Cậu nói cái gì?"

Lúc này, Phó Minh Hi cẩn thận từng li từng tí tiến lên, đem điện thoại di động đưa tới, "Minh chủ, tự cô xem đi!"

Diệp Oản Oản nhanh chóng mở ra, nhìn lướt qua, sau đó liền thấy được dòng tiêu đề to tướng ở dòng đầu, cùng với nội dung của bài báo lá cải.

Đám người Bắc Đẩu, Phó Minh Hi ở một bên nín thở đưa mắt nhìn, cẩn thận quan sát phản ứng của Diệp Oản Oản, vừa đồng loạt không tự chủ được lui về sau một bước.

Sau đó Diệp Oản Oản tiếp tục xem kỹ nội dung tin tức kia, lập tức nhớ lại, vào thời gian trong bản tin này, Diệp Oản Oản đã gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn...

Khi đó, Tư Dạ Hàn rõ ràng đã nói, người phụ nữ trong bữa cơm kia, tuổi gần 40...

Nhưng bây giờ có lại có chân tướng, cũng chính là nói, Tư Dạ Hàn cố ý che giấu nàng...

"Vútt...!!" Diệp Oản Oản giơ tay lên ——

"A a a! Phong tỷ, tỷ tỉnh táo lại đi!!!" Bắc Đẩu sợ đến nhảy cỡn lên.

Diệp Oản Oản lườm cậu ta một cái, giơ tay lên đem bài viết kia nhét lại vào trong tay cậu ta, "Rêu rao bậy bạ cái gì đó? Không phải chỉ là một tin tức bát quái sao?"

"Ặc... Phong tỷ... Tỷ không tức giận sao..." Bắc Đẩu yếu ớt mở miệng hỏi.

Phó Minh Hi: "Minh chủ, có phải là cô tức đến chập mạch rồi hay không?"

Diệp Oản Oản nghiêng người dựa vào gốc đại thụ sau lưng, phong khinh vân đạm đưa tay sờ thân cây một cái, mở miệng nói, "Có gì phải tức giận? Thứ này nhìn một cái chính là tin đồn thất thiệt, là tin tức giả cố ý tung ra che mắt người ta!"

Tam trưởng lão và Đại trưởng lão hai mắt nhìn nhau một cái, hiển nhiên cũng không ngờ tới, minh chủ nhà mình lại bình tĩnh như vậy.

"Minh chủ anh minh! Nói cực phải!" Tam trưởng lão lập tức nịnh nọt.

Đại trưởng lão cũng mặt đầy vui mừng, cảm khái không thôi mà nói, "Thật sự là càng ngày Minh chủ càng có phong phạm thủ lĩnh một bang phái!"

Phó Minh Hi thấy vậy, lập tức không dám tin tưởng mở miệng nói, "Nhưng mà, minh chủ, hình này đều đã được phát hành ra, loan truyền khắp nơi! Nếu như chẳng qua chỉ là một bữa cơm bình thường, Tần hội phó mang theo con gái của ông ta làm cái gì? Hơn nữa còn đơn độc chỉ có ba người bọn họ! Đây hoàn toàn chính là tiết tấu đi gặp phụ huynh đấy! Minh chủ, cô thật sự không hề để ý chút nào sao?"

Diệp Oản Oản khẽ xì một tiếng, nói với sự lãnh đạm bình tĩnh đúng chuẩn chính thất, "Đàn ông ở bên ngoài xã giao, sẽ gặp phải những chuyện này là điều khó tránh khỏi, có cái gì phải ngại? Ở trong mắt các người, minh chủ các người như tôi đây, chính là cái loại người này, vì một chút chuyện nhỏ liền huyên náo không buông, náo đến trời long đất lở sao?"

Phó Minh Hi: "..."

Bắc Đẩu: "..."

Đại trưởng lão: "..."

Tam trưởng lão: "..."

Chẳng lẽ không đúng sao?

Diệp Oản Oản xua xua tay, "Được rồi, được rồi, tất cả giải tán đi! Chẳng qua chỉ là một chút scandal mà thôi, tôi cũng không hề thích ghen bậy ghen bạ như thế!"

Đám người Bắc Đẩu xác nhận nhiều lần, phát hiện thực sự là Diệp Oản Oản không có ý tứ gây chuyện, lúc này mới rốt cục yên lòng.

Chỉ có Thất Tinh, thoáng có chút giật mình, chuyển hướng nhìn về cái gốc cây minh chủ nhà mình mới sờ vào lúc nãy.

Chỉ thấy mặt bên gốc cây khô kia, hằn rõ mấy lỗ sâu hoắm do năm ngón tay bấu chặt vào...

Thất Tinh: "..."

Chương 2274: Có phải là uống lộn thuốc rồi hay không

Biên soạn: Đức Uy -

- --

"Minh chủ, cô thật sự không tức giận à?" Phó Minh Hi vẫn có chút không cam lòng hỏi.

Diệp Oản Oản không nhịn được xua xua tay, "Đừng làm ồn ồn ào, đi sang một bên chơi! Bổn minh chủ và cái đám nữ nhân ngang ngược không biết lý lẽ, càn quấy, một khóc hai nháo ba treo ngược kia, có thể là cùng một dạng sao? Các người có phải là có hiểu lầm gì đó đối với tôi rồi hay không?"

"Khục, minh chủ, cô nói đúng lắm..."

...

Thiên Thủy thành.

