ConvertVietPhrase

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1790 : Tiên tửu cùng Động Thiên Thử vương

Vị Hoa tiên tử của Hồ tộc này cũng là một nhân vật tai tiếng, trước kia đã từng thoát ly khỏi Thiên Hồ nhất tộc, đã từng một hơi hút khô chân dương chi khí của hàng trăm thanh niên ưu tú trong yêu tộc. Đến nỗi bị Thiên Hồ Vương đích thân truy sát một thời gian ngắn mà vẫn còn có thể thoát được tính mạng.

Lão đạo nào dám để cho người khác dễ dàng biết được rằng nàng này cùng hắn có liên hệ rất lớn cơ chứ.

"Được rồi, nếu đã bước đầu tiếp xúc qua với vị Hàn đạo hữu này như vậy rồi thì mấy ngày tới bần đạo muốn bế quan một chút. Gần đây việc tu luyện của ta bỗng nhiên có chút thành quả, ta tính cẩn phải cẩn thận tìm hiểu một chút. Chỗ này của ta không tiện để tiên tử ở lại vậy trước hết xin tiễn khách." Lão đạo lại cùng nàng này nói qua vài câu rồi cũng buông ra lời tiễn khách.

"Cái lão đạo ngươi đúng là đồ giảo hoạt! Rõ ràng là ngươi sợ ta hạ thủ với cái đám đồ tử đồ tôn ít ỏi kia của ngươi nên hết lần này tới lần khác nói tới cái gì bất tiên. Nơi rộng rãi như thế này, sao có thể nói chỗ cho một mình bản tiên tử cũng không có. Bất quá nói đi phải nói lại, những môn nhân đệ tử mà ngươi mang đến lần này, tư chất quả có chút không tồi. Nghe nói vài đứa con cháu mà ngươi thích nhất cũng ở trong đó, Vạn Cốt đạo hữu cần phải cẩn thận một chút đấy." Nữ tử khẽ cười, thoáng một cái, thân hình bỗng biến mất tại chỗ không thấy đâu nữa.

Một khắc sau, linh quang trong truyền tống trận lóe sáng, nàng này bỗng nhiên xuất hiện nơi đó.

Bất quá mặt mũi nữ tử lúc này lại biến thành rõ ràng lại y như nữ tử được Vạn Cốt chân nhân cưng chiều khi trước.

Khi lão đạo nghe đối phương nói vậy, sắc mặt không khỏi trắng bệch đi mấy phần, vội vàng nhấc tay một cái, trong lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một khối lệnh bài màu bạc, cũng hướng pháp trận quơ một cái.

Âm thanh vù vù vừa vang lên từ pháp trận truyền tống, trong nháy mắt nữ tử đã truyền tống vô tung vô ảnh.

Vị Vạn Cốt chân nhân này cười khổ lắc đầu, cũng xoay người lại đi.

Cùng thời gian đó, Hàn Lập trở lại chỗ mình, một mình ngồi ở vị trí chủ ở đại điện, đang im lặng trầm ngâm suy tính gì đó.

Vị Vạn Cốt chân nhân này rốt cuộc có chủ ý gì.

Nếu muốn bảo là vừa thấy hắn đã hợp ý, mới nảy ra ý giao hảo, tự nhiên hắn không tin chút nào.

Huống chi, trước đó cái tên sủng cơ trong lòng lão đạo đã thi triển Huyễn Hóa Chi Thuật cực kỳ cao minh, che đi khuôn mặt thật, lại càng thêm khả nghi mấy phần.

Bất quá, hắn cũng không cảm nhận được ác ý gì từ những cử động của đối phương nên mới yên tâm nói chuyện với lão đạo hồi lâu mới rời đi.

Tất nhiên nếu quả thật đối phương có mưu đồ gì đi nữa thì với thần thông hiện tại của hắn cũng có thể đánh một trận với Hợp Thể hậu kỳ, đương nhiên là không cần phải quá e ngại.

