Chương 3: "Cách dành thời gian với lớp Ichinose"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Đầu tháng 12. Lúc đó là 2 giờ chiều. vào một buổi chiều thứ bảy, ngày đầu tiên của cuối tuần.
Tôi đã nhận được một cuộc gọi từ Kanzaki hai ngày trước và đã đến trung tâm mua sắm như đã hứa. Chúng tôi không có ý định cụ thể về địa điểm gặp mặt, nhưng ngay khi bước vào trung tâm mua sắm, tôi đã có thể tìm thấy Kanzaki và nhóm của cậu ấy ngay lập tức. Kanzaki, người đang quan sát lối vào của trung tâm mua sắm, ngay lập tức chú ý đến tôi và tiến lại gần tôi với bàn tay hơi giơ lên.
"Xin lỗi vì đã gọi cho cậu vào ngày nghỉ."
"Tôi thường ở nhà vào những ngày nghỉ nên chẳng có vấn đề gì."
Tôi nhẹ nhàng nói với cậu ấy rằng tôi không cảm thấy phiền vì chuyện này.
Himeno, Watanabe và Amikura đều ở cùng với Kanzaki.
"Tôi được cho biết đó chỉ là Himeno, không ngờ lại có thêm những người khác tham gia như vậy."
"Xin lỗi, có một vài lý do cho việc này."
Kanzaki cố gắng giải thích chi tiết sự khác biệt so với lần liên lạc trước, nhưng Watanabe và những người khác đã nói trước.
"Này Ayanokouji, hôm nay trời lại trở lạnh ha."
"Xin chào, Ayanokouji-kun."
Watanabe và Amikura tiếp cận tôi với nụ cười giống như họ đã làm trong chuyến dã ngoại của trường.
Đáp lại, tôi gật đầu đồng ý.
Kanzaki đã giải thích cho tôi về sự hiện diện của Himeno, người đáng lẽ chỉ một mình xuất hiện hôm nay
Tôi đã cho rằng đó sẽ là kiểu nói chuyện như vậy, nhưng sự kết hợp của bốn người này hơi ngạc nhiên, và tôi không thể thấy rõ mục đích hay ý định của cuộc gặp này.
Hay hai người này là những nhân vật chủ chốt đầu tiên của Kanzaki và Himeno thu nạp được?
Tuy nhiên, làm thế nào mà một sự trùng hợp như vậy lại có thể xảy ra với những thành viên chỉ tình cờ đi cùng nhau trong một chuyến dã ngoại chứ?
"Không có gì ngạc nhiên khi cậu trông có vẻ bối rối, Ayanokouji-kun. Bản thân tôi cũng không ngờ lại đụng độ hai người này."
Himeno trông cũng có vẻ hơi bất an và gật đầu đồng ý, dù chỉ là một chút.
"Ý cô là gì?"
Tôi ngày càng nghi ngờ hơn, nhưng Kanzaki dường như lo lắng hơn về việc bị nhìn thấy.
Tôi đã cho rằng cửa hàng sẽ bớt đông đúc hơn trong một thời gian, nhưng học sinh nối tiếp nhau kéo đến.
"Giờ đang giảm giá Giáng sinh ha."
Amikura chỉ vào một cửa hàng khi nhìn vào trung tâm mua sắm nhộn nhịp.
Cửa hàng thực sự đã được trang trí và dòng chữ 'Giảm giá Giáng sinh' được treo trên các kệ sản phẩm khác nhau.
"Hiện tại, tôi muốn chuyển đến một nơi ít bị chú ý hơn nếu có thể."
Tôi không muốn bất cứ ai không liên quan gì đến nhóm của chúng tôi biết về sự tồn tại của nó... đặc biệt là những người trong lớp của Sakayanagi và Ryuuen."
Những người còn lại không có lý do gì để từ chối vì chúng tôi có thể hiểu được tình hình mà không cần hỏi chi tiết.
Nếu chỉ có ba người họ thì sẽ không có vấn đề gì, nhưng với tôi trong nhóm, không có cách nào tránh được sự xuất hiện của một cuộc tụ họp bí ẩn.
Bên cạnh đó, tôi muốn thảo luận mọi thứ ở một nơi yên tĩnh và yên tĩnh hơn là trong dòng người qua lại này.
"Vậy tại sao chúng ta không đi đến chổ karaoke đi?"
Amikura đề xuất karaoke, thường được sử dụng cho các cuộc họp nghiên cứu và chiến lược. Và đó cũng là một trong số ít nơi có thể tổ chức một cuộc họp bí mật.
Quán karaoke chỉ cách đây ba phút đi bộ.
"Mau đi thôi."
Kanzaki đã chủ động và bắt đầu đi bộ với tôi theo sau cậu ta.
"Đây có phải là một cuộc thảo luận nghiêm túc không? Xin lỗi nha, mình không nghĩ là như vậy."
Amikura, người đi bên cạnh tôi, thì thầm xin lỗi.
Từ cách cô ấy nói, có vẻ như cô ấy đã đột ngột quyết định tham gia cuộc họp.
Watanabe, người đang đứng cạnh Amikura, giải thích chuyện gì đã xảy ra.
"Có vẻ như Kanzaki sẽ gặp Ayanokouji, vì vậy tụi mình đã hỏi liệu có thể tham gia cùng cậu ấy không."
"Ừ, ban đầu mình chỉ định đi mua sắm với Watanabe-kun thôi."
Khi Amikura tiếp tục giải thích, Watanabe nhìn một chút với vẻ xấu hổ và hạnh phúc, nhưng cũng có phần buồn bã và nhìn đi chỗ khác.
""Các cậu có chắc là không muốn đi mua sắm không?"
Cả hai đều trắng tay và dường như không mua bất cứ thứ gì.
"Đó không phải là vấn đề lớn. Chúng mình có thể đi mua thứ gì đó sau."
Tôi quay lại khi Kanzaki, người đang đi phía trước tôi, nghe thấy những gì chúng tôi đang nói và giải thích lại cho tôi.
"Ban đầu, tôi nghĩ chỉ có tôi và Himeno đến gặp cậu thôi, Ayanokouji. Tuy nhiên, tôi đã thay đổi quyết định khi được biết rằng cậu đã đối xử tốt với cả hai người đó trong chuyến đi du lịch"

Tôi đã đối xử tốt với họ sao?.
Watanabe và Amikura đã giúp đỡ tôi rất nhiều về nhiều mặt trong chuyến đi trước đó. Tôi rất biết ơn điều đó, nhưng tôi đã không làm bất cứ điều gì để xứng đáng được khen ngợi.
"vậy nên cậu quyết định mời họ luôn?"
Khi tôi hỏi Kanzaki điều này, cậu ấy gật đầu với vẻ mặt bí ẩn.
"Vậy chúng ta đến đây để thảo luận vì điều gì vậy?"
"Tôi sẽ nói chi tiết sau."
Sự háo hức của Kanzaki cũng có thể được nhìn thấy từ tốc độ tăng tốc của cậu ấy.

..

Sau khi đăng ký tại quầy, tôi bước vào phòng riêng được chỉ định cùng với bốn người khác.
Tôi được mời với tư cách là khách và ngồi ở cuối cùng, cùng hàng với Watanabe và Kanzaki.
Vì không nên mua gì nên tất cả chúng tôi gọi đồ uống một cách ngẫu nhiên.
"Vậy, hãy bắt đầu hát gì đó... Ai muốn lên trước nào?"
Watanabe nhặt chiếc micro trên bàn lên, sau khi pha trò, cậu ta chĩa nó về phía Kanzaki và tạo dáng như thể muốn phỏng vấn đối phương.
Kanzaki-giống như tôi, không giỏi đối phó với những trò đùa như vậy nên nhẹ nhàng đẩy micro ra xa với vẻ mặt hơi bối rối và tức giận.
"Hát hò để sau đi."
"... Phải ha."
Watanabe xin lỗi thu lại micro và co ro trong góc.
"Tôi đã nói với Himeno về những gì chúng ta sẽ thảo luận hôm nay, nhưng hai người kia vẫn chưa biết gì cả. Như tôi đã nói trước khi Ayanokouji đến, mọi người hãy nhớ là không bao giờ được hé răng về chuyện này cho bất cứ ai khác, được chứ?"
Có vẻ như Kanzaki đã yêu cầu họ giữ bí mật khi đồng ý để họ đi cùng.
"Các cậu thật sự có thể đảm bảo điều đó không"
"Ừ, không thành vấn đề."
Watanabe tự tin về sự kín miệng của mình
Nhưng Kanzaki dường như không hoàn toàn tin tưởng họ.
"Tôi xin lỗi nhưng tôi vẫn còn nghi ngờ."
Như để chứng minh điều đó, Kanzaki truyền đạt suy nghĩ của mình mà không che giấu bất cứ điều gì.
"Này, này... Thế bọn mình phải làm gì cậu mới tin đây?"
Kanzaki từ đầu đã yêu cầu họ giữ mồm giữ miệng, nhưng vẫn bày tỏ sự nghi ngờ của mình và Watanabe rõ ràng không mấy hài lòng với sự đa nghi quá đáng đó.
Tuy nhiên, từ những gì tôi phỏng đoán, nội dung của cuộc trò chuyện sau đó, hành động của Kanzaki là đúng.
Nếu chỉ ưu tiên cho sự an toàn, Kanzaki có thể đã từ chối Watanabe và Amikura, những người đến vì tò mò, và để họ quay lại lần sau khi có cơ hội.
Cậu ta sở dĩ không làm như vậy, mà là nhiều lần cùng bọn họ khẳng định, cũng là muốn đánh cược một phen.
Vừa nghi ngờ nhưng một phần lại cũng muốn tin tưởng họ
"Không lẽ giờ mình phải thề độc hay tương tự như thế thì cậu mới tin hả?"
"Ý kiến đó cũng được đấy, có điện thoại di động ở đây. Chúng ta triển khai luôn đi."
Yêu cầu họ thề trước camera rằng sẽ không hé lộ bất cứ điều gì và sẽ nhận trừng phạt nếu vi phạm.
Đây là một cách để khiến tất cả có trách nhiệm với lời nói của mình hơn.
Không do dự, Kanzaki lấy điện thoại di động của mình ra và đặt nó lên bàn để mọi người cùng xem.
"Làm thật luôn hả? Điều này thực sự hơi khó chịu đấy"
Amikura rõ ràng là không hài lòng chút nào khi thấy việc người trong lớp mà không tin tưởng lẫn nhau
"Ngay từ đầu tôi đã nói rồi. Hôm nay chúng ta có một chuyện rất quan trọng cần nói với Ayanokouji đây. Nếu bất cứ điều gì rò rỉ ra ngoài đây, nó sẽ có tác động khôn lường đến tương lai."
"Có cần nghiêm trọng hóa vấn đề đến vậy không."
Không chỉ Kanzaki đang nhìn Watanabe, mà Himeno cũng liếc về phía cậu ta với ánh mắt tương tự.
"Một lần cuối cùng, cậu có chắc chắn đảm bảo rằng sẽ không nói chuyện này với người ngoài không?"
Dù biết điều này có thể gây rạn nứt tình bạn, Kanzaki vẫn đặt tay lên điện thoại để xác nhận lại.
Nếu các người không thể làm được thì tốt nhất là cút khỏi đây ngay và luôn
Có lẽ đó là điều mà Kanzaki muốn truyền đạt đến 2 người họ lúc này
"Tôi hứa, tôi sẽ không bao giờ nói với bất cứ ai."
"... Tôi cũng thế. Dù sao cũng đã đi đến mức này rồi, không muốn làm cũng phải làm thôi. Giờ thì cậu đã có thứ mình cần rồi đó, vừa lòng chưa?"
Nếu thỏa thuận bị phá vỡ và bị rò rỉ cho người khác, thì ít nhất chắc chắn rằng nó sẽ khiến Kanzaki và Himenno thất vọng.
Mặc dù họ có vẻ không thân thiết, nhưng Watanabe và những người khác dường như là những người sẽ giữ điểm mấu chốt cho sau này.
Hài lòng với điều đó, Kanzaki cất điện thoại đi, rồi rời mắt khỏi chúng và quay sang tôi.
"Vậy đó. Watanabe và Amikura giờ đã chính thức ngồi cùng thuyền với chúng ta"

"Tôi không phản đối điều này. Rốt cuộc, đó là một vấn đề trong lớp Ichinose các cậu."
Ngay cả khi có chất lạ lẫn vào, Kanzaki phải chịu trách nhiệm vì đã phán đoán sai tình hình
"Nhân tiện, trước khi chúng ta đi vào vấn đề chính, có một điều tôi muốn hỏi. Đây là tin đồn mà hầu hết cả lớp bao gồm cả Watanabe và những người khác đã nghe, rằng Ichinose đã rời khỏi hội học sinh."
Tin đồn này có đúng không? Tôi có thể cảm nhận được từ Kanzaki rằng cậu ấy không hỏi chỉ để chơi cho vui.
Vì các thành viên hội học sinh mới vẫn chưa được công bố chính thức, vậy nên chuyện Ichinose từ chức không dễ gì có thể xác nhận.
Nhưng xem ra những tin đồn kiểu vậy không khó để đến tai người trong lớp như Kanzaki.
"Tại sao cậu nghĩ rằng tôi biết câu trả lời?"
"Bởi vì tên của cậu được nhắc đến trong tin đồn đó"
Tôi cảm thấy những lời của Kanzaki dường như có ý nghĩa gì đó, và sau đó tôi nhận được câu trả lời từ Watanabe.
"Có tin đồn rằng Ayanokouji đã tham gia hội học sinh."
Tin đồn thực sự rất thú vị. Tôi nghĩ ai đó đã nhìn thấy tôi đi với Horikita, người mới nhậm chức hội trưởng hội học sinh, và sau đó tin đồn sai sự thật bắt đầu lan rộng.
"Tôi nghĩ chuyện các người biết Ichinose rời khỏi hội học sinh chỉ là vấn đề sớm muộn".
"...Vậy là thật sao?"
Nếu họ hỏi trực tiếp Ichinose, cô ấy sẽ không phủ nhận điều đó, nhưng có vẻ như Kanzaki và những người khác không đủ can đảm để xác nhận.
Nếu họ nhận được câu trả lời rằng cô ấy đã tự mình rút lui, ai đó có thể bắt đầu hỏi tại sao.
Điều đó có thể sẽ tạo ra một yếu tố gây mất ổn định cho lớp học.
"Tôi nghĩ Ichinose muốn nói điều đó càng sớm càng tốt, nhưng hội trưởng hội học sinh Nagumo đã ra lệnh rằng cô ấy không thể nói bất cứ điều gì cho đến khi người thay thế được quyết định. Đó là lý do tại sao cô ấy muốn nói nhưng không thể."
Tôi đã giải thích điều này một cách chi tiết trước tiên để tránh bất kỳ sự hiểu lầm nào vào thời điểm này.
"Tôi biết rằng việc cô ấy có nên tiếp tục hội học sinh hay không không phải là quyền của tôi hay của lớp. Nhưng tôi không thể tránh khỏi việc bị ấn tượng xấu."
"Vậy là Ichinose-san đã từ bỏ việc lên Lớp A sao?"
Không giống như Kanzaki, người chọn diễn đạt bằng lời nói của mình, Himeno nói một cách thẳng thắn.
