Chap 28: ĐI LƯỚT QUA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Ji Yeon đăng nhập vào Mộng Du Giang Hồ thì đã là thứ sáu của bốn ngày sau đó.

Vốn là trong thời gian thi cử, Ji Yeon tuyệt đối không đụng đến game, để tránh khỏi phải phân tâm… Bây giờ đã có một người khiến cô quá sức phân tâm rồi >o<

Lần này lên mạng là vì chuyện ký hợp đồng bán video clip.

Mấy hôm nay, Ji Yeon và phía CCM đã ký được hợp đồng với hiệu suất siêu cao, thứ Tư Ji Yeon gửi hợp đồng đến tổng công ty CCM ở Seoul, thứ Năm người ta nói đã nhận được, sau đó hẹn tám giờ tối thứ Sáu sẽ gửi thù lao theo hợp đồng cho Ji Yeon.

Thù lao của hợp đồng là bốn con thú cưng trong game.

Lúc đầu bên phía CCM đề nghị thù lao là 60.000 won tiền mặt, nhưng Ji Yeon suy nghĩ một lúc rồi đề xuất suy nghĩ muốn dùng vật cưng trong game để thay cho tiền mặt. 

Phía CCM tất nhiên vô cùng vui mừng với đề nghị này, dù gì 60.000 won cũng là tiền thật, còn vật cưng trong game đối với họ chẳng qua chỉ là dữ liệu game thôi. 

Hai bên đã thống nhất tiến hành điều chỉnh vật cưng về số lượng và đẳng cấp, cuối cùng giá của Ji Yeon đề ra đã thành công, bên phía CCM chấp nhận sẽ đưa Ji Yeon bốn con thần thú thông thường với giá thị trường khoảng 20.000 won và hai loại chất liệu làm thuốc tỷ lệ nổ cực nhỏ.

Đồ nhiều thế này thì tất nhiên không chỉ là của riêng Ji Yeon, bọn SoVil và RamBo đều có phần, tuy là ý Cáo Thần bảo để cô giữ phần thưởng một mình, nhưng Ji Yeon luôn cảm thấy chuyện tốt thì nên để mọi người cùng chia sẻ với nhau thì mới vui vẻ hơn.

Thời gian đã hẹn là tám giờ tối, Ji Yeon bảy giờ rưỡi đã lên mạng, đã lâu không chơi game, dù gì vẫn thấy nhớ nhung.

Lúc ăn tối Cáo Thần bảo buổi tối Jung có việc, lúc này chắc là không có ở đây, nhưng online rồi, Ji Yeon vẫn liếc qua trước avatar (hình đại diện) của Jung – quả nhiên vẫn xám xịt.

SoVil và RamBo cũng không có đó, avatar của Mô-za-a lại sáng. Ji Yeon vừa định gửi tin nhắn chào hỏi anh chàng thì anh đã gửi đến bao nhiêu dấu ba chấm đến.

Ji Yeon cũng làm theo, đáp lại bằng những dấu chấm câu.

Mô-za-a lại gửi đến gấp đôi những dấu ba chấm.

Ji Yeon cũng không chịu thua gõ ra một loạt những dấu chấm câu.

Thế là đoạn đối thoại thần bí được triển khai như sau.

“……”

“………”

“………………”

“…………………………..”

Đúng vào lúc Ji Yeon định chấm dứt màn nói chuyện vô duyên này, Mô-za-a cuối cùng cũng mở miệng oán trách: “Dino sư muội à…”

Cách xưng hô này khiến Dino trong tích tắc cảm nhận được cảm giác “hổ khu nhất chấn” (hình dung động tác cơ thể của một người có thân thể tráng kiện khi bị kích động), bị sét đánh không nhẹ, sau đó buột miệng đáp lại: “Mỹ nhân sư huynh…” =))

