Tập 8 : Mùng 1 Tết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trằn trọc nguyên đêm đến sáng  cậu mới chộp mắt được một xíu thì cảm giác bên tai có luồng hơi nóng phả ra sau lại cảm thấy ươn ướt, một giọng nói nhỏ nhẹ bên tai cậu

- Dậy đi mèo lười, giờ này còn ngủ nướng

- Ưm.... ưm....

Cậu vẫn còn rất buồn ngủ nên lại tưởng mình mơ, lấy tay che tai lại, vùi mặt vào gối ngủ tiếp. Thấy bộ dạng mê ngủ của cậu, anh rất tức cười. Chui vào chăn ôm cậu vào lòng để cậu ngủ một lát, sau lại chịu không được mà tay chân táy máy, luồn tay vào áo ngủ của cậu sờ loạn trên làn da mịn màng ấy chán chê anh miết nhẹ lên điểm nhỏ trên ngực cậu

Cậu giật mình tỉnh giấc, cảm giác thấy có người đặt tay lên ngực mình thì hoảng hốt vùng ra khỏi chăn xém tí nữa thì lọt xuống giường nếu không có anh nhanh trí đỡ cậu lại

Mặt cậu đỏ đến mang tai khi thấy mặt anh sát mặt cậu

- Chào buổi sáng, mèo lười của anh

- Anh...anh sao anh ở đây ? - cậu mở to mắt ngạc nhiên hỏi

Đêm qua cậu nhớ cậu đã khóa cửa rồi mà, phòng ở đây chắc chắn là không có vách thông nhau rồi. Đang định trả lời thì vang lên tiếng gõ cửa phòng, cậu lại giật mình lần nữa

- Vào đi - anh hướng cửa phòng nói

Một bác gái tuổi trung niên mở cửa bước vào, thấy cậu chủ mình đang thân mật ôm một cậu nhóc cũng không hiểu tình cảnh này là sao mặt bất giác có chút đỏ rồi lại không dám nhìn tiếp mà cúi đầu thưa

- Cậu chủ bữa sáng xong rồi

- Bác Hà cứ xuống trước đi, chúng tôi sẽ xuống ngay bây giờ

- Dạ, cậu chủ

Cửa phòng đóng lại, cậu nhìn anh ngơ ngác hỏi

- Ở đây còn có người sao ?

Cậu cứ nghĩ ở đây chỉ có anh và cậu không ngờ còn có người khác. Hôm qua rõ ràng cậu tới đây cũng có thấy ai đâu chứ. Thật là xấu hổ quá đi

- Người giúp việc

Đêm qua, anh không ngủ được nên rón rén qua phòng cậu. Nào ngờ phòng cậu lại khóa cửa, lúc đó cũng đã khuya nếu làm phiền người giúp việc lấy chìa khóa thì cũng không hay lắm nên anh kiên nhẫn chờ đến sáng

- Sao hôm qua em không thấy ?

- Họ không ở đây, họ ở căn nhà nhỏ đằng kia, cách đây không xa. Khi nào cần anh mới cho gọi

- Họ ?

- Thực ra chỉ có hai vợ chồng bác ấy

- Thôi em đi rửa mặt đi rồi xuống ăn sáng xong anh chở ra biển chơi

Anh buông cậu ra để cậu vào nhà tắm rửa mặt xong mới cùng cậu xuống phòng ăn dưới lầu ăn sáng

Thấy bác gái đó đang dọn đồ ăn lên bàn cậu nhớ lại cảnh lúc nảy anh và cậu bị bắt gặp tự nhiên có chút lúng túng nên cậu cúi gằm mặt. Anh để ý thấy biểu hiện kỳ lạ của cậu nên hỏi

- Em làm sao vậy ?

Cậu không trả lời cứ cúi gằm mặt lắc đầu. Anh biết cậu ngại chuyện lúc nảy nhân lúc bác giúp việc quay vào bếp lấy đồ ăn lên, anh ghé sát tai cậu nói nhỏ

- Được rồi, anh sẽ không để bác ấy thấy chúng ta như vậy nữa

Cậu liếc mắt nhìn anh lại thấy anh tinh nghịch nháy mắt với cậu

Ăn xong, anh lấy du thuyền chở cậu ra biển chơi, thực ra du thuyền này có chương trình điều khiển tự động và định vị nên anh cũng chả có mệt nhọc gì. Cậu thích thú nhìn ngắm biển lại muốn nhảy xuống biển bơi. Anh chìu theo ý cậu, neo thuyền lại cho cậu cởi áo nhảy xuống bơi. Mặc dù anh rất chờ đợi tiết mục cậu cởi luôn cả quần nhưng hình như cậu biết được mình sẽ bơi nên cậu đã mặc quần short cho dễ bơi. Thế là dù anh có nói thế nào cậu cũng nhất quyết không chịu cởi quần ra cứ để thế nhảy ùm xuống biển

- Anh không bơi hả ? - cậu hỏi

Anh mỉm cười lắc đầu. Anh ở trên này nhìn cậu bơi là đủ rồi

Lặn ngụp một hồi cậu phát hiện ở đây có rất nhiều cá, nhiều đến nỗi nó bơi xung quanh người cậu

- Anh có mang theo vợt bắt cá không ?

Anh đi vào khoang thuyền tìm cho cậu cái vợt bắt cá. Sẵn tiện tìm luôn cái xô đựng cá

Cậu cầm cái vợt anh quăng xuống cho cậu, nhẹ nhàng vớt một cái, một vài con cá đã mắc vào lưới trong vợt. Cậu vui đến nỗi cười híp cả mắt bơi đến thuyền đưa cho anh bỏ vào xô, cứ thế mà đầy xô trời cũng đã trưa cậu mới chịu lên thuyền. Anh đã chuẩn bị một chiếc khăn to đưa  cho cậu, lại giúp cậu lau khô đầu

- Chơi vui không ?

- Vui lắm

- Có mệt không ?

Cậu dứt khoát lắc đầu

- Chắc đói bụng rồi đúng không ?

Cậu lại gật gật đầu

Anh mỉm cười nắm tay dắt vào khoang thuyền, trên thuyền đã chuẩn bị một vài món ăn gọn nhẹ, bánh mì sandwich kẹp thịt trứng, cơm cuộn, có cả trái cây tráng miệng, nước giải khát đủ loại và một vài món bánh ngọt

Ăn xong hai người nghỉ ngơi đến chiều mới cho thuyền chạy về đảo. Đưa thành quả của cậu cho người giúp việc chế biến món ăn chiều, anh đưa cậu lên phòng tắm rửa thay đồ

Buổi tối ở trên đảo không có chỗ nào để đi lại không có gì để chơi, anh rủ cậu xem phim giải trí. Cậu cũng rất thích xem phim, anh cầm đồ bấm tivi bấm qua bấm lại tìm phim xong dừng lại ở một phim đang chiếu dở mà anh thấy có vẻ hay. Hai người chăm chú dán mắt vào một cái màn hình tivi to đùng cùng âm thanh sống động ở phòng khách xem phim. Thì ra phim mà họ đang coi là một bộ phim kinh dị của Mỹ, mới đầu mỗi người ngồi ở một đầu ghế sofa một hồi sau anh thấy cậu người co rúm lại ôm siết cái gối kê lưng trước ngực là anh biết cậu đang sợ rồi. Anh chờ đến khúc gay cấn giả vờ làm rớt  lon nước cố ý tạo tiếng động thật lớn thành công làm cậu hoảng hồn quăng cái gối nhào về phía anh, mắt nhắm chặt vùi mặt vào ngực anh. Ôm cậu vào lòng mà anh tức cười không chịu được, phải cố nén cười mà cả người anh run lên nhè nhẹ, cậu đang hoảng sợ nên không để ý sự bất thường đó. Thì ra cậu lại nhát như vậy. Sao mà đáng yêu thế không biết. Vỗ vỗ lưng cậu anh ôn nhu nói

- Xem phim khác nha

Cậu lắc đầu từ chối ý là vẫn muốn xem cho hết phim này. Thường những người sợ ma lại hay thích xem phim ma không biết là do tò mò hay bị kích thích. Cậu cũng thuộc dạng người đó. Thành ra bây giờ cậu ngồi trong lòng anh xem phim, anh lại thấy không phiền vì điều đó

Xem hết phim cũng đã khuya lắm rồi cả ngày hôm nay lại hoạt động nhiều như vậy nên cậu rất mệt. Anh nhìn cậu muốn ngủ nói nhỏ vào tai cậu

- Tối nay, anh ngủ với em cho em đỡ sợ nhé

Cậu không nghĩ gì chỉ dụi mắt gật gật đầu

Anh ôm cậu lên lầu đi vào phòng cậu, đặt cậu lên giường bản thân mình cũng leo lên giường đắp chăn cho cả hai, trước khi ôm cậu chìm vào giấc ngủ không quên hôn hôn lên má người ta mấy cái

- Chúc ngủ ngon, Lạc Lạc yêu dấu của anh

Mùng 1 Tết của hai người trải qua một cách êm đẹp vui vẻ như vậy đấy

Hết tập 8

Các em hãy để yên cho tỷ viết thanh thủy văn nha 😅😅😅

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#quanthanh