Mộng-Chap 2.2:làm cái mẹ gì lâu thế?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"chẳng khác gì mình ở thế giới kia"-Việt Nam

ừ dĩ nhiên phải giống chứ, nhân vật này được xây dựng dựa trên ngài mà..

Làn da trắng nõn, làn tóc đen dài tới vai để theo kiểu mullet wolf cut. Sóng mũi cao, mắt phải có màu vàng kim long lanh, mắt trái là màu đỏ cùng với ngôi sao vàng năm cách ở chính giữa đôi mắt trái(quốc kì của chúng ta đó)

//tự hào vì mik vẫn quá là đẹp zai//-Việt Nam

" ÙVÚ"-Việt Nam

Tuaaaaaaaaaaaaa

" Vậy chắc là được rồi"- Việt Nam// nhìn bản thân mình trong gương//

Ngài hiện tại đang mặc một cái áo sơ mi trắng, cổ tay dài được sắn lên gọn gàng. Đi kèm còn có cả một đôi găng tay thể thao ( kiểu đeo chừa ngón tay ra á), màu đen dài đến khủy tay. Mặc một cái quần dài đen. Tóc được cột lên phần trên còn phần dưới thì xõa ra

( xin lỗi vì trình tả của một con mất gốc này)

" thấy cũng đẹp zai chứ bộ"-  Việt Nam// tự luyến //

( tém tém lại ngài ạ"-T/g)

( xí t không thích đấy thì sao? "-Việt Nam)

( nhưng.. "-T/g)

(m khoải lý do, m chưa nghe câu đẹp trai thì có quyền tự luyến à? " Việt Nam)

( Dạ nghe rồi.. "-T/g)

( Thế thì ngậm mồn lại"-Việt Nam)

(.... "-T/g)

cạch!

 Việt Nam lon ton chạy ra ngoài đi đến chỗ chiếc bàn nhỏ để cặp của nguyên chủ. Chiếc cặp có màu đen

Ngài nhìn vào chiếc thời khóa biểu được dán tỉ  mỉ ở góc bàn, dù Việt Nam ở đây báo thật nhưng cậu ta cũng biết gìn giữ đồ của mình chứ. Mở cặp ra kiểm tra, đã đầy đủ.

Xong ngài nhìn lại cuốn lịch ngay chóp bàn

" xx/y"-Việt Nam

" Ô còn lâu mới tới ngày 'đó':) "-Việt Nam

" Từ từ tận hưởng đi nhỉ?.. "-Việt Nam

Lại chiếc giường cầm cái điện thoại lên

" mới 5:45 chơi một xíu rồi xuống chắc không sao đâu nhỉ" - Việt Nam

nghĩ là làm ngài đi lục tung cái phòng để phá

" ở đâu cũng toàn mô hình với truyện, xem ra tên này là wibu giống Japan rồi"-Việt Nam

" Mà mình nhớ nguyên chủ với Japan có thân thiết cái mẹ gì đâu"-Việt Nam

" Tên Japan hình như cũng là một trong số những tên muốn g̶i̶ế̶t̶ mình thì phải.. "-Việt Nam

không ai cả ở một nơi nào đó

" Ắt xì-"-Japan

" ắt xì x2"-Japan

"bị cái dell gì hắt xì gớm thế? "- JE

" Không biết, có đứa nào nhắc hay sao á"-Japan

" Đìu đứa như m cũng có đứa thầm thương nữa hả"-JE // bất cmm ngờ//

" tào lao quá ba ơi"- Japan

" người thương gì tầm này ba"-Japan

"Chắc thằng chos nào đó nhắc thôi"-Japan

( À vâng 'thằng chos nào đó' mà ngài vừa nhắc là ngài Việt Nam kiêm vợ tương lai của ngài đấy)

Mà thôi kệ đi hiện tại Vie đang cố gắng nhơ mật mã để mở máy tính

" hmmmmm"-Việt Nam

"Là gì ta. . hmm"-Việt Nam

" Á hình như cậu ta có để mật mã ở trong một cuốn sổ tay nhỏ thì phải"-Việt Nam

nói xong Việt Nam nhanh chóng lại chỗ cái bàn học ở đấy có mấy cái kệ để sách, Ngài mò xem trong đống vở đấy có cuốn sổ ngài cầm tìm không. Lật từng trang sổ sách chả nguyên chủ..

