2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Chorong lại chính là vợ tương lai của cậu ?!

Jung Eunji cảm thấy đây là chuyện tuyệt đối không thể nào xảy ra! Cậu và Park Chorong-Park Group tổng giám, căn bản không cùng một dạng người, coi như cậu cong cũng không thể nào cùng cô ta nói chuyện yêu đương được, huống chi hiện tại cậu vẫn là thẳng!

Đối với việc thẳng hay cong, tiểu công chúa lấy ngữ khí của bà cụ non nói với Jung Eunji:

- Mỗi người trong lòng đều có một đoạn Bối Sơn*, về phần gãy hay không thì phải xem đã gặp được đúng người hay chưa!

*Đoạn Bối sơn - Brokeback Mountain Chuyện tình sau núi: là một bộ phim của Mỹ, nói về mối tình của hai chàng cao bồi miền Tây Hoa Kỳ vào thập niên 60.

Rõ ràng, với những câu nói triết lý như thế này thì đầu óc non nớt của tiểu công chúa hiển nhiên không thể nghĩ ra. Như vậy càng chứng minh, những lời này là trong tương lai chính cậu đã nói với con bé. Jung Eunji cảm thấy áp lực ngày càng lớn, thì ra cậu còn có khả năng làm triết học gia.

Jung Eunji nằm ở trên giường lăn qua lộn lại mãi vẫn không ngủ được, chuyện xảy ra vào buổi sáng giống như chiếc đinh gắt gao in vào trong đầu của cậu. Về Park Group tổng giám đốc-Park Chorong, Jung Eunji cũng đã cố tình đi hỏi thăm một chút. Đám người trong phòng làm việc vừa nghe tên của cô liền trở nên hăng say lạ thường, chuyện nên nói - chuyện không nên nói, chuyện có thật - chuyện đồn đãi đều một mạch kể ra hết.

Park Chorong năm nay 25 tuổi, cao 1m65. Hoàn thành 2 bằng học vị thạc sĩ ngành Công thương quản lý và Kinh tế học. Tinh thông 6 ngôn ngữ Anh - Pháp - Đức - Nhật - Trung và tiếng mẹ đẻ. Năm 20 tuổi từ Mỹ du học trở về liền tiếp quản Park Group trở thành tổng giám đốc, làm việc mạnh mẽ, công tư phân minh, dứt khoát không chút tình cảm. Từ khi cô trở thành người đứng đầu Park Group, doanh số tập đoàn chỉ có tăng chứ không giảm, những dự án thu mua đều hoàn mỹ không sứt mẻ, ở trên thương trường rất có tiếng tăm. Bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp cùng cách làm việc nên bị xưng là "Nữ ma đầu".

Đương nhiên, những điều này cũng không phải trọng điểm, đối với tập thể nhân viên của Park Group, tổng giám của họ là một người vạn năng. Nếu cô ngay cả tiếng Hàn còn không rành thì cái gì mà tổng giám đốc, liền trở về nhà bán khoai lang đi. Kỳ thật những suy nghĩ đó cũng là từ ghen tị mà ra, chỉ là nhân viên thấp cổ bé họng cho nên luôn cho rằng những người ở vị trí cao nên cái gì liên quan đến họ cũng đều cao theo.

Nhưng điều khiến cho những bà tám trong công ty có chuyện để mỗi ngày bán tán không phải năng lực lãnh đạo của Park Chorong mà chính là giới tính của cô a.

Đúng vậy, Park Chorong là cong, cô thích nữ nhân.

Sự thật này làm cho không ít cánh đàn ông buồn bã, phẫn nộ thậm chí có một số ít tiêu cực muốn nhảy lầu a. Bất quá qua một đoạn thời gian, cùng với sự ngưỡng mộ làm cho bọn hắn hình thành tư tưởng ăn không được thì phá cho hôi, Park Chorong lại trở thành đối tượng bàn tán.

Nếu đàn ông đã không có đất diễn thì đương nhiên đến phiên hội chị em phụ nữ ra trận rồi. Nói cho cùng, Park Chorong có tiền có tài có tướng mạo lại còn là giám đốc của một tập đoàn, cô là phụ nữ thì đã làm sao. Đám đàn ông đôi khi còn có bệnh liệt dương, vậy thì Park tổng giám so với một nam nhân liệt dương chẳng phải tốt hơn gấp mấy lần đi ?

Vì cái suy nghĩ này mà hội chị em càng ngày càng náo loạn làm cho Park Chorong cũng trở nên khổ sở.

