Trả Q&A(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp phần trước nhe:D

___Sau khi thay đồ cho chị nam xong_

-"Xong"- Mặt Trận

Chị Nam bây giờ vận trên người một bộ váy màu vàng, trên mái tóc màu đen tuyền được gắn thêm cái nơ màu vàng trông rất xinh xắn.

-"Ôi..."- Một dòng máu mũi chảy xuống, Đông Lào đưa tay lên quệt đi. Tay lên tục nhấn vào nút chụp như muốn phá nát cái máy

-"Dễ thương ..."- Việt Hòa ôm ngực, ngã khụy.

Giờ mà có chết hắn cũng không còn luyến tiếc gì nữa rồi!

-"A?"- Bé Nam Nam Nam nghiêng đầu nhìn một màn người ôm mặt, người ôm tim, người chảy máu mũi mà không khỏi khó hiểu.

Bọn họ bị làm sao vậy?

(Kin: Họ đang chết vì sự chiu te của chị đó bầy bi:)))

Cuối cùng không nhịn được, cô bé đến gần người đang bị chảy máu mũi kia- Đông Lào, bàn tay nhỏ nhắn búp măng cầm lấy chiếc khăn tay đưa cho anh.

-"Anh có sao không?"- Chất giọng ngọt như mật của cô bé rót vào tai anh, ánh mắt vàng kim thể hiện sự lo lắng.

Hự! Sát thương x7749:))

Đông Lào chính thức chết vì sự đáng yêu này:)

-"???"- Bé Nam Nam hoang mang

-"Quả là em gái của anh, đáng yêu vl!"- Việt Hòa không nhịn được mà lao đến ôm lấy Việt Nam, lấy má mình cọ vào má cô.

Nhưng khác với lần trước, lần này Việt Nam có vẻ thoải mái hơn con bé không còn cự tuyệt anh mà để yên cho anh cưng nựng tùy thích.

-"Ọt ọt~..."-

-"..."- Không gian bỗng im bặt

-"Ftt...Hahahahaha!"- Đông Lào không nhịn được mà bật cười thành tiếng.

Việt Nam xấu hổ, con bé cứ đỏ mặt cúi đầu nhìn xuống đất né tránh ánh mắt của họ. Hai nhón tay chọt chọt vào nhau.

Hự! Đáng yêu chết họ rồi!

-"Haha, chắc bé Nam Nam nhà ta đói rồi ha? Đi ăn chứ?"- Mặt Trận bật cười trước hành động đáng yêu của cô, mở lời mời cô đi ăn.

Việt Nam nghe thấy hai chữ đi ăn thì mắt sáng lên, cái đầu nhỏ gật gật như rã tỏi.

Mặt Trận cười nhẹ, cái nết ham ăn của cô cũng không thay đổi là bao ha.

-" Vậy thì đi thôi"- Mặt Trận tiến đến, bế cô khỏi vòng tay của Việt Hòa.

-"Ơ..."- Việt Hòa luyến tiếc nhìn cô rời khỏi vòng tay mình.

Anh còn muốn ôm Nam Nam:'((

-"Đi thôi ở đấy mà ơ à cái gì, còn thằng Đông Lào nữa không dậy là ở nhà luôn nhé?"- Mặt Trận

-"Em đi, em đi"- Đông Lào bật dậy, chính thức trở về từ cõi chết.

-"Thế đi ăn quán nào?"- Việt Hòa lên tiếng

-"Ừm..."- Mặt Trận

Sau một hồi tranh luận vì ý kiến của cả ba người khác nhau nên cứ đứng đấy mà nói quên mất cả mục đích chính, phải đến khi bụng của Việt Nam lên tiếng biểu tình thêm một lần nữa thì họ mới dừng lại. Cuối cùng cả bốn người quyết định đi đến một quán ăn mới mở gần nhà nhất, họ không muốn để bé Nam Nam bị đói đâu.

---Sau khi đến nơi---

-"Chào mừng quý khách!"- Nhân viên-"Quý khách muốn dùng gì ạ?"

-" Cho chúng tôi Bốn bát phở bò"- Đông Lào

Cô nhân viên ghi vào sổ rồi đi luôn để lại không gian cho bốn người.

