15.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu có ngày Noze nói với bất kì ai mà có biết qua Leejung, chắc loại trừ duy nhất mỗi Yeojin là Jungie tốt lắm. Dịu dàng và quan tâm người khác cực chắc người ta tưởng Noze tưởng tượng ra nhân vật fanfic mang tên Lee Rijung. Nhưng đâu ai ngờ Leejung thế thật, đó là điều mà Noze vẫn shock thường trực mỗi khi chị đối xử với em vượt quá mong đợi thông thường.

Như mọi ngày Noze sẽ quẩn quanh ở tiệm café. Hồi trước cũng hay đến, giờ cũng nhiêu đó buổi (nguyên tuần) nhưng tăng số giờ. Nhiều lúc Noze cũng nghĩ ở đó hoài dễ làm Leejung mất hứng, không nên phổ thông cái mặt mình quá nhưng về nhà thì cũng có chuyện gì làm đâu nên cô đã ở đó từ lúc Rijung bắt đầu ca làm cho tới khi về đến tận cửa. Anh Daniel thậm chí đã đề nghị thế thôi em vô quán làm luôn cho rồi vì đằng nào chả thường trực bằng giờ làm của Leejung. Nói vậy thôi chứ Noze cũng có thể diện mà, cô giúp chút chút chơi vui chứ cũng còn ra ngoài mua này mua kia đâu có như một nhân viên được.

- Chị chạy qua chạy lại nãy giờ có nóng không? Để em quạt cho – Noze mới sắm một cái quạt chạy pin để dành cho Leejung xài nên nhân tiện khoe.

- Biết cách tiêu tiền quá nhỉ. Mỗi tháng mẹ cho em bao nhiêu tiền tiêu vặt?

- Chị làm như có mình chị biết kiếm tiền. Em nhận được một số lời mời đóng CF và chụp mẫu ảnh rồi, làm một hai cái chắc đủ tiền tiêu á.

- Em không cần phải làm thế đâu.

- Chị mới chê em con nít nhận tiền tiêu vặt từ mẹ còn gì.

- Ý chị là chị có tiền, chị có thể nuôi em.

Noze mắt tròn mắt dẹt nhìn Leejung. Trời gì đây, đại gia bao nuôi kiều nữ hả? Dù nhà Jung siêu giàu thiệt và Jungie cũng lớn hơn Jihye thiệt nhưng em vẫn cứ là không thích nhé.

- Thôi em không thích đâu, ai cần chị nuôi, chị cứ ở nhà để em nuôi chị là được rồi.

- Bởi vậy người ta mới hay nói mấy đứa nhỏ là trẻ trâu đó. Lì lợm mà còn bốc đồng nữa!

- Yah sao chị sỉ nhục em?

Leejung đưa tay nựng má Noze như chọc con nít rồi không nói gì mà tiếp tục đi phục vụ bàn. Dù Rijung có nói gì thì Jihye cũng sẽ tự mình đi kiếm tiền. Trẻ trâu là cái thể loại gì không biết nữa, đúng là xúc phạm người khác mà.
Noze mở ví ra tìm lại mấy tấm danh thiếp mà các công ty mời chào ngồi tìm thử trên mạng xem tên tuổi thế nào có uy tín đàng hoàng không. Vì đang rất đắm chìm nên Jihye không biết là Leejung đã xong việc và đang ngồi rình coi mình làm gì nãy giờ rồi.

- Dance hả ta? Cái này có khác của Chaeyeon không nhỉ? Hay là đồng phục thì sẽ tốt hơn – Noze băn khoăn tự thoại – Hay là chụp cho lookbook shop thời trang thôi nhỉ? Nhưng mà chắc cái này thì không có nhiều tiền bằng rồi.

- Mới có tí tuổi mà đã nghĩ chuyện kiếm nhiều hay kiếm ít – Leejung chẹp miệng nhận xét.

- Chị làm em hết hồn. Chị ở đây từ hồi nào vậy?

- Từ nãy giờ rồi.

Noze quơ tay nhét đống card lại vào trong ví nhưng Leejung đã nói:

- Chị chỉ hỏi em được mẹ cho nhiêu một tháng thôi làm gì mà tổn thương lòng tự trọng dữ vậy?

