You like sugar

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hai người hôn rồi?"

Aoki trợn tròn mắt nhìn Aida, Aida bị cậu làm cho xấu hổ, ngượng ngùng đưa tay gãi đầu.

"Aoki! Mày nói nhỏ thôi!" Aida nói, "Đừng có kích động vậy chứ."

"Tao đương nhiên phải kích động chứ! Làm sao mà mày..." Aoki nhìn quanh bốn phía rồi kéo Aida vào một góc, "Akkun, mày dạy tao đi. Mày làm thế nào mà hôn được Hashimoto?"

Aida ngại ngùng đỏ mặt, "Có gì đâu..." Aida lắp bắp nói, "Tại tao... tao thấy Hashimoto cười lên rất..." Aida hạ thấp giọng, "Rất đáng yêu, nên tao mới hôn cậu ấy một cái."

"Vậy à!" Aoki đăm chiêu, "Có cần chú ý gì khác nữa không?"

Aida khó hiểu nói: "Hôn thì cần chú ý cái gì? Thấy thời cơ đến thì làm thôi. Aoki người mày hôn chắc chắn sẽ là Ida, nhưng tao vừa nhìn đã biết mày không có kinh nghiệm."

Cậu ấy còn không có kinh nghiệm hơn cả tao. Aoki liếc mắt khinh bỉ, "Mày cũng không có kinh nghiệm, tao với mày như nhau."

Aida xoa xoa hai má, mặt bắt đầu đỏ, "Tao không nói chuyện với mày nữa, tao đi xin lỗi Hashimoto, hôm nay đột ngột quá..."

Aoki phất tay, "Đi đi, chiều nay tao không về với mày nữa, tao đi cùng Ida."

Aida làm mặt xấu, nhìn cậu rồi mỉm cười thâm thuý, sau đó vui vẻ chạy đi tìm Hashimoto.

Aoki nhìn Aida, cười khinh bỉ.

.

Aoki buồn bã thở dài, cậu ngồi xuống bậc thang. Cậu cảm thấy tiến độ của cậu và Ida rất chậm, Aida và Hashimoto thậm chí đã hôn nhau, mà cậu và Ida mới chỉ nắm tay nhau được mấy lần.

Cậu còn đang mải nghĩ ngợi, đột nhiên có một người xoa đầu cậu rồi ngồi xuống bên cạnh. Aoki nghiêng đầu qua nhìn, Ida đang lật một quyển sách ra xem.

"Sao hoạt động câu lạc bộ hôm nay xong sớm vậy?" Aoki nói, "Mình còn tưởng phải đợi lâu lắm."

Cậu đưa cho Ida chai nước khoáng, anh nhận lấy uống liền mấy ngụm.

Ida nói: "Vì Aoki đang đợi mình mà."

Anh nghiêng đầu nhìn Aoki, mỉm cười, mặt Aoki lập tức đỏ lên, cậu vội vàng quay mặt đi. Cái con người này, sao lúc nào cũng đẹp trai vậy chứ!

Ida đứng lên rồi giơ một tay đỡ Aoki dậy.

"Hôm nay cậu muốn ăn gì?"

"Gì cũng được." Aoki suy nghĩ một chút rồi hỏi, "Cậu thích ăn kẹo vị gì?"

Ida khó hiểu nhìn Aoki, "Mình không ăn kẹo. Aoki muốn ăn kẹo sao?"

Aoki nói: "Mình... Chắc vậy."

Ida nói: "Vậy chắc là mình thích vị dứa."

Aoki đồng ý, "Vậy chúng mình đi mua nha."

"Bây giờ luôn sao?" Ida ngập ngừng, "Mình... mình còn có việc cần làm."

"Đi mua kẹo! Sẽ không mất nhieuf thời gian đâu, cậu chỉ cần đi với mình thôi." Aoki tiến lại gần, túm lấy tay áo Ida.

Ida cười bất lực, nhẹ nhàng xoa đầu Aoki.

"Đi thôi."

.

Đường vắng, đèn đường bật sáng, bóng của hai người trải dài phía sau, vầng trăng treo lơ lửng trên bầu trời xa xăm.

Aoki đang nói chuyện phiếm với Ida, đột nhiên Ida dừng lại nhìn cậu.

"Làm sao vậy, Ida?"

"Aoki." Ida nói, "Cậu muốn nắm tay không?"

"Hả?" Aoki sửng sốt, mặt lại đỏ ửng, "À ừ."

Ida nắm lấy tay cậu rồi nhét vào trong túi áo mình.

"Tay Aoki lạnh thật đấy."

"Ừ."

Aoki đáp lại, mặt vẫn chưa hết nóng, cậu nghiêng đầu nhìn Ida, thấy tai anh cũng đỏ bừng, nhưng mặt vẫn thản nhiên như không.

Cậu không nhịn được bật cười, đột nhiên một cơn gió ập đến khiến cho cậu ho sặc sụa, cậu giơ cánh tay còn lại lên dịu mắt.

Ida lo lắng nhìn cậu, "Liệu cậu có bị cảm không?"

"Không sao, mình bị sặc thôi." Aoki nghiêng người, tựa cằm vào vai Ida và cười nói, "Ida, đã có ai nói cậu rất đáng yêu chưa?"

Hai tai Ida càng đỏ hơn, "Không có ai." Anh nói, "Nhưng so với mình thì Aoki đáng yêu hơn nhiều, mình rất thích những người đáng yêu như Aoki."

