Cơn Mưa Mùa Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Bất Bối.

Thể loại: Truyện ngắn.

Tình trạng: Hoàn thành.

__________________________________

1 Cơn gió thoảng qua mang theo cái nóng cái hương vị mùa hè bay qua cửa sổ luồng lách khắp thành phố làm cho cuộc sống của mọi người lại càng thêm hối hã.

Tôi nằm dài trên ghế sofa, check face bằng điện thoại. Đọc từng dòng status của bạn bè, rồi lại dạo loanh quanh trên ấy. Tôi chợt nhận ra cuộc sống của tôi buồn tẻ biết bao. Không! Phải nói là từ khi cậu ấy rời đi rời khỏi cuộc sống của tôi, nó mới trở nên tẻ nhạt như thế. Tôi không phải không có bạn bè mà là chẳng ai làm tôi vui vẽ khi ở bên cạnh như cậu ấy. Tôi vừa thi xong và đang chờ thông báo của trường. Tôi thi ở một trường trong thành phố, tuy không phải là một trường nổi tiếng nhưng vẫn rất tốt. Tôi nhận tin nhắn từ con bạn nói bảo đã có kết quả rồi. Tôi liền mở em máy tính cùi bắp ra. Mất chừng vài phút để nó hoạt động hoàn toàn. Tôi ra ban công vươn vai . Cái nóng chết người thật. Bên dưới đám học sinh líu ríu vui đùa rủ nhau đi chơi đâu đó. Tôi chán chường đi vào mở mail. Tôi nhận được hai tin nhắn. Tôi bất ngờ vì trong đó có tin nhắn từ Huy. Nói sao ta, không biết tôi nên vui mừng hay nên buồn phiền vì cậu ấy chủ động nhắn tin cho tôi đây.

Vào mùa hè năm trước Huy đã cùng gia đình sang định cư bên Pháp. Tôi và cậu ấy đã không liên lạc nhau hơn năm tháng rồi. Lúc trước Huy bảo sẽ đóng mail, bảo rằng cậu ấy sẽ chuyên tâm để thi vào một trường tốt. Tôi chần chừ, xem có nên mở xem hay không. Nếu tôi mở tôi sẽ nói gì với cậu ấy, Tôi suy nghĩ vẩn vơ.

2 Tôi gặp Huy lần đầu tiên là khi nào nhỉ ? Hình như là ở một buổi học nhóm thì phải. Cậu bạn của tôi đã dẫn Huy đến học chung. Lúc ấy tôi thì nằm dài gật gù trên bàn nghe cậu ấy nói. Cậu ấy còn bảo tôi chẳng giống con gái tí nào. Lúc ấy tôi đã thụi vài vai cậu ấy một cú. Cậu ấy chỉ xoa xoa vai cười bảo

" Đấy đấy. Con gái gì mà....."

Tôi trừng mắt lên nhìn " Tớ thì sao ? "

Cậu ấy cười bảo " À, không sao không sao "

____________________

Lần thứ hai tôi gặp cậu ấy là vào một ngày trời âm u. Tôi ỷ y trời sẽ không mưa nên tôi không mang dù. Lúc ấy trời bất chợt đổ mưa. Những hạt rơi xuống tạo nên những âm thanh nghe rất hay. Tôi lật đật chạy lại trạm bus gần nhất để đục mưa.

Lúc ấy tôi ướt như chuột lột. Những dòng xe đi ngang tạt vào chân tôi dòng nước lạnh ngắt. Tôi lạnh rung lên. Thê thảm vô cùng. Rồi bỗng một chiếc xe đừng trước mặt tôi. Là Huy. Cậu ấy nhìn tôi bảo

" Không mang dù sao?! Lên xe tớ chở cậu về. Cậu ướt thế chắc gì xe bus cho cậu lên. Nhanh nào! "

Tôi còn đang lưỡng lự thì cậu ấy lại bảo
" Cậu ướt hết rồi không về nhà là bị cảm luôn ấy".

Tôi ngại ngùng nói " Tớ ước thế lỡ làm cậu ước luôn thì sao?!.