Nếu bạn quyết định rời khỏi hội học sinh trong giai đoạn mài giũa bản thân để bắt kịp lớp A. Dù sao chỉ một cách diễn đạt khác có thể dẫn đến tình huống tích cực. Nói với các bạn cùng lớp rằng bản thân sẽ từ bỏ dành thời gian tham gia hội học sinh để cạnh tranh trong lớp vẫn sẽ mang lại cảm giác nghiêm túc.
Nhưng đặt nó vào tình huống hiện tại khi lớp gần như bị loại bỏ, nhận thức về vấn đề rời khỏi hội học sinh là khác nhau.
Nó sẽ được coi là chủ động từ bỏ việc leo lên cao hơn và lựa chọn đầu hàng.
Trên thực tế, đó là những gì Kanzaki và Himeno nghĩ, phải không?
Nói cách khác...
"Chuyện này xảy ra quá đột ngột, Himeno."
"Mình không nghĩ Honami sẽ từ bỏ việc lên lớp A dễ dàng như vậy."
Ngược lại, Amikura, người không mảy may nghi ngờ, phản bác lại.
Watanabe cũng nghĩ giống Amikura, gật đầu vài cái đồng ý.
"Vậy tại sao cậu ta lại rời khỏi hội học sinh?"
"Để tập trung vào việc lên lớp A, nên cậu ấy đã giảm nhẹ gánh nặng của mình trong hội học sinh, hay đại loại thế?"
Amikura không nghĩ rằng Ichinose đang vấn đề trong lòng và nói như vậy.
"Vậy tại sao lại không nói cho chúng ta? Chẳng phải nói ra thì bản thân cô ấy cũng nhẹ nhõm hơn sao"
"Không phải chủ tịch hội học sinh đã nói phải giữ bí mật sao? Mình không nghĩ Honami sẽ thất hứa đâu."
Trước lập luận phản bác của Himeno, Amikura cũng bác bỏ lại bằng một lập luận khác tích cực. Đánh giá về tính cách của Ichinose, vì cô nàng được yêu cầu không được nói bất cứ điều gì, nên việc cô ấy giữ im lặng trong thời gian giới hạn là điều đương nhiên.
"Ichinose sẽ không từ bỏ việc lên lớp A. Đa số mọi người trong lớp vẫn luôn tin vào điều đó"
"Vậy ý cậu là cô ấy rút lui ở hội học sinh chỉ là phát pháo đầu tiên cho việc bỏ cuộc khỏi cuộc đua lớp A sao?"
"Không. Sự thật sẽ vẫn chưa được biết cho đến khi chúng ta nhận được câu trả lời trực tiếp từ chính cô ấy, phải không? Điều tôi đang cố nói là, đừng quá tin tưởng, tại sao các cậu không xem xét khả năng vì quá bất lực khi không lên được lớp A mà cô ta từ bỏ luôn việc ở hội học sinh?"
Amikura và Watanabe ở đây hiện đã lên tiếng cho chính họ, cũng như những người còn lại trong lớp của họ.
"Rõ ràng rồi... bởi vì Honami-chan không phải loại con gái như vậy."
"Mình đồng ý với cậu. Và Kanzaki, tôi nghĩ cậu là người duy nhất là người cho rằng Ichinose đã từ bỏ lên Lớp A. Ngoài cậu ra thì không ai dám nghĩ đến điều đó cả".
Nghe những lời nhận xét của Amikura và Watanabe- hiện thân của niềm tin mù quáng, Kanzaki mở miệng không chút do dự.
"Phải, tôi tin vào chuyện đó thì sao nào. Tôi không như mấy người, dù tôi cũng không mong đó là sự thật nhưng theo tôi thấy thì 10 phần đúng đến 7 phần rồi."
Kanzaki tin chắc 70% rằng cô ấy đã bỏ cuộc, đó không phải là một con số nhỏ.
"Cậu chỉ biết nghi ngờ người khác thôi nhể?"
Không có gì ngạc nhiên khi Watanabe đáp lại với giọng điệu bực tức.
