《19》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai cùng nhau ra xe, Taehyung đột nhiên tăng nhanh bước chân lên trước mở cửa xe cho Jungkook. Cậu biết thần tượng của cậu rất ga lăng và ấm áp nhưng cậu lại không ngờ rằng chính cậu là người nhận được phần vinh hạnh này trong số hàng vạn người hâm mộ ngoài kia, Jungkook cậu lại cảm thấy ngày càng ái mộ, yêu thích và trân trọng người này hơn nữa.

Đè nén lại cảm xúc, Jungkook nở nụ cười, gật đầu xem như lời cảm ơn đối với anh. Chờ Jungkook vào chỗ ngồi, Taehyung âm thầm tính toán trong đầu nên ngồi kế cậu hay ngồi sau cậu đây, cơ hội ngàn năm có một, chỉ dành một giây suy nghĩ anh chui tọt vào chỗ ngồi kế cậu. Jungkook lại thêm một lần bất ngờ vì không nghĩ rằng Taehyung sẽ ngồi kế cậu, dù gì anh cũng là một người nổi tiếng, cũng cần có khoảng cách...

Taehyung mắt thấy Jungkook đang ngồi đơ người không có ý định thắt dây an toàn thì anh nhanh chóng bắt lấy cơ hội, nghiêng người với tay cầm lấy dây an toàn. Cậu đang đắm chìm trong hạnh phúc thì mùi hương nam tính phảng phất ngang qua chiếc mũi tinh xảo nhỏ nhắn. Hoàn hồn, cậu nhìn thấy Taehyung đang giúp cậu thắt dây nhưng để tránh đụng cậu thì có hơi vất vả. Taehyung đang cố kéo sợi dây thì cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn anh. Bàn tay đang nắm lấy sợi dây bất chợt khựng lại, anh ngước mắt nhìn cậu. Hai đôi mắt chạm lấy nhau, hơi thở gần trong gang tấc như thể có thể cuốn lấy nhau bất cứ lúc nào. Đôi má cậu dần ửng đỏ, bàn tay lại vô thức chạm lên gò má của anh. Đôi đồng tử Taehyung mở to hết cỡ, xúc cảm từ từng ngón tay nhỏ nhắn của cậu thật quá đỗi mềm mại, khiến anh muốn nắm lấy đôi bàn tay ấy mà hôn lên. Nhận ra mình có suy nghĩ kỳ quái, anh liền hắng giọng. Jungkook rụt lại bàn tay hư hỏng mất tự chủ này rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa kính xe hòng muốn che đi khuôn mặt nóng bừng của mình. Anh nhanh tay thắt dây cho cậu rồi lại tự thắt dây an toàn cho chính mình, lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng...

"Xin lỗi Jungkook, anh quá tự ý rồi"

"Không sao, là do em đãng trí, quên cả việc thắt dây an toàn. Cảm ơn anh" - Cậu cảm thấy thật ngại, muốn tạo ấn tượng thật tốt trước mặt anh, vậy mà lại bị cái não đang đi lạc trong khu vườn hạnh phúc làm hỏng hết tất cả.

Trải qua sự việc ngại ngùng vừa rồi, bao trùm trong xe là bầu không khí im lặng, không ai nói với ai lời nào, cả hai cùng nhau lấy điện thoại ra xem để giảm sự căng thẳng, hồi hộp và nhất là để ổn định lại trái tim đang đập liên hồi này.

Chỉ mất mười lăm phút để đến studio, đến nơi, cả hai đều bận rộn chuẩn bị cho buổi chụp hình, tưởng chừng như do quá bận rộn đến nỗi không thể để ý tới nhau nhưng thật ra ánh mắt của họ luôn hướng về đối phương bất cứ lúc nào nếu người đó cần.

Nhân viên phụ trách cũng có cảm giác bầu không khí lạ lạ giữa hai người này nhưng họ cũng chỉ đơn thuần nghĩ rằng là tình cảm người hâm mộ dành cho thần tượng của mình. Thứ mà nãy giờ họ tập trung, xuýt xoa khen ngợi đó là khuôn mặt của Jungkook. Làm nhân viên trang điểm đã lâu nhưng đây là một trong những lần hiếm hoi họ nhìn thấy được làn da mịn màng, trắng nõn không tì vết, chỉ có mỗi một cái sẹo ẩn bên má trái, dù vậy cũng không làm mất đi vẻ đẹp thuần khiết của cậu. Đôi môi dày vừa phải còn điểm thêm màu hồng tự nhiên cho thấy cậu đã chăm sóc rất kĩ khuôn mặt này. Thắc mắc cứ liên tiếp thắc mắc, chị nhân viên liền hỏi.