Cũng phải nói nếu Hắc Vực trao đổi hội kia thần bí giống như đối phương nói thì quả thật hắn muốn tham gia một chút.

Dù sao hắn vốn cũng không trông mong có thu hoạch lớn gì ở Vạn Bảo đại hội giữa ban ngày ban mặt kia.

Lần này hắn đến đây một nửa là vì có hẹn ước với nữ tử yêu tộc không biết tên kia, một nửa nghĩ là nhân cơ hội này kết giao nhiều một chút với tu sĩ cùng giai, tìm hiểu thêm xem Tam Hoàng Thất Yêu Vương là nhân vật lợi hại cỡ nào! So với một số thánh giai mà hắn tiếp xúc ở dị tộc thì ai mạnh ai yếu hơn.

Nhưng nếu quả thật hắn có thể mua được lượng lớn tài liệu yêu thú từ nữ tử yêu tộc đó, lại có thể kiếm được gì đó từ Hắc Vực trao đổi hội thì các tài liệu phụ trợ luyện chế Vô Cực Sơn thứ hai hẳn là có hi vọng gom đủ.

Nếu là như thế, sau khi luyện chế Hàn Lập có thể có thêm một chí bảo trong người.

Mà nếu như có hai tòa Vô Cực Sơn trong người thì ứng phó với Đại Thiên kiếp mấy vòng đầu mấy vòng đầu là chuyện vô cùng dễ dàng.

Huống chi tòa Vô Cực Sơn thứ ba kia, có vẻ như cũng không phải là không có hi vọng tìm được. Bất quá phải kiên nhẫn chờ thêm nhiều năm, cũng phải xem xem vị đệ tử ký danh kia có thật sự tu thành Hàn Phách Thần Thông hay không nữa.

Tài liệu của một tòa Cực Sơn trong Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn kia chính là Hạo Âm Hàn Phách Sơn kỳ hàn vô cùng.

Hạo Âm chi thạch hình thành nên núi này không giống với Huyền Ngọc, cho dù là nó cũng ở vùng đất chí hàn, nhưng bình thường không phát ra hàn khí, chỉ sau khi bị kích thích mới có thể phát ra Hàn Phách chi khí kỳ hàn vô cùng.

Vật này bản thân cũng ở cách mấy vạn trượng dưới sông băng, mà xung quanh vạn trượng lại có hàn khí che dấu nên cho dù dùng thần niệm quét qua căn bản cũng không thể nào phát hiện ra tung tích của nó.

Phương pháp duy nhất cũng chỉ có thể là tìm người có Hàn Phách Thần Thông tương tự, sử dụng Hàn Phách trong thể nội mới có thể cảm ứng được Hạo Âm chi thạch từ xa.

Về phần khoảng cách cùng phạm vi cảm ứng thì đương nhiên hoàn toàn phụ thuộc vào Hạo Âm chi thạch lớn nhỏ thế nào cùng với uy năng Hàn Phách của người tu luyện.

Hạo Âm Hàn Phách Sơn mà hắn tìm đương nhiên lớn vô cùng, chỉ cần Hàn Phách thần thông có chút đại thành, có chút cảm ứng trong phạm vi vạn trượng, tuyệt đối không phải là việc không có khả năng.

Dĩ nhiên có thể thuận lợi tìm được núi này hay không, Hàn Lập cũng không có nắm chắc.

Cũng may những nơi cực hàn mà hắn biết đến thì xung quanh hai tộc Nhân Yêu cũng có không ít.

So với những loại Vô Cực Sơn khác thì tài liệu chế núi này cũng dễ tìm kiếm nhất.

Nhưng có thể tìm được Hạo Âm Hàn Phách Sơn hay không thì đương nhiên là chuyện có trời mới biết được.

Bất quá vừa nghĩ tới có liên quan tới Đại Thiên kiếp sau này, dĩ nhiên Hàn Lập không thể buông tha cho bất kỳ tia hi vọng nào.

