Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
giờ trước, "Sủng Phi 2" liền bắt đầu quay ở thành phố B vùng ngoại thành thành phố điện ảnh. Phần thứ hai không làm lễ khởi động máy gì đó, nhưng làm người đầu tư, Kim Trí Tú vẫn biết chuyện này.

Cô cũng biết Kim Trân Ni ở trong phim đóng vai một nhân vật kêu là Anh Cơ, chỉ là không biết bao giờ nàng phải vào đoàn phim.

. . . . . .

"Sủng Phi" là một bộ phim cổ trang cung đình, ở thành phố điện ảnh quay chụp là tiện nhất.

Hôm nay Kim Trân Ni không tính là chính thức vào đoàn phim, ngày mai mới bắt đầu có phần diễn của nàng, nàng chỉ là tới đây trước để thích ứng hoàn cảnh.

Từ trong nhà lái xe đến thành phố điện ảnh chỉ cần hai giờ, Kim Trân Ni chỉ mang theo một cái vali, sau khi tạm biệt Kim lão phu nhân và Triệu a di, nàng cùng Tiểu Hạ đi vào trong đoàn phim an bài khách sạn.

Lúc nhận được tin nhắn của trợ lý đạo diễn gửi tới, ngày mai yêu cầu nàng phải diễn ba cảnh này, Kim Trân Ni nhíu nhíu mày.

Tiểu Hạ đối chiếu với kịch bản, chửi bậy "Con bà nó" một tiếng, nói: "Mới cảnh diễn đầu mà đã an bài chị diễn phối hợp cùng với Danh Tỉnh Nam, lại còn là cảnh chị tát cô ta, đây cũng không khỏi quá kích thích đi!"

"Kích thích?" Kim Trân Ni không cho là đúng, nói: "Tiểu trà xanh kia có rất nhiều thủ đoạn, lần trước đóng phim "Người Mỉm Cười", tôi mới mắng cô ta vài câu cô ta đã có thể đăng lên trên mạng nói tôi khi dễ cô ta. Lần này không biết cô ta lại có thể giở quẻ gì hay không, làm không tốt lại quay đoạn video ngắn đăng lên mạng xã hội, nói tôi nương vào cơ hội bạt tai khi dễ cô ta."

Tiểu Hạ hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này, suy tư một lúc, vỗ vỗ bộ ngực nói: "Không sợ! Chỉ cần lúc chị diễn vai phối hợp với cô ta em cũng quay video lại, chúng ta trước tiên giữ lại chứng cứ."

Kim Trân Ni xoa xoa đầu cô: "Em thật là đứa bé lanh lợi. Biện pháp tốt như thế, chỉ là. . ."

"Chỉ là cái gì?"

Kim Trân Ni xem đến nội dung yêu cầu đóng phim tiếp theo, biểu tình ngưng trọng nói: "Tôi vả mặt Danh Tỉnh Nam, cảnh tiếp theo Kim Vi liền tới đánh tôi báo thù. Đạo diễn thật là đã an bài."

Biểu tình Tiểu Hạ khẽ thay đổi, nói: "Tính tình của Kim Vi tiểu thư không được tốt lắm, lần trước chị còn ở trong gara ngầm ầm ĩ với cô ấy, cô ấy có thể tùy thời trả thù chị hay không a?"

Ánh mắt Kim Trân Ni sắc bén lên, nói: "Có khả năng."

Tiếp nhận nhân vật Anh Cơ này, là bởi vì Kim Trân Ni thích, nàng căn bản không suy xét đến ân oán riêng của mình với Danh Tỉnh Nam, Kim Vi.

Danh Tỉnh Nam thì thật ra nàng không lo lắng lắm, còn về Kim Vi. . . .

Kim Vi chán ghét nàng như vậy, lần trước ở dưới bãi đỗ xe bởi vì chuyện Danh Tỉnh Nam mà thiếu chút nữa đi đánh nàng, một Đại tiểu thư điêu ngoa tùy hứng như thế, ai cũng không dám bảo đảm cô có thể không ở phim trường nổi điên hay không.

