Touch my heart

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Có lẽ mình nên bỏ cuộc thôi, khó quá."

Aoki ngồi trên bậc cao nhất của cầu thang, đây là một trong số ít những lần cậu lộ vẻ ủ rũ, vừa chống cằm vừa nhìn Hashimoto đang ngồi phía dưới, có vẻ như đang hỏi ý kiến của cô. Hashimoto mở to mắt, không giấu được vẻ khó xử.

"Nhưng Aoki và Ida đã hẹn hò với nhau rồi mà? Tại sao cậu lại muốn bỏ cuộc chứ?"

"Phải nói như thế nào nhỉ..." Aoki buồn bã lắc đầu, "Mình dám chắc cậu ấy không biết gì về tình yêu, hơn nữa làm gì có người bạn trai nào lại hỏi mấy câu kiểu như 'Mình thích Aoki rồi đúng không' đâu, nghe xong có cảm giác như cố gắng của mình bao lâu nay đều không có kết quả vậy."

"Hả? Ida đã nói như vậy sao?" Hashimoto nói, "Nhưng cậu ấy là người Aoki thích mà, cậu không nên buông bỏ dễ dàng như vậy được."

Aoki đấu tranh một lúc, "Có lẽ mình không nên làm vậy, đấy là nếu như cậu ấy thật sự thích mình."

Hashimoto nói, "Aoki phải tự tin lên nha, lúc cậu tỏ tình cũng tự tin lắm mà?"

Aoki gật đầu, nhưng rõ ràng là cậu không có chút hy vọng nào, giọng cậu trầm hẳn xuống.

"Hy vọng là mình có thể."

.

Dạo gần đây Ida thấy Aoki có hơi lạ.

Anh cũng không biết tại sao, nhưng dạo gần đây Aoki có vẻ không vui vẻ như trước, cũng ít nói hơn rất nhiều. Ida cũng không giỏi nói chuyện nên bầu không khí giữa hai người ngày càng trầm xuống, nhưng anh cũng không nghĩ nhiều, ngược lại còn rất thích bầu không khí yên lặng khi hai người ở bên nhau. Nhưng Aoki càng ngày càng không vui, cuối cùng cũng có một ngày khi hai người ăn cơm cùng nhau, anh lên tiếng hỏi cậu.

"Aoki."

"Hả?"

"Cậu đang giận đúng không?"

Aoki nghiêng đầu nhìn anh, "Cũng... Cũng gần như vậy."

"Là do mình đúng không?" Ida hỏi.

Thấy Ida có vẻ rất chân thành, Aoki cũng thẳng thắn trả lời, "Đúng."

"Vậy sao..." Ida trầm ngâm, "Nếu mình có điểm nào không tốt thì cậu có thể nói với mình, xin lỗi đã làm cậu tức giận."

Ida vẫn luôn như vậy, nhưng không hiểu sao lại khiến cho Aoki cảm thấy chua xót, quả nhiên mọi người ai cũng có lòng tham, đã có tình cảm thì phải có thân phận, đã có thân phận thì còn phải có hứa hẹn, hình như sự dịu dàng của Ida đã không thể khiến cậu thoả mãn như trước nữa.

Aoki cắn răng nói, "Cậu không có chỗ nào không tốt hết, là do mình nghĩ nhiều thôi. Đi ăn cơm thôi."

Ida nắm chặt cánh tay cậu, Aoki nhìn anh, Ida nói, "Xin lỗi đã làm cho cậu không vui, Aoki, cậu đừng tức giận."

Aoki nhìn thẳng vào mắt Ida, Ida cũng nghiêm túc nhìn cậu, dưới ánh mặt trời, đôi mắt anh phản chiếu ra một chút ánh sáng ấm áp, Aoki cúi đầu, siết chặt hai tay.

"Ida, cậu có thích mình không?"

Ida hơi ngập ngừng, "Có lẽ... là có."

