Ngoại truyện #2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#3

Buổi sáng, Charlotte dậy sớm chuẩn bị bữa sáng, Engfa và Meena vừa ngủ dậy thì đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn. Không chần chừ lao ngay vào bàn ăn. Meena hét lên:

"Aaaa! Hôm nay mẹ nấu gì mà thơm thế?"

Charlotte đặt hai bát cháo đơn giản lên bàn trước mặt hai con người kia:

"Cháo trắng...hai người mau ăn đi"

Engfa nhìn vào bát cháo của mình không một chút thịt.

"Sao em tàn nhẫn vậy. Còn mấy món thơm ngon kia đâu"

"À! Đó là để dành cho buổi picnic của chúng ta"

Meena vui mừng:

"Aa...picnic! Hoan hô mẹ"

"Mau ăn đi...Rồi chúng ta lên đường"

Đến nơi...

"Hai người thấy sao? Cảnh nhí và bãi cỏ. Rất thoáng mát "

Cả hai cùng nói:

"Đẹp quá!"

"Rất đẹp có phải không?"

"Mama à! Chị gái đó đẹp quá"

"Đúng rồi, con thật có mắt nhìn, chị đó rất đẹp!"

Cơn tức giận không thể kìm được nữa:

"Này! Hai mẹ con nhà ngươi"

Meena nhanh chóng chạy lại ôm chân mẹ.

"Mẹ yêu! Mama bảo con là phụ nữ đẹp thì phải ngắm! Mama có gian tình"

Engfa ngơ ngác nhìn đứa con gái yêu dấu bán đứng mình:

"Nhóc con! Hay lắm. Mama nuôi con để con đối xử với mama như vậy sao?"

"Nếu không nghe lời mẹ, mẹ sẽ không cho ăn cơm đâu! Con không muốn nhịn đói"

"Mama cũng có thể mua cơm cho con ăn mà!"

"Mẹ giữ ví tiền của mama rồi! Mama đừng lừa con. Con biết hết rồi"

"..."

#4

Engfa và Charlotte đưa Meena về nhà ông bà nội chơi. Vừa về đến nhà nó đã chạy vào ôm lấy bà.

"Bà ơi! Cháu nhớ bà"

"Ngoan quá! Cháu bà nay lớn quá nhỉ?"

"Là nhờ Meena ăn ngoan đấy bà. Bà cũng ăn ngoan để mau lớn nhé"

"Ý con là muốn bà mau già sao?"

"Không phải. Bà ăn nhiều thì mới mau lớn được"

"Bà hiểu rồi. Dạo này con sống thế nào kể bà nghe"

"Mama với mẹ lúc nào cũng đống cửa phòng làm gì không biết, để con ngủ ở sofa "

Cô và nàng ngồi gần đó thầm nghĩ:

"Có sao??"

"Mama dạo này rất hư bà ạ. Mama có gian tình với mấy chị gái ở công viên"

Bà suýt xoa:

"Thế là thế nào"

"Đi chơi với mẹ nhưng cứ mãi ngắm mấy chị ấy. Để con với mẹ cứ ngồi chơi một mình. À không, là hai mình"

Engfa vội biện minh:

"Là con dụ dỗ mama. Mama có tội tình gì?"

"Bà xem, mama sợ bà mắng liền đổ lỗi cho con. Mama hư thật đấy"

Cô đành nhìn cơn phẫn nộ:

"Nhóc con, đợi về nhà mama cho mày biết tay"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net