Chương 7 : Bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng tôi cũng end Kí ức đau thương được rồi , mừng vl

Các bác mua bắp và nước ngọt chưa ? Nếu chưa thì hú tôi nhé . Bắp và nước ngọt giá rẻ bắp 10k nước 10k đây mua full combo giảm 5% đây . Truyện của tôi sẽ tập trung nhiều vào drama , ngược sẽ có nhưng không nhiều

----------------

Cậu lờ mờ tỉnh dậy , ráng định hình xunh quanh . Màu trắng , mùi thuốc sát trùng , máy đo nhịp tim . Cậu đang ở bệnh viện . Vietnam cố ngượng mình ngồi dậy , đậu móa ê ẩm hết cả người ra

??? : Đừng gắng sức , cậu chưa khỏe lại hoàn toàn đâu

Vietnam : Cuba ?!

Cuba : Cậu biết tên tôi ? Bộ chúng ta quen biết nhau à ?

À không....tại anh....khá giống với một người bạn thân của tôi thôi - Vietnam quay mặt đi chỗ khác , mém nữa là lộ rồi . May là cậu nhanh trí nghĩ ra cái cớ này , dù đúng là bên thế giới cậu sống Cuba chính là bạn thân chí cốt của cậu . Cuba cũng không quan tâm lắm , đó là chuyện của người lạ thì mình cũng không nên đào sâu vào

Cuba : À mà tôi là Cuba . Còn cậu ?

Vietnam : Tôi tên Vietnam , nếu thích thì cứ gọi là Nam cho tiện

Cuba : Chà tên đẹp đó . Cơ mà chắc sắp tới chúng ta sẽ gặp nhau nhiều đó nhỉ

Vietnam : Ý cậu là sao ?

Cuba : Chắc cậu chưa biết nhỉ . Do tai nạn khiến vùng đầu của cậu bị tổn thương , dù đã phục hồi nhưng để chắc chắn là không có một di chứng nào nên bệnh viện đã phụ trách tôi chăm sóc và theo dõi cậu

Cuba : Tôi khá ngạc nhiên đấy . Không ngờ là cậu lại không chết , vì thường là những nạn nhân giống cậu nằm dưới 3 tấc đất hết rồi

Vietnam : Có lẽ là cuộc sống này không cho tôi chết chăng ?

Cuba : Hmm...có lẽ là vậy . Mà thôi , gặp lại sau . Tôi bận rồi

Nói xong , Cuba bước ra khỏi phòng để cậu nằm một mình trên đó

??? : Xin chào Vietnam

Vietnam : Ai đó ?

Tôi là Wikipedia.com :))

Vietnam : Cái-

Wikipedia.com : Vì tình hình là một số tỉnh , thành sắp cho học sinh đi học lại vào ngày 1/9 nên Vietjack.com và Loigiaihay.com phải quay về chạy deanline để giúp đỡ học sinh "làm bài tập" rồi nên kêu tôi đến giúp ngài thay họ

Vietnam : Vãi nồi !

Wikipedia.com : Ngài yên tâm đi , cái gì tôi cũng biết hết á

Vietnam : Thật không đó ?

Wikipedia.com : Thật mừ . Ngài không tin tôi sao 😐

Vietnam : Thế ta hỏi mi nhá một câu nhé !

Wikipedia.com : Ok con dê . Ngài coi thường tôi quá đấy

Vietnam : Thế định lý Pytago của nhà văn nào

Wikipedia.com : Xuân Diệu

Vietnam : What ?!?

----------------

Vietnam : Thôi bỏ đi , ta không nhây với ngươi nữa . Mệt rồi

Wikipedia.com : Vậy tôi xin phép đi gặp crush nhé/biến mất/

*Cốc cốc*

Vietnam : Vào đi

Việt Minh : Anh có sao không ?!

Vietnam : Haizzz , không sao . Chỉ hơi ê ẩm mình mẩy thôi . Mà này em làm thủ tục xuất viện giúp anh đi

Việt Minh : Nhưng anh đang bị thương-

Việt Minh chưa kịp nói xong thì mắt chữ O mồm chữ A . Vietnam không ngần ngại tháo ống thở , rút kim đang truyền nước biển một cách nhanh gọn , cậu chậm rãi đứng dậy . Liếc Việt Minh một cái và nói :

Được chưa ? Giờ thì đi đi

Việt Minh : Vâng ạ

Vietnam cùng Việt Minh từ từ bước ra khỏi phòng . Dù tốc độ phục hồi nhanh khủng khiếp nhưng cậu vẫn hơi còn hơi choáng và đau nhức khắp cơ thể . Dù sao thuốc của Vietjack.com nhờ Wikipedia.com đưa cậu cũng tốt thật . Đằng xa , một chàng trai mặc chiếc áo sơ mi , bên ngoài khoác áo blu và đeo ống nghe theo dõi cậu nãy giờ bỗng bí ẩn nhếch mép :

Xem ra cậu thú vị phết !

----------------

Tại căn biệt thự của Đại Nam

Vietnam : Thật mừng khi thấy em khỏe lại đó , Đông Lào

Đông Lào : A vâng...nhưng em vẫn chưa bình phục hoàn toàn giống anh...

Việt Minh : Trong thời gian này em hạn chế cử động mạnh . Vết thương rách ra thì khổ

Đông Lào : Vâng ạ

Cả ba vừa nói chuyện vừa bước vào nhà . Vừa bước vào phòng khách đã gặp Đại Nam và cái tên Tư Bản quần què đang ngồi ở đó

America : Chào Vietnam , cậu sao rồi ? Bị tai nạn vui không

Vietnam : Ừm tôi đỡ nhiều . Cơ mà lúc đó chết thì tốt nhỉ , bây giờ đỡ phải gặp bản mặt của tên cẩu nào đó

Đại Nam : Vietnam con lên phòng đi . Đừng làm phiền ta

Vietnam : Vâng

"Phiền ông sao....Sau này tôi sẽ còn "phiền" hơn nữa đấy" - Vietnam vừa nói vừa bước lên cầu thang về phòng mình

Đông Lào : "Vietnam lạ thật...cứ như biến thành một con người khác vậy"

Vietnam bước vào phòng mình , đóng cửa và khóa trái lại , nở một nụ cười đầy ẩn ý . Cậu lại gần tủ lấy hộp trà sen xuống pha một ly . Cầm ly trà nóng trên tay , đôi chân nhẹ nhàng bước ra ban công , đôi mắt hoàng kim nhìn lên bầu trời đêm tuyệt đẹp đó

"Mong tối nay mình sẽ ngủ thật ngon để lấy sức chơi trò chơi sáng mai"

Lắc nhẹ ly trà nóng , đôi tay thanh thoát đưa lên miệng nhấp một ngụm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net