24.Nữ thần song sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ...

Chương 24: Rein&Fine_ Nữ thần song sinh.

.............

Bạn đã từng nghe tiếng gà gáy chờ đợi mặt trời trèo từ từ lên đường chân trời? Đã chiêm ngưỡng thời khắc ngày tàn...

Vậy bạn đã từng thấy nhật thực chưa? Khoảnh khắc khi trời đất còn đầy nắng vàng rồi chìm dần trong bóng tối...

Không thứ gì có thể che khuất ánh sáng, ánh sáng từ ngọn đèn này vụt tắt sẽ có ánh nến khác rực sáng...

=-=-=-=-=-=

Tôi thấy nước mắt chảy vào miệng mình, không biết phải làm gì ngoài ôm lấy chị Rein mà khóc. Bạn sẽ làm gì nếu có người biến mất ngay trước mặt bạn? Đặc biệt là khi đó người ấy cười rất lớn, cười đến mức nước mắt nhỏ xuống cả mặt đất? Cả thân người chị ấy như hóa thành cát bụi, một màu trắng rực rỡ hiện giữa màn đêm, như cơn bão ánh sáng, những hạt bụi ấy nhanh chóng quét gọn màn đêm. Cả đất trời như được rửa trôi, Tara, tại sao chị lại lừa chúng em? Tại sao chị lại đánh đổi cả mạng mình? Chỉ cần sự hiến tế của công chúa song sinh vương quốc Mặt Trời là được. Ngay từ đầu Tara đã muốn hi sinh, nếu vậy chị ấy trả thù cái gì? Còn Night cùng Eclipse? Hai người ngã xuống như con robot hết pin... Vai diễn đến đây là kết thúc, họ trở lại là những tượng gỗ bình thường...

Chúng tôi không đứng vững, ánh sáng chói loá vào mắt, tôi đổ gục xuống nền đất, đâu đó trong nó tôi nhìn thấy những hạt bụi phát quang... Phải chăng đó là linh hồn của chị Tara? Tôi thấy Bright chạy lại phía tôi, anh mỉm cười rất hài lòng nhưng ngay sau đó nói gì như xin lỗi...

Và thế là mọi thứ lại một màu đen tối...

=-=-=-=-=-=

Ngày xửa ngày xưa có một nàng công chúa bị người đời lãng quên, nàng ta tức giận phá hoại đất nước ấy hòng để mọi người phải trăm năm căm hận nàng...

Bởi nàng biết chừng nào họ còn ghét nàng thì nghĩa là khi đó nàng không hề bị lãng quên...

Nhưng nàng không nhẫn tâm làm hại mọi người, cuối cùng nàng đành ra đi...

Từ đó dân chúng không bao giờ quên nàng nữa...

=-=-=-=-=-=

- Hay quá! Mẫu hậu, mẫu hậu kể nữa đi ạ! Người mau kể đi ạ!

Xin chào! Tôi là công chúa Fine của vương quốc Mặt Trời, bên cạnh tôi, người đang năn nỉ mẫu hậu kể lại câu chuyện của hai công chúa song sinh thời trước là Rein, chị gái song sinh của tôi.

Hôm nay là ngày cuối cùng chúng tôi ở tuổi 17, sau 12 giờ đêm nay chúng tôi chính thức bước sang tuổi 18, chúng tôi sẽ bắt đầu buổi tập huấn chọn ra nữ hoàng của hành tinh Kì Diệu này.

Sau hôm nay chúng tôi sẽ không cùng ngủ một giường nữa, chúng tôi sẽ đối đầu nhau. Hai công chúa không giống công chúa nhất trong lịch sử hành tinh Kì Diệu sắp trải qua sự kiện quan trọng nhất trong đời.

- Ừ ừ, ta sẽ kể thêm một lần nữa nhưng ta kể xong là phải ngủ luôn biết chưa!

- Dạ! - Chúng tôi đồng thanh, hướng đôi mắt chầu chực về phía mẫu hậu. Người hắng giọng rồi bắt đầu nhớ lại.

- "Trong lịch sử hành tinh Kì Diệu có một cặp công chúa sinh đôi của vương quốc Mặt Trời. Chị là Grace còn em tên Siren...

...Bởi vì muốn mình cũng được toàn bộ thần dân nhớ đến, công chúa Siren đánh liều hi sinh bản thân mình..."

=-=-=-=-=-=

- Á! Muộn mất rồi còn đâu, chị Rein ơi dậy mau lên! - Tôi lờ mờ nghe thấy tiếng của Fine, muộn gì?

- Nhanh lên Rein ơi, em thấy mọi người đến cả rồi kìa!

Tôi bật dậy, nhảy khỏi giường, thôi chết rồi!

Hôm nay là ngày sinh nhật 18 tuổi của chúng tôi. Khoác lên mình bộ váy áo lộng lẫy, tôi và Fine lần lượt chải tóc, trang điểm cho nhau rồi nắm tay bước vào sảnh lớn.

