Chương 5-5: Chất vấn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Mộc: Em có khỏe không ? Bạn của em đâu ?

Tôi: À, em không sao, cảm ơn nước của anh, cố ấy về rồi.

Kha Lam mua nước về từ xa cảnh giác nhìn người đàn ông xa lạ cao lớn đứng bên cạnh bạn, thái độ muốn tra hỏi 1 trận.

Kha Lam: Anh ta là ai vậy ? Lúc ở ngoài cổng luôn nhìn chằm chằm về phía chúng ta, lén lén lút lút. Vừa rồi còn nói giúp, nhất định là nghe lén chúng ta nói chuyện.

Lời nói của Kha lam khiến bạn bắt đầu đề phòng.

Tôi: Anh nói xem, có phải anh theo dõi chúng em không ? Anh đã nghe lén được gì rồi ? Sẽ không chụp lén luôn chứ ?

Bạn tức giận liên tục chất vấn cũng không khiến anh ấy hoảng sợ, ngước lại còn bật cười.

Hạ Mộc: Haha, dáng vẻ này của em là muốn nuốt sống anh sao ? Lần trước là con nhím đâm người ta, lần này là con hổ ăn thịt người, xem ra em là "cô bạn cùng lớp có bí mật" ?

Thấy bạn tiếp tục trừng mắt không chịu bỏ qua cho anh ấy, anh ấy cũng thôi vui đùa.

Hạ Mộc: Được rồi, được rồi, anh sẽ giải thích từng cái một.

- Thứ nhất, anh thừa nhận, lúc ở cổng lớn có nhìn em chằm chằm (thích người ta rồi chứ gì :))), em ăn mặc nổi bật như vậy, muốn không để ý đến cũng khó. Cho nên nhìn vài lần liền xác nhận đó là em.

- Thứ hai, tuần trước anh đến phỏng vấn ở trung tâm du thuyền, đánh rơi 1 món đồ, hôm nay đến lấy. Cho nên, gặp em chỉ là tình cờ, không phải bám đuôi!

- Thứ ba, mặc dù kỹ năng diễn xuất của em không kém, thế nhưng anh là phóng viên, kịch bản máu chó đương nhiên không thể lừa gạt được con mắt của anh.

- Hai người nhận được sự đồng tình, lừa dối nhân viên công tác hiền lành như vậy, lương tâm không đau sao ?

Anh ấy lần lượt liệt kê, còn phản kích lại, làm bạn và Kha Lam dần thất thủ, lần lượt bại lui.

Tôi: Hóa ra là phóng viên...thôi được, cứ coi như em hiểu lầm, xin lỗi. Sau này không gặp lại!

Hạ Mộc: Phải không ? Thực sự khó nói lắm.

Anh ấy cười sâu xa nhìn bạn, bạn lại kéo Kha Lam, không quay đầu lại rời khỏi trung tâm du thuyền.

-Hết 1 chương-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net