Tư Dạ Hàn bên này nhìn thấy tin tức, đang muốn gọi điện thoại cho Diệp Oản Oản.

Kết quả, bên này mới vừa cầm điện thoại di động lên, điện thoại liền reo vang, Diệp Oản Oản đã gọi tới trước.

Tóc của Lâm Khuyết đều muốn dựng hết lên, "Xong! Xong rồi..."

Tư Dạ Hàn gắng bình ổn lại tinh thần, ngay sau đó nhấn nút nghe máy: "Oản Oản..."

Kết quả, bên này còn không đợi Tư Dạ Hàn nói chuyện, đã nghe được âm thanh đặc biệt ôn nhu của Diệp Oản Oản vang lên, "Bảo Bảo, anh đừng lo lắng, cũng không cần giải thích cho em, em sẽ không làm loạn, hiểu lầm hay ghen bậy bạ! Anh an tâm làm chuyện của anh, không cần lo lắng cho em!"

Tư Dạ Hàn: "..."

Vì vậy, lời giải thích của Tư Dạ Hàn, cứ như vậy tất cả đều bị nghẹn trở về.

"Em không tức giận? Đêm hôm đó anh..."

"Không tức giận! Nhất định là bọn họ lừa bịp anh nha, mục đích hẳn là muốn tạo ra mâu thuẫn giữa hai chúng ta, cuối cùng đạt được mục đích không thể cho người biết. Em mới sẽ không mắc lừa đấy! Được rồi, không thèm nghe anh nói nữa, em bồi ông ngoại câu cá đây!" Đầu kia điện thoại di động, Diệp Oản Oản nhấc một cước giẫm nát tảng đá, ngay sau đó cười híp mắt cất tiếng.

Nàng không tức giận, không có chút tức giận nào!

Tư Dạ Hàn: "..."

...

Sau khi cúp điện thoại, đứng hóng ở bên cạnh nghe được toàn bộ nội dung điện thoại, Lâm Khuyết mặt đầy mộng bức: "Cửu ca! Cửu tẩu... cô ấy có phải là uống lộn thuốc rồi hay không? Làm sao lại đột nhiên thông tình đạt lý như vậy?"

Tư Dạ Hàn không nói gì, hiển nhiên cũng không ngờ tới Diệp Oản Oản sẽ yên tĩnh như vậy, thậm chí giống như không có việc gì xảy ra, bồi ông ngoại câu cá.

Lúc này, Du Thiệu cất bước đi vào, "Tôi đã sớm nói Nhiếp tiểu thư cũng không phải là người không nói phải trái như vậy."

Lâm Khuyết đầu óc mơ hồ lầm bầm, "Thật chẳng lẽ là đổi tính rồi sao?"

Diệp Oản Oản hoàn toàn không hề tức giận, Tư Dạ Hàn rũ con ngươi, lại không khỏi cảm thấy trong lòng có chút trống vắng. Ngay sau đó, anh phục hồi lại tinh thần, nhìn về phía Du Thiệu, "Có chuyện?"

Du Thiệu vội vàng báo cáo: "Mới vừa nhận được tin tức, Dịch hội trưởng trở về rồi."

Tư Dạ Hàn: "Chuẩn bị xe."

Du Thiệu: "Vâng!"

...

Cùng lúc đó.

Diệp Oản Oản trở lại biệt thự, giao phó công việc trong liên minh cho đám người Thất Tinh, thu thập một vài đồ vật, ngay sau đó đi xuống lầu giao phó với bọn họ, "Tôi muốn đi Thiên Thủy thành một chuyến, có chuyện gì điện thoại liên lạc."

Diệp Oản Oản vừa dứt lời, cơ hồ thần kinh của tất cả mọi người đều căng thẳng.

Bắc Đẩu yếu ớt hỏi: "Phong tỷ, tỷ muốn đi Thiên Thủy thành?"

Diệp Oản Oản nhíu mày: "Đúng vậy, làm sao? Tôi không thể đi?"

Một bên, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão hai mắt nhìn nhau một cái, ngay sau đó nuốt nước miếng, "Minh chủ, cô đi Thiên Thủy thành làm cái gì? Là... Là đi tìm Tu La Chủ đại nhân sao?"

Đại trưởng lão cũng không dám nói chính là: Quả nhiên vẫn là muốn đi đập phá quán sao...

Diệp Oản Oản: "Ai nói đi Thiên Thủy thành thì nhất định là phải đi tìm hắn, tôi đây đi du lịch!"

Tam trưởng lão nơm nớp lo sợ nhìn chằm chằm thanh đường đao Diệp Oản Oản tùy thân mang theo kia, "Ặc... Cô đi du lịch còn mang theo Yên Lặng?"

Yên Lặng là tên của thanh đường đao này. Thanh đường đao này là đồ của ông ngoại Diệp Oản Oản từng dùng, khi đó bị đấu giá ở trong dạ tiệc từ thiện, bị Kỷ Tu Nhiễm đoạt được.

Sau đó Kỷ Tu Nhiễm phái Thu Thủy đem cây đao này đưa cho Diệp Oản Oản.

Diệp Oản Oản vỗ thân đao một cái, "Phòng thân một chút mà thôi!"

Lúc này, Phó Minh Hi lại tinh mắt phát hiện chai rượu trong ba lô Diệp Oản Oản, "Minh chủ, như vậy rượu...?"

Diệp Oản Oản: "Tôi cũng không uống, tôi tặng cho người ta, không được sao?"

Phó Minh Hi: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net