10.Quan Đại Thần vương quốc Mặt Trăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không ai trên hành tinh Kì Diệu này có cảm tình với quan Đại Thần vương quốc Mặt Trăng. Không ai hiểu được tại sao nữ hoàng Malia lại đề cao ngài ấy như thế. Đó là lí do vì sao quốc vương Truth muốn đuổi ngài ấy về.

Fine và Rein cũng muốn thế dù cho từ sau khi...quay ngược thời gian đến giờ thì hai nàng vẫn hết sức tôn trọng ngài. Họ có nhiều lí do để đặt niềm tin vào người "không chiếm được nhiều cảm tình" này. Bởi dù sao ngài cũng chính là người đã đưa họ đến đây.

Hai nàng công chúa vương quốc Mặt Trời thực sự không hiểu, người lao đầu vào thế lực bóng tối trước nhất là quan Đại Thần, người đầu tiên bị giam vào bóng đêm cũng là ngài ấy, thế nhưng rõ ràng đó lại là người duy nhất không bị bóp méo nhân cách về sau này. Tại sao lại như vậy?

- Tôi không hiểu ngài đang nói gì thưa quan Đại Thần vương quốc Mặt Trăng. Remo. - Con tinh linh mũ xanh nấp sau lưng Fine thỏ thẻ.

- Công chúa, xin đừng cố gắng bào chữa, những thông tin mà lão biết... - Vị quan kín đáo liếc nhìn quốc vương Truth như đe dọa. - Hoàn toàn không có lợi cho vương quốc Mặt Trời, đặc biệt là khi các vương quốc khác...không còn niềm tin cẩn vào ngài.

- Phụ vương... - Fine nắm chặt tay, người nàng run lên, ánh mắt liên tục chuyển từ con tinh linh sang vị khách "ít cảm tình" kia. Giọng nàng cương quyết cứng rắn trái ngược hẳn với vẻ bề ngoài mỹ miều đoan trang của một công chúa. - Con và chị Rein muốn nói chuyện riêng với ngài ấy.

Vua Truth vịn chặt tay vào ghế, sau một giây hít thở ngài đứng lên, không quên trừng mắt với vị khách tuổi ngũ tuần. Những kẻ sống trầm lặng trước giờ đều là lắm mưu toan.

- Chào hỏi trước đã. - Fine ôm con tinh linh vào lòng rồi mời quan Đại Thần vương quốc Mặt Trăng ngồi lại lên ghế. - Đây không phải tinh linh, chắc ngài đã biết. Đây là đại công chúa của vương quốc Mặt Trời, công chúa Rein, tôi là tiểu công chúa của vương quốc Mặt Trời, công chúa Fine. Có lẽ ngài cũng biết, chúng tôi là công chúa sinh đôi hiện đang chịu lời nguyền song sinh.

- Lão là quan Đại Thần vương quốc Mặt Trăng.

- Chúng tôi biết ngài. - Fine nôn nóng lên tiếng. - Chúng tôi biết từ lâu rồi. Chúng tôi chỉ thắc mắc sao ngài lại biết đến bí mật vương quốc Mặt Trời.

Vị quan nhắm mắt lại thưởng thức ly trà rồi nhoẻn miệng cười:

- Người biết bí mật lời nguyền song sinh trên hành tinh này thực sự không ít. Chỉ là lão biết cách doạ dẫm người khác thôi.

- Fine à! Remo. - Con tinh linh nhảy khỏi vòng tay Fine mà leo lên bàn trà, ba người ngồi theo một vòng tròn đưa mắt nhìn nhau. - Chị nghĩ chúng ta nên nói sự thật cho ngài ấy biết, cả hai chúng ta đều tin ngài ấy mà không phải sao? Remo.

Fine hít một hơi dài, nàng thở mạnh lắc đầu:

- Chúng tôi...không biết phải nói thế nào nữa. Chúng tôi không phải thuộc về nơi này, nơi chúng tôi ở nay đã chất đầy bóng tối. Chúng tôi là...quay ngược thời gian để cứu hành tinh này.

Không như suy đoán của họ, vị quan cao quý kia không ngạc nhiên cũng chẳng tỏ vẻ nghi ngờ. Ngài chỉ gật đầu một cái như thể ngài đã đoán ra từ trước:

- Có gì để chứng minh không? - Fine nhíu mày trước câu hỏi khó kia. - Nếu là người đến từ tương lai thì phải biết quá khứ đã xảy ra gì chứ! - Vẫn giữ thái độ bình tĩnh ban đầu ngài hướng mắt nhìn lần lượt hai người họ.

- Dường như quá khứ này có chút thay đổi. Remo. - Remo thở dài. - Tươi sáng hơn một chút thì phải Fine nhỉ? Remo.

