Chương 28: Lần đầu tiên của hai người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương Dương dùng đầu lưỡi của mình trêu đùa nụ hồng mẫn cảm của cô, Trịnh Sảng không chịu nổi sự trêu chọc của anh.

Cô giăng chân mình choàng qua vòng eo mạnh mẽ của Dương Dương.

Anh vươn tay kéo bỏ chiếc khăn tắm trên hông của mình quăng xuống sàn nhà.

Nơi tư mật nhất của hai người va chạm vào nhau, Dương Dương hít thở nặng nề vật nam tính của anh đã cương cứng từ lâu.

Trịnh Sảng nhìn thấy sự thay đổi trong ánh mắt của anh, cô vươn tay sờ vào vật nam tính của Dương Dương.

Cô nhẹ nhang vuốt ve mơn trớn vật to lớn của anh.

Dương Dương hít vào một hơn thật sâu, một cảm giác như lửa đốt chạy khắp nơi trên cơ thể của anh.

Dương Dương đặt cô nằm xuống giường anh giăng hai chân cô ra.

Nơi tư mặt nhất của Trịnh Sảng hiện ra trước mặt anh.

Dương Dương không thể nào chịu nổi nữa, anh vươn người tới đưa vật to lớn của mình vào vùng đất chật hẹp của cô.

Cảm giác lâng lâng khi vật nam tính của anh vừa chạm vào nơi tư mặt của cô.

Trịnh Sảng không chịu nổi sự kích thích mà Dương Dương đem đến cho mình.

Khuôn mặt kịch tình của cô trở nên ửng hồng, cặp mắt mong lung nhìn vào người đàn ông của mình.

Anh nhẹ nhàng đưa vật to lớn của mình vào bên trong vùng đất thần bí của cô, thân thể Dương Dương chợt khựng lại.

Dương Dương thật không thể ngờ Trịnh Sảng còn là xử nữ.

Sự khít chật cùng lớp màng trinh của cô bao phủ vật to lớn của anh, làm Dươg Dương cảm giác sung sướng đến tận trời.

Một cảm giác thoả mãn và đắc thắng vang lên trong lòng anh.

Anh yêu thương khom xuống hôn lên môi cô.

"Trịnh Sảng, em là của anh."

Dương Dương nói xong dùng sức phá vỡ màng trinh tinh khiết của cô, Trịnh Sảng đau đớn cau mày toát mồ hôi trán nhưng không kêu lên tiếng nào.

Trịnh Sảng không muốn tỏa ra yếu đuối trước mặt bất kỳ ai kể cả Dương Dương.

Tay anh sờ vào khuôn mặt xinh đẹp đang đau đớn mà cố chịu đựng của cô, anh yêu thương nói.

"Ngoan, một chút sẽ hết đau."

Lần đầu tiên trong đời Dương Dương thốt lên những lời dịu dàng đến như vậy.

Trịnh Sảng không nói gì, cô nhìn anh gật đầu chờ cơn đau qua đi.

Anh càng lúc càng ra vào cơ thể của cô nhanh và lẹ hơn.

Sau khi cơn đau đớn qua đi, sự khoái cảm và sung sướng làm toàn thân Trịnh Sảng mềm nhũn, chân cô bất giác xiết chân vòng eo mạnh mẽ của anh.

Dương Dương không chịu nổi nữa, anh nhìn vào khuôn mặt mê ly của Trịnh Sảng.

Cái miệng nhỏ nhắn của cô lúc này vì đạt đến đỉnh cao của cực khoái, mà bất giác thốt lên những tiếng rên rĩ mê người.

Dương Dương bất đầu chạy nước rút, sự co thắt của cơ bắp và tim đập loạn xạ làm anh cảm giác sung sướng mãnh liệt.

Động tác ra vào nơi tư mặt của Trịnh Sảng càng lúc càng nhanh, đến khi cả hai lên đến đỉnh cao nhất của sự khoái lạc.

Toàn thân anh cảm giác lâng lâng, một cảm giác như mình đang chìm đắm trong hành phúc.

