Chap 23. Trước khi ... (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việt Nam hối hận!

Cậu thực sự hối hận rồi!

Nếu như cậu có thể quay ngược thời gian, dù một ít thôi cũng được! Cậu chắc chắn sẽ từ chối yêu cầu đó!

Nhưng giờ thì trễ rồi! Trễ thật rồi!

Cậu tự hỏi tại sao cậu lại đồng ý, đúng là ngu ngốc mà!

/Anh, em biết là anh rất sốc! Nhưng hít thở nhẹ nhàng lại nào! Bởi em còn sốc hơn anh đây nè!/

Tiếng Đông Lào vang lên an ủi cậu, nhưng nghe tông giọng thì nó cũng chẳng khá hơn cậu là bao!

Thôi thì hai đứa cứ trầm cảm tinh thần, vậy đi!

"Nếu trong tay anh là chai 502, anh sẽ không ngần ngại dùng nó để rửa sạch đôi mắt này đâu!"

Tình hình là Việt Nam đang ngồi co ro trên giường của Russia sau khi bị chấn thương tinh thần nặng nề!

Russia: Em biết là anh đang cảm thấy... ờm... dùng từ gì cho hợp Belarus?

Belarus: Hoang mang...!

Russia: Ok ok! Em biết là anh đang cảm thấy hoang mang Việt Nam! Nhưng tin em đi, đó chưa phải là phần tệ nhất đâu!

Russia với Belarus vỗ vai chấn tỉnh cậu, nhưng lời an ủi của Russia chỉ khiến cậu thấy rùng mình hơn!

Cậu run rẩy.

Việt Nam: Thứ gì còn có thể tệ hơn cơ chứ?

Belarus: Tin em đi, anh sẽ không muốn biết đâu!

Con bé lắc đầu nhẹ nhàng, Việt Nam liên tục đập đầu vào gối.

Việt Nam: Đáng lẽ anh nên nghe lời hai đứa mới phải!

Belarus: Vâng vâng...!

Trở về vài phút trước...

Việt Nam đồng ý việc ngủ chung với Ukraina mặc kệ sự can ngăn của mấy đứa nhỏ khác.

Ngủ chung thì có gì đáng sợ đến mức đó chứ?

Và cậu đã nhầm to!

Tất nhiên là Việt Nam sẽ không biết được ai đó-à không-những ai đang ghen!

Đứng trước cửa phòng của mấy đứa nhỏ, Russia dặn Việt Nam là đừng tới gần giường của Ukraina. Xong liền cùng đám nhỏ đi chuẩn bị chăn gối cho cậu! Để cậu đứng trước cửa phòng một mình.

Việt Nam mở cửa bước vào, khi chuyển vào căn cứ chính tụi nhỏ đã từng dẫn cậu đến đây một lần rồi! Một căn phòng không quá rộng với 2 chiếc tủ đồ cùng 8 chiếc giường hai tầng, 15 đứa nên dư một giường, xem ra Việt Nam sẽ nằm ở chiếc giường bị dư đó đây!

Để phục vụ cho sự riêng tư thì mỗi chiếc giường sẽ có rèm che nên Việt Nam chẳng rõ chiếc giường nào là của Ukraina! Nhưng vì đứng khá mỏi chân nên cậu đến cạnh chiếc giường gần nhất để ngồi!

Đông Lào hiện ra phục vụ cậu tận tình, đưa tay kéo rèm ra, hướng về vị trí giường. Việt Nam phì cười trước hành động lịch lãm của Đông Lào, có khác gì UK đâu chứ! Cậu lại nhéo má nó một cái rồi dòm vào bên trong chiếc giường vừa được kéo rèm ra!

...

Việt Nam đờ người, hoang mang nhìn vào khoảng tường trước mặt, run rẩy lùi về sau!

Đông Lào thấy thế cũng thắc mắc dòm vào bên trong xem thử rồi bay màu luôn!

Russia trở về phòng trước vì cảm thấy điều gì đó không lành. Vừa về đến nơi thì thấy Việt Nam đang run cầm cập nhìn chăm chăm vào một chỗ!

Rồi xong! Biết ngay là có gì đó không lành mà!

Thằng nhóc liền chạy tới chắn trước tầm nhìn của cậu.