- Không phải vì chị đâu nhé, em có đồ muốn mua nên mới muốn kiếm tiền thôi.

- Em muốn mua gì?

- Mấy thứ linh tinh thôi.

Rijung lắc đầu không hỏi nữa, nếu là mua cho cô thì kiểu gì cũng đưa cho cô dùng mà. Nhưng mà Leejung chắc chắn Noze đang có một âm mưu gì đó. Không hẳn Jung muốn làm cho mọi thứ nó hết bất ngờ nhưng cô cũng muốn tặng cho Noze một món quà có ý nghĩa. Cơ mà nếu hỏi thẳng thừng ra thì kì quá nên cô cũng đang cố tìm hiểu xem Jihye thích cái gì.

- Hôm nay chị không làm ca tối, có muốn đi đâu chơi không?

- Đi với chị mà, em đi đâu cũng được.

Rijung thỉnh thoảng có nghe nhiều người than phiền rằng là câu trả lời đáng sợ nhất trên thế giới này chính là "sao cũng được". Nếu mà thời gian đầu thì chắc cũng không sao đâu nhưng riết dần thì sao cũng được sẽ trở nên vô cùng sao sao. Hiện tạm thời thì Leejung chưa thấy sao cả mà Noze là dễ thật chứ không phải mè nheo yêu sách như mấy cô nàng đẹp đẹp ưa đòi hỏi kiểu kia. Chứ mà dám thì Leejung cũng đá cho một phát rồi=]]]Sau một lúc suy nghĩ Rijung đã quyết định tối nay sẽ vào trung tâm thương mại. Để biết người ta thích gì thì shopping mall là lý tưởng nhất rồi.

- Thường em hay mua đồ của nhãn hiệu nào? – đi lòng vòng trong khu thương mại một hồi, Leejung bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.

- Loại này loại kia, mà em cũng hay mua online nữa.

- Ngoài quần áo em hay mua đồ gì online thế?

- Phụ kiện rồi mỹ phẩm này kia. Chị đang cần mua gì à? Dùng tài khoản của em đi.

- Chị chỉ quan tâm xem bình thường em hay mua gì thôi, có phải hỏi để nhờ em mua giùm đâu mà – Jung đánh nhẹ lên vai Jihye một cái.

- Em biết nhà chị giàu rồi, không thiếu thứ xa xỉ gì mà. Chỉ là em muốn cho chị hết tất cả những gì em có thôi.

Leejung mỉm cười xoa đầu Noze. May cho Jihye mắt đã tia trúng Leejung đây chứ không thì quen trai chắc khổ lắm. Người đàn ông mà vừa quen được cực phẩm nhan sắc như Jihye lại vừa dâng hiến hết tất cả như vậy sớm muộn gì cũng sinh hư thôi. Đang đi dạo dạo bỗng mắt Noze chiếu vào quầy đồ nữ trang. Em cũng không gọi Rijung đang bận nhìn mấy chiếc túi mẫu mới trưng bày ở cửa kính lớn. Chắc Noze cũng không ngờ qua hình ảnh phản chiếu, Leejung đã nhìn thấy Noze đang ngắm nghía ở chỗ đấy rồi. Cố tình vờ như đang quan tâm chất liệu kiểu dáng chiếc túi lắm, Jungie đứng yên tại chỗ quan sát một cách lén lút. Chừng gần 5 phút sau thì Jihye quay qua chỗ Rijung.

- Chị thích cái túi này lắm hả?

- À không, chị thấy nó lạ thôi chứ cũng không thích gì. Mấy cái này cũng chả tiện mang đi học đi làm mà – Leejung ngay lập tức chối bay biến vì giá của loạt sản phẩm mới này rất đắt, tới chị nhìn giá còn phải suy nghĩ nữa là.

- Vậy đi ăn kem đi chị, tự nhiên em thèm ngọt quá.

- Ừ chị cũng muốn ăn kem.

Leejung cố tình sàng qua ngó vào dãy mấy món trưng bày trên kệ của quầy trang sức rồi âm thầm ghi nhận sơ về kiểu dáng và thương hiệu. Cũng là hàng hiệu nhưng Rijung nghĩ là cô có thể mua được bằng tiền lương của mình. Miễn sao em thích là được, tiền thì lúc nào kiếm chả được. Sau đó Jungie đã về nhà ngồi search nhãn hiệu Jihye thích, dùng suy nghĩ của mình để lựa ra cái nào là thứ mà Noze có triển vọng sẽ thích nhất trong cả trăm mẫu mã khác nhau. Leejung tuy lạnh nhạt với chuyện hẹn hò tình cảm xưa giờ nhưng kiến thức thường thức thì cũng biết, đại loại thì ngày kỉ niệm đặc biệt nhất trong thời gian đầu hẹn hò sẽ là ngày 22. Cũng như bao người, Rijung cũng muốn gây ấn tượng với Jihye với món quà đầu tiên chứ bộ.
_________________

- Chị ngồi chung có phiền không?

Jihye và mấy người bạn đang học nhóm thì từ đâu Rijung xuất hiện. Nếu mà chỉ tầm một tháng trước đây chắc Noze xỉu mất vì crush lãnh đạm nhạt nhẽo lại có ngày đi đề nghị ngồi chung với đám hậu bối chị ấy không bao giờ bỏ vào mắt. Nhóm của Noze có hai bạn nam nhìn Leejung không chớp mắt khiến Noze chỉ muốn cầm cái cây chọc vô cái gì đấy. Em kéo tay chị ngồi xuống cạnh mình, làm ra vẻ vô cùng thân thiết bám bám dính dính không rời.

- Chị ngồi đây đi.

- Có phiền mọi người không vậy?

- Không, dĩ nhiên là không rồi – một bạn nam vội vàng nói.

Hai người con gái còn lại chơi với Jihye cũng được cả học kì rồi nên không ý kiến gì, chỉ vô cùng thắc mắc sao tiền bối lại hiện diện ở đây thôi.

- Mọi người đang làm bài tập nhóm môn Quan hệ kinh tế quốc tế à? Môn này em học giáo sư Chon hay giáo sư Park? – Rijung thấy mấy tài liệu để trên bàn, cũng nổi chút nhiều chuyện hỏi.

- Giáo sư Chon ạ. Em nghe nói thầy chấm khó lắm.

- Cũng không khó lắm đâu, quan trọng là em phải biết gu của thầy là gì. Hồi xưa môn này chị được điểm A báo cáo đấy.

- Ghê vậy? Làm cho em đi.

- Em phải tự làm chứ, chị chỉ cho vài bí kiếp thôi. Nhóm em tới 5 người, toàn là sáng láng thế này chắc chắn là phải điểm A rồi.

Bỗng chàng trai còn lại nãy giờ không lên tiếng đột nhiên hỏi:

- Rijung sunbae, lát nữa chị có đi uống nước với tụi em không ạ?

- Ủa em biết chị hả? – Leejung ngạc nhiên, đến Noze cũng ngạc nhiên theo.

- Chị nổi tiếng trong trường mà, em nghĩ mấy đứa con trai trong lớp em đều biết chị á.

Chàng trai bên cạnh gật đầu đồng tình. Mặt Jihye tối sầm,gì vậy trời? Ai cho phép biết, ai cho phép nhìn.

- Vậy lát nữa chị có thời gian không ạ? – anh chàng quay lại chuyện chính cũ, báo cáo gì tầm này nữa.

- Không. Chị ấy có hẹn với mình – Noze lạnh lùng từ chối giùm, mặt rõ cọc.

- Ủa vậy hả? Sao lúc nãy cậu bảo đi uống nước chung với tụi mình mà? – chàng trai vô cùng mất mát hỏi lại xác nhận. Gì mà tiền bối lẫn hậu bối xinh đẹp đều không đi là sao?

- Giờ mình bận.

Hai chàng trai đưa mắt nhìn Noze, còn tỏ vẻ ngạc nhiên gấp bội vì chưa bao giờ Jihye nói chuyện rất ư là khô khan cụt ngủn như vậy. Noze nổi tiếng vì cực đẹp và cực hiền, không ngờ cũng có ngày cộc lốc ngoài đường.

- Thôi mình đi đi chị – Noze không quan tâm ai nghĩ gì, quay sang nói với Leejung.

- Hả? Em phải học nhóm mà – Leejung hoang mang.

- Em xong rồi.

Bốn người đơ mặt ngó Jihye chăm chăm. Cả nhóm mới trải cái dàn bài ra, vừa hỏi nhau mấy câu tầm phào chứ còn chưa vô nội dung chính nữa. Nhưng mà nếu Jihye đã nói vậy thì mọi người phải đồng ý thôi chứ biết phản ứng sao giờ. Leejung không còn cách nào khác đành đứng dậy đi cùng với Noze. Thật ra em cũng không thích vụ đi uống nước sau buổi họp nhóm tí nào nhưng vì biết bao lần em từ chối để tới quán café chơi với chị nên hôm nay mới nghĩ thôi thì Leejung cũng đang bận nên đi một tí có lệ rồi thôi. Không ngờ chị từ đâu xuất hiện lại còn vui vẻ quan tâm tới bạn cùng lớp với cô, đúng là chuyện vô cùng mới mẻ trong lịch sử quen biết Lee Rijung luôn.

- Sao tự dưng nay chị nổi hứng học nhóm với em vậy?

- Thì chị cũng muốn biết cuộc sống bình thường của em thế nào, tiếp xúc với người thế nào chứ bộ.

- Mà để làm gì chị? Chị chỉ cần quan tâm em thôi là đủ với em rồi.

- Sao mà được. Tất cả mọi thứ xung quanh em chị phải biết chứ.

- Cũng không cần thiết đâu, em cũng ít bạn bè thân thiết lắm.

- Làm gì mà em bài xích dữ vậy, bộ không thích chị chơi với bạn bè em à?

- Không thích.

- Làm gì em phản ứng ghê vậy?

- Sau này chị cũng đừng tới lớp tìm em nữa, nói chung là tránh xa mấy bạn nam cùng lớp em ra, càng xa càng tốt.

- Ơ tại sao?

- Họ thích chị, em không thích họ.

- Này này em mới là celeb của cả trường mình, người đóng MV của Ong Seongwu và có Instagram 3,3 M người follow mà.

- Em sẽ xóa tài khoản Insta.

Leejung không ngờ Noze làm dữ vậy nên quay sang ôm ôm dụi dụi.

- Sao hồi trước chị không bao giờ thấy em thế này nhỉ? Có phải chị bị lừa rồi không? – Jungie lấy tay chọc chọc lên mũi Jihye trêu.

- Em cố nhịn bấy lâu nay rồi, bây giờ thì không nhé. Chỉ cần là ai có hứng thú với chị em cho vô blacklist hết, còn mà mon men theo đuổi thì anti luôn.

- Thôi dẹp mấy cái đó đi, chúng ta đang hẹn hò mà sao phải nghĩ mấy thứ phiền toái đó làm gì.

Leejung đã đặt trước chỗ trên một quán rooftop có đồ ăn kiểu Pháp và rượu vang để ăn mừng kỉ niệm hẹn hò 22 ngày của hai đứa. Cô chỉ là muốn chứng tỏ chút cho em người yêu của mình biết là Rijung đây không phải chỉ có đi theo hình vuông Gangnam, nhà thuê, trường học và tiệm café 2000z. Ít ra thì đời Leejung cũng biết hình lục giác, bát giác là gì nha. Jihye đã ăn xong, nhấp một chút rượu rồi lại như mọi khi rúc vào người Leejung.

- Này không sợ mọi người nhìn à.

- Họ cũng chả nghĩ gì đâu, nhìn chị với em hoàn toàn bình thường mà.

Jung xoa xoa đầu Jihye, chị kéo em lại hôn một cái lên trán.

- Chị không sợ người ta nhìn à?

- Hai đứa mình trông bình thường mà, không phải sao?

- Chị này, toàn trêu em.

- Chọc em là vui nhất luôn.

- Chị, có cái này em nhất định phải hỏi.

- Lại nữa hả? Sao mà Jihye bé bỏng có nhiều điều thắc mắc dữ vậy ta.

- Hừ chị mới bé bỏng ấy. Mà thôi, em không có cãi nhau với chị. Chị nói em nghe hồi trước ba ngày chị bảo chị về nhà ở Gangnam ấy, thực sự là chị về với chị gái hay là tránh em?