"Này Jungkook, da mặt em đẹp thật đấy. Em chăm sóc thế nào vậy?" - chị nhân viên vừa khen vừa dùng tay chạm vào làn da cậu, đôi mắt sáng rực như muốn bản thân cũng có một làn da như thế này.

"Em chỉ dùng sữa rửa mặt bình thường thôi ạ. Lâu lâu thì đắp mặt nạ cho mát, lúc ngủ thì dùng nivea dưỡng ẩm môi. Môi em khô lắm, không dùng son dưỡng thì sáng dậy thế nào cũng máu me đầy gối mất." - cậu cười hì hì, các chị nhân viên ở đây ai cũng thân thiện khiến cậu cảm thấy tự nhiên hơn.

Sau khi nghe Jungkook nói cách chăm sóc da cơ bản, họ thật sự cảm thấy bất lực, thế quái nào họ dùng cả đống mỹ phẩm, mỗi lần chăm sóc mất cả tiếng đồng hồ mà làn da cũng không bằng một thằng con trai! Mà chàng trai này cũng quá mức tuyệt vời, họ không cần phải trang điểm quá dày, chỉ cần một lớp phấn phủ mỏng và màu son nhẹ là được. Buổi chuẩn bị đã xong, Taehyung và Jungkook bắt đầu chụp hình.

"Này này, chủ đề học đường thì hai đứa thể hiện tình bạn thân thiết đi. Đúng, đúng rồi, Jungkook khoác vai Taehyung. Taehyung khoác vai Jungkook đi em. Lần đầu hai đứa hợp tác nên hơi ngại ha? Thôi chụp hai ba tấm là quen. Tiếp, đúng rồi, giữ nguyên như thế. Jungkook!!! Thể hiện tình bạn thân thiết!!!" - vị nhiếp ảnh gia liên tục giúp Taehyung và Jungkook tạo dáng. Miệng cứ liến thoắng như bắn súng liên thanh. Đúng là một người có tâm với nghề. Nhiếp ảnh gia nhân lúc Jungkook đang nhìn Taehyung với ánh mắt ấm áp, hắn liền nhấn shutter. Tuyệt vời! Tình cảm bạn bè quá mức thân thiết!

"Xong rồi, hai đứa chuẩn bị tiếp đi, chụp cá nhân nhé!" - tiếng anh quản lí vang lên, cả hai buông tay ra khỏi vai người kia. Có hơi mất tự nhiên nhưng cả hai đều vui vẻ.

Phần chụp cá nhân của Jungkook diễn ra vô cùng suôn sẻ, nhờ vào Taehyung luôn đứng kế bên vị nhiếp ảnh gia kia, cổ vũ cho cậu, tạo không khí vui vẻ khiến cậu nở nụ cười tự nhiên nhất có thể. Và Jungkook cũng vậy, được chứng kiến tận mắt thần tượng chụp hình, mắt cậu sáng còn hơn sao, tay cứ liên tục vỗ lấy vỗ để, miệng còn lẩm bẩm "đẹp trai quá đi". Thấy vậy, Taehyung liền thể hiện hết khả năng của anh, tạo những tư thế, thần thái tốt nhất.

Vì công việc quá bận rộn, chụp xong bên đây lại phải thay đồ, chỉnh trang để chụp phần tiếp theo, cậu muốn kể chuyện ngày hôm nay với Taehyuk nhưng lại không có thời gian. Đợi xong việc cậu sẽ nhắn, thay vì vậy cậu cũng đã lén chụp vài tấm hình trong lúc Taehyung đang chuẩn bị. Nở nụ cười thỏa mãn, cất điện thoại vào balo, cậu tiếp tục công việc. Trời chuyển thành màu xanh đen thì cũng là lúc hoàn thành xong buổi chụp hình. Cả hai tẩy trang, thay đồ rồi cùng nhau ra xe về lại công ti.

Gần đến công ti Jungkook đã gọi cho Namjoon, vì thế khi đến nơi đã thấy hắn đứng đợi sẵn. Jungkook xuống xe định sẽ nhờ Namjoon chở về nhưng chưa kịp nói gì hắn đã khoác vai cậu kéo lên xe, vội vàng nói một câu.

"Anh dẫn hai đứa đi ăn"

Lại một lần nữa Jungkook nhận được phần vinh hạnh này, đi ăn chung với thần tượng và được ngắm thần tượng ăn!! Cậu đang trong trạng thái hạnh phúc tột độ, thật muốn nói chuyện này cho Taehyuk biết nhưng mà...đang trên bàn ăn thì không nên dùng điện thoại. Lấy cớ đi vệ sinh, cậu liền trốn vào wc nhắn tin cho Taehyuk. Tiếng tin nhắn điện thoại Taehyung vang lên, anh cầm lên xem lướt qua, thấy thông báo hiện lên thông báo "jeoncooky đã gửi cho bạn ba tin nhắn", anh liền nở nụ cười ôn nhu. Namjoon ngồi đối diện thấy vậy thì vô cùng tò mò, nhưng mà cũng thôi kệ, nhân lúc bé thỏ đi wc, nói vài chuyện cho Taehyung biết vậy.

