Ventimiglia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có vẻ tôi có duyên với ngành dịch vụ, đặc biệt là các chàng trai phục vụ. Hôm nay tôi đến một nhà hàng Ý. Cậu Kellner mặc đồ thể thao, giày xịn màu trắng đỏ. Tóc đen xoăn, đôi mắt trong veo sâu thẳm. Tôi chưa bao giờ để ý mắt một ai mà lần này bị ấn tượng dữ thần. Cậu em nghe tôi gọi món bằng thứ tiếng Ý bập bẹ, khẽ cười rồi cúi người xuống hỏi tôi bằng tiếng Anh, rằng tôi uống nước gì.

Món ăn hôm ấy không ngon và đắt. Nhưng tôi không thấy giận dữ. Cậu bé trông có vẻ kein Bock mehr zu arbeiten. Nhưng em chợt nhớ gì đó, rồi quay lại, ghé xuống bàn hỏi tôi có muốn nước có ga như tôi đã order không. Cám ơn em đã không nhớ đem Mayonaise nhưng lại nhớ tôi đặt nước có ga :)))

Sau đó tôi mới biết, ngày nào đầu bếp vui thì món ăn sẽ rất ngon. Ngày nào xui thì thôi xong. Và chúng tôi đã tự dẫn mình vào hố :) Em xin lỗi, còn tính dùng cả tiền riêng của mình để thối lại cho chúng tôi. Tôi biết ngay người dễ thương như thế thì sẽ nai xừ mà :3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dream