Chương 17: Hai Điều Tiếc Nuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đám người Alpha hùng hổ bước vào, lần lượt cưỡng chế cởi bỏ quần áo trên người của cậu, cậu cố gắng phản kháng, la hét và vùng vẫy, nhưng với số người quá đông cậu hoàn toàn không có cơ hội phản kháng, vả lại cậu còn đang bị ảnh hưởng bởi lượng tin tức tố của Louis, hắn đang không ngừng toả ra, không lâu sau, cậu bị họ cưỡng bức bịt mắt rồi tới miệng, cuối cùng là trói cả tay và chân của cậu lại. Cậu sợ hãi, nổi sợ làm cậu đau nhói, không ngừng run rẩy, bóng tối đen bao phủ lấy đôi mắt cậu, càng làm cho nổi tuyệt vọng bùng lên mạnh mẽ. Cậu cố hết sức giãy giụa, nhưng thân thể chẳng còn chút sức lực nào, chẳng thể chống cự lại nổi!

Đột nhiên, lúc này hai chân cậu bị đôi bàn tay to lớn tách mạnh ra, cậu sợ hãi, cậu rất sợ! Nhưng sợ thứ gì thì thứ đó đến.

Phía dưới truyền đến một cơn đau đớn tột cùng, khi bị thứ gì đó đột ngột xâm nhập vào. Cái thứ to lớn, vừa cứng lại vừa gân guốc không ngừng tiến vào trong cậu, thân thể cậu như bị xé toạc ra, máu trong hậu huyệt cũng đau đớn chảy ra ngoài. Tiếng khóc nức nở và chống cự đến nao lòng của cậu ngày một lớn và thảm thiết, nhưng chỉ đổi lại là sự vô vọng tuyệt đối, răng cậu cắn chặt để không phải phát ra những tiếng rên rỉ đầy ghê tởm, cắn chặt đến nổi miệng cậu đã nhuộm một vùng máu đỏ

Cậu ngửi thấy mùi tin tức tố của hắn, chứng tỏ là hắn vẫn còn ở đây và đang không ngừng toả ra mùi pheromone áp chế khiến cậu không thể chống trả được.

Cái cự vật to lớn và cứng rắn đang không ngừng tiến vào trong hậu huyệt của cậu... Đột nhiên lúc này lại rút mạnh ra, sau đó lại thúc mạnh vào, tiếp tục khuấy động đâm thẳng đến bụng cậu, như muốn xuyên thủng cả ruột. Sau khi cự vật hoàn toàn vào hết bên trong, ác ý mà lay động mạnh thêm, cái thứ căn cứng, nóng bỏng, làm đi làm lại, đâm vào rút ra 9, 10 lần liên tục, sau đó đột ngột rút mạnh hoàn toàn ra khỏi cơ thể cậu. Nổi đau khi bị chơi đùa khiến lòng cậu nguội như tro tàn, bây giờ đối với hắn, cậu cũng chẳng còn chút mong chờ gì, cậu nguội lòng với hắn thật rồi. Dù cậu có vùng vẫy thế nào đi chăng nữa, thì cũng chỉ đổi lại được những cái tát vào mặt

Cậu dường như sắp ngất đi đến nơi, lúc này, dương vật của cậu bị thứ gì đó đâm vào, nó chặn ngay ở lỗ tiểu, cậu đau đớn như sắp chết đến nơi, thứ quái quỷ đó ghim vào ngay đầu dương vật, cậu đau đớn ưỡn người ra sau. Thứ to lớn đó lại lần nữa đâm thật mạnh vào, tiếng hét của cậu cũng từ đó thốt ra. Nhưng chắc có lẽ vì quá chật, nên đã dùng đôi tay đeo găng mà mở rộng phần phía dưới của cậu ra, sau đó lại lần nữa thúc vào lút cán. Nổi đau lan khắp cơ thể cậu, phía sau thì không ngừng đâm vào khiến nó bị rách ra, cự vật to lớn đó rút ra thì chậm đâm vào thì nhanh. Thân thể cậu như bị xé ra từng mảnh, một bên tai của cậu không ngừng chuyền đến những âm thanh gợi tình phạch... Phạch... Phạch. Đồng thời lúc này động khẩu co thắc dữ dội cùng tinh dịch trào ra lép nhép, ướt át, dính cả dương vật hai người, đầy vẻ nhóp nháp

Nổi đau thể xác lẫn tinh thần khiến cậu trong đầu lại nghĩ đến cái chết. Cậu nghĩ chắc chỉ có cái chết mới có thể chấm dứt được nổi nhục nhã, ô uế này

Cậu cố gắng giữ lại chút lý trí cuối cùng cho mình, Douglas cũng là một omega, khi tiếp xúc với mùi tin tức tố của Alpha nên việc hứng tình là không thể nào chống lại nổi, cậu giữ lại chút lý trí cho mình rồi không do dự, cố gắng cắn chặt vào lưỡi mình.

Nước mắt cũng giàn giụa chảy xuống. Cuối cùng cũng không còn nghe những tiếng làm tình đầy kinh tởm nữa, cuối cùng cũng không còn ngửi được mùi pheromone của hắn, toả ra khiến cậu đau đớn nữa, cuối cùng thì dưới tầm nhìn với màu đen vô tận thì nó vẫn sẽ là một màu! Cậu ước nó sẽ đen như này mãi, đừng thấy thế giới nữa cũng chẳng sao. Nhưng chỉ tiếc hai điều thôi, thứ nhất là cậu bé từng giúp cậu và chăm sóc cho cậu lúc cậu gặp nguy, em ấy tên Nathan, thứ hai chính là người luôn đi theo bảo vệ cho cậu Raymond Roy!

(*Bật Mí: Douglas vì Louis lúc nhỏ mà đã mất đi một bên thính lực nhé*)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net