Tại sao phải như vậy? Aoki rút tay ra, lắc đầu, "Nếu cậu không thích mình tại sao còn muốn hẹn hò với mình? Muốn trêu đùa mình sao? Muốn biến mình thành trò cười sao?"

Giọng nói của cậu pha chút nghẹn ngào, Aoki thầm mắng chính mình là đồ ngốc, sau đó bật khóc. Cậu ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt kinh ngạc của Ida, bỗng nhiên nổi lên ý muốn phục thù.

"Mình chưa từng nghĩ như vậy." Ida trầm giọng nói, anh đưa tay lau nước mắt cho Aoki, "Mình rất nghiêm túc, nhưng mình không rõ như thế nào là thích, nên mình mới nói thêm hai chữ 'có lẽ', mình... mình cũng không rõ nữa."

Aoki bật cười, hất tay Ida ra, tự lấy tay lau nước mắt, sau đó lùi về sau một chút, lắc đầu.

"Vậy thì, Ida..." Aoki nói, "Chúng ta chia tay đi. Chuyện này cần có một câu trả lời rõ ràng."

Khoảnh khắc ấy trong đầu Ida trống rỗng, anh bối rối nhắc lại, "Chia tay?" Trong đôi mắt anh phản chiếu lại gương mặt Aoki.

"Aoki, mình không muốn như vậy..." Anh luống cuống nắm lấy tay Aoki, "Cậu nghe mình nói đã."

Aoki nói: "Mình không muốn nghe, mình đi ăn với Akkun đây."

"Aoki, mình không đồng ý." Ida nói, "Mình không muốn chia tay."

Aoki nghĩ, chẳng lẽ chia tay cũng cần hai người ký thoả thuận với nhau hay sao? Cậu bước nhanh hơn về phía trước, không thèm ngoảnh lại.

"Tùy cậu thôi."

.

Sau khi kết thúc hoạt động câu lạc bộ, Ida kéo Toyoda lại.

"Mình có chuyện này muốn hỏi cậu." Ida nói, "Mình cũng không biết nên hỏi ai khác."

Toyoda dừng lại nhìn Ida, mỉm cười mang theo chút trêu chọc, "Lại là Aoki à?"

"Sao cậu biết?" Ida ngạc nhiên, Toyoda vặn nắp chai nước uống một ngụm rồi ngồi bệt xuống đất.

"Thôi đi, bây giờ cậu nói ba câu thì cả ba đều liên quan đến bạn trai cậu, sao mình lại không biết được chứ?" Toyoda ôm đầu cảm thán, "Đúng là người có tình yêu."

Ida ngồi xuống bên cạnh, do dự nói, "Bọn mình đang có mâu thuẫn."

"Mâu thuẫn gì?" Toyoda bắt đầu quan tâm, "Cãi nhau à?"

Ida suy nghĩ một chút, "Cậu ấy nói muốn chia tay." Anh lơ đãng nhìn về phía xa, "Nhưng mình không đồng ý, không bao giờ đồng ý.'

"Không phải chứ? Aoki muốn chia tay?" Toyoda nhìn bạn tốt của mình, không giấu được vẻ kinh ngạc, "Cậu làm gì khiến cho Aoki tức giận như vậy? Rõ ràng là cậu ấy rất thích cậu mà."

Ida nói: "Thích?"

Anh nhắm mắt lại, như thể đang tự hỏi.

Toyoda nói: "Mình cũng không hay gặp cậu ấy... Nên nói sao nhỉ, cậu xem mỗi khi cậu ấy đứng đợi cậu sinh hoạt câu lạc bộ xong, nụ cười trên mặt cậu ấy thật giống như..." Toyoda suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng nghĩ ra một từ phù hợp để miêu tả, "Giống như mặt trời nhỏ vậy."

"Mặt trời nhỏ." Ida lặp lại.