"Tôi nghi ngờ điều Kanzaki-kun nói, nhưng tôi nghĩ ít nhất là 50-50."
"Himeno-san, cậu nghiêm túc đấy chứ?"
"Tất nhiên là tôi nghiêm túc. Ý tôi là mấy người không mảy may suy nghĩ đến chuyện đó một lần nào à?"
"Không có gì phải hoài nghi cả. Bởi vì đó là Honami-chan."
Himeno và Kanzaki liếc nhìn nhau. Họ muốn tin rằng có những bạn cùng lớp khác có cùng suy nghĩ nghi ngờ như họ.
Tuy nhiên, thực tế là những học sinh như Amikura và Watanabe trong lớp quá đông và hung hãn
Họ không bao giờ nghĩ rằng Ichinose Honami cũng chỉ là một con người, cũng có những lúc yếu đuối
"Mình cảm thấy tiếc cho Honami-chan... Cậu ấy bị đối xử tệ bạc như vậy chỉ vì rời khỏi hội học sinh."
"Chuyện đó để qua một bên đi, quan trọng là lớp ta sẽ ra sao khi cô ấy không còn trong hội học sinh kia kìa."
"Cậu nghĩ rằng mình có quyền phán xét sao? Cậu đã bao giờ tham gia hội học sinh chưa mà phán một câu vô tình vậy hả."
Sự phản đối của Watanabe cũng có phần đáng khen. Không ai có thể đổ lỗi cho hành động của Ichinose. Không ai có quyền làm như vậy.
Nếu ai đó đổ lỗi cho Ichinose, họ sẽ bị khiển trách ngay lập tức.
Nếu họ không muốn mất quyền lợi của hội học sinh, họ nên ra tranh cử và làm gì đó với nó.
Do có nhiều ý kiến trái chiều được trao đổi nên phòng karaoke sau một hồi trở nên im bặt
Mặc dù vẫn chưa đi vào chủ đề chính, nhưng nội tình bên trong của lớp Ichinose đã được phơi bày một cách rất cụ thể.
Về cơ bản thì Kanzaki không phải là một người kém cỏi gì nhưng khả năng diễn thuyết và lý luận thì quá là không ổn, chính điều này đã trở thành điểm yếu khiến cho bản thân cậu ta luôn bị đối phương bắt bài và phản bác.
Tôi cho rằng đây là vấn đề do Kanzaki không thể nào có thể truyền đạt hết tất cả chính xác những gì bản thân muốn nói
"... Hãy mở rộng chủ đề một chút. Có đúng là Ayanokouji không biết lý do rút lui của Ichinose không?"
Một Kanzaki đau khổ trông như sắp cắt ngang cuộc trò chuyện và xác nhận điều đó với tôi một lần nữa.
Xem ra đành phải giúp họ một tay rồi
Tại sao Ichinose từ chức khỏi hội học sinh. Đó là điều mà tất cả những người còn lại muốn biết lúc này
"Tôi xin lỗi vì phải khiến các cậu thất vọng nhưng thú thật Ichinose nghĩ gì bây giờ tôi còn không thể đoán được chứ nói gì đến việc đoán được lý do tại sao cô ấy lại rời khỏi hội học sinh."
Sau khi truyền đạt điều này, tôi quyết định tiếp tục cuộc trò chuyện trước khi bất kỳ ai có thể chen vào.
Để Kanzaki chủ động thì sẽ có nguy cơ khiến cuộc trò chuyện trượt sang một hướng không xác định.
Mặc dù tôi ở vị trí của một người ngoài cuộc, quản lý rủi ro hợp lý là cần thiết.
Bên cạnh đó, tôi có thể xem như đây là một trường họp tham khảo nhằm ứng dụng giải quyết trong những trường họp sau này.
"Được rồi, dù sao tôi là người ngoài nên không thể hiểu được cô ấy cũng không có gì lạ. Bản thân các cậu là người trong lớp thì đáng lẽ phải hiểu rõ leader của lớp mình hơn tôi chứ?"
"Thì chắc chắn là vậy rồi...Ý cậu là gì đây, Ayanokouji!"
Cả Watanabe và Amikura đều tin tưởng mù quáng vào Ichinose mà không chịu nhìn rõ vào hiện thực
Kanzaki và Himeno cũng đã vô tình phạm vào sai lầm như vậy.
Thật tốt khi có nhiều quan điểm hoài nghi trong lớp, nhưng cho đến nay, điều này chỉ dẫn đến việc thay đổi một số quan điểm. Nó đã không hoàn thành nhiệm vụ của mình - thay đổi lớp thành hình thức lý tưởng của nó
"Đúng như những gì cậu nói, dù là bạn trong lớp nhưng bọn này thật sự không thể nào hiểu được hoàn toàn về cậu ấy..."
Amikura có những suy nghĩ của riêng mình về vấn đề này và cô ấy đã suy nghĩ về điều đó.
Trong khi đợi bốn người họ trả lời, người phục vụ đến phục vụ đồ uống mà chúng tôi đã gọi.
Có vẻ như quán karaoke đã đông khách từ sáng và các đơn đặt hàng mất nhiều thời gian hơn bình thường. Người phục vụ yêu cầu tôi đặt hàng sớm nếu tôi muốn bất cứ thứ gì khác trước khi rời đi.
"Kanzaki. Trước khi cậu cứ liên tục mắng Watanabe và những người khác, tôi nghĩ cậu cần đảm bảo rằng bản thân có thể tự mình xác nhận chuyện hội học sinh với Ichinose. Cậu có nghĩ vậy không?"
"Nhưng mà nếu thế thì..."
"Tại sao chứ? Không có gì sai khi xác nhận ý định thực sự của Ichinose. Có nhiều cách để liên lạc với cô ấy, dù là sáng sớm hay đêm khuya, qua điện thoại hay gặp trực tiếp."
Và không chỉ Kanzaki, mà cả Himeno và những người khác đang thờ ơ.
"Lần trước đã nói rồi, cậu không thể nào bắt người khác nghe theo mình chỉ bằng nói suông được. Cậu phải hành động để chứng mình điều đó"
"Nhưng... Ý tôi là, tôi không đặc biệt thân thiết với Ichinose, và tôi không thể tưởng tượng rằng cô ấy sẽ nói cho tôi biết sự thật nếu tôi hỏi cô ấy."
Vấn đề với lớp của Ichinose không chỉ giới hạn ở sự tôn thờ mù quáng của họ.
"Cậu chưa thử thì làm sao có thể biết đựoc chứ. Nếu có ai đó có thể tiếp cận với Ichinose và hai người có thể tâm sự với nhau mà không giữ bất kỳ bí mật nào như Himeno thì mọi thứ đã không dừng ở việc đoán già đoán non rồi."
Tất cả những gì Himeno cần làm là trích xuất thông tin và chia sẻ nó với Kanzaki càng sớm càng tốt.
Vẻ mặt của cô ấy trở nên cứng nhắc và dường như cô ấy không biết phải trả lời như thế nào.
"Đợi một chút... Mình hiểu những gì Ayanokouji đang cố nói, nhưng cậu đang hơi làm quá..."
Watanabe, người đã bị Kanzaki đổ lỗi ngay lập tứ đứng ra phản bác tôi.
"Thật không dễ để Ichinose nói ra suy nghĩ của mình... Nếu cô ấy dễ dàng chia sẻ cảm xúc của mình thì mọi thứ đã không khó khăn như này."
Cậu ta trả lời, có lẽ cảm nhận được sự căng thẳng đang trở nên nặng nề trong phòng.
Lời nói của cậu ấy cho thấy mức độ nhận thức cao khi bảo vệ bạn bè của mình.
Trong một đống vấn đề xuất hiện trước mắt, vẫn có thể nhìn ra được một số tia sáng của hy vọng
"Tôi không biết chi tiết về việc Ichinose cư xử như thế nào với các bạn cùng lớp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net