Ngày hôm sau vào đoàn phim.

Tốn gần ba giờ chuẩn bị xong, Kim Trân Ni mới ra khỏi phòng hóa trang, đã bị đạo diễn kêu đi lên giảng diễn.

Ngoại trừ lần đó ở Quang Ảnh trong lúc vô tình đụng phải, đây là lần đầu tiên sau hơn một tháng Kim Trân Ni gặp mặt Danh Tỉnh Nam.

Trà xanh vẫn là trà xanh, Danh Tỉnh Nam ở trước mặt đạo diễn Khương Đại Vệ ngụy trang rất khá, tươi cười đầy mặt mà chào hỏi với nàng: "Kim Trân Ni, đã lâu không gặp."

Kim Trân Ni lộ ra nụ cười nghề nghiệp, nói: "Đã lâu không gặp."

Hàn huyên qua đi, Khương Đại Vệ bắt đầu giảng cho các nàng một ít những việc cần chú ý.

Vì để có được hiệu quả chân thật, Khương Đại Vệ yêu cầu phải đánh thật, hắn tự mình làm mẫu cho hai người vả mặt như thế nào mà thoạt nhìn rất thật lại không đau.

Lúc Kim Trân Ni nhìn Danh Tỉnh Nam, rõ ràng cảm giác được đối phương run lên một chút. Đáy lòng nàng âm thầm cười lạnh.

Danh Tỉnh Nam kỳ thật là có chút sợ, rốt cuộc Kim Trân Ni là nữ phụ ác độc, có cơ hội đóng phim tốt như vậy, Kim Trân Ni nhất định sẽ mượn cơ hội đó để phát tiết hận thù cá nhân.

Cho nên cô đã sớm nói trước với trợ lý, bảo trợ lý quay lại toàn bộ quá trình cô cùng Kim Trân Ni đối diễn, chỉ cần Kim Trân Ni dám xằng bậy, cô liền đăng video lên trên mạng, để mọi người xem rõ bộ mặt thật của nữ phụ ác độc này!

Bên tai nhảy ra một trận gió lớn.

Danh Tỉnh Nam theo bản năng nhắm mắt, trong lòng thầm nghĩ: Người phụ nữ ác độc này quả nhiên là muốn xuống tay với mình!

"Bang ——"

Thanh âm thanh thúy ở bên tai vang lên, đau đớn trong dự đoán lại không có xuất hiện. Danh Tỉnh Nam mở choàng mắt, nghe thấy Khương Đại Vệ nói: "Rất tốt, lát nữa chính là đánh như vậy."

Danh Tỉnh Nam nhìn nhìn mu bàn tay Kim Trân Ni đánh đến đỏ bừng, trong lòng vặn vẹo mà suy nghĩ: Kỹ nữ tâm cơ này, ở trước mặt đạo diễn không dám làm càn, khẳng định là chờ đến lúc chính thức quay chụp sẽ làm cô phải ăn khổ.

Kim Trân Ni nhìn sắc mặt cô lúc đỏ lúc trắng, đoán ra cô có chút sợ mình, đơn giản không giải thích, để cô tiếp tục lo lắng đề phòng.

Diễn cảnh vả mặt như vậy, trước khi Kim Trân Ni xuyên sách cũng không biết đã diễn biết bao nhiêu lần, đạo diễn chỉ dạy một loại trong đó, nàng còn biết rất nhiều chiêu thức vả mặt khác, đều thuộc loại người khác nhìn thì đau nhưng kỳ thật một chút cũng không đau.

Lúc chính thức quay chụp cảnh phối hợp diễn đánh Danh Tỉnh Nam đóng vai nữ chính Linh Nhi, Kim Trân Ni diễn thuận buồm xuôi gió, ba lần là qua.

Chỉ là cảnh diễn kế tiếp với Kim Vi không nhẹ nhàng như vậy.