Cậu ấy cười bảo" Không sao về nhà thay đồ là được rồi"

Tôi vào trong xe cậu ấy. Hơi ấm lang khắp người tôi. Tim tôi đập liên hồi. Cảm giác rất kì lạ. Mà thôi tôi chẳng quan tâm mấy.

_________________

Lần thứ ba tôi gặp Huy là ở một quán nước. Tôi hẹn với bạn ở đấy nhưng ai ngờ bị nó cho leo cây. Và tình cờ gặp Huy nên hai đứa ngồi chung luyên huyên tám.

Khi biết hai đứa học chung môn Lý như khác ca. Rồi hai đứa thích đọc sách và cùng thích chung một tác giải. Rồi hai đứa cùng thi vào một trường cấp ba. Lúc ấy hai đứa cùng ồ lên. Trái đấy này tròn thật đấy.

Ai ngờ sau này tôi với Huy lại học chung một lớp lại xếp ngồi chung một tổ. Chúng tôi thân nhau từ lúc nào tôi cũng chẳng nhớ. Chỉ nhớ mỗi lần xuống canteen tôi đều mua cho cậu ấy hộp sữa.

Tôi đùa bảo " Sau này cậu mà cao là nhờ tớ đấy nhé! "

Mỗi khi cậu ấy tìm được cuốn sách hay của tác giả mà tôi cùng thích cậu ấy đều cho tôi mượn ( nói mượn thế chứ thật ra là tặng tôi luôn ấy :v vì có khi nào tôi trả đâu ).

Bọn trong lớp cứ bảo chúng tôi là một cặp. Tôi thì sồn sồn dí tụi nó tới tận cầu than. Còn Huy thì chỉ cười trừ không nói gì cả.

3 Chúng tôi cứ như vậy cho đến lúc học hết lớp 10. Những lúc rãnh rỗi chúng tôi lại hẹn nhau đi du hí tùm lum chổ. Những ngày hè nóng nực Huy thường qua nhà tôi cà phê bệt nằm trường ra đọc sách nghe nhạc Trung Quân cho tới hết ngày mới thôi.

Rồi hai đứa cùng nuôi heo dành dụm tiền . Nuôi mơ ước sau này sẽ cùng nhau du hí tận Nhật Bản. Rồi sẽ mua tất cả những quyển sách của tác giả mà chúng tôi yêu thích. Làm một cái kệ sách to đùng để mỗi khi những ngày mưa chán chường chúng tôi lại lôi nó ra đọc cho hết ngày.

Mỗi tối chúng tôi lại rủ nhau lên Cầu Ánh Sao. Chúng tôi chạy đua từ đầu cầu bên này sang đầu bên kia, xem ai thắng sẽ cõng người còn lại về. Khi ấy tôi thắng. Tôi bắt cậu ấy cõng cái thay của tôi về. Hai đứa vừa đi vừa hát vu vơ vui lắm.

Chúng tôi cùng nhau đi dạo mua sắm. Cậu ấy còn tặng tôi những đôi găng tay doremon tôi thích. Cậu ấy còn đùa bảo
" Đi đường nhớ mang vào không đen thui. Ế ráng chịu "

Những ngày mưa chúng tôi cùng nhau đi phượt. Ngồi trên xe bus ngắm mưa. Ngồi hết trạm này đến trạm khác. Điên khùng vô cùng. Huy bảo mưa rơi tiếng lắt tắt là tiếng mưa đang hát. Nghe êm tai vô cùng. Tôi thích mưa cũng từ ấy.

Chúng bạn bảo tại sao một đứa sồn sồn như tôi lại có thể thân với một đứa con trai dịu dàng trầm như Huy. Tôi cũng chẳng biết tôi thân với cậu ấy khi nào và vì sao. Tôi chỉ biết ở bên cậu ấy tôi thấy vui, thoải mái vô cùng. Cái tính dở dở nửa đùa nữa thật đôi lúc nghiêm túc của cậu ấy khiến tôi buồn cười thì cậu ấy hiền khô. Tôi chợt nghĩ nếu Huy có bạn gái thì sao?! Lòng tôi chợt nặng trĩu.