- Có lẽ thế.

- Sao thế được! - Vị quan Đại Thần đập tay xuống bàn khó chịu. - Viên pha lê đen đó suốt ba năm nay vẫn chưa biến mất cơ mà.

- Ngài nói viên pha lê đen vẫn còn? Tức là chúng tôi không chặn được năng lực bóng tối, làm sao cuộc thi "Công chúa Thể thao" này lại diễn ra được.

- Hai người nói thế là sao? - Trong một thoáng ánh mắt quan Đại Thần như sáng lên.

- Quan Đại Thần! Remo. - Remo nhìn chằm chằm xuống đất như đã hiểu ra điều gì, nó lầm bầm. - Năm nay, có phải chúng tôi 16 tuổi không?

- Đúng! Năm hai công chúa sinh ra có mưa sao băng.

- Tại sao cuộc thi thể thao năm nay lại tổ chức sớm thế? - Fine ném ly nước xuống nền đánh xoảng một tiếng, hai người họ là đã tính toán sai rồi.

- Bởi vì mùa hạ nóng nực thi đấu thì cực cho các công chúa nên nữ hoàng quyết định thay đổi. - Quan Đại Thần bị vẻ giận dữ của Fine khiến một giây khiếp sợ.

Cuộc thi thể thao thường là tổ chức vào giữa hè nay như thế là sớm hơn ba tháng so với bình thường... Quá khứ ấy... Mùa xuân năm họ 16 tuổi đã xảy ra một biến cố thay đổi hoàn toàn nhân cách của con người. Rein và Fine đúng là chỉ chăm chăm lấy các mốc sự kiện đánh dấu thời gian mà không hề quan tâm đến ngày tháng.

- Chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ?

- Lễ hội Lửa Samba ở vương quốc Lửa... Remo. - Đôi mắt lục bảo phản chiếu cả sự sợ hãi trong chén trà. Đôi ngươi đảo qua lại như cố khắc hoạ lại các hình ảnh trong trí óc, hai bàn tay nắm chắc cố giấu sự run sợ. - Năm đó ngọn núi lửa lớn nhất hành tinh tự nhiên hoạt động rồi kéo theo các ngọn núi khác...nham thạch bao trùm cả vương quốc Lửa. Remo. Vô số thương vong, số thiệt mạng có cả...quốc vương và hoàng hậu vương quốc Lửa. Remo.

- Sau sự kiện đó... - Fine đứng lên đi loanh quanh trong phòng. - Con người của hành tinh Kì Diệu không khác gì một ngọn núi lửa, luôn sẵn sàng làm tổn thương người khác.

- Vậy sao? - Quan Đại Thần chớp mắt tỏ vẻ không quan tâm, ngài vịn vào ghế đứng dậy, lấy tay áo lau bớt những vệt máu đã khô cùng số máu lại vừa tuôn ra do cử động. Gạt Remo khi nó có ý định giúp đỡ, ngài tập tễnh bước ra khỏi phòng:

- Nếu đã là sức mạnh của thiên nhiên e là ta không thể can thiệp. Đành nhờ vào hai công chúa, có điều... - Vị quan "ít thiện cảm" nhếch miệng cười vẻ bất lực. - Nếu lượng nham thạch ấy thực sự có thể làm hại đến nhị vị tối cao vương quốc Lửa, lão nghĩ đây chưa hẳn đã là điều xấu.

Người vừa bước ra, Fine quỵ xuống bàn bật khóc ôm lấy con tinh linh:

- Chị Rein! Một tháng nữa...nó sắp xảy ra rồi! Em không muốn...đáng sợ lắm.

Đôi ngươi lục bảo mở to tròn, trong màu xanh của thiên nhiên như đổ đầy những đốm lửa, những đốm lửa to dần chảy tràn tựa nước rưới vào đồng hoa, nó thiêu rụi từ lâu đài cho đến con người. Chỉ trong tích tắc màu thiên thanh không còn mà thay bằng một rừng ánh đỏ.

Con tinh linh mở trừng mắt nhìn chàng trai tóc tím vừa liếc nhìn họ qua khe cửa mở hờ. Chàng đang nhét một thứ gì đó vào chân con chim lớn kia? Cái gì, giấy à? Phương pháp đưa thư bằng chim sao?

Bỏ đi, quan Đại Thần đã nói sẽ giữ bí mật cho vương quốc Mặt Trời, không cần phải lo lắng.

*Nàng ta và công chúa ở đêm thi đấu là hai người hoàn toàn khác nhau.

Shade.*

................
Hết chương!

Chương 11: Lửa vây đồng hoa.

Cám ơn mọi người đã đọc đến tận dòng này!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net