Anh nhớ lại những lần anh nhìn thấy Aoki, lần nào anh cũng cảm giác như trong lòng mình tràn ngập hình ảnh của Aoki, nhiều đến mức anh không thể nhớ điều gì khác nữa, dường như cảm xúc của anh đã bị cậu điều khiển.

"Mình có thích Aoki không?" Anh ngây ngô hỏi.

"Cậu là đồ đầu gỗ sao?" Toyoda hơi bất lực, suy nghĩ thêm một chút rồi nói, "Vậy thì mình sẽ đổi góc độ. Ví dụ như Aoki thích người khác, khi ở bên người ấy, cậu ấy sẽ không bao giờ... quấn quýt bên cạnh cậu nữa, cậu có thấy vui hay không?"

"Không được." Ida ngang ngược nói, "Aoki không thể thích người khác."

"Vậy là rõ rồi." Toyoda nhẹ nhõm nhún vai, "Cậu có để ý cậu ấy."

"Nhưng mà mình cũng không rõ..."

"Cậu ngốc vừa chứ!" Toyoda phát bực, lại uống thêm một ngụm nước, "Vậy dùng cách đơn giản nhất vậy!"

"Cách gì?"

"Khi cậu tới gần cậu ấy, hãy cảm nhận nhịp tim của cậu, nếu đập nhanh là cậu thích cậu ấy." Toyoda nói, "Bây giờ mình với cậu ngồi sát nhau như vậy, cậu có cảm thấy gì không?"

Không, Ida nghiêm túc lắc đầu.

Toyoda trợn mắt khinh bỉ rồi chống tay đứng dậy từ trên mặt đất, "Mau đi đi, mau đi giữ bạn trai cậu lại, cậu cứ như người mất hồn thế này trông khó coi lắm."

Ida khoác balo lên vai rồi bước ra ngoài, đi được hai bước lại lùi về nói cảm ơn.

Toyoda phất tay với anh, tự nhiên lại có cảm giác như mẹ già đang tiễn con trai ra chiến trận vậy.

.

Aoki vừa cắn một miếng kem que vừa tranh luận với Aida trên hành lang.

"Akkun, tao chắc chắn vị chuối là ngon nhất, vị dâu tây ngọt lắm, chỉ có bọn con gái mới thích ăn thôi."

Aida một tay đút túi, nhún vai làm như không quan tâm, "Tao ăn vị gì cũng được, chẳng qua là Hashimoto thích vị dâu nên mới nói tao ăn thử thôi." Aida xoay que kem trong tay, "Cũng ngon phết mà."

"Vậy sao." Aoki cắn một miếng kem, thở dài, "Nếu tao với Ida cũng được như vậy thì tốt nhỉ."

"Mày lại làm sao?"

"Ừm, tao cũng không chắc nữa." Aoki nói, "Hình như tao đã sai ngay từ lúc tỏ tình với cậu ấy rồi. Có lẽ Ida... không thích tao, nhưng không dám thẳng thừng từ chối tao."

Aida cắn kem que, "Sao lại thế được? Cậu ấy không nói gì với mày sao?"

"Không có." Aoki ủ rũ, "Cậu ấy không hề biểu đạt ra điều gì hết, tao nghĩ tốt nhất là tao nên buông bỏ đi."

Aida nói: "Có thể do cậu ấy không giỏi ăn nói thôi. Hai người phải có cảm xúc gì với nhau chứ? Như khi ôm, hôn hoặc nắm tay chẳng hạn?"

"Việc này..." Mặt Aoki bắt đầu đỏ, "Bọn tao chưa làm gì hết."

Hơn nữa tao đã nói chia tay với cậu ấy. Aoki âm thầm bổ sung thêm một câu, nhưng cậu không dám nói ra.

"Không thể nào!" Aida hét toáng lên, mọi người xung quanh đều tò mò nhìn qua, Aoki nhanh chóng chạy đến bịt miệng Aida.

"Akkun! Mày nói nhỏ thôi!"