Bé Nam Nam ngồi cạnh Mặt Trận, người tựa xuống bàn chân thì đung đưa. Đôi mắt màu vàng kim trong veo liếc nhìn khắp quán ăn, rồi ánh mắt cô dừng lại ở phía dãy bàn cách chỗ mình 2m

-"Hửm, sao thế Nam Nam?"- Việt Hòa thấy cô cứ nhìn sang góc kia thì cũng tò mò nhìn theo hướng của cô.

-"..."- Việt Hòa
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Trùng hợp ghê, người ngồi ở đó lại chính là mấy anh em nhà Tung Của:))

-"Sao thế Việt Hòa? Ở đó có gì à?-"- Đông Lào quay sang nhìn theo hướng mắt của Việt Hòa và Việt Nam.

-"..."- Rồi nín bặt

Mặt Trận thấy mấy con người trước mắt im lặng đến kì lạ thì cũng tò mò nhìn theo...

-"..."- Mặt Trận

Và đương nhiên là anh cũng cạn ngôn:))

Đcm...

Cái này nên gọi là duyên phận hay là nghiệp duyên?

-"Ý!chào anh rể"- Đài Loan là người đầu tiên để ý đến nhóm người bọn họ, lập tức tiếp chào anh trai của người thương.

-"Ai là anh rể mày?!!"- Việt Hòa cục súc đáp

Đcm! Ai là anh rể nó, anh đây méo có gả Nam Nam cho thằng nào đâu! Thà nuôi lớn rồi thịt:))

-"Mà Nam Nam đâu rồi ạ?"- Lần này là Macau hỏi, anh lia mắt từ nãy mà không thấy cô.

-"..."- Cả Mặt Trận, Việt Hòa và Đông Lào im lặng nhìn nhau, thầm giao tiếp bằng ánh mắt.

-'Ê bọn mày! Có nên nói không?'- Việt Hòa

-'Tao nghĩ là đéo, mình mà nói thể nào bọn nó cũng sẽ cuốn luôn con bé rồi chuồn đi'- Mặt Trận

-'Nói như mấy anh thì khác nào lại nói là đứa bé này( ý chỉ Việt Nam đang bị teo nhỏ) là con rơi của chị Nam à?!'- Đông Lào phản đối

-'Cũng dúng, nhìn giống thế này chẳng lẽ lại méo nhận ra?'- Việt Hòa gật gù

Trong khi ba người kia đang giao tiếp bằng mắt thì lúc này Trung Quốc đã chú ý đến sự hiện diện của cô, hắn khựng người...

-"..."- Trung Quốc-'Đứa bé này là ai?...Sao nhìn giống Nam Nam thế nhỉ?...'

-"Anh rể..."- Trung Quốc lên tiếng

-"Đcmm! Đã nói là đừng gọi tao là anh rể!"- Mặt Trận khó chịu-'Vì bố mày đéo có gả Việt Nam cho mày đâu Khựa à. '

Trên đời này chỉ có làm thì mới có ăn, không làm mà đòi có ăn thì ăn đồng bằng ăn cát!Tao tự nuôi tự thịt! Mày xéo!

:))

-"Đứa bé này là ai?"- Trung Quốc nhướng mày hỏi

-"..."- Mặt Trận-'Đcm...'

-"..."- Việt Hòa-' Đệt...'

-"..."- Đông Lào-' Giờ thì nói gì được?'

Cả ba lặng lẽ nhìn nhau giao tiếp bằng mắt

-"Ờ ha, đứa bé này nhìn giống Nam Nam quá"- HongKong lên tiếng, ánh mắt nhìn cô từ trên xuống dưới thầm đánh giá.

Đáng yêu vãi chưởng!!

-"..."- Mặt Trận-" Nếu tao nói đây là Việt Nam thì chúng mà có tin không?"
.
.
.

.
.
.
.
-"..."- Cả 4 người kia lập tức hóa đá

ĐỜ PHẮC???!!

(Kin: in sợt tua cảnh đi chơi các thứ nha, chứ táu lười quạ. Xin thứ lỗi cho con người lười biếng của táu;'))))
_________________________________

Bây giờ đến đơn của bác GiangLiVanNam nhoa:33

(1)Tui, bác, Nam cho Nazi đè Ussr.

