Chap 1: Nhân chứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả không biết viết trinh thám :D
Cảm ơn mí bạn đã đọc và thông cảm.

~~~\\~~~

Tin tức Countryhumans News

Ngày 01/06/2020,

Nạn nhân tên là Antony White, 25 tuổi, thường trú tại số 01 đường X, hiện đang làm phục vụ tại quán McDonald's. Xác nạn nhân được phát hiện lúc 10 giờ sáng nay bởi đồng nghiệp Erica Fords trong tình trạng có nhiều vết thương khắp cơ thể, dẫn đến thiếu máu tử vong. Nạn nhân được phỏng đoán đã tử vong trong vòng 48 giờ.

Tại hiện trường, hung thủ đã để lại lời nhắn: "Tao đang tìm mày đây." 

Ngày 10/06/2020,

Một vụ sát hại tương tự vụ án Antony White hôm 01/06 đã diễn ra. Nạn nhân lần này là Belle Baker, 24 tuổi, thường trú tại số 20 đường Y, hiện là nhân viên dọn vệ sinh ở hệ thống siêu thị Walmart số 63 đường Y. Xác nạn nhân đã bị đâm nhiều lần, có dấu hiệu xâm hại. Người phát hiện là chị gái nạn nhân Annika Baker sau khi trở về từ quán bar nơi cô Baker làm lúc 5 giờ sáng.

Lời nhắn tương tự đã được để lại ở hiện trường.

Ngày 25/06/2020,

Tiếp viên hàng không Countryairs Connie Yvez đã bị sát hại trên đường Z. Người phát hiện là người chạy bộ lúc sáng - ông Harry Morice vào lúc 7 giờ.

.
.
.
.
.
.
.
.
~~~\\~~~

- Cô có thể nói với chúng tôi những gì cô biết, cô Johns.

- Katherine, các vị có thể gọi tôi như vậy.

Cô gái tên Katherine ấp úng với đôi tay không ngừng nắm chặt nhau và chảy mồ hôi, rõ ràng là rất lo sợ.

- Cô Katherine?

- À vâng, vâng - Katherine giật mình - Ừm trước đó tôi muốn yêu cầu một việc.

Hai người thanh tra trước mặt cô nhìn nhau rồi gật đầu. Hai người họ đều rất trẻ, có khi còn trẻ hơn Katherine mà cô mới chỉ 27 tuổi.

- Tôi muốn được bảo vệ từ phía cảnh sát. Ý tôi là tôi muốn ở lại đây, trong một căn phòng nào đó an toàn hoặc là có cảnh sát đến nhà tôi.

Katherine nói một cách khẩn trương như có thứ gì đang đuổi theo cô, mà bản thân cô hình như cũng đang vừa nghĩ vừa nói vì hoảng loạn.

- Bình tĩnh, cô Katherine. Ở đây không ai làm hại cô cả, cô đang ở sở cảnh sát lớn nhất của thành phố.

- Tôi- Tôi thực sự cần được bảo vệ.

- Dĩ nhiên cô Katherine. - Một người nói khi nhìn vào hồ sơ cá nhân của cô - Cô hiện đang sống một mình ở tòa chung cư Humans trên đường M phải không? Cô có ai cần được bảo vệ nữa không?

Katherine lắc đầu vì bố mẹ cô đã li dị sau khi cô gặp biến cố hồi còn đi học, bố cô là giám đốc lớn nên đã không thể chịu được mẹ con cô gây nên vết nhơ cho sự nghiệp của ông. Mẹ cô đã qua đời 2 năm trước vì ung thư.

Katherine hiện đang là nhân viên văn phòng của công ty bất động sản trong thành phố.

- Chúng tôi sẽ cử người đến nhà cô, trong thời gian này cô hãy hạn chế ra ngoại trừ khi cần thiết. Vậy được không?

- V... Vâng. Vậy tôi nói.

Katherine lấy trong tập hồ sơ của cô ra những mẩu báo bị cắt đi, chỉ có mỗi tiêu đề và những phần tin tức nhỏ. Chuyện trong báo đã là 10 năm trước.