Aida sán lại gần, "Hai người chưa nắm tay luôn?"

Aoki nói: "Chưa!"

Aida còn muốn nói gì đó, đột nhiên đằng sau hai người vang lên một giọng nói vừa trầm ấm vừa mang theo chút hối lỗi, "Aoki, cậu có thể nói chuyện với mình một chút không? Mình có việc này muốn nói với cậu."

Aida quay đầu lại, sau đó gượng cười haha, "Đương nhiên là được rồi, hai người cứ tự nhiên, mình đi tìm Hashimoto đây."

AIda nháy mắt với Aoki, còn làm động tác cổ vũ, sau đó chạy đi nhanh như chớp.

Aoki nghiến răng nghiến lợi, cái đồ trọng sắc khinh bạn!

Ida cúi xuống nhìn đỉnh đầu của Aoki, "Aoki, mình xin lỗi."

Aoki bình tĩnh lại, cậu xua tay làm như không quan tâm, "Không sao hết, Ida cậu không cần xin lỗi."

Ida tiến lại gần một bước, hơi thở quen thuộc bao trùm lấy cậu.

Ida nói: "Aoki, đừng ngây ra như vậy."

"Mình không ngây ra gì hết!" Aoki giận dữ nói, ánh mắt vô thức nhìn ra chỗ khác.

Ida nói: "Mình thích cậu."

"Ừ." Aoki đáp cho có lệ, sau đó trợn trừng hai mắt, '"Cậu cậu cậu nói cái gì cơ?!"

Ida mỉm cười dịu dàng, "Mình nghĩ Aoki tức giận vì chuyện này, mình nghĩ kỹ rồi mới nói cho Aoki biết, mình thật sự thích cậu nên mới muốn hẹn hò với cậu."

Hốc mắt Aoki đỏ lên, cậu lầm bầm, "Ai tin cậu được chứ?"

Ida luống cuống, anh đưa tay chạm nhẹ lên mặt Aoki.

"Đừng khóc, mình thật sự thích cậu."

Aoki còn chưa kịp phản ứng lại đã nghe thấy giọng nói trầm ấm của Ida.

"Aoki, ôm mình đi."

Aoki vô thứ vươn tay làm theo, trong nháy mắt khuôn mặt đã đỏ bừng, bởi vì Ida đã giữ cậu lại nên cả người cậu đều dựa vào trong lòng Ida.

Cậu nghe được Ida thở dài nói, "Cậu có nghe thấy không? Aoki, mình thích cậu."

Tim Ida đập rất nhanh, cậu dựa vào lồng ngực anh, nhắm mắt lại suy nghĩ. Niềm vui sướng này dường như cộng hưởng qua lồng ngực, ngay cả bản thân cậu cũng cảm thấy bối rối.

- "Này! Xung quanh còn có người đấy!"

.

Khi tan học, Ida và Aoki cùng đi về với nhau.

"Aoki, hôm nay lúc cậu nói muốn chia tay với mình, có phải cậu đang nghiêm túc không?"

"Hả?" Aoki nghiêng đầu, "Mình nghiêm túc đó."

Ida rũ mắt, "Mình đã rất buồn. Không có Aoki mình sẽ buồn lắm đó."

"Xin lỗi cậu." Aoki đưa một tay ra, "Nhưng cậu cũng làm mình buồn mà, giờ bọn mình hoà nhau nha."

Ida nghiêng đầu nhìn cậu, Aoki cười rộ lên, đôi mắt cong lại.

Giống mặt trời nhỏ, Ida nghĩ.

"Ida, cậu thấy kem que vị dâu ngon hơn hay vị chuối ngon hơn?"

"Vị chuối."

"Đúng vậy nhỉ! Mình đã bảo vị chuối ngon hơn rồi, Akkun đúng là cái đồ trọng sắc khinh bạn..."

Aoki vui vẻ nhảy múa.

"Ừ."

— End —

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net