End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáu tháng sau...

"Chúng ta ở đây là để chứng giám buổi lễ kết hôn giữa Moon Byul Yi và Solar Kim..."

Tiếng cha sứ vang lên đầy ấm áp. Lễ đường chật kín cả người. Trên gương mặt họ là những nụ cười mừng vui cho hai con người yêu nhau say đắm, nay đã trở thành một gia đình chính nghĩa. Moonbyul với bộ vest màu trắng thanh lịch bước trên thảm dẫn đến chỗ cha sứ. Từng bước chân là từng nhịp tim hồi hộp của cô lúc này. Cuối cùng, cô cũng có thể kết hôn với nàng rồi...1

Cha sứ mỉm cười nhìn Moonbyul, ngầm bảo rằng đừng lo lắng.

"Bây giờ xin mời cô dâu bước vào!"

Solar rực rỡ trong bộ váy cưới lộng lẫy, khiến tất cả mọi người kinh ngạc, người ngơ ngẩn nhất, khỏi nói chắc ai cũng đoán được. Gương mặt xinh đẹp của nàng cùng đôi mắt cười tươi tắn đầy yêu thương khiến tim của Moonbyul lỡ mất mấy nhịp. Cô hít thở không thông nhìn cô gái của mình. Cô để tay lên ngực, cố làm cho bản thân bình tĩnh lại trước sắc đẹp khó cưỡng đó. Cô thật mừng vì mình là người sở hữu báu vật này.

Solar khoác tay ông Kim bước từng bước nhẹ nhàng lên phía trước. Nàng âu yếm nhìn Moonbyul đang lúng túng một cách đáng yêu trước mặt. Trong lòng nàng hiện giờ hạnh phúc không thôi. Được gặp cô, được yêu cô, và lúc này được lấy cô, Solar cảm thấy mình chính là cô gái may mắn nhất trên đời.

"Bác giao con gái cưng cho con. Hãy chăm sóc nó thật tốt nhé! Bác tin tưởng ở con!"

Ông Kim trao tay nàng cho Moonbyul. Cô xúc động nắm lấy bàn tay yêu thương ấy và gật đầu vâng lời ông. Moonbyul nhìn vào mắt Solar, cả một bầu trời tình yêu hiện lên trong đấy.

Cha sứ đọc cả một bài diễn văn dài. Nhưng cả Moonbyul và Solar đều không để tâm tới. Hai người bận khóa chặt hình ảnh đối phương vào mắt nhau, trao cho nhau tất cả yêu thương mà mình có được.

" Moonbyul Yi, con có đồng ý lấy Solar Kim, là người luôn bảo vệ cô ấy suốt cuộc đời, luôn chia sẻ với nhau..."

"Con đồng ý!"

Cha sứ chưa kịp nói hết thì Moonbyul đã vội vàng đồng ý. Cô thấy mình dường như là không thể chờ được nữa. Sự nóng vội của cô khiến những người ở đây phì cười.

"Solar Kim, con có đồng ý lấy Moonbyul Yi, là người..."

"Yes, i do, i do!!"

Solar cũng vội vàng đồng ý, khoe đôi mắt cười nhìn cha sứ. Ông lắc đầu mỉm cười trước cặp đôi đáng yêu này.

"Hai con hãy trao nhẫn cho nhau."

Moonbyul lồng chiếc nhẫn lấp lánh vào ngón áp út của nàng với trái tim như muốn bùng nổ vì hạnh phúc. Solar làm điều ngược lại với cô, cảm xúc cũng không thua kém gì một nữa của mình.

"Có ai phản đối cuộc hôn nhân này không?"

Giọng cha sứ vẫn vang lên đều đều, không ai lên tiếng phản đối. Moonbyul háo hức vì sắp đến màn mà cô mong chờ nhất.

"Không ai phản đối. Vậy ta tuyên bố hai con chính thức là vợ vợ với nhau. Các con có thể hôn nhau rồi đấy!"5

Cha sứ bật cười khi thấy ánh mắt nóng rực của cặp đôi đang khao khát đôi môi của đối phương. Đúng là khi yêu mà!!

Moonbyul hôn Solar đầy nhẹ nhàng và sâu lắng. Cô cảm nhận đôi môi ngọt ngào của vợ mình. Vợ cô, vợ cô, vợ cô!!! Điều quan trọng phải nói ba lần.

Tất cả mọi người hú hét chúc mừng cặp đôi vừa chính thức là một gia đình với nhau. Chaeyoung nắm tay và nhìn Lisa, mỉm cười đầy yêu thương.

"Hai ta cũng sẽ như vậy nhé!"