-":)))"- GiangLiVanNam nhìn Kin

-"..."- Kin nhìn GiangLiVanNam

-" Oke la lun bác:D"-Kin:))

Ahihi

-"Đi gọi Tổ Quốc thân iu thui nào"- GiangLiVanNam

Cả hai người cùng đi tìm sau một hồi thì thấy Việt Nam đang ngồi đọc sách

-"Tổ Quốc thân iu ới~"-Kin và GiangLiVanNam đi đến chỗ Việt Nam

-"Cailonque gì? Tôi méo làm thử thách nữa đâu!!"- Việt Nam cau có-' Đcm, bà vẫn ghim mày cái vụ dụ bà uống thuốc kia đấy!'

-" Đi mà, mấy cái thử thách này em đảm bảo là Coconut cái lòng chị lắm~"- GiangLiVanNam đưa cho Việt Nam xem thử thách

-"..."- Việt Nam

-":)))"- GiangLiVanNam

-":))"- Kin

-"Đồng bào không sợ bị ngài ấy dí chết à?"- Việt Nam ngước lên nhìn hai con nặc nô kiêm luôn đồng bào của mình

-"..."- Kin-"Có chứ:'D..."

-"Sợ lắm chứ:))"- GiangLiVanNam

-"Thế sao còn làm?"- Việt Nam

-"Tất cả vì độc giả thân iu:')"- Kin

-":)))"-GiangLiVanNam

-"..."- Việt Nam-" Thế thì làm, nhưng lần này có bị rượt thì Tổ Quốc cũng mặc kệ hai đứa nha:)))"

-"Hic...vâng;-;"- Kin

Kin ngoài mặt là thế chứ trong lòng thì...

Chị chắc hông?:)))

Kin và GiangLiVanNam nhìn nhau, nở một nụ cười nguy hiểm

:))

---Tua tùa túa:))))---

-" Uây, chị gọi hai ngài ấy ra chưa thế?"- GiangLiVanNam

-" Có gọi rồi mà"- Việt Nam

-"Thế sao mà lâu thế nhỉ??"- Kin nhìn đồng hồ

15 phút rồi;-;

Ngồi đây bị muối chích ngứa bỏ mẹ

Vâng các bác méo sai đâu, cả ba hiện tại đang núp trong bụi cây:))

-"Hai người kia đến rồi kìa!"-GiangLiVanNam

-"Giờ ai ra ngoài??"- Việt Nam nói, phải có người ra xô hai người ngã vào nhau mới được cơ:))

-"Kéo búa ba đi"- Kin nên ý kiến

-"Ừ, cũng được"- Hai người còn lại đồng tình

Kéo búa bao!
.
.
.
.
.
.
.
.

-"Chị Nam Nam ra đi! Chị thua rồi kìa"- GiangLiVanNam

-"Ơ..."- Việt Nam ngơ ngác.

Đcm, sao mình lại thua được nhỉ??

-" Ơ gì nữa, chị ra làm nốt kế hoạch đi"- Kin đẩy Nam Nam ra khỏi chỗ trốn

-"Hay là thôi đi?"- Việt Nam có chút rén.

Sao cô thấy bất an thế ta?;-;

-"Méo"- Kin đẩy Việt Nam đến gần chỗ hai người kia.

-'Thôi đành chịu vậy, cầu trời độ von thành công:'))'- Việt Nam

Cô bắt đầu lấy đà, chuẩn bị chạy ra chỗ hai người kia để thực hiện nốt kế hoạch

-----Chỗ hai người kia------

-" Sao ngươi lại ở đây???"- Nazi ngạc nhiên, hắn nhớ người hẹn hắn là Nam Nam mà

-"Việt Nam gọi ta ra đây"- Ussr lạnh lùng đáp

Nói thật thì anh cũng hơi ngạc nhiên...

-"Ơ, Việt Nam cũng là người gọi ta ra đây"- Nazi hoang mang nói

-"Việt Nam chưa đến"- Ussr

-"..."- Cả hai nhìn nhau một lúc lâu

-'Có điềm, chắc luôn'- Cả hai người cùng có chung một suy nghĩ

:))

-*Rầm*- Cùng lúc đó, một lực mạnh đâm sầm vào Nazi

Vì mọi thứ diễn ra quá bất ngờ Nazi không tự chủ mà theo quán tính ngã xuống đằng trước, tay theo phản xạ túm trúng áo của Ussr...