Quên, chúng tôi không dám bước vào, tôi cùng Fine hé mắt nhìn vào sảnh. Mọi người đã đến đông đủ, lại còn đang khiêu vũ, các hoàng tử cùng công chúa của toàn hành tinh Kì Diệu đang ở đây, cả vua và hoàng hậu của các vương quốc khác cũng ở đây. Hôm nay là ngày trọng đại của chúng tôi nhưng với hành tinh này nó còn quan trọng gấp bội.

- Chị Rein, đông người quá! - Fine run run nói, chúng tôi cùng nhòm vào trong, cả hành tinh Kì Diệu hôm nay sẽ đánh giá mọi hành động của chúng tôi. Biết run thì run thật nhưng thực ra Fine cũng hào hứng lắm, em nói về điều này cả tháng nay mà.

Tôi vội thụt người lại, rút ra hành lang, mắt tôi vừa chạm mắt một người...hoàng tử Shade của vương quốc Mặt Trăng. Tôi thấy tim mình đập loạn, bình tĩnh nào. Chỉ nhìn anh ấy thôi người đã chộn rộn hết cả lên thế này.

- Á anh Bright! - Fine đóng cửa đánh sầm một tiếng rồi gục đầu vào vai tôi, mặt em đỏ dừ. Rõ ràng hai người đã hẹn hò cả năm nay thế mà em vẫn cứ ngại là thế nào nhỉ? - Chị Rein, chị nhìn xem em có mập lắm không? Hôm nay em có đẹp hơn mọi ngày không? Em rửa mặt sạch chưa? Tóc của em có kì lắm không? Hôm qua em không ngủ được, mắt em có bị thâm không? Hu hu, em không muốn gặp anh Bright trong bộ dạng này đâu...

- Em đẹp lắm, đẹp hơn mọi người nhiều, giờ thì vào trong thôi. - Ngượng quá đi mất, binh lính bên ngoài đang cười chúng tôi, phải chấm dứt cảnh hường hoè này mới được, thế là tôi đẩy Fine vào sảnh. Mọi người cùng nhìn về chúng tôi vỗ tay nhiệt liệt, Fine gãi đầu cười ngượng ngùng, tôi đánh em ấy một cái, sang lên nào! Chúng tôi cùng nhún chào.

- Xin giới thiệu với mọi người... - Phụ vương hét lên đưa tay về phía chúng tôi. - Hai nhân vật chính của chúng ta hôm nay, con gái của chúng tôi, công chúa sinh đôi vương quốc Mặt Trời Rein và Fine!

Mọi người lại một lần nữa vỗ tay, chúng tôi bước lên sảnh lớn. Một trong hai chúng tôi sẽ trở thành vua của hành tinh Kì Diệu sau hai năm nữa...

-----------

Mọi người đang khiêu vũ, tôi đứng dựa vào bức tường, vài người nhìn tôi rồi một trong số họ tiến lại chìa tay ra:

- Công chúa, nhảy với tôi bài này chứ? - Tôi mỉm cười gật đầu.

(Mọi người trông chờ ai?)

Ông ấy là chủ của một trang trại, toàn bộ các tinh linh trắng bóc dễ thương ở đây đều thuộc quyền quản lí của ông ấy. Tôi thích nhất con vật thường được ông ấy ôm, nó tên Bumo, đặc biệt biết nói, nó gọi ông ấy là thái sư nên tôi cũng có thói quen như thế. Nghe như ông ấy là vua của vương quốc tinh linh vậy, lại còn có hai cận thần béo, gầy bên cạnh nữa chứ.

- Ngài thái sư, công việc vẫn ổn chứ?

- Công việc của hạ thần dĩ nhiên là vẫn ổn. Pamo cùng vợ nó mới sinh thêm hai đứa con. - Ông hào hứng nói.

- Là sinh đôi ạ? Dễ thương quá, bữa nào tôi đến đó được chứ?

- Luôn hoan nghênh công chúa!

Bài nhảy kết thúc, tôi và ngài thái sư chia tay nhau, tôi lại đảo mắt tìm kiếm bạn nhảy khác. Tôi bắt gặp đôi mắt xanh như đại dương, ngượng ngùng, tôi quay mặt đi giả bộ huýt sáo, kì thực tôi không biết huýt sáo. Shade tiến lại gần chìa tay ra mời:

- Công chúa, nhảy với tôi bài này được chứ?

Tôi hoảng loạn quên cả đồng ý, luống cuống đặt bàn tay mình vào tay anh ấy, hình như anh ấy có cười, nắm gọn bàn tay tôi, Shade kéo tôi ra giữa sảnh. Tim tôi đập thình thịch, nói vẩn vơ vô thức:

- Mọi người đều vui vẻ quá!

- Đều nhờ em và Fine cả đấy. - Shade nói.

- Em có làm gì đâu? Phải là nhờ công chúa Grace và công chúa Siren đã hi sinh thân mình đổi lấy ánh sáng cho hành tinh Kì Diệu mới phải.