Khuê mật tốt diễn một chút, Kim Vi so với trợ lý còn tích cực vội vàng chạy đi hỏi han ân cần hơn: "Chị ta có đánh cậu thật không?"

Trong lòng Danh Tỉnh Nam may mắn vì không có bị khi dễ, lại có chút tiếc nuối vì không thể mượn chuyện này mà vạch trần bộ mặt thật của Kim Trân Ni, lắc đầu, nói: "Không có."

Kim Vi nhẹ nhàng thở ra, khiêu khích mà nhìn về phía Kim Trân Ni cách đó không xa, dán sát vào lỗ tai của Danh Tỉnh Nam nói: "Lúc trước cậu chịu bao nhiêu khi dễ, hôm nay mình sẽ lấy lại bấy nhiêu cho cậu."

Đôi mắt Danh Tỉnh Nam trừng lớn: "Cậu là muốn mượn cơ hội đóng phim mà đi đánh chị ta thật?"

"Không sai!"

"Như vậy không tốt lắm đâu. . ." Trên mặt của Danh Tỉnh Nam lộ vẻ khó xử, trong lòng đã bắt đầu cười, lại bắt đầu diễn tiếp, nói: "Mình không muốn cậu vì mình mà đắc tội với chị ta."

"Hừ, mình còn sợ đắc tội chị ta?" Kim Vi vén tay áo làm ra vẻ muốn đánh lộn, dõng dạc nói: "Hôm nay mình chính là muốn đánh chị ta thành đầu heo, giúp cậu nhổ ra một ngụm ác khí!"

Kim Vi người này ngu xuẩn, thật đúng là có trợ công rất tốt cho cô. Danh Tỉnh Nam liều mạng ngăn chặn khóe miệng đang giương lên độ cung.

Đạo diễn kêu Kim Vi đi qua.

Nhìn thấy Kim Vi hùng hổ đi vào trong phim trường, Kim Trân Ni nhăn mày lại, có dự cảm không ổn.

Lúc này, một chiếc xe Bentley màu trắng dừng ở ngoài phim trường, hai thân ảnh một cao một thấp đi xuống dưới.

"Đạo diễn Khương." Khương Đại Vệ đang chuẩn bị giảng diễn cho diễn viên lại bị trợ lý đánh gãy: "Kim tổng tới thăm đoàn phim!"

Khương Đại Vệ nhìn qua chỗ đám người đang xôn xao, nhìn thấy một bóng dáng cao gầy tuyệt mỹ, trong lòng lộp bộp nhảy dựng, nói với Kim Trân Ni cùng Kim Vi: "Nghỉ ngơi mười phút trước đã."

Kim Vi cũng chú ý tới hình bóng quen thuộc lại lóa mắt trong đám người kia, nhanh chân hơn đạo diễn một bước, chạy tới vui mừng nói: "Chị, chị tới xem em sao?"

Kim Trí Tú nhàn nhạt liếc nhìn cô một cái, lãnh đạm "Ừ" một tiếng.

Kim Vi kích động mà ôm lấy cánh tay của cô.

Cô đã đóng rất nhiều phim, đều là những bộ phim do Quang Ảnh đầu tư, nhưng mà Kim Trí Tú trước nay không có tới thăm đoàn phim của cô bao giờ, đây là lần đầu tiên!

Chị gái băng sơn của cô sao lại trở nên có nhân tính như vậy, thật cảm động ô ô ô.

Khương Đại Vệ theo sau cũng tới đây, cùng Kim Trí Tú bắt tay hàn huyên, cười ha hả nói: "Kim tổng ngài tới thật là đúng lúc, chúng tôi đang chuẩn bị quay cảnh Vi Vi phối hợp diễn với Kim Trân Ni."

Nghe được cái tên nào đó, Kim Trí Tú theo bản năng nhìn về phía máy móc quay phim của phim trường, xa xa mà nhìn thấy một hình bóng quen thuộc, mặc trang phục cung đình hoa mỹ thẳng tắp mà đứng ở nơi đó.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy Kim Trân Ni mặc cổ trang, ánh mắt đầu tiên thiếu chút nữa không nhận ra, thật đẹp, cũng thật xa cách.