Thường thì những chuyện 'ngoài ý muốn' hay ùn ùn kéo đến. Có một lần, một nữ nhân viên chặn đường Park Chorong trong WC để tỏ tình với cô, còn bày tỏ quyết tâm nếu không phải là cô thì cả đời này sẽ không lấy chồng. Kết quả nữ nhân viên này nhận được một vé đuổi việc tốc hành. Ngẫm nghĩ lại cũng thật là, chỗ nào không tỏ, lại tỏ tình ở nhà vệ sinh, đem một thân Park tổng giám cao quý giam trong toilet. Ngửi mùi nhà vệ sinh rồi nghe thổ lộ !? Đây không phải biểu hiện của tâm lý bất ổn sao ?

Vì sự việc của nữ nhân viên này làm cho Park tổng giám cảm thấy rất áp lực. Những ai có ý định câu dẫn cô đều cùng chung một số phận, nói chuyển đi liền chuyển đi, nói đuổi liền đuổi, miễn sao là cách nơi làm việc của cô càng xa càng tốt. Vì thế không ít chị em cảm thấy khổ tâm nhưng vì sự quyết liệt của Park tổng giám nên cuối cùng hội chị em cũng đã thông suốt. Park Chorong thích nữ nhân nhưng cô tuyệt đối sẽ không yêu đương với những người cùng công ty. Nếu một ngày vẫn còn là nhân viên của Park Group thì càng không bao giờ xảy ra chuyện lưu luyến tình cảm. Suốt ngày ôm hi vọng lọt vào mắt xanh của cô thì đến cuối cùng chỉ là ôm hận mà đột tử, tốt nhất nên thành thành thật thật mà sống đi.

Tuy rằng Park Chorong cự tuyệt nữ nhân viên kia cũng không đồng nghĩa với việc cô là một người chung thủy. Cô thực sự chính là một người phong lưu, đa tình.

Một nữ nhân viên lễ tân của Park Group từng thề có trời đất chứng giám, cô trong vòng một tuần đã nhìn thấy Park tổng cùng ba cô gái khác nhau ở trên xe, mỗi lần bắt gặp đều là hôn môi nha. Hỏi cô tại sao lại biết, cô hùng hùng hổ hổ tuyên bố: 'Xe thể thao mui trần, ai mà không nhìn thấy ?'

Giới tính của Park Chorong cũng đã xác định, điều tiếp theo khiến đám bà tám này nhiều chuyện chính là cô là công hay là thụ đây.

Dựa vào vẻ bên ngoài của cô, đại bộ phận nhân viên đều cho rằng cô chính là một cây đại thụ. Nhưng là, Park tổng cũng đã từng có một cô bạn gái là thụ, cho nên tỉ lệ bình chọn nàng là kèo trên cũng rất cao. Cuối cùng mọi người nhất trí cho ra kết luận, Park Chorong chính là lưỡng tính. Đại khái ý nghĩa chính là 'nếu cô là công ta chịu, nếu cô chịu ta lại là công'.

Đối với những lời bàn tán xung quanh Park Chorong, Jung Eunji cảm thấy giống như đạp phải đống phân, thật chán ghét. Những chuyện phong lưu của Park Chorong chiếm đa phần trong các thông tin về cô.

Jung Eunji cũng không thích xen vào chuyện của người khác, nên tuýp nữ nhân một chân đạp mấy thuyền như Park Chorong, cậu cũng sẽ không quan tâm lắm. Nhưng là tiểu công chúa lại luôn miệng nói rằng Park Chorong chính là vợ tương lai của cậu, làm sao cậu lại có thể yêu một người như nàng a ? Trong tình yêu, Jung Eunji là một người có tư tưởng rất truyền thống, yêu một người, như vậy chỉ có một người. Làm sao cậu có thể giống như Park Chorong, hôm nay nắm tay cô này, ngày mai lại hôn cô khác ? Jung Eunji thực sự không hiểu nỗi.

Cho dù thực sự trong lòng mỗi người đều có một đoạn Bối Sơn, Jung Eunji cũng sẽ không yêu kiểu người như Park Chorong.

- Bảo bối, con nói xem, có phải mẹ con lớn lên tướng mạo có chút giống với Park tổng thôi phải không ?

Jung Eunji cũng đã tiếp nhận sự tồn tại của tiểu công chúa, bất quá chuyện với Park Chorong, cậu không thể tiếp thu nỗi.