“Khỉ thật!” Tên Mô-za-a lập tức bùng nổ: “Ai nói cho em biết cái biệt danh này hả, ta đây thân cao hơn một mét tám mươi, khỏe mạnh hơn trâu, đen hơn cả than, mỹ nhân cái quái thì có chứ mỹ nhân @%#%$#@#$#@#$…..##$$@$…” (ông này kích động zữ =)))

Nhưng ai bảo anh họ Oh, lại còn đầu thai ở núi Nga My, khiến cho mẹ anh cảm thấy đây là một cô bé, trước khi sinh ra đã đặt luôn tên là Oh Taec Yeon làm chi? Ji Yeon ngồi trước vi tính thông cảm, một chàng trai cao lớn với cái tên thế này rõ ràng khiến người khác nhảy nhổm lên.

Mô-za-a xả stress xong, vẫn còn tức giận, hỏi: “Đứa nào nói cho em biết biệt danh này?”

Đương nhiên là Cáo Thần nói rồi. Thực ra Eun Jung chỉ tiện nhắc đến tên của Mô-za-a mà thôi, nhưng Ji Yeon bị “vẻ đẹp”của cái tên này làm chấn động, hỏi thêm vài câu nữa, Cáo Thần thế là cũng nói thêm vài lời, khụ khụ…

Ji Yeon sao lại làm được chuyện đem Cáo Thần nhà mình ra bán bao giờ! Có điều, nói dối cũng không hay, thế là Ji Yeon trả lời như thế này: “Hôm ấy ở nhà thi đấu bóng rổ, em đã gặp SoVil và RamBo…”

Biết thế nào gọi là nghệ thuật nói chuyện chưa?

Bạn Park Ji Yeon chẳng nói gì cả, chỉ kể lại một chuyện đã xảy ra, đã hoàn thành mục tiêu đổ tội cho người khác.

Có biết thế nào là gần mực thì đen không? Bạn Ji Yeon của chúng ta mới tiếp xúc với Eun Chân Nhân có mấy ngày, mà từ một khe suối trong đã biến thành Hắc Long Giang rồi. =))

Mô-za-a hồi lâu sau vẫn không trả lời, lát sau quay lại nói với Ji Yeon: “Vừa nãy bọn họ đi PK rồi.”

Ji Yeon ú ớ: “SoVil, RamBo?”

Mô-za-a: “Ừ, yên tâm, anh không lôi kéo em vào đâu.”

Ji Yeon dù sao vẫn chưa đạt đến cảnh giới, thấy Mô-za-a nghĩa khí như vậy thì bỗng thấy hơi xấu hổ, 

Đang trò chuyện với Mô-za-a thì Lôi Thần Da Ni cũng online, Ji Yeon gửi đi một biểu cảm mặt cười, một lát sau tin nhắn đáp lại của Lôi Thần Da Ni gửi đến, giọng điệu rất chi xúc động: “Hu hu hu hu, Dino, unnie đến rồi! Em cứ tưởng unnie không chơi game nữa như Bang chủ Điệp Mộng chứ!”

“Đâu có ^_^, chỉ là đang bận thi thôi mà!”

“Lâu quá rồi unnie không đến nhỉ.”

“Đến cũng hai lần rồi, lúc đó em không online.”

“Vậy à, xui xẻo quá.”

Buôn dưa về những chuyện gần đây, Lôi Thần Da Ni lại hỏi về chuyện thất hẹn của Cáo Đại Vương hôm thi chung kết, Dino nghĩ nếu nói Cáo Thần bị đâm xe vào gốc cây thì e phàm tục quá, thế là ậm ừ nói cho qua chuyện, có điều cho dù là thế thì tin Cáo Đại Vương không rời bỏ Mộng Du cũng đủ cho Da Ni “bà tám” hài lòng rồi.

Tính nhiều chuyện đã được thỏa mãn, Da Ni nhớ đến chuyện khác: “Đúng rồi, Dino, unnie bây giờ có rảnh không?”

“Sao vậy?”