Như là cảm nhận được ánh mắt của cô, Kim Trân Ni cúi đầu xem kịch bản trong tay.

Hàm dưới của Kim Trí Tú hơi căng chặt, bất động thanh sắc dời tầm mắt đi, nhìn đạo diễn trước mắt: "Nội dung gì?"

"Cảnh Dương công chúa vả mặt Anh Cơ." Khương Đại Vệ nói.

Cảnh Dương công chúa là nhân vật Kim Vi đóng vai, là một công chúa hay làm khó dễ, giai đoạn trước cùng Danh Tỉnh Nam đóng vai nữ chính Linh Nhi nhìn nhau không vừa mắt, sau đó hiểu lầm được tiêu trừ hai người thành khuê mật tốt không có gì giấu nhau. Kim Trân Ni đóng vai Anh Cơ, mặt ngoài là tuyệt sắc mỹ nhân Tang Quốc đưa cho Dục Quốc, thân phận thật sự lại là Liêu Quốc nằm vùng. Cảnh Dương công chúa vả mặt Anh Cơ, đúng là vì khuê mật Linh Nhi mà báo thù.

Một giây trước, Kim Vi còn vì chuyện Kim Trí Tú tới thăm đoàn phim của cô mà mừng rỡ tìm không ra hướng bắc, nghe vậy, trong lòng nói không xong.

Chị cô ở đây, cô còn vả mặt thay Tỉnh Nam báo thù làm sao được!

Phần diễn này là cơ hội duy nhất có thể vả mặt Kim Trân Ni trong suốt bộ phim a, bỏ qua liền không có nữa!

Kim Vi linh quang chợt lóe, nói: "Đạo diễn Khương, nếu không thì cảnh diễn này. . . ." Ngày mai lại quay tiếp đi.

Mọi người đều biết cô là em gái của Kim Trí Tú, đạo diễn cũng phải nhìn sắc mặt của cô, Kim Vi cảm thấy yêu cầu này đạo diễn hẳn là sẽ thỏa mãn vô điều kiện.

Nhưng mà không chờ cô nói cho hết lời, thanh âm thanh lãnh của Kim Trí Tú đã đánh gãy: "Đạo diễn Khương, tôi cảm thấy phần diễn này không ổn."

Khương Đại Vệ hơi hơi kinh ngạc, biết nghe lời phải, hỏi: "Kim tổng cảm thấy chỗ nào không ổn?"

Kim Trí Tú nhìn nhìn Kim Trân Ni đứng ngoài đám người đang cúi đầu xem kịch bản, lại nhìn nhìn Kim Vi bên cạnh mình thần sắc nôn nóng, từ tốn nói: "Ở trong bộ phim trước, Cảnh Dương công chúa điêu ngoa lại tùy hứng, hình tượng rất không tốt. Qua phần một, nhân vật này hẳn là phải trưởng thành rồi đi? Tuy rằng đây là công chúa, nhưng Anh Cơ là sủng phi của phụ hoàng, sao lại có thể tùy tiện đánh?"

"Sủng Phi" là một bộ phim cổ trang nhẹ nhàng hài kịch nhưng logic lại không đủ nghiêm cẩn, nói ngắn gọn chính là có chút ngốc nghếch. Người xem muốn nhìn nhất chính là cảnh hai vai chính ngọt ngào yêu đương, còn có cốt truyện khôi hài khoa trương, chỉ cần ngọt và sảng là đủ rồi, có ai còn quan tâm logic?

Người đầu tư đưa ra vấn đề nên Khương Đại Vệ không dám không coi trọng, lấy lòng cười nói: "Kim tổng, ngài cảm thấy hẳn là nên sửa như thế nào?"

"Đoạn bạt tai này xóa đi." Kim Trí Tú giải quyết dứt khoát.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net