Và...
.
.
.
.
.
Nazi đè lên người Ussr, bốn mắt nhìn nhau " đắm đuối":)))

-"FUCK!!!"- Tiếng hét oan nghiệt phá tan cả bầu trời im ắng:)))

-'Đcm! Sủi lẹ!!!'- Việt Nam nhanh chóng bò dậy chuồn đi

Nhưng đời thì méo gì như mơ?:))

-*Pặc*- Có một lực kéo chân cô lại

Đcm, niệm rồi...

-" Tính đi đâu thế Việt Nam?"- Cả Nazi và Ussr gắn giọng nhìn cô

Gây họa xong tính chạy à?

-" A...em có tính đi đâu? Đang định đứng dậy mà,với lại hai người cũng đứng dậy đi chứ tính nằm đè nhau mãi thế à?"- Việt Nam cười ngượng ngạo

Cả hai giờ chợt nhận ra hình cảnh, nhanh chóng đứng dậy phủi bụi quần áo rồi cách xa nhau 3m

Không nói không ràng, hai ánh mắt cùng nhìn về phía Việt Nam như đợi một lời giải thích rõ ràng

-"Ahaha..."- Việt Nam gãi má cười ngượm

-"Em hẹn ta với hắn ra đây vó việc gì?"- Ussr khó chịu nói, biết rõ là y với hắn không ưa gì nhau rồi mà vẫn...

-"Aha, em tính cùng hai người đi chơi công viên mới mở, nhưng vì hơi bận nên em sợ đến trễ giờ hẹn nên mới lao đi như vừa nãy. Kết quả là tông chúng hai người"- Việt Nam nói rồi đưa 3 tấm vé đi chơi công viên ra

Thật may là cô đã tính trước nước này mà, nếu không thì toang rồi:')). Cô vẫn hơi rè chừng hai con nặc nô kia, tự hỏi rằng kế hoạch bắt cô phải ra làm việc này có phải là do hai đứa kia làm hay không?

(Kin: Chị đoán xem:)))

-"Thế sao không nói với tôi là tên kia cũng đi?"- Nazi

-" Em muốn hai người bất ngờ ấy mà, còn nếu hai người không muốn đi thì thôi vậy..."- Việt Nam nhỏ giọng xuống tỏ vẻ đáng thương

Trong ánh mắt của Nazi với Ussr thì như chúng cún con bị chủ mắng mà cụp tai và đuôi xuống vậy...

-' Nhóc con này...sao lại đáng yêu đến thế cơ chứ!!!'- Nazi gào thét trong tâm

-' Đáng yêu...'- Ussr

-"Đi cũng được nhưng lần sau phải nói rõ biết chưa?"- Ussr đưa tay lên xoa đầu Việt Nam

-"Vâng!"- Việt Nam nở một nụ cười tỏa nắng

-"Với lại lần sau đi cẩn thận chút. Đừng có mà chạy vột vàng như thế rồi để bị ngã biết chưa nhóc con?"-Nazi nói, đưa ray lên véo nhẹ má của Việt Nam

-"Vâng, ta đi thôi nào!"- Việt Nam hào hứng nắm tay hai người kéo đi

Cô không hề để ý rằng hai người kia khẽ cười nhẹ, ánh mắt ôn nhu dịu dàng nhìn cô

-'Nhóc con/ Em thật ngây thơ~'- Cả hai cùng suy nghĩ

-' Cảm ơn ông trời đã độ con, qua kiếp nạn rồi'- Việt Nam thở phào

---Ở phía hai bạn trẻ---

-"Uầy~ Chán thế! Chị Nam vậy mà chuẩn bị sẵn kế hoạch rồi"- Kin chán nản

-"Chịu thôi chứ sau bây giờ"-GiangLiVanNam cũng chán không kém

Hai người họ còn tưởng là sẽ dụ được Việt Nam thành công cơ...

:))

---Sang thử thách tiếp theo nào:333---

(2) Cùng nhau phá nhà China:))

-":))"-Kin và GiangLiVanNam nhìn nhau cười

Hai người họ chắc hẳn là Việt Nam sẽ thích cái này lắm:))

-"Thử thách này hay đấy! Triển luôn đi!"- Giọng nói của Việt Nam vang lên ngay sau lưng hai người

-"Ulatroi, chị làm bọn em giật mình!"-GiangLiVanNam

-"Móe, đừng hù nhau thế chứ chị thân iu"- Kin vuốt ngực thở phào

Làm táu hú hồn con chồn à...