- Ừ! - Shade cười nắm tay tôi chặt hơn, tim tôi đập loạn khi nhớ ra bàn tay đang đặt trên eo mình...anh có nhận ra là tôi béo lắm không?

- Em ước gì mình cũng làm được như họ.

Anh bất ngờ vòng tay ôm lấy hông kéo sát người tôi lại thì thầm vào tai:

- Thế là đồng nghĩa với việc em chết đi. Công chúa Rein, anh không muốn mất em đâu.

Tôi gần như phát hoảng? Cái này đừng nói là tỏ tình chứ! Không giống hoàng tử Shade lạnh lùng chút nào.

- Em...em...em chỉ muốn là... - Tôi cuống quýt lắp bắp. - Em...em chỉ muốn nói mình muốn thành nữ hoàng của hành tinh Kì Diệu... Chỉ...chỉ sợ là sẽ khó lắm! Vậy...vậy...vậy...vậy đó!

- Không cần đâu. - Shade ngừng nhảy nhìn tôi, tôi thấy bản thân mình trong mắt anh. Rất chậm rãi, anh nói. - Nếu em muốn là nữ hoàng của hành tinh Kì Diệu, anh không ngại làm vua đâu. Nhưng nếu em không chiến thắng Fine, em sẽ vui lòng đồng ý trở thành hoàng hậu vương quốc Mặt Trăng chứ?

Tôi mém xỉu, anh đỡ tôi, tôi gục đầu vào tay anh mà gật gật. Không rõ khi đó tôi nói gì, chỉ biết giữa cái sảnh mà toàn bộ người trên hành tinh tụ về, người con trai tôi thích cúi xuống hôn vào má tôi...

=-=-=-=-=-=

Tôi đang ngồi trên ghế dài trước đài tưởng niệm, nơi có một bức tượng công chúa xinh đẹp mỉm cười, dưới chân còn một bức tượng nữa, một thiếu nữ đeo khăn che mặt trong tư thế quỳ gối, hai tay đan vào nhau như cầu nguyện. Một người là hi vọng cuối cùng của hành tinh Kì Diệu, người còn lại? Ánh sáng chiếu toả bóng đêm...

- Đó là công chúa Grace và công chúa Siren! - Anh Bright thù lù xuất hiện ngồi ngay bên cạnh khiến tôi giật mình. Tôi đánh nhẹ vào tay anh:

- Dĩ nhiên em biết họ là ai, tiếc thật, tại sao chị Siren không gỡ khăn che ra? Chắc chị ấy đẹp lắm! - Tôi tựa đầu vào vai anh giả nũng nịu.

- Em nghĩ nếu đẹp thì cần phải che mặt sao? - Anh Bright nói nhạt thếch phũ phàng, thực sự không giống tính cách của anh chút nào. - Sao em lại ra đây? Trong đó anh thấy vẫn còn rất nhiều bánh ngọt mà.

- Anh thật là! - Tôi lại đánh vào tay anh. - Anh nghĩ em chỉ biết ăn sao chứ? Công chúa Fine của vương quốc Mặt Trời tài giỏi ai cũng biết.

- Ừ! - Bright nhéo má tôi, tôi thích anh những lúc như vậy, rất nghịch ngợm, một phần tính cách mà anh không bộc lộ ra với người khác.

- Em từng mơ thấy công chúa Siren. - Tôi kể lại giấc mơ tuổi 15 của mình. - Trong mơ công chúa nói anh là người thích hợp nhất để trở thành vua của hành tinh Kì Diệu.

- Thì sao? - Anh có vẻ không quan tâm nhưng tôi thấy anh nhìn chằm chằm vào bức tượng thiếu nữ quỳ gối, đôi mắt anh sáng lên một vẻ ngưỡng mộ. Từ khi 15 tuổi tôi đã thấy anh hay xuất hiện ở nơi này, đôi lúc cũng quỳ trước bức tượng nói xin lỗi. Lần anh nói thích tôi là ở nơi này, Bright nói anh có hứa với một người là sẽ bảo vệ tôi suốt đời. - Em là đoá hoa hồng nở rộ giữa bóng đêm, là người được ánh sáng lựa chọn, là hi vọng cuối cùng của hành tinh Kì Diệu.

Tôi hôn nhẹ vào má Bright lẩm bẩm:

- Em sẽ cố gắng để xứng đáng trở thành nữ hoàng. Anh đừng vì danh hiệu vua của hành tinh Kì Diệu mà quay qua thích chị Rein nha.

Anh mỉm cười quàng tay qua vai tôi, rất nhẹ nhàng, đặt một nụ hôn lên trán.

- Nếu em đủ tư cách làm nữ hoàng hành tinh Kì Diệu thì anh cũng phấn đấu để xứng đáng làm vua... Còn không? Cứ về làm hoàng hậu vương quốc Đá Quý là được...

...............

Hết!
Hết thật ấy!

Cám ơn mọi người đã đọc từ đầu đến giờ. Đây có lẽ là truyện thành công nhất của mình.

Chân thành cám ơn mọi người, cúi đầu cám ơn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net