- Các vị... có nhận ra chuyện này không?

Hai người thanh tra đọc một lúc nhưng không có quá nhiều thông tin có sẵn nên chỉ có thể tóm tắt lại bài báo.

- Một nhóm học sinh cấp 3 của trường liên cấp Abberlaine có hành vi phá hoạt của công, trộm cắp vặt trong khu vực.

- Nhóm học sinh cấp 3 của trường liên cấp Abberlaine bị nghi tiếp xúc chất ma túy, có liên quan đến các vụ cưỡng bức học sinh nữ trong trường.

- Tôi xin lỗi cô Katherine. Tôi có quá ít thông tin trong câu chuyện này. Nhưng chúng tôi biết khá nhiều nạn nhân đều đến từ Abberlaine. Chúng tôi đã cho người đến đó hỏi. 

Quả đúng như cô nghĩ, hai người đằng trước không có đủ câu chuyện về trường cô vào 10 năm trước. Cô cũng không trách họ bởi cô biết trường học này chẳng nổi tiếng, mấy chuyện lạm dụng hay nghịch ngợm ở ngoại thành không ít.

- Tôi trước đây học cấp 3 ở Abberlain, tôi và Connie Yvez là bạn cũ.

Hai người thanh tra giật mình đến tròn mắt. Connie Yvez là một trong những nạn nhân của những vụ án gần đâym cô chỉ mới 25 tuổi, vừa được làm tiếp viên hàng không của một hãng hàng không giá rẻ Countryairs.

- Chúng tôi- chúng tôi đã nói chuyện và quyết định đi tìm cảnh sát sau khi nhận ra một số nạn nhân trước đây như David Cornell, Emma Karlz, Fiona Willson. 5 người chúng tôi là nạn nhân của mấy trò đùa nghịch đến từ họ.

- Cô nghĩ có ai đó đang nhằm vào các nạn nhân cũ sao, Katherine?

- Tôi- tôi không biết nữa. Antony và Belle là một phần của nhóm bắt nạt.

Katherine kể cho họ nhóm đó rất đông lũ trẻ ở lớp cá biệt và những tay sai của chúng.

Các trường học ở ngoại thành hầu như dành cho người không có điều kiện và chỉ cần một nơi để đi học, hoặc những học viên bị đuổi học quá nhiều, nên rất nhiều đứa trẻ nổi loạn tại đó.

Chúng tự gọi mình là Les Rois.

Những vị vua.

Và cái tên ấy thể hiện chính xác sự nghịch ngợm của chúng - bắt đầu bằng những trò trêu chọc, cướp vặt, phá hoại, đùa cợt vô lối trong trường. Nhà trường cũng chẳng biết làm cách nào khi phụ huynh cầu xin rằng chúng cần đi học và có nhiều người đã vay tiền để xin hiệu trưởng. Và dĩ nhiên là ông ta nhận.

Sau đó, bọn trẻ chuyển sang vẽ graffiti lên các địa điểm công cộng với những lời lẽ phản cảm và hình ảnh dị dạng. Chúng còn phá hoại vườn rau và những ngôi nhà đơn sơ trong khu vực.

Thái độ nổi loạn của chúng khiến mọi người vừa ghét vừa sợ. Bố mẹ chúng cũng chẳng bảo ban được con.

Cái gan của bọn trẻ lớn hơn vào lúc chúng biết đến ma túy và thuốc lá. Rồi tiếp theo là những trò không thể chấp nhận được với những cô gái xấu số.

Emma Karlz, học sinh cấp 2 của Abberlaine, luôn bị lũ con gái cắt tóc và đánh đập trong nhà tắm.

Connie Yvez cũng học cấp 2 ở đó và bị chúng sai vặt, cướp tiền ăn trưa rất nhiều.

David Cornell, sống trong khu vực, từng bị mấy tên đầu xỏ trói chặt trên ghế, ép cậu mở miệng rồi đổ ma túy vào mồm.

