#7
Truyện không có ý xúc phạm cá nhân hay quốc gia hoặc đế quốc nào.
Ngu văn, sai chính tả, không có nhu cầu nhận gạch đá, AllNazi ai ko thik có thể ko đọc...
.
.
.
.
.
...-abc (nói chuyện)
"..."-abc (suy nghĩ)
'...'-abc (nói nhỏ)
*...*-abc (thần giao cách cảm)
abc -nói chuyện bình thường.
ABC -hét.
abc -gằn giọng.
(Nói t/g giải thích and vài thoại hậu trường.)
Xưng hô khá tục mong độc giả thông cảm.
-Chụy-nek-mấy-cưng-
Bước vào nhà hàng sang trọng, gã đặt bàn lên tới tầng cao và mắt nhất khiến hắn hoang mang và nghĩ người xây nhà hàng này có vấn đề khi xây nó tận 30 tầng. Cả bọn cũng không suy nghĩ nhiều mà đi lên tần 30 tìm chỗ ngồi, có lẽ hắn cũng nhằm hiểu ra tại sau trên đây mắt vậy rồi. Vì tần cao nhất có view nhìn bao quát cả thành phố hắn đang sống hắn thề là trên đây rất tốt và đi vào lúc nào cũng đẹp như nhau, sáng sớm thì có một làn xương khá lạnh và dòng người qua lại ít ỏi, về trưa thì lại có hàng tá người qua lại và những làn xương nhẹ trên cao vì đang là mùa đông, ban đêm thì dòng người đi lại không quá nhiều cũng không quá ít đi dạo cùng nhau những chiếc đèn đường và bản hiệu sáng lên tạo nên một khung cảnh người qua lại tấp nập nhưng cũng có phần nhộn nhịp, vui tươi và ấm áp của các gia đình và cặp tình nhân tay trong tay. Nghĩ đến đây hắn lại thấy tủi thân vì không có người yêu. Ngồi một lúc thì nhân viên cũng tới và thật bất ngờ khi người đó là người quen của mọi người không ai xa lạ ngoài học bá Sara.
Chị Sara? -Haru //ngạc nhiên//
Chị đây. Em à Haru?-Sara //vui vẻ//
Vâng chị là nhân viên ở đây ạ? -Haru
Ừ-Sara
Thế có gọi món không?-Mia giọng điệu có chút khó chịu lên tiếng.
Tôi nói chuyện với khách một chút không được à~ -Sara giọng có chút giễu cợt và mỉa mai nói với Mia.
'đây là chuyện thường à?' -gã nói nhỏ hỏi Haru.
'ngày nào chả vậy'-Haru trả lời lại với giọng chán nản.
"Lần đầu thấy học bá và hội phó hội học sinh nói mỉa khó chịu với nhau, còn hội trưởng hội học sinh thì chán nản. Ba người này khác hẳn với vẻ nghiêm khắc, gương mẫu và u tú khi ở trường mặt dù mình biết hội phó và học bá luôn đối đầu với nhau trong tất cả các lĩnh vực và môn học, nhưng rõ ràng hội trưởng giỏi hơn hội phó mà sau học bá cứ thích so tài với Hội phó nhở?" -một tràng suy nghĩ khó hiểu của gã hiện ra.
Ta ngồi đây chỉ để nghe ngươi càm ràm và cãi nhau thôi à? -sức chịu đựng của hắn có giới hạn nên lên tiếng.
Còn ngươi rốt cuộc là nhân viên hay bà chủ hả? -hắn quát lại Sara.
Vâng xin lỗi quý khách, vậy quý khách gọi món gì ạ.-Sara lịch sự nói.
Spaghetti và một ly Amaretto.-I.E
Sushi và ly Matcha.-J.E
Bratwurst và Gluhwein.-Nazi
Hamburger và Cocacola.-Ame
Tôi hai dĩa Mì Quảng và một ly nước ép trái cây, một ly trà sữa.-Mia
(Tất cả đều được tìm từ Google.)
Vâng mọi người còn gọi hay thắt mắt gì không ạ.-Sara //cười//
Nhà hàng này có làm được mấy món này không, vì theo tôi biết thì mỗi nhà hàng đều chỉ làm được những món đặt chưng của duy nhất các nước đó thôi, mà chúng tôi người thì gọi món Ý, Nhật, Đức, Mĩ, Việt liệu nhà hàng này có làm được?-Ame
Oh, tất nhiên rồi. Nhà hàng này được các tỉ phú của các nước làm nên vì đam mê, nên tất cả các đầu bếp hàng đầu từ các nước đều ở đây làm thức ăn cho các vị ạ. -Sara từ tốn nói.
Vì là lần đầu đến đây, nên các vị được miễn phí gọi hai món một món nước và một món ăn bất kì ạ.-Cô nói tiếp.
