Chương 8 : Hiện thực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

|Một khoảng không gian khác|

"Cậu ta sao rồi,WHO"

"Hôn mê sâu...chưa có dấu hiệu tỉnh, cả South Korea nữa cậu ta như một con Robot chết máy."

Đã ba tháng kể từ khi hai vị lãnh đạo của quốc gia rơi vào giấc ngủ. Một trong hai lại còn là cường quốc thế giới ,hiện tại nước Mỹ đang rơi vào khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng hệt như hồi Chiến tranh lạnh,lạm phát tăng cao dẫn đến khủng hoảng tài chính khiến cho giá trị của đồng Dollar của Mỹ chả khác gì tờ giấy lộn – xét theo phương diện nào đó nó khá giống đồng Mác sau WWI

Còn Nam Triều Tiên thì hiện đang được điều hành của Bắc Hàn ,kinh tế vẫn xem như là ổn định,không có quá nhiều biến động

\Brussels---Bỉ\

"Vậy kết cục là cậu ta vẫn chưa tỉnh lại nhỉ?"

"Có nên cho cậu ta ngủ đông không,nhỡ chết cái thì bốc mùi lắm!"

"Đừng tùy tiện như thế Iceland"

"Đúng đó Iceland, America mà nghe thấy sẽ ngồi dậy bẻ cổ  cậu đấy"

"Mồ~ Đừng nghiêm túc thế chứ Germanry và cậu ta đang hôn mê thì sao mà bẻ cổ tôi được"

Một bên nào đó United Kingdom vẫn đang thưởng trà một cách ưu nhã, gặm miếng bánh quy, Canada ở bên cạnh hết mực cảm thán

"Thề luôn!Bây giờ thời thế đang căng như dây đàn mà mấy người còn cãi nhau cho bằng được?"

"Á nè nè,thi thoảng mọi người mới tập hợp đông đủ ta chơi cái gì đi!" Cô nàng Cộng Hòa Séc nhí nhảnh đưa ra một đề nghị không hợp cảnh

Bỉ bước vào trên tay là cả núi giấy tờ và quầng thâm đen xì dính chặt ngay mắt

"Ôi thôi nào!Mấy người đừng tạo thêm việc cho tôi nữa"

"Nàyyy vậy ai sẽ là người trợ giúp America trong khi cậu ta vắng mặt đây?"

"Đương nhiên là làm chung rồi , ngu xuẩn Spain"

Và cứ thế cuộc họp vẫn tiếp tục..bằng một cách nào đó?

Cách đó nửa bán cầu:         BẮC KINH- Trung Quốc

"Vẫn chưa có tin tức gì của hai ngươi đó?"

"Ừ"

KRACK!!

"Ôi trời,quạt của tôi gẫy mất rồi North" Híp mắt lại,nở một nụ cười đầy ý vị nhìn về phía người đối diện

CẠCH

"Bình tĩnh đi China"

"North dối lòng quá đó a,cậu mà cấu nữa thì cái sofa nhà tôi sẽ hỏng mất"

China thở dài,  mơ hồ nhìn tay người nào đó nổi đầy gân xanh mà cấu lấy chiếc ghế yêu quý của hắn, thiết nghĩ bao giờ tên kia đội mồ thoát xác sẽ bắt hắn đền , ai bảo hai người nào đó dắt tay nhau đi ngủ đông mà không rủ chứ

"Khi nào hai tên đó tỉnh lại tôi sẽ vặt cổ chúng" Nụ cười 'thân thiện' được North Korea diễn tả 

"CHINAAAAAAAAAAA, xem đệ tìm được cái gì này!"

"?"
Nhìn về phía cửa nơi phát ra tiếng động không mấy êm tai,đập vào mắt China và North Korea là hình tượng một Macau lấm lem bùn đất đang ôm khư khư một thứ gì đó

"Đệ...vừa lăn lộn ngoài vườn  à?" GIA QUY! GIA QUY!