-"Xin lỗi được chưa, giờ triển luôn thử thách không?:))"- Việt Nam cười nguy hiểm.

-"Đương nhiên là có rồi chị thân iu:))"- Kin

-":)))"- GiangLiVanNam

-"Đến nhà Trung Quốc thẳng tiến nào>:D"- Kin

-"Mà đợi tí đã, tôi có ý kiến"- Việt Nam lên tiếng

-"?"- Kin

-"Chị định làn gì?"-GiangLiVanNam

-"Mấy đứa thấy thế nào nếu chúng ta..."- Việt Nam
.
.
.
.
.
.
.

Mấy bác đoán xem chị nhà định làm gì đi :-D
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
-"Chuẩn bị xong hết chưa mấy đứa?"- Việt Nam

-"Rồi ạ"-GiangLiVanNam

-"Người đã được xơ tán"-Kin

-"Còn xăng đã được rải đều thưa chị iu:)))"-GiangLiVanNam

Vâng, mấy bác không nhầm đâu...

Cả ba đang tính đốt nhà Trung Quốc:)))

-"Đã đến bước cuối cùng rồi..."- Việt Nam

-"Bật lửa đây chị iu"- Kin dâng chiếc bật lửa hình Hello Kitty lên cho Tổ Quốc .

Việt Nam nhận lấy cái bật lửa, bật lên

"Này thì Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc này!"- Cô gầm lên một tiến rồi ném chiếc bật lửa đang cháy về phía căn nhà đã được "ướp xăng" :)))

-*BÙM!*-Ngọn lửa phùng lên, bao bọc cả căn nhà...

Hết:)))

Bonus:

Khựa sau khi biết tin nhà mình bị cháy be like:...

Sao số hắn khổ thế nhỉ? ;-;...

(Kin:Tại số anh vừa đen vừa nghiệp đấy:)))

(3).Bác bao nhiêu tuổi?

Táu 2k7:))

Ahihi

(4).Bác ở tỉnh nào?

Táu ở Lạng Sơn nhe:D
______________________

Bây giờ sến dơn bác Shiinrose nè:33

Ulatroi, dài quạ;-;...

(1).Tác giả tên thật là gì?

Tên thật của táu là Hoàng Thu Thảo

Nghe vậy thôi chứ táu đếch biết dịu dàng nết na là gì đâu:))

(2).Con đường nào dẫn bác đến coutryhumans?

Ừm...

Thật ra táu biết đến coutryhumans là do đang lúc lướt Pinterest thì thấy có vài ảnh coutryhumans Việt Nam, tò mò quá nên tìm hiểu một chút. Cuối cùng thì nghiện luôn:))

(3).Bias của bác là gì?

Ờm...

Chủ đề Bias: Coutryhumans

Bias yêu thích: Việt Nam, Nazi, Ussr, Cuba

OTP: Việt Nam X All, Việt Nam X Nazi, Việt Nam X Ussr.

NOTP: Nazi X Ussr, Russia X America( Xin lỗi nếu đây là OTP của bác nào nhé:'((()

(4).Bác nghĩ ra ý tưởng để viết cuốn này khi nào?

Thực ra thì táu ấp ủ ý định viết cuốn này lâu rồi, từ hồi tháng 4 năm 2021 cơ.

Nhưng mà cái Đcm là táu lại bị trộm máy ạ:)) nói là mất cũng được nhưng hành động của người ta thì là trộm thì đúng hơn.

Đậu má! Đến tận nhà nó hỏi mà nó vòn bảo là đéo được thấy nữa mới cay, mà trong khi đó mình thấy nó cầm vào nhà rồi chẳng lẽ lại xông vào?:')

Thế nên là táu mới ấp ủ ý định viết truyện đến tận tháng 6 mới có điều kiện thuận lợi để viết, hồi đấu táu mượn máy tính của bố để viết trên mangatoon cơ.

Còn ý tưởng thì táu đọc qua rất nhiều truyện coutryhumans, thấy có rất nhiều bộ hay nhưng toàn drop thôi;-;

Cuối cùng thì xoẹt một cáu một ý tưởng lướt qua đày táy, hay là mình viết truyện kiểu thể loại này ha? Nhưng phải đi ngược với dòng đời và khó đoán với nhiều ẩn ý để độc giả tự đoán bằng những chi tiết nhỉ nữa mới hay.