- Chuyện xưa lắc rồi sao em nhớ chi dai vậy?

- Em nhớ hết mọi chuyện xấu xa chị làm nên chị đừng có mà gây chuyện với em không em sẽ tung hết tin đồn lên forum trường để người ta phải nhìn lại bản chất con người tiểu thư của chị.

Leejung trợn mắt nhìn Noze. Gì đây? Làm như tôi cướp của giết người hay đốt nhà bắt cóc Jihye không bằng.

- Em nói đùa thôi, em thương chị nhất mà. Chị nói em nghe đi, ba ngày đó chị về nhà làm gì vậy?

- Chơi với chị thật nhưng mà cũng là nhân tiện thôi, chị tính cuối tuần mới về chứ cũng không tính về gấp vậy.

- Tránh mặt em chứ gì, em biết mà, đồ xấu xa.

- Không phải tránh mặt, mà là tĩnh tâm suy nghĩ, đồ ngốc à. Em cứ bay lượn xung quanh làm sao chị tập trung được.

- Chị mới là cái người mà tự dưng bày ra trò học guitar chứ em đã cố tình né chị rồi mà.

- À giờ là công khai thú nhận tránh né chị chứ gì. Được lắm!

- Ai bảo nhà chị giàu quá đáng như vậy làm gì. Lẽ ra chỉ nên giàu vừa vừa thôi, tốt nhất là nên bằng nhà em hoặc hơn chút xíu. Giàu quá rất áp lực, tới giờ em vẫn áp lực. Chị mà không dụ em em cũng không dám lại gần đâu.

- Vớ vẩn thật. Chả hiểu sao lại thích con người kì cục vậy.

- Là chị bắt đầu thấy thích em từ lúc học đàn à?

- Đương nhiên là không. Chị bắt đầu thích em là lúc em dám cả gan hôn lén chị á.

- THẬT Á? – Noze bất ngờ quá nên nói có hơi lớn tiếng. Leejung vội vã lấy tay bịt miệng Noze lại nhưng vẫn gật đầu ừ ừ.

- Thiệt ra là rung động trước đó rồi nhưng mà đúng khoảnh khắc đó mọi thứ đã được xác định. Trước thấy người ta hôn nhau cũng hơi kì kì nhưng hóa ra lại thú vị vậy.

- À ra là chị thích được hôn. Biết vậy hồi đó vô một cái hôn liền là ăn chắc rồi.

- Có mà ăn tát chứ ăn chắc cái gì, nói năng linh tinh. Chị nói với em chị không phải type người để hẹn hò rồi đúng không? Kiểu chị hơi nhạt nhẽo nên chị nghĩ là hẹn hò chắc chán lắm, không ngờ em lì vậy, dai còn hơn đỉa nữa.

- Chị so sánh bạn gái chị kiểu gì thế? Là đang khen hay đang sỉ nhục em vậy?

- Tại vì em đẹp nên đó là tán dương còn xấu thì rõ là đang xài xể còn gì. Người ta một là đẹp trai hay là chai mặt, em là cực phẩm thiên hạ đó, em có cả hai luôn.

- Chị nhìn cái mặt em nè, chị có thấy gì trong đó không? – Noze bị trêu tới phát đỏ cả mặt, rất bực mình trừng mắt nhìn Leejung. Cô chống cả hai tay lên bàn, rất chuyên chú nhìn em và nói sau một lúc ngắm nghía:

- Phải thấy gì vậy? Chị chỉ thấy là em rất đẹp thôi.

- Chị...thật là...

Rijung lia mắt nhanh bằng con mắt tinh nhạy của dân phục vụ, chỉ nhìn là biết không có ánh mắt nào đang hướng tới mình và có muốn cũng khó mà nhìn vì cô đã chủ đích lựa chỗ nào thật riêng tư rồi. Sau khi chắc ăn rồi thì mới quay lại với Noze để kéo cô nàng người yêu bé nhỏ còn đang giận dỗi kia lại hôn. Sau khi đã hôn nhiều rồi thì Leejung tự thấy kĩ năng của mình đã được nâng cấp, ít ra cũng không có ngơ ngơ ngác ngác gà mờ nữa. Em cũng không ý kiến gì về việc hôn hít đâu nhưng mà Jungie cứ lọ mọ tay chân khiến em không thể chìm đắm vào nụ hôn nữa. Gì thế? Sao tự dưng hôm nay chị ấy hype quá vậy? Không thể tin nổi Leejung lại còn biết cả kích động đối phương kiểu này nữa. Chết rồi, Jihye không có chuẩn bị trước cho chuyện này, trong lòng rạo rực quá làm sao bây giờ. Trước khi Noze kịp thả trí tưởng tượng bay tới đâu thì Leejung kết thúc nụ hôn và cả hành động tay rất nhanh. Jihye nhìn Rijung còn chưa hiểu chuyện gì thì đã phát hiện ra một chiếc hộp nhỏ đang nằm trong túi quần của mình.

- Ra là chị nghịch ngợm nãy giờ là để nhét cái này vô túi em đó hả? – bởi vậy Noze mới thấy Jungie kì quá, tiểu thư như chị ấy sao mà sàm sỡ biến thái như vậy được.

- Chứ sao? Hay là em đang nghĩ chị làm gì bậy bạ – do Leejung cũng lơ mơ thật, vốn là đã nhắm trước chỗ túi quần Noze không ngờ lại ngắm trật làm phải rờ rờ rà chỗ cho trúng.

- Em không có nghĩ gì hết nha – tai Jihye dần đỏ lên.

- Mở ra coi thử xem có thích không đi – Jung lần đầu mua quà tặng bồ, đương nhiên tâm trạng rất hồi hộp không biết người ta thấy sao.

- Ủa nhãn hiệu này. Chị thấy hả?

- Mẫu này hợp ý em không? Chị cũng không rõ em thích gì nên lựa theo ý chị, thấy thế nào?

- Dĩ nhiên là thích rồi, em vốn rất thích hiệu này. Em còn tính khi nào đóng CF lãnh lương xong sẽ mua cho chị một cái nữa.

- Thì sau này cứ mua cho chị đi, chúng ta đeo couple.

- Được ạ. Chị đeo cho em đi.

Leejung lấy chiếc lắc tay từ trong hộp ra, cẩn thận đeo vào tay Noze rồi sau đó đan tay mình vào tay em.  Bàn tay của Jihye thực sự rất đẹp, mà còn ấm nữa, chắc là tất cả những gì tuyệt phẩm nhất tạo hóa sinh ra đều đem đặt hết lên người Jihye rồi. Noze rướn người qua hôn Leejung, ôm rất lâu và thì thầm:

- Em yêu chị nhiều lắm đó.

- Thế có muốn về nhà chị không?

- HẢ?

- Yeojin unnie đi chơi với bạn rồi, tối nay chị ở nhà một mình.

- HẢ?

Những rạo rực ban này ùa trở về trong tâm trí Jihye. Khoan đã, Rijung không đùa đó chứ? Jihye tin thật đấy nhé.
Mẹ Noze đã ra tối hậu thư sau chuỗi ngày Jihye biệt tăm biệt tích và chỉ xuất hiện ở nhà khi cả gia đình lên giường đi ngủ rằng là cấm có đi chơi khuya và tuyệt đối không được ngủ lang bên ngoài. Em cá là mẹ mình  đã nghi ngờ bấy lâu rồi, cũng không cấm cản yêu đương hẹn hò nhưng mà ý là cũng không nên mất giá đến mức suốt ngày uốn éo quanh người ta như vậy. Nói chung là Noze xác định rồi, từ nay coi như là Jihye vô gia cư và không gia đình. Xin lỗi mẹ, con phải đi theo tiếng gọi của tình yêu đâyyyyyy.

END.
_________________________
Omo sau một tg dài vcl tui cũm cover xong rồi cả nhà ơiiii🎉Lượt đọc của fic thật sự làm mình shock vô cùng lun ý vì ko ngờ cv chơi chơi mà nhìu người đọc quá chừng hehe=>> Cảm ơn các bn đọc đã đồng hành cùng chiếc fic này nháaaa rất mong trong tương lai Leeze có thể tt nhìu hơn để toi còn có động lực ra thêm thật nhèo fic(À tất nhiên là sau khi lấp đống hố kia🥰) Và giờ thì án nhon👋


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net