Fiona Willson và Katherine Johns là nạn nhân của xâm hại.

Katherine nói rằng học sinh không phải nạn nhân duy nhất, và có rất nhiều người khác có thể đang gặp nguy hiểm.

Cô không muốn đến đồn để nói về chuyện này bởi mẹ con cô đã chuyển nhà đi mà không nói với ai, khi quen được chồng và nơi sống mới, họ nghĩ đã có thể bắt đầu lại. Nhưng cha dượng cô biết chuyện mẹ cô ung thư không lâu sau đó, cùng những bất ổn tâm lý của cô, nên đã bỏ mẹ con họ.

Katherine đã cố gắng chôn vùi quá khứ cho đến khi cô nhận ra một vài người cũ trong các vụ giết người gần đây, và có cả Connie Yvez.

Cô có linh cảm sắp đến mình khi dòng chữ ấy hiện lên ở tất cả hiện trường.

Cô không quan tâm Belle hay Antony, họ xứng đáng bị thế.

Nhưng cô, Connie, David, Emme, Fiona và những người bị hại bởi cái quá khứ đau đớn kia cần công lý.

- Đã 10 năm rồi cô Katherine, khu vực xung quanh Abberlaine cũng bị biến thành đất xây dựng nên chẳng còn nhiều người dân nữa. Cô còn giữ thông tin của ai không?

Katherine đắn đo một hồi nữa. Cô nhìn tay mình đầy mồ hôi và lạnh băng - dĩ nhiên đó là vì cô quá căng thẳng. Cô không biết chuyện này sẽ đưa bản thân mình tới đâu.

- Cô nghĩ rằng cần thêm người bảo vệ?

Katherine vẫn lưỡng lự mà hai vị thanh tra không ép gì cô. Cuối cùng, Katherine thở ra.

- Tôi không rõ người này sẽ giúp được các anh đến đâu, cậu ta từng ở trong nhóm cho tới khi bố cậu ta mất và cậu ấy biến mất đường đột. Bởi sự tham gia của cậu ấy không sâu nên không phải ai cũng biết.

Katherine vừa nói vừa lấy trong túi hồ sơ ra một bức ảnh cũ. Tay của cô vẫn run.

- Đây là hồi tôi lớp 9. Cả nhóm đã quyết định chụp bức ảnh chung khi lớp còn đông đủ vì mỗi năm thường một lớp sẽ có khoảng 1- 2 học sinh chuyển đi.

Hai người thanh tra nhìn vào bức ảnh chụp năm 2007 của một lớp học.

- Mọi thứ vẫn... khá ổn... vào lúc đó nên chúng tôi mới có những bức ảnh lớp như vậy. Và đây.

Katherine chỉ vào một cậu bé phía ngoài của dãy học sinh với biểu cảm mỉm cười của mấy kẻ thắng cuộc.

- Cậu ta tên là France. France De Gaulle. Tôi biết cậu ta vì từng cùng lớp 9. Sau đó cậu ta bị đưa xuống lớp cá biệt.

Kết thúc buổi lấy lời khai, Katherine được hai viên cảnh sát đưa về, một đội xe khác cũng được cử đi theo sau. Katherine vẫn rất sợ hãi, cô còn không muốn ra khỏi phòng. Nhưng hai vị thanh tra đã an ủi cô.

- Con nghĩ những kẻ ngày trước quay lại báo thù, con trai? - Một vị thanh tra lớn tuổi và có vẻ dày dặn kinh nghiệm hỏi người nhỏ hơn đang uống trà trong phòng.

- Bài báo nói rằng có ai đó đã tố cáo họ, tất cả, gồm cả nơi ở của từng người. Có thể chúng nghĩ là các nạn nhân. Nhưng con không thể giải thích được về Antony White hay Belle Baker nếu đúng là họ từng cùng nhóm.

- Như ta đã dạy con, con trai - Người thanh tra tiến lại và đặt tay lên vai đối phương - Đừng hành động khinh suất.

- Vâng, thưa cha.

~~~~~\\~~~~~
               To be continued.               

   

   


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC