Chương 12 : Trượt băng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Buột giày trượt vào đi.
Haibara lắc đầu, mặc dù chính cô đã không phản đối khi Jeff đề nghị ra sân băng chơi.
-Tôi không thích trượt.
Nhưng Jeff đã nâng cô bé lên, để cô ngồi vắt vẻo trên vai mình.
-Này…
Haibara hớt hải, nhưng đã quá muộn, Jeff trượt nhanh xuống dốc như một tên lửa. Haibara túm chặt tóc anh, thét lên:
-Anh làm gì thế? Thả tôi xuống.
-Yên lặng. Lo mà túm chặt vô, hò hét một hồi là rớt xuống lúc nào không hay đó.
Jeff dọa, và đó không phải lời dọa suông, anh trượt nhanh hơn, và quẹo gắt hơn, chốc chốc lại làm một vài động tác luồn lách và xoay tròn khiến cô gái trên vai anh lắc lư. Haibara ôm cổ Jeff, la lên:
-Dừng lại, tôi chóng mặt quá rồi.
-Sợ thì cứ la lên. Nếu em không la, có nghĩa là em chưa sợ, mà chưa sợ thì tôi sẽ trượt nhanh hơn đấy.
-Á Á Á Á….

Haibara hét lên, bỗng dưng cô thấy lòng nhẹ nhõm hẳn, giống như mọi gánh nặng, mọi ưu phiền đã theo tiếng thét mà bay đi mất.
-AAAAAA…
Haibara tiếp tục hét, quẹt vội nước mắt đang chực trào ra, cô áp sát mặt vào mái tóc màu bạch kim bay bay trong gió và hét lên như trút hết nỗi buồn, nỗi buồn vì sợ hãi, vì áp lực bị truy sát, nỗi buồn vì thương thầm mà không dám nói, nỗi buồn vì sự đơn độc, vì nhung nhớ chị gái, những nỗi buồn mà cô giấu trong lòng từ đó đến giờ theo tiếng hét dần vơi…
-Này bé Ai!
Jeff tiếp tục giữ tốc độ trượt như thế, vừa luồn lách tránh người, vừa bảo:
-Tôi thích chocolate của em, mặc dù nó đắng nghét.
-Tôi không nghe anh nói gì.
Haibara hét vào tai Jeff, tiếng gió rít vù vù khiến cô không nghe rõ, Jeff hét lại, gằn từng chữ:
-Tôi bảo là tôi thích chocolate đắng của em mặc dù sự thật là em làm dở tệ.Nhưng em-sẽ-làm-cho-tôi-ăn-nữa-chứ? Chỉ cần lần sau cho chiếc bánh của em một cái tên, tôi sẽ cho em mượn tên tôi nếu em thích.
-Anh ngủ mơ đấy à?
Haibara cau có, nhưng cô nàng chợt la oai oái vì Jeff đột ngột tăng tốc và có những màn trượt thật đứng tim. Anh suýt đâm sầm vào đôi trai gái đang nắm tay nhau tình tứ, và nhảy qua người một cậu thanh niên đang ngã sóng soài khiến mọi người hoảng hốt. Haibara nhắm tịt mắt, cô vừa ôm ghì cổ Jeff vừa la:
-Này không…không đùa đâu đấy…ĐỪNG, DỪNG LẠI ĐI…
Phía bên kia sân băng, Ran đang nắm tay Conan-mặt cậu đang đỏ gay, trượt từng bước nhỏ, nhận ra Jeff lướt qua mình và tiếng Haibara vang lên, cô ngạc nhiên nhìn theo và hỏi cậu nhóc:
-Họ đang làm gì thế kia?
Conan lắc đầu, nhìn anh chàng Tây trượt chuyên nghiệp với 1 tốc độ chóng mặt, cậu cười kín đáo và nghĩ thầm trong đầu: “Hay thật, anh chàng đó làm bà cụ non kia phải la hét thất thanh..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net