"Taehyung"

"Sao ạ?"

"Em biết Jungkook là fan của em không?"

"Em biết chứ, em còn biết em ấy là master-nim" - nói đến Jungkook, khuôn mặt anh liền trở nên dịu dàng, môi cũng tự động trở thành hình cong

"Jungkook đáng yêu lắm. Mà buổi chụp hình hôm nay cùng Jungkook, em cảm thấy thế nào?" - đúng là Namjoon đang muốn mai mối cho đứa em bé bỏng của mình, biết sao được, Jungkook thích Taehyung lắm, còn hơn cả fan thích thần tượng.

"Vui lắm ạ. Jungkook rất thân thiện cũng rất chuyên nghiệp dù đây là lần đầu của em ấy"

"Để anh kể em nghe, lúc đầu Jungkookie từ chối thẳng, dù anh có van xin, cầu cứu thế nào em ấy cũng không chịu. Nhưng đến khi nhắc đến việc Taehyung sẽ là partner của em ấy thì gật đầu cái rụp luôn ấy" - nói đến đây Namjoon không thể không cười lớn, đứa em của anh u mê Taehyung quá rồi.

"Vậy sao ạ? Em ấy đáng yêu ghê luôn" - trái tim anh như đang có một dòng nước ấm chảy qua. Thật ấm áp và hạnh phúc.

"Anh muốn cho Jungkook một cơ hội trở thành người mẫu nhưng em ấy cứ từ chối mãi. Tiếc ghê luôn!"

"Em có thể thuyết phục Kookie nhưng anh biết đó...công việc này rất áp lực và mệt mỏi, cũng đòi hỏi em ấy phải trải qua khóa học cơ bản và tập luyện."

"Anh biết là vậy nhưng không thể để Jungkook làm ở tiệm cà phê và đi theo em mãi được, em ấy cần một công việc có thể lo cho sau này dù gia đình em ấy có điều kiện đi chăng nữa"

"Gia đình có điều kiện?"

"Ba mẹ Jungkook là đều là doanh nhân, dù không nổi tiếng nhưng họ đều là người có tên tuổi trong giới kinh doanh. Nhắc đến tên họ, người ta ắt sẽ biết. Họ cũng muốn Jungkook trở thành doanh nhân nhưng nếu em ấy không muốn, họ sẽ không ép."

"Ngạc nhiên thật đó. Nhìn Jungkook rất giản dị không có tí mùi của người nhà giàu" - gia thế khủng của bé thỏ làm anh không biết phải nói gì. Xuất thân của anh cũng chỉ là từ vùng quê nhỏ...

"Em ấy là vậy, không thích màu mè đâu. Mà Jungkook ra rồi, để bữa khác chúng ta lại nói tiếp" - thấy Jungkook đang bước tới bàn ăn, cả hai dừng cuộc nói chuyện về cậu, chuyển qua nói về công việc. Nghe đến công việc, cậu liền thối lui, cậu là con người thích tự do, làm việc gì đó thì...bỏ qua đi.

Taehyung nhìn qua nét mặt của Jungkook, thấy cậu có vẻ không được vui, là do mình không trả lời tin nhắn sao? Câu trả lời chính xác, Jungkook đợi cả mười phút mà vẫn không thấy phản hồi, đoán có thể là do Taehyuk đang bận nhưng vẫn có chút buồn. Chuyện vui phải kể liền cho nóng, về đến nhà thì nguội ngắt rồi...Ăn xong cả ba ra xe chuẩn bị đưa Jungkook về nhà trước, để bù cho việc không thể trả lời tin nhắn, Taehyung chủ động chụp một tấm hình cùng Jungkook và hẹn cùng đi ăn nếu cả hai có thời gian rảnh. Bầu không khí trong xe vô cùng vui vẻ và hài hòa, tiếng cười nói rôm rả, cũng nhờ có Namjoon mà Taehyung và Jungkook phá vỡ được bức tường ngại ngùng đầu tiên.

...
...
...
...
...
...
...
...
...
...

Tui vừa viết vừa nghe Sweet Night, mắt muốn sụp xuống luôn =))

Chap này nên nghe Sweet Night khi đọc để có thể hòa mình vào cậu chuyện một cách tốt nhất có thể

LOVE YOU ALL♡♡♡

_Én_

🐷⭐🐷

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net