Lisa hôn lên mu bàn tay của Chaeyoung. Cô nhìn sâu vào đôi mắt long lanh ấy, chân thành mà nói.

"Chắc chắn rồi baby!"

Irene từ xa nhìn Moonsun hôn nhau, rồi quay lại thấy LiChaeng cũng đang môi kề môi. Cô cảm thấy thật trống rỗng và phẫn nộ với số ế. Nhưng cô mừng cho những người bạn của mình, vì họ đã tìm được tình yêu của đời mình.

Solar đứng xoay lưng lại, chuẩn bị thảy hoa cưới cho những người sau lưng. Irene là người bon chen nhất.

"Của tui, của tui. Mấy người ai cũng có đôi hết rồi. Phải thương những người độc thân như tui chứ!"

Và thật may mắn, bó hoa rơi trọn vào tay Irene làm cô mừng muốn khóc. A~~~cô đang chờ bạch mã hoàng tử của cô xuất hiện đây~~

"Mình chờ tin từ cậu đấy!"

Solar nháy mắt với Irene. Nàng quay trở lại với Moonbyul, choàng tay vào tay cô mà đi tiếp từng bàn. Trên gương mặt họ luôn túc trực nụ cười rạng rỡ. Tuy là nữ với nữ, nhưng cả hai trông xứng đôi cực kỳ. Một số cô gái phải ghen tị với Solar, vì được một người xuất sắc như Moonbyul cưng phụng. Số nam nhân khác thì lại ghen tị với Moonbyul, vì cô đang có được cực phẩm của thế gian này.

"Em yêu Byul!"

Solar khẽ nói bên tai Moonbyul và cười khúc khích. Moonbyul mỉm cười, hôn nhẹ lên gò má của nàng, ánh mắt say mê nhìn nàng.

"Byul cũng yêu em."

Irene đang phân vân chọn món trên quầy bánh. Cô định lấy một ít bánh quy còn lại, thì một bàn tay khác cũng đưa ra.
"Oh! Xin lỗi, chị cứ lấy đi ạ!"

Irene ngước lên nhìn khi nghe giọng nói mềm mại nữ tính kia. Cô lập tức bị choáng ngợp bởi vẻ ngoài xinh xắn vô cùng của cô gái trước mặt. Irene không hiểu vì sao, nhưng lúc này cô muốn làm quen với cô gái ấy.

"Oh, không cần đâu, em cứ lấy đi. Chị sẽ tìm món khác!"

Irene khua tay ý bảo không sao. Cô gái trước mặt cười mỉm làm cô ngẩn ngơ nhìn. Ahhhh, bây giờ cô đã hiểu cảm giác của Solar khi lần đầu gặp gỡ bác sĩ Moon rồi. Tim..tim..tim đập nhanh quá!!

"Cảm ơn chị... Chị tên là gì vậy?"

"Joohyun, Bae Joohyun. Em có thể gọi chị là Irene!"

Irene vốn rất không thích tên tiếng Hàn của mình, nhưng không hiểu vì sao cô lại khai ra hết mọi thứ cho cô gái này.

"A chị Irene. Em có nghe chị Solar nhắc nhiều về chị!"

"Em là gì của Solar nhỉ?"

"Em là em họ của chị ấy, Son Seungwan, nhưng chị có thể gọi em là Wendy. Em là người Hàn nhưng định cư ở Mỹ cũng khá lâu rồi ạ! Rất vui được làm quen với chị."

Biết được rồi, cô đã biết tên cô ấy rồi. Wendy, cô sẽ không bao giờ quên cái tên này! Irene cứ nghĩ mình thẳng, cho đến khi cô gặp được người con gái của đời mình.

.

.

.

Solar gấp rút hôn Moonbyul, trong khi tay thì khóa cửa phòng ngủ lại. Nàng thở gấp khi đôi môi của cô chu du ở cần cổ nàng. Moonbyul đưa tay kéo khóa chiếc váy cưới của nàng xuống, để lộ cơ thể đầy quyến rũ. Solar gỡ từng cúc áo sơ mi của cô khó khăn khi mà bàn tay nóng rực của cô đặt lên hai khỏa mềm mại của nàng. Từng lớp quần áo được cởi bỏ và nằm lạnh lẽo dưới sàn nhà. Moonbyul bế Solar tiến đến giường, hai đôi môi vẫn không tách rời ra.

Solar uốn éo đầy rù quến trên giường trước ánh mắt khao khát của Moonbyul. Nàng kéo cô xuống hòa vào trận chiến lưỡi đầy nóng bỏng. Bàn tay của cô lả lướt khắp cơ thể nàng, đi qua nhẹ nhàng nơi nhạy cảm phía dưới làm nàng khẽ cong lưng rùng mình. Moonbyul mút mát nơi xương đòn của người thương, để lại nơi đó những ấn ký sở hữu đặc quyền. Solar hét lên khi cô bất ngờ cắn lên nơi ấy.