Đây cũng là nguyên nhân hắn sau khi hắn phát hiện Bạch Quả có thân thể Băng Tủy Hàn Phách liền cứu giúp không chút do dự.

Nếu không ngay cẩ khi hắn có thể phục dụng lượng lớn linh đan, cứu giúp tiểu nha đầu cũng không mất đi thời gian dài tu luyện như thế, nhưng nhất định là trì hoãn hơn trăm năm khổ tu.

Mà nếu hắn có thể luyện chế thành Hàn Phách Vô Cực Sơn như vậy sau khi thần thông hắn lại tiến thêm một bước cũng có thể tìm hiểu một chút xem có biện pháp phá giới để cho phân thân áp chế pháp lực, trở lại nhân giới hay không. Nhân giới mà hắn phi thăng vậy mà có hai nơi đều có bóng dáng của Bắc Cực Nguyên Quang, tỷ lệ có thể tìm được Bắc Cực Viễn Sơn chắc chắn vô cùng lớn.

Nếu là vậy thì ngoại trừ ngọn Vô Cực Sơn cuối cùng, hắn có hi vọng tìm được tới bốn tòa.

Nếu sau này phúc tinh cao chiếu để hắn tìm được tài liệu của tòa Cực Sơn cuối cùng, rồi từ đó có thể luyện chế thành Nguyên Hợp Ngũ Cực Sơn. Chắc rằng trong một thời gian rất dài, Đại Thiên kiếp kia căn bản không tạo thành uy hiếp đối với hắn.

Mà nếu có nhiều thời gian như vậy, hắn nghĩ việc đánh sâu vào Đại thừa, thập chí đến một bước cuối cùng kia, cũng không phải là không có cơ hội thực hiện.

Nét mặt Hàn Lập như bình tĩnh, nhưng tâm niệm thì vận chuyển không ngừng.

Sau một lát, hắn liền đứng lên khỏi chỗ ngồi, hướng một bên thiên môn của đại điện đi tới.

Hai ngày này, hắn định tiếp tục nghỉ ngơi dưỡng sức trong điện, sau đó sẽ sang bên Thiên Nguyên Thánh Hoàng một chuyến, lấy những tài liệu phụ trợ luyện chế Hồng La Tiên Tửu kia.

Nếu định tham gia Hắc Vực đại hội này mà trước đó có thể điều chế ra một chút Hồng La Tiên Tửu, lại đụng phải một số tu sĩ thích rượu như mạng thì giá trị trao đổi của nó lớn có thể nghĩ được.

Nếu ngay cả linh dược bảo vật trên người hắn rất nhiều, nhưng cũng không có nhiều thứ có thể lấy ra trao đổi. Vạn năm linh dược tuy rằng hiếm có, nhưng đối với tu sĩ Hợp Thể mà nói, còn chưa tính là cái gì quá trân quý. Mà một số trọng bảo khác, phần lớn lại có chỗ hữu dụng, quả thực không nỡ lấy ra trao đổi.

Cứ như thế cho đến buổi tối, Hải Đại Thiếu cùng với Khí Linh Tử mới mang khuôn mặt hưng phấn trở về.

Hàn Lập vừa cảm nhận được hai người đã xuất hiện ở truyền tống trận tầng một đã mở ra cấm chế này từ xa, để hai người có thể đi vào, cũng thản nhiên phân phó vài câu.

Hai người này mặc dù những lời muốn nói đầy một bụng nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn quay về chỗ ở của mình.

Hai ngày sau, Hàn Lập lại một lần nữa một thân một mình đi thăm Thiên Nguyên Thánh Hoàng đang cư ngụ tại một tòa cung điện khác trong Nghênh Tiên Cung, cũng lấy một lượng lớn tài liệu dùng riêng cho chế tiên tửu.

Hơi có chút đáng tiếc là, nghe vị Thánh Hoàng này nói vốn là đã đến chỗ hai đại yêu vương "Hắc Phượng Vương" và "Ly Hỏa Giao Vương" sớm một bước, nhưng do có một số sự việc nên hai người này không còn ở trong Cửu Tiên Sơn.