Dương Dương gằm nhẹ một tiếng, phóng thích bản thân của mình vào trong cơ thể của Trịnh Sảng.

Trịnh Sảng thân thể không còn sức lực, nằm trên giường không nhúc nhích.

Dương Duongw thì trái lại tin thần anh thật sảng khoái thoải mái, anh bế cô vào trong phòng tắm.

Dương Dương cẩn thận lau đi những vết máu còn dính lại trên cơ thể của cô.

Nhìn thấy những vết máu này, trong lòng Dương Dương lại hiện lên cảm giác chiến thắng, một cảm giác làm tất cả đàn ông điều muốn đạt được.

Nghĩ đến vậy Dương Dương càng yêu thương cô hơn.

Chắc có lẽ người đàn ông nào cũng điều ít kỹ như nhau.

Họ chỉ muốn người phụ nữ của mình chỉ thuộc về riêng họ.

Lau xong thân thể cho Trịnh Sảng, anh bế cô quay về giường, Dương Dương yêu thương ôm cô vào lồng mình.

Hai thân thể trần truồng áp sát vào nhau, Trịnh Sảng thật sự cảm giác hạnh phúc.

Cuối cùng cô cũng tìm được người đáng để cô trao trọn trái tim băng lạnh của mình.

Trịnh Sảng dựa đầu vào ngực anh, tay cô nhẹ nhàng vuốt ve dấu răng cô để lại trên tay anh.

"Dương  tuyệt đối đừng bao giờ phản bội em .Vì em ghét nhất là bị người mình yêu phản bội mình. Tới lúc đó anh đừng trách em vô tình."

Trịnh Sảng nói được thì sẽ làm được, cô không như những người phụ nữ yếu đuối khác.

Nếu Dương Dương mà thay lòng Trịnh Sảng sẽ đích thân cho hai người chàu diêm vương.

Cô sẽ không bao giờ rút lui và chúc cho hai người hạnh phúc.

Những gì Trịnh Sảng không lấy được, thì người khác cũng đừng hòng mà có được.

Dương Dương biết cô nói được thì sẽ làm được, nhưng anh không quan tâm vì anh cũng giống như cô.

Trong lòng Dương Dương nghĩ hai người với tánh tình y như nhau không biết ở chung sẽ ra sao.

Dương Dương yêu thương ôm cô sát vào lòng, anh nhỏ nhẹ nói vào tai cô.

"Em còn đau không?"

Trịnh Sảng không trả lời chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Cô hạnh phúc nép khuôn mặt thanh tú của mình vào cổ anh.

Tay Dương Dương nhẹ nhàng sờ vào hình xâm con rồng, trên phần lưng gợi cảm của Trịnh Sảng.

"Chắc em đã trãi qua rất nhiều đau đớn."

Dương Dương đau lòng nói, trong lòng anh cảm giác chua xót.

Dương Dương khom xuống hôn lên bờ vai trần của cô.

"Đối với người khác thì sẽ đau đến chết đi sống lại, còn đối với em thì nổi đau đó không đáng là gì."

Trịnh Sảng nói một cách thản nhiên, nhưng lại làm trái tim của Dương Dương đau điếng.

Anh biết cô phản gánh trên vai cả một bang phái hùng mạnh như vậy quả thật không đơn giản.

"Từ nay về sau, những đau đớn và khổ sở của em sẽ do anh gánh chịu. Những hạnh phúc và vui sướng của anh thì là của em."

Dương Dương nói những lời từ tận trái tim mình, làm cho cô hạnh phúc đến không nói nên lời.

Trịnh Sảng ngước khuôn mặt kiều diểm của mình lên nhìn vào khuôn mặt anh tuấn, lúc này đang tươi cười vì hạnh phúc của Dương Dương.

"Dương em sẽ dùng cả mạng sống này để yêu anh."

Giọng nói ngọt ngào của cô làm anh vui đến không thể tả.

Anh yêu thương hôn vào đôi môi hồng hào mềm mại của cô.

Rồi lại một lần nữa hai người trãi qua cuộc ái ân trền miên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#face