Đầu China gào thét một cách vô vọng khi thấy tiểu đệ của mình trông như một con chuột

"Cũng gần gần như vậy đó a,nhưng huynh nhìn nè" Nói rồi cậu đưa ra trước mắt y một quả cầu

"Cầu thủy tinh? Nếu đệ muốn ta có thể mua cả kho mà,hà cớ gì.."

"Không! Không! Đó không phải ý đệ" Lắc đầu lia lịa,Macao bắt đầu giải thích:

"Sáng nay đệ ra sau vườn cốt là để tìm HongKong, xong đột nhiên em nhìn thấy một thứ gì đó trong bụi rậm.Trong trường hợp này người bình thường sẽ mặc đấy và bỏ đi đúng chứ?"

"Đệ đâu có bình thường"

"Ớ! Đệ không có như thế"

"Đệ có"

Tính khịa ăn sâu vô máu ,China thấy thế tiếp tục bổ nhào vào khịa thằng em quý hóa của mình mặc kệ một cục bom nguyên tử đen mặt ngồi kế

BOONG!

"Kể tiếp đi Macao"

"..V..vâng ạ"

"Ớ! Sao North lại đánh tôi"

Uất ức nhìn về phía Triều Tiên , China nhận được một cái nhìn sắc lẹm, biểu tượng khóa mồm được thực hiện

"Không hiểu sao quả cầu này như có gì đó thu hút đệ,khiến đệ muốn đến gần nó. Nhưng khi gần chạm được rồi nó lại lăn đi chỗ khác và.. đệ thành ra thế này"

"Nghe kì thực rất thú vị"

Buông ra câu nhận xét, không chỉ North Korea mà cả China cũng có linh cảm tương tự,linh cảm rằng thứ này đang ẩn chưa một thứ gì đó..rất thú vị

"Người đâu!" Gọi với ra sau nơi có một hàng người đứng đợi lệnh

"Dạ thiếu gia có gì căn dặn"

"Trong phòng ta hình như có một cái kệ,ngươi mau đi lấy nó cho ta"

Tùy tiện chỉ một người, China lập tức ra lệnh cho họ lấy thứ cậu cần , nhà giàu mà ,sai người nào chẳng được

"Quả cầu này chứa một thứ gì đó"

"Sao cậu lại nghĩ vậy?" Lia mắt về phía người đối diện, biểu cảm hiện giờ của China khó người nhìn thấu

"Linh cảm"

.

"Aha! Nay North Korea cũng biết đùa đấy cơ à"-"..Mà có lẽ cũng không chỉ cậu nghĩ vậy thôi đâu"

Ma-người vô hình a.k.a ngươi lăn xả tìm được quả cầu- cau : Aphi! Ta khinh, ta phắn,để cho các người có không gian riêng

Đặt quả cầu lên chiếc kệ vừa được người nào đó lấy , đột nhiên một luồng ánh sáng phát ra bao trùm cả căn phòng

|Trở về hiện thực|

"Hửm America quả cầu này từ đâu chui ra vậy?"

South Korea thắc mắc nhìn quả cầu được đặt ngay ngắn trên bàn làm việc của America ,y biết gã sẽ chẳng bao giờ mua mấy thứ phí của này

"New Zealand và Austraylia tặng ta đấy"

"Đẹp thật"

Qủa cầu thủy tinh với màu sắc như dải Galaxy thu hút Hàn Quốc

"Hửm? Cái gì đây?"

Một thứ ánh sáng mờ ảo bao quanh căn phòng của America ,khiến gã và y đều ngỡ ngàng

Nhưng sau khi ánh áng kết thúc, thứ gì đã hiện ra kia?





Hoàn chương : 19\8\2022

Ehe:")  lần này ngậm hơi lâu

Sau bao lâu, trình viết vẫn dở tệ

Cứu péeeeee


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net