4 Không để tôi đợi lâu. Lên 11 Huy đã có bạn gái thật. Cô bạn gái Huy tên Vi. Lớp bên cạnh. Cậu ấy rất đáng yêu, hay cười, rất dịu dàng thùy mị.

Từ đó, những ngày chúng tôi đi chung ngày càng ít. Người ngồi sau xe cậu ấy nay chẳng phải tôi nữa.

Những lần cậu ấy qua nhà tôi cũng thưa dần. Ước mơ to bự của chúng tôi cũng dần khép lại.

Những lúc cậu ấy qua nhà tôi cũng chỉ kể chuyện của hai người. Nào là hôm nọ hai người đi trên đừng gặp một bà cụ bị cướp, cũng may là đã bắt được tên cướp. Bla bla.... chuyện gì cũng liên qua tới Vi. Tôi thật tình không muốn nghe chút nào nhưng không dám nói tôi sợ Huy buồn.

Rồi những ngày Vi giận Huy. Cậu ấy đều chạy qua chổ tôi. Kể này nọ. Hỏi tôi cách làm lành. Tôi chẳng biết tôi thành quân sư tình yêu cho cậu ấy từ khi nào.

Chẳng lâu sau, Huy bảo "Vi chia tay Huy, Vi thích một anh lớp trên. Cậu ấy chẳng muốn ngồi sau xe Huy đi học mỗi ngày nữa. Tâm trạng tôi hỗn loạn chẳng biết nên vui hay nên buồn. Tôi biết Huy buồn nhiều lắm. Từ ngày ấy Huy cấm đầu vào học và làm thêm. Ít nói hơn trước.

Rồi một ngày Huy rủ tôi đi phượt xa. Chúng tôi mua hai vế khứ hồi đi Vũng tàu về trong ngày. Khi ấy chúng tôi dạo khắp nơi ở đấy và dừng lại đi dạo ở biển lúc chiều dần buôn. Chúng tôi mua bia. Ngồi bệt xuống làn cát mát rượi. Nghe tiếng sóng vỗ rì rào. Huy im lặm, tôi biết Huy vẫn còn buồn chuyện của Vi. Tim tôi chợt nhói lên. Hình như tôi thích Huy. Rất lâu rồi. Mà tôi không nhận ra.

Gần lúc về, Huy bảo tôi hết năm nay cậu ấy phải cùng gia đình sang Pháp định cư. Sẽ chẳng biết khi nào về Việt Nam. Lòng tôi buồn man mát như sắp mất đi một cái gì đấy rất quan trọng.

Tôi biết tôi thích Huy như tôi chẳng dám nói. Nói ra tôi sợ cậu ấy từ chối. Cũng sợ sẽ mất đi người bạn thân này. Tôi đành im lặng.

Cuối cùng cũng hết năm học. Cũng là lúc Huy phải rời Việt Nam cùng gia đình. Trước ngày Huy đi, Tôi cùng Huy dạo khắp Sài gòn. Mua những món đồ chúng tôi thích. Cậu ấy mua tặng tôi chiếc dù in hình doremon. Cậu bảo " Đi phải mang theo nó. Kẻo trời mưa lại bị ước như lần ấy, sẽ không có Huy thứ hai chở cậu về đâu". Tôi cười.

Tối hôm ấy, tôi suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng tôi quyết định tôi sẽ nói với cậu ấy rằng tôi thích cậu ấy. Tôi không cần cậu ấy đáp trả chỉ cần cậu ấy biết rằng tôi thích cậu ấy thôi.

Hôm sau tôi tiễn cậu ấy ra sân bay. Trời mưa nặng hạt . Tôi tặng cậu ấy đôi tất doremon mà tôi thích nhất cho cậu ấy. Cậu ấy không nói gì. Chỉ ôm tôi. Hốc mắt tôi đỏ hoe. Trước khi cậu ấy lên máy bay. Tôi ôm cậu ấy lầm cuối. Tôi nhón gót chân. Nói nhỏ với cậu rằng
" Tớ thích cậu nhiều lắm Huy ạ! "

5 Tôi nhớ cậu ấy có bảo tôi là cho cậu ấy thời gian.

Trời bỗng nhiên trở mưa lâm râm.