"Sorry, tại Byul phấn khích quá!"

Đôi mắt cún con của cô làm nàng mềm lòng. Vội kéo Moonbyul xuống, mút lấy môi cô và thì thầm.

"Không sao, đến với em nào!"

Và rồi, tiếng rên của nàng càng lớn hơn, khi cô bao phủ lấy đầu ngực nàng bằng miệng của mình. Một đêm tân hôn đầy nóng bỏng không giới hạn bắt đầu~~

___________________

Một năm sau...

Solar nằm trên ghế sô pha lướt Instagram. Ở chỗ bụng của nàng đã nhô cao, mìinh chứng cho một thai nhi đã được năm tháng. Nàng bật cười khi thấy hình ảnh đáng yêu của Wendy và Irene. Cả hai người họ chính thức hẹn hò được bốn tháng rồi. Wendy vẫn còn khá trẻ con, vì em ấy chỉ mới hai mươi hai tuổi, trong khi đó Irene bây giờ đã là hai mươi tám. Vì thế Wendy đôi lúc rất thích phụ thuộc và bám dính Irene. Đương nhiên Irene cũng rất hưởng thụ điều đó. Nàng vui cho bạn thân của mình đã thoát khỏi kiếp ế. Nàng bình luận vài trái tim nhỏ nhỏ xinh xinh dưới tấm hình ấy.

"Yong à~~ Byul về rồi này!"

Giọng nói thân thương vang lên ở phía cửa. Nàng lạch bạch chạy ra đón 'vợ' mình vừa từ bệnh viện về nhà.3

"Byul~~em nhớ Byul!"

Solar ôm cứng ngắc người kia, làm nũng như một cô gái hai mươi tuổi mới biết yêu. Dù đã trải qua nhiều năm, và họ cũng không phải còn trẻ nữa, nhưng tình yêu họ dành cho nhau lúc nào cũng nồng nàn như thuở ban đầu, có khi càng sâu đậm hơn.

Theo như kế hoạch đã định lúc trước, Moonbyul và Solar đã định cư ở Mỹ và chung sống trong một căn nhà nhỏ ấm cúng. Moonbyul vẫn là một bác sĩ ở bệnh viện lớn gần nhà nhờ vào hồ sơ tuyệt vời của cô. Còn nàng thì ban đầu có học kinh doanh để nối nghiệp ba, nhưng kể từ khi mang thai, Moonbyul đã năn nỉ nàng hãy ở nhà luôn, mọi việc cứ để cô lo. Với cái miệng dẻo của cô, nàng sao có thể từ chối được. Vậy nên nàng cứ nằm phè phỡn ở nhà, chờ cô mang tiền lương mỗi tháng về nuôi mình. Còn ai sướng bằng chánh cung Kim nữa!

"Byul cũng nhớ vợ yêu của Byul lắm lắm!"

Moonbyul chu mỏ ra chờ sẵn nụ hôn của Solar. Nàng mỉm cười, muốn trêu chọc cô một tí.

"Không!!"

Solar giả vờ lạnh giọng quay đi, làm cô phía sau hụt hẫng vô cùng. Moonbyul nghĩ rằng là do tâm lí của phụ nữ có thai nên không than phiền, chỉ hơi thất vọng vì không được vợ yêu hôn thôi.

Solar thầm mỉm cười, cảm thấy sao con người này già đầu rồi mà vẫn còn đáng yêu quá. Thời gian chắc có lẽ đã quên đi người thương của nàng rồi.

Solar quay lại hôn chụt lên đôi môi đang trề ra ấy rồi cười khúc khích. Hôn một lần, rồi lại một lần nữa. Từ cái chạm môi nhẹ nhàng, giờ đã chuyển thành lưỡi kề lưỡi. Solar rên khẽ trong vòm họng, điều này kích thích ham muốn của Moonbyul. Cô muốn nàng, cô muốn nhiều hơn từ nàng!!

"Byul~~ vào phòng đi!"

Solar thổi hơi nóng bên lỗ tai nhạy cảm của Moonbyul. Cô gồng mình bế bổng nàng lên, tiến về phía phòng ngủ. Trong khi đó, Solar đã không kiềm được mà cởi một nút ra, vén chiếc bra màu đen của cô lên và liếm láp đầu ngực của cô. Moonbyul phải rên lên đầy khoái cảm.

A~~~phụ nữ có thai thật nguy hiểm nha~~~

.

.

.

.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#moonsun