"Ấy thấy rồi! "-Việt Nam // mừng rớt nước mắt//

Chiếc mật mã được viết trên tờ giấy note màu vàng, kẹp trong cuốn sổ còng lớn

Ngài nhanh chóng chạy lại cái máy tính

" Mật mã là 2915"-Việt Nam// nhập vào//

" hú hú đúng rồi nè"-Việt Nam

Tiện tay ngài dán mật mã lên góc màn hình máy tính

vô được trong ngài nhanh chóng khám phá máy tính của nguyên chủ.

" nguyên chủ toàn lưu mấy bộ phim thôiiii"-Việt Nam

Việt Nam vô từng mục phim , trong đấy có mấy bộ Ngài coi rồi còn có bộ ngài chưa coi nữa..

vô mục ngôn tình ngài thấy có một bộ phim cũng khá hot ở thế giới kia là bộ có tên là " Đào  ơi! " ( tên tự chế đó đừng có soi). ngài cũng định xem nhưng không phải xem trên máy tính mà xem ở rạp. Vì xem trên mạng là phải mua về mà muốn mua thì hơi đắt với lại mua xong sợ hình ảnh mờ rồi lag các kiểu, thôi thì ra rạp xem vé cũng có mấy trăm thôi xem còn full HD không giật là nữa. Nghĩ thế thôi chứ ngài nào có thời gian mà cày, việc nước chưa xong nữa mà đi xem phim

Tiện đang có thời gian ngài mở lên cày luôn....

Một lúc sau...

" Đào ơi, em đâu rồi?"-Nam ( Nam 9 của bộ)

" đừng trốn nữa mà, anh xin em"-Nam

Giọng anh ta run run gọi tên em nhưng đáp lại chỉ là tiếng gió thổi dìu hiu. Nơi không gian tối tăm anh ta liên tục chạy đi tìm người con gái anh thương.

Nơi góc khuất của một khu phố , tại một con hẻm nhỏ tăm tối có một cô bé đang ngồi ở đấy , người cô bé run lên bần bật chẳng thể kiểm soát được , chắc do cái lạnh của mùa đông . Mặt mày em tái nhợt nhìn dòng người vô tình lướt qua....Đôi mắt ngấm lệ nhìn những cặp tình nhân , họ hạnh phúc bên nhau còn em thì phải chịu tủi nhục do người em yêu gây ra..

Em không ngồi đây nữa em đứng dậy , từng bước loạng choạng đi ra khỏi con hẻm..hiện giờ em không biết mình sẽ đi đâu về đâu, bàn chân cứ bước đi trong vô thức...Một lúc lâu sau đó, em tới đường lớn , đứng lại chờ đèn đỏ xuất hiện thì em sẽ qua đường bên kia ... Trong lúc thẩn thờ đứng chờ đèn đỏ em cứ ngắm những bông hoa tuyết rơi xuống. Em cảm thấy nhìn cũng như những bông hoa đó vậy mỏng manh và yếu đuối...Đang suy nghĩ thì có một giọng nói vang lên ..

"Đào, là e-..."-Nam

"VIETNAM M CÓ XUỐNG ĂN CƠM RỒI ĐI HỌC KHÔNG???"

Giọng hét đột ngột vang lên khiến ngài xuýt bay hồn

" là giọng của anh Việt Hoà"-Việt Nam // vẫn còn hoảng//

" trời mẹ đang tới khúc hay "-Việt Nam

" TỪ TỪ EM XUỐNG "-Việt Nam // hét lớn//

" TỪ TỪ CÁI QQ XUỐNG NHANH ĐII" - Việt Hoà

Bất lực ngài nhanh chóng tắt máy tính , nhét cái điện thoại vào túi rồi cầm cái cặp xuống

Rầm!!!

" Xuống rồi nè"-Việt Nam

" làm cái mẹ gì lâu thế ?"-Việt Hoà// bực bội//

————————THE END———————

Xin cảm ơn vì đã dành ra ít phút đọc câu truyện sàm xí này của tôi
Hẹn gặp lại


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net