Tôi quyết định mở mail.

Cậu ấy hỏi tôi " Cậu khỏe không "
Tôi nói chuyện với cậu ấy. Cậu ấy kể rất nhiều chuyện với tôi ở bên ấy. Chuyện trường học. Các cô gái bên đấy cao lắm bla bla... đủ thứ chuyện.

Tôi chẳng nhớ rõ, tôi chỉ nhớ cậu ấy nói với tôi

" hè năm nay cậu ấy sẽ về nước, cậu ấy không muốn người nào đó phải chờ cậu ấy mãi ". Cậu ấy bảo cậu ấy cũng thích tôi, hình như là thế.

Cậu ấy còn gửi cho tôi một link youtube. Tôi check vào, hình ảnh cậu ấy hiện ra, cậu ấy vẫn vậy chẳng khác gì. Bất chợt một bài nhạc vang lên.....

* Một cơn mưa
đi qua

để lại

Những ký ức
Anh và em

Tìm em
Trong cơn mưa

Anh thẫn thờ

Lần theo
Những dấu vết
đánh rơi

Tưởng như rất gần
Mà ngờ đâu
đã rất xa

Vụt mất
Theo cơn mưa
Ngày qua

Tưởng như rất lạ
Mà ngờ đâu
Sao quá quen

Là lúc
Em ngang đời ta
Chiều cuối con đường
Mình nhìn ngắm
Hoàng hôn

ẩn sâu
Trong tiếng
Tí tách rơi

Chờ mãi nơi này
Một cảm giác
Quá lạ thường

Cảm giác
Cho anh nhận ra

I love you

I love you so

Khoảnh khắc
Cho anh nhận ra

I love you

I love you so

Khoảnh khắc
Cho anh gần em

Một cơn mưa
đi qua

để lại

Những ký ức
Anh và em

Tìm em
Trong cơn mưa

Anh thẫn thờ

Lần theo
Những dấu vết
đánh rơi

Tưởng như rất gần
Mà ngờ đâu
đã rất xa

Vụt mất
Theo cơn mưa
Ngày qua

Tưởng như rất lạ
Mà ngờ đâu
Sao quá quen

Là lúc
Em ngang đời ta
Chiều cuối con đường
Mình nhìn ngắm
Hoàng hôn

ẩn sâu
Trong tiếng
Tí tách rơi

Chờ mãi nơi này
Một cảm giác
Quá lạ thường

Cảm giác
Cho anh nhận ra

I love you

I love you so

Khoảnh khắc
Cho anh nhận ra

I love you

I love you so

Khoảnh khắc
Cho anh gần em

Chiều cuối con đường
Mình nhìn ngắm
Hoàng hôn

ẩn sâu
Trong tiếng
Tí tách rơi

Chờ mãi nơi này
Một cảm giác
Quá lạ thường

Cảm giác
Cho anh nhận ra

I love you

I love you so

Khoảnh khắc
Cho anh nhận ra

I love you

I love you so

Khoảnh khắc
Cho anh gần em
...

Cuối Clip, Cậu ấy còn bảo rằng:

" ở đấy mưa nhiều, không có tôi buồn lắm, nhớ những ngày chúng tôi cùng nhau nhồi bệt ở nhà đọc sách, cùng nhau phượt trong mưa.......".

Giọng cậu ấy vẫn vậy, vẫn trầm ấm, như ngày nào. Hốc mắt tôi đỏ hoe. Bao nhiêu hình ảnh, cảm xúc cứ ùa về trong tôi, mới đấy mà đã một năm tôi xa cậu ấy rồi.

Mà thôi, dù sao cậu ấy cũng sắp về với tôi rồi. Khi về tôi nhất định sẽ đánh cho cậu ấy một trận vì để tôi đợi lâu như thế. Nhất định.

Tôi mỉm cười hạnh phúc, lấy áo khoác ra ngoài dạo cùng bọn bạn.

_______________________

( * ) Dấu mưa: Trung Quân Idol.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC