[MongolTaiwan]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

MaryKurazaki

+Thể Loại: Ngọt,Sủng,Đời Sống Thường Nhật,Cưới Hỏi

+Kết: HE

_Cặp này nằm gọn trong tay tôi nhá~_

Mongolia : Hắn

Taiwan : Cậu

____________________________

Mogolia thích Taiwan,việc này gần như ai của Trang Viên cũng biết.Hắn theo đuổi cậu nhẹ nhàng và bình yên đến mức tĩnh lặng.Cứ như thứ Mongolia làm là âm  thầm quan sát,giúp đỡ như một người bạn,có điều là để ý kĩ hơn thôi.

Hắn yêu Taiwan hơn những gì một kẻ đơn phương có thể yêu,những cảm xúc chiếm hữu,rực cháy,hay bùng nổ đều bị chính Mongolia tự tay dập tắt,trên cơ bản hắn không muốn làm tổn thương viên ngọc trong lòng.

Chẳng là không hiểu tại sao,Taiwan vẫn biết được và cảm nhận thứ tình cảm dịu dàng đó.Cũng không lạ gì khi cậu cũng rơi vào lưới tình,cũng là người mở lời cho mối quan hệ này.

Hắn ngày hôm đó vui vẻ cực kì,mặt Mongolia đỏ ửng lên,nụ cười rộ nở và lời nói lắp bắp như một đứa trẻ.Nói gì thì nói,Taiwan gần như luôn là người chủ động,cậu hiểu rằng hắn không muốn cậu khó chịu nên chả có ý kiến gì.

[...]

Hôm đó,lúc hoàng hôn đỏ rực cả một mảng trời.Hắn quỳ một gối xuống,lấy hết dũng khí để cầu hôn cậu.Chiếc nhẫn vàng đính ngọc trai ấy lấp lánh xinh đẹp dưới ánh dương.

Taiwan biết,đất nước của Mongolia không có biển,muốn có được chiếc nhẫn ngọc trai này thì không phải dễ.

Lần đó là lần đầu tiên Taiwan rơi nước mắt,sau rất nhiều biến cố,biến động với cậu hay những việc chính trị,cậu đã từng nghĩ mình chẳng thể khóc nữa.Hắn là người vó thể khiến cảm xúc của Taiwan vỡ òa trong hạnh phúc.Cậu luôn tự hỏi,tại sao trên đời này lại còn kẻ si tình như thế?Trao đi hết tình cảm của mình,hắn không sợ bị tổn thương sao?!

"Chỉ cần là Taiwan,tổn thương bao nhiêu tôi cũng chịu được!"-Mongolia







[...]

Taiwan ngồi trước gương,trên người vận Hỉ Phục của Tân Nương,đỏ rực rỡ đầy kiêu sa,những hoạ tiết hình phượng hoàng được thêu bằng chỉ vàng,sang trọng và quý phái cực kì.Trang sức trên đầu không nhiều,nhưng nói đi nói lại vẫn toàn là đồ quý hiếm.Hôm nay là ngày trọng đại nhất với cậu.

Đôi môi đỏ hồng được tô lên ít son,giữa vần trán cao được vẽ lên hình hoa màu đỏ,khoé mắt theo phong tục cổ của Mông Cổ mà tô len lai chấm đỏ.

"Cưới rồi nhé,không trách Ca tú tú ân ái với VietNam nữa nhé!"-China

Taiwan mỉm cười nhìn China đang chỉnh lại tóc cho cậu,lâu nay cậu đã rất bất hoà với China nhưng không ngờ đến ngày trọng đại này China đang có thai vẫn đến làm Phù Dâu,thật sự rất hạnh phúc.

"Đệ đây không dám chọc Đại Ca Ca và Ca Trượng (VietNam) đâu a~"-Taiwan

"Đệ còn dám nói móc ta!"China

Cả hai bật cười vui vẻ,China tập trung chỉnh lại tóc cho Taiwan,dù có bất hoà thế nào vẫn là Đệ Đệ của mình,người vẫn mong nó được hạnh phúc bên người nó yêu .Mongolia là một kẻ si tình hiếm có,China thật sự rất an tâm.

Taiwan quay sang nhìn China,trong lòng chất chứa bao nhiêu là bộn bề trong lòng ,đây là lần đầu tiên và có lẽ cũng là duy nhất người bước sang ngưỡng cửa nhà người khác,làm vợ,làm con dâu.China khuỵ một chân xuống,nâng nhẹ hai bàn tay của cậu lên,nhìn thẳng vào đôi mắt màu đỏ rực của Taiwan,dịu dàng nở một nụ cười.

"Xuất giá rồi,sau này chắc chắn sẽ có những biến động trong cuộc đời của Đệ.Hãy cứ cố gắng vun vén gia đình,nhưng nếu mọi thứ vượt quá giới hạn,cứ trở về!A Mã,Huynh,HongKong và Macau luôn sẵn sàng chào đón Đệ.Không gì phải sợ cả,ha?"-China

Khoé mắt Taiwan nặng trĩu những giọt nước mắt,China nhẹ nhàng quẹt đi,dỗ dành người con đang ôm cứng lấy mình,thật giống lúc người chuẩn bị gả cho VietNam,cũng là ôm A Mã thế này.

[...]

Mongolia ở ngoài đang nhận được sự trấn an của VietNam,Russia,America và Mặt Trận,hắn vò đầu,bứt tóc,đập đầu xuống bàn để ổn định tâm trí.Thật sự rất lo lắng,nhỡ như có sự cố ngày trọng đãi của Taiwan sẽ không được trọn vẹn.

-Tân Nương ra cửa-

Mongola đứng nghiêm trang trong bộ Hỉ Phục của Tân Lang,nhìn Taiwan được China dẫn ra,xinh đẹp như một đoá hoa nở rực rỡ dưới nắng xuân khiến hắn đỏ chót cả mặt.Câu mặt phiếm hồng nhìn Mongolia,hắn thật sự rất điển trai,ngay từ đầu đã đẹp,giờ vận lên Hỉ Phục càng đẹp hơn.

Trao tay Taiwan cho Mongolia xong,China trở về chỗ VietNam,anh ôm lấy người,xoa lên cái bụng nhỏ,sinh linh của cả hai đang lớn lên trong đây.

Nhận được tay người thương,Mongolia vô thức nắm chặt lấy,Taiwan chỉ cười nhẹ rồi nắm lại tay của hắn,có lẽ...Cậu yêu kẻ này nhiều hơn cậu nghĩ.Bước đến trước mặt Qing đang ngồi,ông dịu dàng nhìn hai đứa này,cuối cũng vẫn là phải gả Taiwan cho con của bạn thân.

"Taiwan...Xuất giá rồi,con sẽ có một thân phận mới,ta mong con hạnh phúc viên mãn,bình yên bên người con yêu!"-Qing

Qing đứng dậy,lấy Khăn Hỉ,nhẹ nhàng trùm cho Taiwan,khung cảnh này vẫn giống lúc China xuất giá.Nhưng có thế nào,Taiwan vẫn là Taiwan,vẫn khác biệt rất nhiều so với China.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net