Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi ủ rũ về nhà. Khác với mọi hôm là tôi sẽ vui vẻ chào cha rồi vào bếp chuẩn bị nấu bữa tối thì hôm nay tôi chỉ chào cha rồi đi thẳng lên trên phòng. Cả nhà (trừ anh Rus) ngơ ngác nhìn theo bóng tôi.

Tôi ngồi trên giường ôm con gấu bông anh Rus đã tặng hồi tôi còn nhỏ. Tôi cứ ngồi ôm con gấu, im thin thít. Chỉ một nốt nhạc sau đó là tôi khóc. Từng giọt nước mắt lăn dài trên má. Ngồi khóc hoài rồi tôi thiếp đi lúc nào chẳng biết. Đến giờ ăn tối rồi vẫn không thấy tôi xuống nên cha lên xem tôi có bị làm sao không.

-Công chúa của ta ơi?

Tất nhiên là tôi không đáp lại vì đã ngủ say rồi. Cha nhìn tôi ngủ như vậy cũng không nỡ đánh thức nên quay lại phòng ăn. Mọi người thấy cha đi xuống một mình nên hơi ngạc nhiên.

-Cha, chị Bela đâu?-Estonia nhìn cha tôi

-Em quan tâm con bé đó làm gì.-Anh Rus có vẻ rất thản nhiên

Câu nói này chột dạ hết thảy mọi người. Ukraine đứng dậy tát vào mặt anh và quát:

-Rus! Anh có còn là anh không đấy? Bình thường anh lo cho em ấy lắm cơ mà.

Bonus: Chị Ukraine đang bảo vệ em gái Belarus (lấy từ APH vì CHs không có ảnh, thành thực xin lỗi-)

-Hầy, con nhỏ ranh đó em quan tâm làm gì.-Anh ôm mặt đứng dậy

Chị Ukraine định cho anh thêm một cú nữa nhưng bị Kaz và Lith ngăn lại. Còn cha thì thất vọng hoàn toàn.

-Rasha, đây không phải là chính con...

Chị Ukraine hạ tay xuống và đi lên phòng của mình. Mọi người im lặng. Ai nấy lặng lẽ làm việc của mình.

Sáng hôm sau tôi vẫn dậy ăn sáng bình thường với mọi người. Nhưng tôi im lặng suốt cả buổi ăn. Sau đó, thay vì anh Rus sẽ nắm tay tôi như mọi khi thì anh không thèm nắm nữa. Tôi tiến lại gần anh

-Anh ơi...

Anh lơ tôi luôn. Nếu mà bạn hỏi thể trạng trái tim tôi bây giờ ấy. Tôi xin đáp là nó nát đến vụn cũng cuốn theo chiều gió luôn rồi. Chị Ukraine kéo tôi đi.

-Em đừng để ý anh ta. Chị cũng chẳng biết anh ta bị sao nữa.

Cộng chuyện từ hôm qua đến giờ cũng chưa tồi bằng hôm nay. Lúc này harem của Harrison có thêm một người nữa(ai biết rồi đó :vvv). Ả nắm được cơ hội, thế là tôi không còn được anh Rus bảo vệ nữa. Giờ giải lao, tôi đi ra ngoài tí thì cô ta đẩy ngã tôi. Tôi loạng choạng đứng dậy thì cô ta vội mở giọng dẹo

-Úi~ Tớ xin lỗi~ Tớ vô ý quá~

Ngay giây tiếp theo cô ta đổ ngay cốc cà phê đang cầm lên đầu tôi. Nó là một cốc cà phê mới pha, nước còn sôi. Đầu tôi nóng rát và có một số vết bỏng nhẹ trên má.

-Hôm nay tớ cứ bị làm sao ấy nhỉ. Cậu có sao không?

Chị Ukraine thấy thế liền lao tới tát vào mặt Harrison. Cô ta chưa dở bộ mặt khóc giả vờ thì ngay lập tức đã thấy chị Ukraine ngã lăn ra đất. Anh Rus đang đứng trước Harrison che chắn cho cô ta. Còn tôi thì một tay ôm mặt một tay đang xem chị Ukraine có bị làm sao không. Sau đó tôi quay lại nhìn anh. Anh nghiêm mặt nhìn tôi. Một giọt nước mắt lại rơi xuống má tôi.

-Anh...điều gì đã khiến anh thay đổi vậy 

Anh im lặng, kéo Harrison đi trước. Chị Ukraine cũng bực bội ngồi dậy

-Tên khùng đó, suýt dập mất vòng hoa của chị rồi 

Lúc đó Norway và Canada (bạn thân của chị Ukraine) chạy tới. Đầu toi lúc đó vì quá nóng nên vết bỏng đã chảy một chút máu do da vì nhiệt quá không chịu nổi. Norway nhìn vậy mới vội vàng đưa tôi tới phòng y tế.

 [End tạm vì bí ý tưởng ;-;]

-------------------------

 -THÔNG BÁO-

Tuoi mở Ask n Dare (cho cả tg và các char nha .-.)

Các bác muốn đặt cứ đặt thoải mái .-.

Giáng sinh vui vẻ nha UvU

Mong ủng hộ <3

Xincamon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net