Nhưng chức rằng trong ngày Vạn Bảo đại hội chính thức khai mạc, bọn họ sẽ trở về.

Hàn Lập tự nhiên có chút tiếc nuối, nhưng bởi vì vội chế tiên tửu, nên cũng không quá để ý đến chuyện này.

Hắn cũng không nán lại ở chỗ Thiên Nguyên Thánh Hoàng lâu, rất nhanh cáo từ rời đi, trở về nơi ở của mình.

Hàn Lập ở trong một gian mật thất đã chuẩn bị sẵn từ trước, cứ dựa theo thượng cổ điển tịch ghi lại, lấy ra lượng lớn Hồng Laquả, bắt đầu chế Hồng La Tiên Tửu.

Hắn cứ vùi đầu vào chuyện đó, hơn nửa tháng cũng không rời khỏi mật thất một bước.

Nhiều Hồng Laquả như vậy, đương nhiên hắn không thể nào một hơi ủ chế hết được.

Ngoại trừ hai bình đã đáp ứng tặng cho Thiên Nguyên Thánh Hoàng, Hàn Lập cũng chỉ chế ra thêm có bảy, tám bình.

Trong lòng Hàn Lập cũng là vô cùng minh mẫn.

Ngay cả Hồng La Tiên Tửu này chưa bao giờ xuất hiện ở Linh giới, mà là Tiên giới linh tửu, nhưng nếu một lần lấy ra quá nhiều, giá trị của nó tự dưng giảm đi rất lớn.

Hơn nữa bởi bản thân Hồng La Tiên Tửu cũng có hiệu quả kỳ diệu là cải thiện thể chất, kéo dài tuổi thọ, Hàn Lập còn phải để chính mình cũng uống nữa.

Chế được xong tiên tửu, rốt cục Hàn Lập cũng trút được một bầu tâm sự. Trong những ngày kế tiếp, mặc dù phân nửa cũng ở trong điện đả tọa tu luyện, nhưng cũng thỉnh thoảng ra ngoài tiếp xúc với một chút tu sĩ cùng giai khác mới đến.

Hắn cũng cùng hai ba người trong số đó nói chuyện có chút hợp ý, liền kết hạ một chút giao tình.

Về phần Vạn Cốt chân nhân kia vẫn vô cùng nhiệt tình đối với Hàn Lập như trước, thậm chí còn muốn mời Hàn Lập tham gia một hội trao đổi nhỏ chỉ tu sĩ Luyện Hư trở lên mới có thể tham gia, khiến Hàn Lập cũng đổi được vài tài liệu cần thiết.

Điều này khiến cho ấn tượng của Hàn Lập đối với vị Vạn Cốt chân nhân này vẫn có chút không tệ.

Nhưng càng ngày trôi qua, lão quái Hợp Thể kỳ tiến vào Nghênh Tiên Cung tự nhiên càng nhiều hơn.

Đến khi chỉ còn khoảng gần một tháng trước khi Vạn Bảo đại hội khai mạ thì vài tòa Nghênh Tiên Cung đã hơn một nửa có người ở.

Trong đó có một số là thái thượng trưởng lão của các thế lực lớn, một số thì là bá chủ một phương. Về phần những tán tu như Hàn Lập thì thực sự không có mấy người.

Có điều các nhân vật trong Tam Hoàng Thất Yêu Vương ngoại trừ Thiên Nguyên Thánh Hoàng cũng chỉ có Động Thiên Thử Vương trong Thất Yêu Vương là đã đến.

Chẳng qua vị Thử Vương này vừa vào trong Cửu Tiên Sơn liền lập tức hướng thẳng đại môn đi tới, không gặp bất cứ một ai, tỏ ra vô cùng thần bí.

Bất quá nói tới cái này thì vị Động Thiên Thử Vương vốn là một trong những người thần bí nhất trong Thất đại Yêu Vương. Nghe nói hàng năm dùng bí pháp che dấu thân hình, những người trong hai tộc Nhân Yêu có thể thấy được bộ mặt thật vốn cũng không có mấy.

Quỷ dị nhất chính là, vị Thử Vương này rốt cuộc có thần thông nào trong người thì không có mấy người có thể nói ra được.

Có vẻ như vị Yêu Vương này cũng không giao thủ với người khác ở trước mặt người ngoài. Vốn dĩ trước đây có một chút cao cấp từng đắc tội hắn, nhưng tất cả đều lần lượt biến mất khỏi hai tộc.

Điều này khiến cho không ai khẳng định được, có phải là vị Thử Vương này âm thầm động tay chân hay không.

Cho nên dù vị Động Thiên Thử Vương mặc dù không phải có danh khí lớn nhất trong Thất Yêu vương, nhưng tuyệt đối không có ai dám dễ dàng trêu chọc.

ThuongThienQ13C107VP

Chương 107: Hắc đạo liên minh

Tác giả: Tử Mộc vạn quân

"Tiểu vũ, nữu nữu nhất"

Ly biệt hậu đích gặp lại luôn làm người cảm thấy mừng rỡ! Nhìn trước mắt đích hai hài tử, Nhạc Phàm nội tâm bắt đầu khởi động trứ nồng đậm đích noãn ý. Đấy là hắn một tay đái đại đích hai hài tử, ba người chi gian sớm đã sinh ra một loại huyết mạch tương liên đích cảm tình.

Hai hài tử từ vào cửa đến bây giờ cũng không nói gì quá một câu nói, khả bọn họ hồng hồng đích hốc mắt lại vô pháp che dấu nội tâm kích động đích tâm tình. Mặc dù chia lìa chỉ là ngắn ngủn hơn một tháng đích thời gian, khả bọn họ mỗi một ngày đều cuộc sống tại thương cảm chi trung.

Đúng vậy, thương cảm. Ai nói hài tử không hiểu thương cảm? Trừ khi dối trá đích trang phục, kỳ thật bọn nhỏ nội tâm chân thực hoảng cảm, vĩnh viễn yếu so với chút cái gọi là đích đại nhân càng rõ ràng, càng thuần khiết.

"Râu mép đại thúc nhị"

Nữu nữu dùng hết toàn lực đánh về phía Nhạc Phàm đích ngực, tùy ý nước mắt đại tích đại tích đích hạ xuống, nàng có nhiều lắm nhiều lắm đích tưởng niệm muốn tố thuyết.

"Đại thúc nhất"

Tiểu vũ cũng bổ nhào ra tương Nhạc Phàm ôm lấy.

Râu mép đại thúc, cở nào thân thiết đích xưng hô. Mặc dù hiện tại đích Nhạc Phàm cũng không phải là vẻ mặt đại hồ tử, nhưng hắn y nhiên (như cũ) hưởng thụ này phân chích thuộc về hai hài tử hòa tự mình chi gian đích thân mật. Đối với mất đi cha mẹ đích hai hài tử mà nói, Nhạc Phàm tức là bọn họ tại cái này thế gian thượng tối thân tối thân đích người.

"Các ngươi, quá đích được không?

Nhạc Phàm mềm nhẹ đích phủ liễu phủ hai hài tử đích đầu, tâm trạng dị thường phập phồng.

Hơn một tháng đích thời gian, tiểu vũ hòa nữu nữu mi vũ gian đích non nớt dần dần thuế khứ, hơn nhiều vài phần thành thục cùng ổn trọng người cũng trường cao không ít. Nhất là tiểu vũ, tất cả thân thể tráng thật hữu lực, bất tái tự trước kia như vậy gầy yếu.

"Đại thúc, chúng ta quá đích rất tốt, thật sự rất tốt nhất"

Tiểu vũ một bả xóa đi nước mắt, thay một bộ sáng lạn đích tươi cười, hắn muốn đem tự mình tốt đẹp đích một mặt, thật sâu đích khắc khắc ở Nhạc Phàm đích trong lòng.

Nữu nữu gắt gao ôm Nhạc Phàm đích cổ, không ngừng đích gật đầu không nói.

Đồng Tường cùng Ninh Uyển Can tương đối nhất thị, ánh mắt lộ ra một tia vui mừng đích ý cười. Bọn họ mặc dù là muốn tá hai hài tử đích quan hệ, lạp cận Thiên Địa Minh cùng Lý Nhạc Phàm chi gian đích khoảng cách, bất quá bọn họ vẫn là thiệt tình vi hai hài tử cảm thấy cao hứng. Đương nhiên, này một bước xem như tẩu đích rất đẹp. Bọn họ tin tưởng, chỉ cần có này hai hài tử đích quan hệ tại, Lý Nhạc Phàm tựu tuyệt đối sẽ không đứng ở bọn họ đích đối lập, nói không chừng còn có ngang tay hợp tác đích đường sống.

"Khái khái!

Lăng Thông kiến hào khí như thế hòa hài, vội vàng hô:" được rồi được rồi, đại gia|mọi người đừng khách khí thứ nhất lai lai, đều ngồi xuống nói chuyện đi!

Mọi người nhập tọa Nhạc Phàm cư trung hai hài tử bồi tại thân nhiệt Lăng Thông gọi người mang lên tiệc rượu, đại gia|mọi người tiện thất bảy tám bát hàn huyên đứng lên.

"Được rồi Đồng Tường, như thế nào không thấy Thiết Huyết lại đây? Cho dù minh lý sự tình tái bận, cũng không có thể bất quá tới gặp gặp mặt a!

Kiến Lăng Thông một bộ oán giận đích vẻ mặt, Đồng Tường khổ đắng vẻ mặt nói:" minh lý sự tình đích xác bận tới không thể gỡ ra nổi, nhưng không liên quan đại ca sự gì, hắn cương quay lại tựu đi ra, có chút việc tư yếu xử lý nhất bất quá ta đã truyền thư cho hắn liễu, tin tưởng hắn rất nhanh là có thể chạy về tới.

Dừng một chút, Đồng Tường bán hay nói giỡn đạo:" nói không chừng đến lúc đó còn có thể đái cá minh chủ phu nhân quay lại, hắc hắc hắc!

Nghe được Thiết Huyết danh tự này, Nhạc Phàm nao nao, trong mắt lộ ra thản nhiên đích chán nản|oán hận.

Đồng Tường thấy thế, cùng Ninh Uyển Can hỗ nhìn thoáng qua, không cần phải nhiều lời nữa.

Lập tức, Lăng Thông vấn hướng Nhạc Phàm đạo:" Lý đại ca, năm đó đến tột cùng xảy ra sự tình gì? Người này mười năm đi địa phương gì? Tất cả mọi người phi thường tưởng niệm người, đáng tiếc vẫn tìm khắp không tới người hạ lạc, lần này nếu không ngươi đã đến rồi Lạc Dương còn không biết thời gian gì tài năng nhìn thấy người nhất người không biết được, vì chuyện của ngươi, ta không thiểu bị người quở trách quá nhất

Còn có, Long Tuấn hòa Đinh Nghị vậy lưỡng cá tiểu tử, cũng không có việc gì tìm ta đòi tiền, dường như đời trước thiếu bọn họ đích nhất

Dạng vừa hiện tại này thế đạo bất hảo, việc buôn bán cũng không dễ dàng a! Đừng xem ta hiện tại có chút ít tiền, kỳ thật áp lực đại đắc rất nhất"

" … …"

Nghe Lăng Thông tại Nhạc Phàm trước mặt đại thổ nước đắng, mọi người nhất thời mắt choáng váng. Bọn họ từ không nghĩ tới, thiên hạ cự phú Lăng Thông Đại lão bản, vậy mà hội tượng một khuê phòng oán phụ bàn oán giận cá không ngừng.

Một bên đích Thư Lam than khóc không thôi, nhận liễu cá như vậy đích huynh trưởng, không biết thị hạnh còn là bất hạnh.