Aoki bị anh chọc trúng điểm yếu. Cậu bất lực nghĩ, kiểu người như Ida thật sự không biết nói chuyện yêu đương, nói ra chỉ khiến cho người ta khó xử, nên cậu cũng không thèm đáp lại.

"Aoki, mặt cậu đỏ ghê."

"Mình biết rồi!" Aoki thu tay về, chạy đi thật xa rồi mới dừng lại nhìn anh, sau đó ngồi xổm xuống ôm đầu, "Cậu không cần nói trắng ra vậy đâu!"

.

"Cho cậu vị chuối nè." Aoki nói, "Mình ăn vị dứa."

"Hả?" Ida hỏi, "Cậu thích vị chuối mà nhỉ?"

Aoki bóc vỏ, nhét kẹo vào miệng, "Mình muốn đổi vị thử xem sao."

Ida cũng bóc vỏ kẹo, "Có phải Aoki đang nghĩ tới việc đó không?"

"Việc gì?" Aoki vừa ngậm kẹo vừa nói, "Bọn mình có chuyện gì hả?"

"Ừm." Ida nói, "Mình và Aoki vẫn chưa hôn nhỉ."

Viên kẹo trong miệng Aoki suýt chút nữa chui tuột xuống họng, cậu nở nụ cười gượng gạo.

"Thì ra Ida cũng đã nghĩ đến chuyện này rồi à, mình còn tưởng chỉ có mình mình chứ."

"Xin lỗi cậu."

"Sao cậu phải xin lỗi chứ." Aoki nói, "Mình cũng nghĩ đến việc này rồi, nhưng mình nghĩ phải đợi cậu đồng ý trước đã."

"Không ..." Ida im lặng một hồi, "Khi nãy mình rất muốn hôn Aoki, khi cậu gác cằm lên vai mình."

Aoki há hốc, mặt đỏ lên trông thấy, "Hả?"

Ida nói, "Có hơi đột ngột, tự nhiên mình nghĩ như vậy. Chỉ là... chỉ là mình cảm thấy Aoki rất đáng yêu, mình rất thích những lúc cậu cười."

Aoki ngơ ngác gật đầu.

Ida mỉm cười, xoa đầu cậu rồi dịu dàng hỏi, "Đi ăn thôi, cậu muốn ăn gì?"

"Ida..."

Ida nhìn vào sâu trong mắt Aoki, mắt cậu vừa to vừa sáng, phản chiếu lại ánh đèn đường ấm áp, gợi cho Ida nhớ lại khoảnh khắc cậu tỏ tình với anh, mắt cậu cũng sáng trong như vậy, thêm cả khuôn mặt đỏ ửng.

"Muốn hôn?"

Aoki ngượng ngùng cúi đầu, bỗng nhiên có gì đó nhẹ nhàng chạm vào gáy cậu, bên tai là tiếng thở dài của Ida.

"Aoki đưa mặt ra xa mình như vậy, làm sao mình hôn cậu được." Ida dừng lại một chút, "Bây giờ mình muốn hôn cậu."

"Ừ."

Aoki cảm thấy giọng mình nhỏ như tiếng muỗi kêu.

Cậu trợn tròn mắt nhìn Ida đang ghé lại gần, đến khi hai đôi môi mềm mại như cánh hoa chạm nhau, cậu cảm giác như mình đã lạc vào một không gian hư ảo. Trước mặt là gương mặt phóng to hết cỡ của Ida, rõ ràng đến mức cậu có thể nhìn được lông mi của anh, hơi thở của Ida phả lên mặt cậu.

Ida giữ lấy eo cậu, tiếp tục hôn sâu hơn.

Cánh môi bị Ida cuốn lấy, cậu cảm giác môi mình như sắp chảy máu, nụ hôn khiến cho não cậu bị hút hết oxy, trống rỗng. Đến khi Ida bắt đầu được voi đòi tiên, cậu mới phản ứng lại, vội vàng đẩy Ida ra rồi chạy đến lấp sau ngọn đèn đường.

"Cậu, cậu, cậu vừa mới dùng lưỡi!"

Ida chạm lên môi mình, Aoki nhìn thấy trên khuôn mặt anh có chút bất mãn.

"Xin lỗi cậu, mình không nhịn được."

Aoki uất ức co người lại, 'Mình không nói chuyện với cậu nữa, cậu làm rách môi mình rồi."

Ida cúi người, xoa xoa đám tóc mái bù xù trước mặt Aoki.

"Cậu đừng giận." Ida thận trọng, "Lần sau mình sẽ không như vậy nữa."

Aoki hậm hực xoè tay ra trước mặt anh, "Đưa hết kẹo của cậu cho mình."

Ida đưa kẹo vị chuối cho cậu.

Aoki nhận lấy rồi bóc vỏ ra ăn, cậu bĩu môi, đứng dậy vươn vai rồi túm lấy cánh tay Ida.

"Đi thôi, mình đi ăn cơm."

Ida đồng ý, bỗng nhiên Aoki tiến lại gần, nhỏ giọng hỏi anh, "Có ngọt không?"

Ida không hiểu ý Aoki, anh nói, "Mình không ăn kẹo."

"Đồ ngốc!" Aoki nói, "Cậu thích vị dứa mà?"

Ida đang vươn tay ra, bỗng đổi tư thế ôm chặt lấy Aoki, nhắm mắt lại.

Mùa thu ở Nhật Bản lạnh ghê.

"Mình thật sự rất thích Aoki."

— End —

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net