- Baba, ba không cần phải tìm lí do. Ba có biết bình thường con được gọi là gì không ? -Tiểu công chúa ngồi dưới đất trông như một bức tranh di động, nháy mắt một cái- Gọi là Park nhỏ nga! Bất quá baba cùng mẹ đều thích gọi con là 'bảo bối '. Mẹ của con chính xác tên là Park Chorong!.

- .......

Jung Eunji không nói nên lời, chỉ cảm thấy đất trời lại một lần nữa muốn sập xuống. Tin này so với chuyện năm 2012 là tận thế khiến cậu lo lắng nhiều hơn. Tận thế cùng lắm tất cả đều chết, nhưng cùng một chỗ với Park Chorong, thì chắc chắn cậu sẽ biến thành một đại sừng sừng.

- Baba, không nên xúc động như vậy! Tương lai hai người rất là yêu thương nhau, hơn nữa mẹ cũng rất ôn nhu dịu dàng. Mẹ nói với con, chính là baba là người đã cứu mẹ, nên mẹ thực sự rất yêu ba.

Park nhỏ nói tới nói lui vẫn là thiên vị Park Chorong, chẳng qua Park tổng không thấy cũng không nghe được con bé nói nên chỉ có thể đi theo Jung Eunji.

- Ba cảm thấy, ba cũng không có bản lĩnh cao như vậy, cưa đổ còn cứu vớt cô ấy a..

Jung Eunji thở dài. Cuộc sống của cậu vốn đã bề bộn, cậu thực sự không nghĩ tới việc sẽ vì Park Chorong mà vùng lên khởi nghĩa. Park Chorong vốn dĩ sinh ra đã ngậm thìa vàng, không cần phấn đấu đã nằm ở vạch đích, là một thứ ánh sáng không thể chạm tới. Nói cậu đi theo đuổi nàng, cùng một chỗ với nàng thực sự là một chuyện cười trong mắt mọi người.

- Haizzz....

Nghĩ tới Park Chorong liền không ngủ được nữa. Jung Eunji cảm thấy tinh thần càng lúc càng đi xuống, sắp tới biến thành bệnh thần kinh cũng không chừng.

Cũng đã 12h khuya, còn có chỗ nào để đi đây ?

Quán bar thì cậu không thích mặc dù cũng là nơi xả stress khá tốt. Đúng rồi, chính là quán karaoke.

- Bảo bối, con cứ việc ở nhà chơi máy tính, baba đi dạo. -Jung Eunji rời giường mặc quần áo, tiếp tục nói.- Chắc đêm nay cũng sẽ không về. Ngày mai baba trực tiếp đi làm, nếu con muốn tìm thì cứ đi thẳng đến công ty.

- Vâng. -Park nhỏ mơ màng đáp. Dù nàng có vẻ đã buồn ngủ nhưng vẫn tiếp tục xem Cừu vui vẻ và Sói xám.

Phim hoạt hình này mà ngay cả trẻ con tương lai cũng thích ? Jung Eunji lắc lắc đầu, cậu cũng không phải là trẻ con, nên cậu cũng không hiểu. Bất quá tiểu công chúa không đi theo cậu, cậu cũng tự do được một chút. Đây mới chính là cuộc sống đích thực a!

Chiếc motor của Jung Eunji từ trong garage phóng ra trong đêm đen. Jung Eunji như nhớ tới khoảng thời gian trước đây, bên tai như có như không tiếng hoan hô cùng tiếng gió rít. Nhìn xung quanh, cậu thấy một quán karaoke cũng ổn liền tấp vào đó, thuê một cái phòng sau đó ngồi xuống băng ghế nệm mới thở dài một hơi, cũng đã rất lâu rồi cậu mới có cảm giác này. Jung Eunji là một người không có sở trường ca hát, bình thường cậu một mình đến cậu đến quán karaoke cũng chỉ đơn giản là bật nhạc xem MV. Hôm nay cũng là như thế. Đang đắm chìm trong nội dung cùng ca từ của bài hát, thì bất thình lình cửa mở ra khiến cậu giật mình.

Ngước mặt liền nhìn thấy Park Chorong sắc mặt đỏ bừng bừng, đôi mắt mơ màng, bước đi loạng choạng chân này đá chân kia đi đến chiếc sofa bên cạnh chỗ cậu đang ngồi. Sau đó là nằm xuống ngủ.

Jung Eunji đờ ra.

Đây chính là loại bi kịch gì ?

Cậu đi quán karaoke tầm thường thế này cũng gặp phải Park Chorong, có nhầm lẫn gì ở đây không ???

Cái này có thể gọi là âm hồn không tan không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net