Làm vì đam mê mà ta cũng không nghĩ đến mức này. -Nazi ngạc nhiên.
Không còn gì nữa thì tôi xin phép đi trước. -rời đi. Vừa tới cửa thì có một nhân viên khác bước ra nhận ra người trước mặt mik anh liền cúi người chào.
Chủ tịch chúng tôi có thể tự làm một cách nghiêm túc, vậy tại sau người lại đích thân đến đây? Có cuộc họp ở đây ạ.-anh nhân viên.
Gặp một người thôi không có gì. Làm việc cho tốt đi cuối tháng ta tăng lương. Phục vụ người ở bàn số 16 cho tốt nếu họ đánh giá tốt thì ta tăng thêm 500tr. -cô nói. (Hơi ảo nhưng là sự thật.)
Nghe đến đây anh nhân viên kia sáng mắt ra. Lương nhân viên tại đây cũng tầm 15tr một người vì là nhà hàng cao cấp, bi nhiêu đó cũng quá dư dã để sống rồi đằng này nếu làm tốt còn đc chủ tịch tăng lương mà còn tăng tận 500tr thì ai mà không sáng mắt cho đc. Không nghĩ nhiều anh liền đồng ý lấy menus họ đặt mà chạy thật nhanh đến nhà bếp. Trong lúc đợi, thì quay lại bàn Sara vừa đi.
Hai người là người Việt à.-Ame cất lời.
Haru là người Việt gốc Việt, còn tôi là người Anh gốc Việt. Tức là tôi là người Việt nhưng sinh ra và lớn lên tại Anh.-Mia.
Ra vậy.-Ame.
Đang nói chuyện vui vẻ, thì có một giọng nói chen vào khi mọi người nhìn thì mới thấy một người rất chi là quen thuộc mà hắn và cả bọn không muốn gặp nhất vào lúc này. Một cô gái với mái tóc đen mượt và dài có phần óng ả hơn Haru, đôi mắt cam và lấp lánh. Giọng nói ngọt ngào đến nổi bạn có thể bị tiểu đường mà ch*t nếu nghe phải. Vâng, không ai xa lạ chỉ có thể là Yuri.
Ah~ trùng hợp quá~~ chúng ta gặp nhau rồi nek anh Nazi~~ cả anh Ame nữa ~~~ -Yuri //dẹo// đi sau ả còn có Rus và... Ger!? "Sau thằng bé lại ở đây " suy nghĩ của hắn lúc này. Chưa kịp để hắn phản ứng lại Ger lại hỏi hắn một câu hỏi khiến hắn không biết nên nói như nào
Em có nghe anh Wei kể anh đi chơi với I.E cùng J.E thế lòi đâu ra 3 người này?-Ger bực tức hỏi cũng đúng ai thấy crush đi với người khác mà không ghen? Đằng này lúc trước hắn là người mê trai ai cũng biết, nhưng lúc sáng cậu thấy hắn khá khác so với mọi ngày thờ ơ với những người hắn từng theo đuổi làm cậu nghi ngờ hắn không thích đàn ông nữa mà chuyển sang đàn bà. (Hảo em ủa lộn Hảo con)
Ờm thì... Ờm... Ah- gì vậy buôn ra. -chưa giải thích xong hắn đã bị Yuri ôm đột ngột.
Ứm~ ừm~ anh cho em ngồi chung đi~~ chỗ anh còn dư mà mấy bàn khác kín khách hết rồi ~~-ả vừa nói vừa cạ cạ quả ngực khủng của mình vào người hắn khiến cho không chỉ mik Nazi khó chịu, Ger ghen mà còn có I.E, J.E, Ame ghen lên Rus thấy cảnh này không hiểu chuyện gì nhưng cũng hơi khó chịu vì ả thân mật với hắn? Có lẽ là do anh khó chịu khi hắn ở rần cô? Không tim anh phủ nhận điều đó khiến anh khó hiểu. Mia thì hốt hoảng nhìn Haru thì thấy Haru đang ngắm cảnh trời mưa và nghe nhạc, may thật là Haru thích nhạc và trời mưa nên bị thu hút mà chẳng để ý xung quanh.
Làm ơn tránh xa anh trai tôi một chút đi!-Cậu khó chịu kéo cô ra.
"Ôi cứu tin!" -hắn đang trong lúc biết ơn và may mắn, khi cậu kéo ả ra chưa kịp vui mừng được bảo lâu thì liền bị dập tắt.