Russia: Anh Việt Nam, em đã nói là đừng tới gần giường của Ukraina mà!

Việt Nam bừng tỉnh, hoang mang nhìn Russia.

Việt Nam: Anh biết là vậy! K-Khoan, đó là giường của Ukraina hả?

Russia: Anh không biết?

Việt Nam: Làm sao mà anh biết được!?

Russia thở dài, đưa tay kéo tấm rèm giường của Ukraina lại! Đẩy Việt Nam vẫn đang hoang mang về phía giường đối diện, kéo chiếc rèm ra.

Russia: Anh tạm thời ngồi ở đây đi! Giường của em không quái dị như bên đó đâu!

Russia vừa nói vừa chỉ về phía giường của Ukraina! Nó khác thường, Russia biết! Biết từ khi cùng Belarus dọn phòng rồi! Lúc đó hai đứa cũng sốc lắm! Nhưng có ai làm được gì đâu, giường của Ukraina thì nó thích làm gì chẳng được!

Kể cả khi nó dán đầy hình của Việt Nam ở mọi chỗ! Trần giường, mảng tường, trên rèm! Dùng chỉ đỏ để treo mấy tấm hình lên! Hay là dùng bút đỏ để vẽ những hình trái tim nhỏ xinh lên những tấm hình hoặc là tô ngoằn nghèo lên những khuôn mặt không phải là Việt Nam! Dù là dưới gối ngủ (kể cả bên trong) hay dưới tấm nệm của nó có hàng nghìn tấm hình của Việt Nam đi chăng nữa!

Sẽ không có ai nói gì đâu!

Nhưng xem ra Russia phải kiểm tra tâm lí của Ukraina thêm lần nữa?

Mà Russia đã đề cập đến việc Ukraina dùng những miếng băng dính máu của Việt Nam để làm một con búp bê chưa nhỉ?

Hay là-

Belarus: Anh Việt Nam thấy rồi hả?

Belarus bước vào phòng, trên tay ôm chiếc gối, Russia bất lực nhìn cô.

Russia: Ờ... thấy rồi!

Hiện tại...

Việt Nam: Lỡ Ukraina là yandere thì sao?

Belarus: Yan-gì cơ ạ?

Cả hai thắc mắc nhìn Việt Nam.

Còn cậu thì suy nghĩ đủ thứ trên đời.

"Đông Lào, Ukraina sẽ không như mấy nhân vật yandere trong mấy cuốn truyện mà Nhật Bản đưa đâu nhỉ?"

/Cái này thì em không nói trước được! Em vẫn còn hãi quá trời luôn nè!/

"Thằng bé sẽ không cầm dao giết anh lúc anh đang ngủ đâu đúng không?"

Cậu nghi lắm! Ukraina là người đề xuất ngủ chung cơ mà!

Sao cậu lại đồng ý chứ!?

Trong lúc Russia với Belarus an ủi cậu, mấy đứa nhỏ tranh thủ vào sắp xếp chiếc giường còn dư cho Kazakhstan.

Kazakhstan: Ủa khoan? Sao lại là em? Là anh Việt Nam chứ?

Ukraina: Em qua bên đó nằm đi!

Kazakhstan: Nhưng đây là giường của em mà!

Kazakhstan nói, ngồi khư khư trên chiếc giường của mình!

Ukraina: Kazakhstan!

Kazakhstan: Nhưng-

Ukraina: Coi chừng anh vặt lông đấy!

Kazakhstan: ...

Kazakhstan giật mình, buồn rầu gom đồ trèo xuống giường!

Kazakhstan: Vâng...

Kazakhstan ôm đồ về phía giường bị dư, còn Việt Nam nằm giường của Kazakhstan, là tầng trên với giường của Ukraina!

Ukraina: Anh Việt Nam, anh nằm ở trên em đó!

Mặc kệ ý nghĩa của câu nói trên đi!

Việt Nam cười gượng nhìn khuôn mặt mừng rỡ của thằng nhóc! Cậu chỉ mong là cậu sẽ sống sót qua đêm nay!

Ukraina thực sự có hơi đáng sợ rồi đấy!

Đôi mắt thằng bé nhìn cậu... chắc không phải là yandere đâu ha?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net