Nhạc Phàm thái dương bốc ra một trận tế hãn, hắn suýt nữa đều đã quên đối phương đích bản tính, cho dù là tái cách cá mười năm, cũng đừng tưởng từ bỏ.

Nói nói, Lăng Thông tựa hồ nhận thấy được chung quanh khác thường đích ánh mắt, thế là vội vàng dừng lại, chuyển mở lời đề đạo:

Nga, được rồi! Lý đại ca, người bên người này lưỡng cá tiểu gia hỏa là người gì a?

"Bọn họ, là ta nuôi lớn đích hài tử nhất"

Lập tức, Nhạc Phàm tương tự mình những năm gần đây phát sinh đích tình huống nhất nhất giảng thuật. Từ mười năm trước đích ly khai, tới Đông Hải chi hành, tái tới thủ lăng bộ tộc, tần hoàng địa cung, Cửu U vực sâu, yêu sư Từ Phúc v..v (đợi một chút) biến cố, cuối cùng mất trí nhớ bị cứu, mười năm đích bình đạm cuộc sống nhất

Nghe xong này tất cả đích chuyện xưa, tất cả phòng nhất thời trở nên yên tĩnh không tiếng động.

Một cá nhân đích sinh mệnh chỉ có ngắn ngủn hơn mười tái, nhưng là Nhạc Phàm sở kinh nghiệm đích nhân sinh, lại là mọi người đề hư cảm khái!

Lăng Thông chờ người|đám người còn đắm chìm tại này mười năm đích năm tháng lý, mà Thư Lam cùng Miêu thúc, lương hộ! Lại trọng bọn họ đích lời nói trung, mơ hồ đoán được Nhạc Phàm chân thực thân phận.

Về Lý Nhạc Phàm chuyện tích đồn đãi, có thật có giả, bao biếm bất nhất nhất cái gì chí tình chí tính, cái gì tàn bạo bất

Nhân, cái gì giết chóc thành tánh v..v (đợi một chút) miêu tả, nhưng trong nơi này vu như nhau ngoại, đều là một" hung" tự rất cao!

Khó có thể tưởng tượng, như vậy một truyền kỳ đích nhân vật, vậy mà hội đồng tự mình cùng một chỗ ăn cơm nói chuyện phiếm. Loại tâm tình này đích lạc soa tựu hảo bỉ tên khất cái cùng Hoàng thượng tại cùng khẩu oa lý ăn cơm bình thường, quả thực bất khả tư nghị!

Trong lòng sở niệm, Thư Lam ba người kinh hãi dị thường! Bọn họ làm sao cũng nghĩ không ra, ven đường thượng thuận tay cứu lên đích lạc phách chi nhân, vậy mà sẽ là như vậy một đại nhân vật. Đồng thời bọn họ càng âm thầm may mắn, nếu không có nhất thời đích tâm thiện, như thế nào sẽ có giờ phút này đích quang cảnh.

"Lý đại ca, người sau này có dự định gì sao?

Tại biết được liễu Nhạc Phàm đích thân phận sau này, Thư Lam tịnh không có biểu hiện ra nhiều lắm đích câu nệ, chỉ là bả đối phương đương tố nhất

Cá đáng giá quan tâm đích bằng hữu. Đây không phải đồng tình, lại càng không thị lấy lòng, bởi vì nàng biết được, một cá nhân nếu là lưng đeo đích nhiều lắm, nhất định thoát khỏi không được vận mệnh đích gia tỏa, nàng tự mình làm sao cũng không phải như vậy?

"Ta còn không nghĩ tốt nhất có lẽ, ta sẽ tại chỗ này nghỉ ngơi một đoạn thời gian|cuộc sống.

Nhạc Phàm nhẹ nhàng phủ ma trứ nữu nữu đích lưu hải, trong mắt lấp lánh trứ uể oải. Tại hai hài tử trước mặt, hắn không muốn nhượng cừu hận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#converted