Và thế là bộ này ra đời:D

Mà hình như nhiều bác không thích truyện của táu đâu hay sai ý, toàn xem chùa à:'((. Hông zui đâu đó...

(5).Đã bao giờ bác từng muốn rớt truyện nhưng lại thôi không? Vậy lí do tại sao bé lại chọn tiếp tục?

Muốn drop truyện á?

Có lúc táu muốn thế chứ...

Tại vì nhiều lúc mấy bác cứ đọc chùa cơ, buồn lắm luôn ý:'((

Cái não để nghĩ chất xám nhiều đến nỗi như muốn phát nổ, cố gắng nghĩ ra mạch truyện thích hợp cùng với cuốn hút nhất để thỏa mãn được độc giả, để đọc giả đọc.

Thế nhưng rồi, độc giả có đọc đấy nhưng mà là đọc chùa:'((

Táu biết rằng trình viết truyện của táu còn rất tồi, nhiều câu từ lủng củng không có sự liên kết chặt chẽ. Nhiều câu miêu tả chưa được sử dụng hợp lí.

Nhưng táu đã ghi ở phần mô tả rồi mà? Nếu mấy bác thấy không hay thì mấy bác không cần phải bình chọn chỉ cần mấy bác bỏ ra cho táu chút lời khuyên nhủ và góp ý là đủ lắm rồi. Thế mà mấy bác cứ im lặng mà xem chùa.

Thêm nữa, có nhiều câu hỏi táu đặt ra mỗi cuối chap mà chẳng thấy bác nào trả lời cả, chán lắm:'((

Còn về lí do táu tiếp tục cuốn này á?

Ừm...

Trong tình hình hiện nay táu thấy có rất nhiều tác giả drop truyện mà toàn mấy bộ hay không à:'((

Không phải táu đang bảo là truyện táu rất hay đâu, mà là táu cũng hiểu cái cảm giác trông chờ một cuốn truyện mình thích ra tập mới như thế nào đến lúc nó drop phải gọi là hụt hẫng vcl luôn:'((

Cảm giác không vui chút nào

Vì vậy, táu vốn là kiểu người không thích làm những người khác bị cái cảm xúc không thoải mái như mình.
Thế nên với những độc giả còn đang chờ truyện của táu, táu không thể để họ thất vọng

Từ đó có động lực để mà viết tiếp truyện

Nhưng táu xin mấy bác đừng đọc chùa nữa nhoa:')

Đến thử thách nè:D

(1).Thách bác show mặt

Ừm...;-;

Táu chỉ show tay thui nhoa:D

:'))

Trái tim này cần được các độc giả hoàn thiện:333

(2)Thách Nam tán Cuba, Ussr

-"..."- Việt Nam-"Hông làm được không?"

-"Đương nhiên là..."- Kin -"Không rồi chị iu:))"

-"Ể, nhưng tôi không muốn làm boss bị đau đâu;-;..."- Việt Nam

-"Chịu đi chị ơi, vì độc giả:)"- Kin

-"Được rùi;-;"- Việt Nam nói rồi đi tìm hai người kia.

Sau một hồi tìm kiếm thì cô đã thấy bóng hình quen thuộc của hai người.

Không nói nhiều, Việt Nam liền chạy đến nhảy vồ vào người Ussr, tay ôm lấy cổ anh, chân kẹp ngang hông.

Ôm boss pạt hai:)))

-"?!?"- Cuba hoang mang cực độ

( Kin: Lưu ý cái này táu viết với Cuba ở thế giới này nhá và chưa thể làm thân với Việt Nam)

-"Tìm tôi có chuyện à, trò Việt Nam?"- Ussr một tay cầm tài liệu, một tay đỡ mông cô để cô không bị tuột.

Y với Cuba đang nói chuyện về một số vấn đề cần bàn thì đột nhiên cô từ đâu đó lao ra chỗ ý nhanh như một cơn gió:)

Cuba nhìn một cảnh trước mắt mà không khỏi sững người.

-' từ khi nào mà Việt Nam và thầy Ussr lại thân đến như thế?'- Cuba

Mà sao...

Cậu có chút buồn vì cô dường như chẳng thèm để tâm đến cậu...

-"À...thì...Em cần thầy với bạn Cuba đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net