Em ngồi kế anh nhá?-Cậu kéo ả ra sau đó quay sang nhìn và hỏi hắn. Vốn dĩ hắn chỉ muốn đi chơi một mình với thuộc hạ, nhưng lại có thêm Mia, Haru, Ame, Rus, Ger và Yuri. Mia và Haru thì chấp nhận làm người hầu cho hắn nên hắn nghĩ có thể dễ sai bảo và yên tĩnh vui vẻ khi có người hầu và chỉ đường cho mình, thế quái nào lại lòi ra thêm Ame gã còn bảo gã thích hắn làm hắn suýt nôn mửa hắn biết có đuổi kiểu gì cũng không được nên đành bất đắt dĩ mà cho gã theo, ngồi chưa được bao lâu thì âm binh tới làm hắn muốn ch*t tại chỗ vì số quá đen mà còn có cả Ger nữa chứ hắn không biết nên giải thích như thế nào lại sợ đứa con quý tử của mình từ mặt nên đành chấp nhận.
Nhận được câu trả lời của hắn, cậu vui vẻ ngồi xuống. Bàn của họ có 2 ghế dài mỗi ghế 4 người ngồi, 2 ghế ngồi đối diện với bàn, ghế đầu tiên người ngồi lần lượt từ trái sang phải là Rus, Nazi, Ger, Yuri ghế còn lại có J.E, Ame, I.E, Mia và Haru ngồi trên đùi cô. Cô đã phải bình tĩnh để không đánh mất liêm sĩ, hắn nhìn ánh mắt khinh bỉ, cậu vui vẻ gọi món cùng anh và ả sau đó nói chuyện cùng hắn về tương lai có một đội bó- à nhầm về tương lai làm gì, anh lấy điện thoại ra xem, J.E và I.E khịa và lườm nhau toé điện làm gã ngồi giữa không khỏi lạnh sống lưng, bên ả và cô cũng chả khả quan là bao ả ngoài mặt thì nói chuyện nhẹ nhàn và vui vẻ cùng Haru nhưng khi nói với cô thì vẫn là nụ cười thương hiệu nhưng ngôn từ thì lại có vấn đề một chút như "lúc đầu gặp chị em cứ tưởng là giáo viên già không ý~ tại tóc chị trắng như tóc người già vậy~ tại ít người bị bạch tạng như chị lắm mà nhỉ~" nghe thì khá ngứa ngáy nhưng may cô là tiền bối của ả nên khá có lợi thế, người ngoài nhìn vào cứ tưởng họ đang vui vẻ trò chuyện không đấy.
Một khoản thời gian sau, thì phục vụ đã đem đòi ăn tới cho mọi người. Do đã lỡ đến đây nên cả bọn quyết định uống rượu, trừ Haru và Yuri vì chưa đủ tuổi Mia 18 có thể uống còn những người còn lại 19-20 hết rồi nên có thể uống. Thế là tất cả cùng nhau ăn uống một bữa ra trò, 1h sau cả bọn đã sấy bí tỉ Mia hơi say, Haru và Yuri không sau, còn Rus thì khỏi nói uống rượu từ nhỏ nên đến lớn uống rượu như uống nước vậy. Lúc này Rus đã để ý đến hắn, hắn say sỉnh ăn nói lung tung làm anh bất lực may là ngay sau đó hắn và cậu ngấy vì đây. Gương mặt hắn bây giờ dần dản ra không nhăn nhó như lúc tỉnh nữa, có lẽ anh đã bỏ lỡ cơ hội để nhìn gương mặt tuấn tú này khá nhiều lần rồi bây giờ có cơ hội nhìn kĩ thì thấy đẹp thật, khiến hắn không rời mắt khỏi được.
"Nhìn kĩ thì cũng đẹp có lẽ hơn cả Yuri... Khoan mik đang nghĩ gì vậy!?"-anh quay mặt đi chỗ khác. Một lúc sau,(cụ thể là 5s).
//Liết nhìn//-Rus
"Thôi thì nhân lúc này ngắm một chút..."-anh.
(T/g: mặt làm từ gì vậy.)
Đang ngắm nhìn v- nhần hắn thì hắn bật dậy nhìn chằm chằm anh, làm anh khó hiểu thì hành động tiếp theo làm anh không dám cử động. Hắn ngã thẳng vào cơ thể vạm vỡ của anh khiến anh xấu hổ một phần vì crush đang nằm lên mình, phần còn lại sợ đánh thức hắn. Tránh vở dư gặp vỏ dừa cậu trực tiếp kéo hắn vào lòng mình cậu đã tỉnh và thấy hết hành động vừa rồi.
Mia trả tiền hộ tôi ngày mai tôi trả lại. -Ger bế hắn lên kiểu công túa nói.
Có cần tôi đưa về không? -anh nhìn cảm thấy ngứa mắt mà hỏi.
Không cần tôi sợ bẩn người anh tôi lắm. -cậu khinh bỉ nói rồi rời đi. Để lại anh đang tức tối.
====================
End
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net