“Đến giúp giết U Minh Quỷ Lão, boss phụ bản mới ra, giết hai lần rồi vẫn chưa xong, chắc unnie cũng thế nhỉ.”

Ji Yeon nhìn đồng hồ, sắp tám giờ rồi, chưa biết GM (Game Master) sẽ đưa vật cưng cho cô theo kiểu gì, lỡ như đúng lúc đang đánh quái thì hình như không tiện lắm.

“Sau tám giờ được không? Unnie có chút việc.”

Lôi Thần Da Ni gật đầu.

Cách mà công ty game thực hiện quả là lặng lẽ không dấu vết.

Đúng tám giờ, bốn con thần thú đã lặng lẽ xuất hiện trên tài khoản của Ji Yeon, hệ thống chỉ phát tin nhắn cá nhân. 

Cũng phải, nhiều thần thú thế này bỗng chốc gửi cho một người, nếu mà công bố thì chẳng phải là muốn bị chửi hay sao.

Ji Yeon ngắm những con thần thú hình thái kỳ lạ trong bảng danh sách vật cưng mà trong lòng phấn khởi, hai mắt phát sáng lấp lánh. 

Thần thú à thần thú, đợi khi giao cho bọn SoVil, đến lúc đó mỗi người một con, xếp hàng lần lượt, oách biết là bao…

Tự sung sướng một lúc lâu sau, Ji Yeon nhìn vào bảng danh sách bạn thân, Mô-za-a vẫn còn đó, bèn gửi tin nhắn đi: “Mỹ nhân sư huynh, đến đây nhanh lên, phát thần thú.”

Nghe thấy hai chữ thần thú, Mô-za-a còn đâu tâm trí mà tính toán với Ji Yeon về cách xưng hô, rất nhanh đã có mặt bên cạnh Ji Yeon.

Ji Yeon cho anh chàng một Tiên Nhân Cầu.

Vật Tiên Nhân Cầu này chỉ là một vật phẩm nho nhỏ bình thường mà thôi, không thể so sánh được với tiểu hổ của nhà Eun Jung. 

Ji Yeon bỗng nhiên cần vật cưng nhiều như thế, tuy rằng không đến nỗi đánh mất sự cân bằng nghiêm trọng quá, nhưng công ty game dù gì cũng phải suy xét đến suy nghĩ của những game thủ khác.

Vậy nhưng Mô-za-a đã rất vui rồi, vì vật cưng mà Ji Yeon cho anh rất hợp với nghề nghiệp của anh, là thứ mà Mô-za-a thèm nhỏ dãi từ lâu mà vẫn chưa có được.

Sau khi niềm vui sướng đầu tiên qua đi, anh chàng hỏi lai lịch của vật cưng này, Ji Yeon nói rằng cái này là do công ty game trả thù lao khi ký hợp đồng bán video clip, những nhân vật chủ yếu trong đó đều có phần cả, còn về chuyện bên công ty vốn định gửi cô 60.000 won thì cô không đả động đến.

Mô-za-a dù sao cũng vẫn là người sắp ra ngoài xã hội lăn lộn rồi, tất nhiên là biết bên công ty game không rộng rãi đến độ phát thần thú cho hợp với nhân vật, chắc chắn đa phần là do sư muội kiêm tam tẩu nhà ta đã đòi cho anh.

Mô-za-a cảm động, đến nỗi cứ lặp đi lặp lại: “Lão tam gả cho người tốt, lão tam gả cho người tốt, một người đắc đạo gà chó thăng thiên.” =))

Ji Yeon đã không hề để ý đến trình độ vận dùng thành ngữ siêu phàm thoát tục của bọn họ từ lâu rồi, đối với việc Mô-za-a tự nhận là gà chó thì cũng không có ý kiến gì, nhưng mà…

Dino: “Gả >o<”

Mô-za-a cười hề hề một lúc rồi nói: “Nói nhầm rồi nói nhầm rồi, đây là câu cửa miệng của SoVil, không cẩn thận đã học phải, So ngày nào cũng nói phải gả cho vợ giàu.”

