4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa 's pov

Tôi đang ngồi trước máy tính của mình và xem lại những tấm ảnh khi còn nhỏ của tôi... Tôi phát hiện ra một điều đó là nụ cười của tôi khi omma tôi còn sống...nó tươi và rạng ngời...còn những tấm ảnh sau đó...có một cái gì đó...một nét u buồn phảng phất... Tôi tự hỏi ...cái gì đã tạo nên sự khác biệt ấy...

Ngòai những tấm ảnh của tôi, appa,omma, Jennie và Seulgi thì không hề có thêm một người nào nữa vậy thì.... hình ảnh vẫn thường xuất hiện trong đầu tôi...về một người nào đó .... là ai? Tôi đang tự nghi ngờ chính bản thân mình...không lẽ tôi bị ám ảnh ...sau tai nạn... Nhưng...cảm giác rạo rực ấy...là có thật ... đúng là điên rồ... khi thậm chí sau mỗi giấc mơ... tôi có thể cảm nhận bên dưới của mình...ẩm ướt... Ôi chúa ơi...có phải tôi là một kẻ bệnh hoạn không...!!!

Tiếng gõ cửa cắt ngang mạch suy nghĩ của tôi... Jennie bước vào ...cô ấy đang nở một eyes smile với tôi...

- Lice đang làm gì vậy?

Cô ấy tiến đến vòng tay lên cổ tôi từ phía sau

- Lice đang xem lại hình của mình , Lice hy vọng mình có thể tìm kiếm một chút ký ức từ nó!

- Em nghĩ...Lice cần một người để thuyết minh về những tấm ảnh đấy!

Cô ấy nghiêng người hôn nhẹ vào má tôi...

Tôi chưa bao giờ phản đối mỗi khi Tif thể hiện những cử chỉ thân mật với tôi ... Có lẽ tôi không nhớ gì về tình cảm của mình dành cho cô gái này nhưng... một phần trách nhiệm của seobang tương lai nói với tôi rằng ...đơn giản đối với vợ sắp cưới của mình...những hành động ấy là hòan tòan bình thường... Thế nhưng ... thật tình tôi không hề thích nó một chút nào...và tôi cảm thấy ...xa lạ với nó...

- Không sao đâu... Lice nghĩ là ...nó không giúp ích được gì cả...!

Tôi kéo tay cô ấy ra và đứng lên về phía giường ngủ....

Một vòng tay ôm tôi từ phía sau... Tôi biết đó là của Tif ... tôi không đẩy cô ấy ra nhưng chỉ đứng im ...như một pho tượng....

Jennie 's pov

Tôi và cậu ấy_seobang tương lai của tôi_chúng tôi đã không bên cạnh nhau suốt khoảng thời gian dài...

Từ lần gặp đầu tiên của chúng tôi ở quán Bar cách đây 9 tháng. Tôi đã bị cậu ấy cướp mất hồn . Một cô gái quyến rũ với vẻ ngòai lạnh lùng, tôi như chết trong đôi mắt đen thẳm ấy. Tôi luôn cố gắng thu hút sự chú ý của cậu ấy, và tôi thật sự vui mừng khi biết rằng appa tôi cùng với appa của cậu ấy đã đồng ý cho một cuộc hôn nhân giữa chúng tôi như cách hợp tác giữa hai tập đòan... Tôi đồng ý... mình như là một con cờ khi bị đưa ra làm vật trao đổi như thế...nhưng ...là với cậu ấy...cho nên...không có lý do gì để tôi có thề từ chối...một seobang hòan hảo mà bất kỳ cô gái nào cũng mơ ước...thông minh...tài giỏi ...và quá Hot...

Nhưng đổi lại sự nồng nhiệt của tôi dành cho Lisa... Cậu ấy gần như là phớt lờ tôi... có thể tôi không nóng bỏng như những người mẫu chân dài...nhưng một điều mà mọi người không thể phủ nhận...đó là thân hình quyến rũ và đôi mắt cười hình trăng khuyết của tôi...có thể khiến cho rất nhiều những chàng trai và cô gái phải ngưỡng mộ... Mỗi khi tôi gần bên cậu ấy luôn có một bức tường vô hình nào đó ngăn cản cậu ấy lại, dù theo như tôi được biết Lisa không phải một tay chơi sừng sõ , không phải một kẻ sát gái, lại càng không phải một kẻ có nhiều bạn "tình một đêm" và không có gì ngạc nhiên khi trong lý lịch của Lisa luôn có một khoảng trống ở mục "người yêu". Lúc đầu tôi cảm thấy bị xúc phạm khi cậu ấy như thế ...nhưng về sau ...tôi lại thấy rằng... thật thú vị khi bạn chinh phục một con ngựa hoang dở chứng ...và với bản tính khá hiếu thắng của mình...đối với tôi điều gì càng khó chinh phục càng khiến tôi say mê...

Khi biết được tin cậu ấy bị tai nạn...tôi như điên lên... mất cậu ấy ...là điều mà tôi không thể nào chấp nhận được... Đến khi cậu ấy tỉnh dậy với ký ức trống rỗng ...có lẽ tôi hơi ích kỷ ...nhưng đây quả thật là một cơ hội để tôi tạo nên những ký ức mới cho cậu ấy về tình yêu của chúng tôi...

- Lice ah! Lice biết là em nhớ Lice đến mức nào không?

Tôi nói khi ôm cậu ấy từ phía sau

- Lice không biết!

Cậu ấy trả lời hờ hững và vẫn đứng yên như một pho tượng... Tôi thật sự muốn phát khùng với cái người phía trước tôi... Cậu ấy thậm chí còn ngốc hơn trước khi mất trí...

- Vậy giờ em sẽ cho Lice biết!

Tôi xoay người cậu ấy và đặt lên đôi môi ấy một nụ hôn.... Cậu ấy không hưởng ứng nó...tôi thấy hụt hẫng...nhưng tôi quyết tâm... không để cậu ấy...ngốc nghếch như thế này....

Tôi đẩy cậu ấy ngã xuống giường...Lisa sau tai nạn....dễ bảo và ngoan ngoãn hơn rất nhiều...

Tôi chòm người phía trên cậu ấy

- Lice không nghĩ , sau khoảng thời gian dài như thế, seobang tương lai nên đền lại cho vợ sắp cưới sao?

Sau đó tôi lại tiếp tục hôn cậu ấy và như những gì tôi mong đợi...cậu ấy đã đáp trả lại tôi... Nụ hôn của chúng tôi càng ngày càng nồng nhiệt hơn..hơi thở của cả hao trở nên gấp gáp....

- Seobang àh, Lice cần phải làm những điều cần thiết hơn trong cuộc vui này đấy!

Tôi cười và di chuyển những ngón tay của mình trên vùng xương đón của cậu ấy....

Cậu ấy không nói gì lại tiếp tục ngấu nghiến đôi môi tôi, trong khi bàn tay cậu ấy ....nó hư hỏng lòn vào bên trong chiếc áo somi của tôi...Và giờ nó đang nằm trên cặp ngực căng mọng sức trẻ của tôi...

Khi nhìn thấy gương mặt khá căng thằng của cậu ấy, tôi vòng tay lên cổ kéo mặt cậu ấy sát mặt mình....mũi cậu ấy đang nằm ngay trên mũi tôi...

- Đừng làm mình căng thẳng như thế chứ seobang, Lice có thể làm tốt tất cả mọi thứ mà ...!

Tôi cắn nhẹ vào mũi Lisa.... Đôi môi Lisa tiếp tục chơi đùa trên làn da tôi từ cổ đến xương đòn...

"Manoban Lisa , không hẳn là một kẻ ngốc trong những chuyện nóng bỏng như thế này ..."

Từng chiếc cúc áo được mờ bung bời bàn tay cậu ấy...

Phần trên tôi chỉ còn xót lại chiếc bra màu hồng đang hiện ra trước mặt cậu ấy... Trong lúc tôi đang chờ đợi cậu ấy làm những việc tiếp theo thì đột nhiên cậu ấy nhăn mặt ...ôm lấy đầu mình...cậu ấy nằm vật ra bên cạnh tôi...mồ hôi cậu ấy đổ ra như suối...

- Lice, Lice sao vậy! Đừng làm em sợ mà!

Tôi hỏang hốt

- Không....không phải là nó....không phải....!!!!

Cậu ấy tiếp tục ôm lấy đầu mình ....

Lisa 's pov

Tôi không hề có cảm giác gì khi cô ấy đẩy tôi xuống giường và hôn tôi... Tôi muốn đẩy cô ấy ra...nhưng....nếu từ chối vợ sắp cưới của mình...chẳng khác nào làm cho lòng tự trọng của cô ấy bị tổn thương...và hơn hết...tôi muốn kiểm chứng một điều ...tôi có thật sự là một kẻ bệnh hoạn bị ám ảnh bởi SEX...

Dường như tôi đã lầm ...bởi sự rạo rực của những giấc mơ không hề xuất hiện khi tôi gần gũi Jennie... chỉ là một cái gì đó gần như là nghĩa vụ của một seobang tương lai.... Tôi không hề cảm nhận được cảm xúc ấy... sự mê đắm khi tôi chìm vào nụ hôn với cô gái tên Chaeyoung Park...

Cơn đau đầu ập đến khi tôi cố tìm sự ham muốn của mình trên cơ thể Jennie... Đầu tôi nặng chịt như có một tảng đá khổng lồ đè vào nó...

Trống rỗng là những gì tôi cảm nhận được khi nhìn thấy cơ thể người con gái trước mặt mình....

- Lisa, em xin lỗi...em không nên làm vậy với Lice....!

Jennie ngồi bên cạnh nắm lấy bàn tay tôi...

- Không phải lỗi của em...người xin lỗi phải là Lice mới đúng...

Tôi nói trước khi đôi mắt mình nhắm lại và chìm vào giấc ngủ vì những viên thuốc an thần...

Những viên thuốc an thần chỉ có tác dụng làm cho cơn đau trong đầu tôi dịu đi nhưng nó lại không thể làm cho những giấc mơ không quay trở lại....

"Lice sẽ yêu em mãi mãi phải không?

Uhm...chắc chắn rồi công chúa... Lice sẽ yêu em cho đến khi không còn hơi thở để trao cho em nụ hôn này..

Hai cơ thể trần trụi lại quấn lấy nhau trong màn đêm tĩnh mịch...tiếng rên ...tiếng thở dốc ...những cái nhích tay....

Hạnh phúc là khi chúng ta cùng thăng hoa trong bản tình ca ngọt ngào và cuồng nhiệt..."

............

- Lisa, con và Jennie đã đi thử áo cưới chưa?

Ông Manoban hỏi cô con gái trong bữa ăn của hai cha con

- Dạ chưa ạ!

Lisa trả lời trong khi mắt vẫn dán vào đĩa thức ăn

- Sao thế, ta nghĩ là phải xong rồi chứ!

Ông ta vẫn đều giọng

- Mấy hôm nay , Jennie bận cho buổi trình diễn thời trang của mình!

- Oh... con bé đó quả thật là một nhà thiết kế tài năng nhỉ! Ta không nhìn nhầm con dâu tương lai cho nhà họ Manoban!

Lisa chỉ im lặng.... Cô không biết trước đây mình và ông Manoban có tình cảm với nhau như thế nào... nhưng bây giờ ...có một cái gì đó xa cách với ông ấy... Cô biết như thế là không tốt nhưng cô nhìn thấy hình như ông Manoban luôn đối xử với cô một cách chừng mực... Cô nghĩ không lẽ trong những gia đình giàu có thì tình thân luôn mờ nhạt như thế này sao...?

- Ngày mai con nên quay trở lại công việc của mình ở tập đoàn, ta nghĩ thời gian nghĩ dưỡng của con kéo dài hơi lâu rồi đấy!

Ông ấy nói trước khi đứng lên

- Và...hãy tìm trợ lý Bae , cô ấy có thể giúp con theo dõi tiếp những kế hoạch mà có lẽ con đã quên mất! Ta hy vọng ...kiến thức của con không mất đi cùng với trí nhớ...!

- Vâng ạ!

Lisa hờ hững... Công việc ư...một người cha có thể nói với đứa con gái vừa hồi phục của mình như thế àh. Cô càng ngày càng nghi ngờ về mối quan hệ của cô và ông Manoban...

..........

- Ông Kim*, hãy mau giục con gái ông chuẩn bị cho đám cưới của nó và Lisa đi! Tôi không muốn "đêm dài lắm mộng" cứ kéo dài thêm thì kế hoạch của chúng ta sẽ càng bị trì hoãn!

- Tôi biết rồi! Bọn nhỏ càng sớm kết hôn nhanh bao nhiêu thì kế hoạch trả thù nhà họ Park và nhà họ Kim của chúng ta càng thành công nhanh hơn!

- Tôi phải cho hai người họ trả giá vì những gì đã gây ra cho đại ca của chúng ta!

- Chúng ta nên kéo ông Kang vào chuyện này để kế hoạch hòan hảo hơn!

- Không cần, cái tên ngốc họ Kang ấy, hắn ta chỉ biết nhu nhược thôi! Kéo thêm hắn chỉ làm cho mọi chuyện trở nên rắc rối!

...................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lichaeng