Ji Yeon không ngờ SoVil lại có chí hướng như thế, không nén được thốt lên kinh sợ: “Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong.”

Mô-za-a đã làm bại hoại danh tiếng của SoVil trong vô thức thì trong lòng vô cùng đắc ý, sung sướng một lúc sau rồi chợt nhớ ra gì đó: “Tam muội, có việc này phải báo cáo với em.”

“A?”

Ji Yeon bị lời nói nghiêm túc của anh chàng làm cho tinh thần căng thẳng hẳn.

Mô-za-a: “Hôm nay có người gọi điện đến ký túc xá tỏ tình với Lão tam!” O.O

Ối…

Mô-za-a sợ rằng cô không tin, nói tiếp: “Thật đấy, điện thoại là anh nghe, là con gái, có điều anh nghe thấy Lão tam từ chối rồi.”

Dino: “Tỏ tình…”

Bị Ji Yeon mua chuộc chỉ bởi một con thần thú, Mô-za-a đã xem Ji Yeon là người nhà rồi, nên tỏ ra rất phẫn nộ với hành vi của kẻ si tình vô danh kia, đã biết rõ nhà Lão tam có khủng long mà vẫn liều mạng xông vào. (liều quá xá =)))

“Tam muội em yên tâm, có anh đây, tuyệt đối không để Lão tam hồng hạnh vượt tường đâu. Em nói xem nữ sinh bây giờ nghĩ thế nào, rõ ràng biết người ta có rồi mà còn xông vào! Đất đã có chủ thì mọi người đều giành, ruộng hoang bên cạnh lại chẳng ai cày…”

Thấy Mô-za-a càng nói càng hăng máu, càng lúc càng kích động, Ji Yeon toát mồ hôi, vội vã ngăn anh chàng lại.

“Sư huynh à, bìn tĩn, tỏ tình có sao đâu…

Dino: “Em từ nhỏ đến lớn đã bị người ta tỏ tình suốt này…” O.O”

Trước khi quen biết bọn SoVil, cho dù là nói đùa, Ji Yeon cũng không thể nói được những lời kiểu này, nhưng dưới sự rèn luyện của bọn họ, bây giờ Ji Yeon đã quen với “rồng vẽ thêm mắt” đối với người thân quen rồi.

Đành phải nói rằng, trong trận chiến hôm nay của Park Dino pk với Mô-za-a, Dino đã dùng chiêu “Thiên lôi trận trận”, giành được thắng lợi mang tính quyết định.

Mô-za-a lần nữa biến mất không tăm tích, nhân vật đứng đó bất động, Ji Yeon lượn quanh hai vòng, cảm khái vô vàn, mỹ nhân sư huynh không ổn, quá là không ổn! Ngày ngày ở cạnh bọn SoVil, sức đề kháng yếu thế này làm sao chịu nổi đây.

Lúc đảo đến vòng thứ ba, Mô-za-a cuối cùng đã hoàn hồn: “Tam muội…”

Ji Yeon định dùng biểu cảm khinh thị để trả lời, vậy nhưng chưa kịp gửi đi đã thấy Mô-za-a nói: “Ban nãy Lão tam vừa đi lướt qua cạnh anh.”

Dino: “…”

Mô-za-a: “Đúng vào lúc em nói em từ nhỏ đã bị người ta tỏ tình đến tận khi đã lớn ấy.” =))

Ji Yeon thấy sức lực để gõ chữ của mình cũng yếu đi vài phần: "Anh nói nhảm, Jung có ở trong trường đâu."

Mô-za-a: "Hôm nay Jung dọn về."

Dino: "..."

Mô-za-a: “Bây giờ nó đang mở máy…”

Hàng chữ của anh chàng chưa kịp biến mất, đã nghe thấy “ding” một tiếng, hệ thống báo: Phu quân Cáo Đại Vương của bạn đã online… (Chết chửa? =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net