1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Truyện này bùng binh ngã năm ngã bảy :)) đọc tới cuối mà cp của mí người không đến được với nhau thì đừng có trách tui :))

• Nhân vật "Tôi" không phải là nhân vật cố định mà sẽ được thay đổi theo tình huống của các chap.

• Một số đoạn in nghiêng trong truyện là nói về quá khứ.

Ok!!! Bắt đầu nè

___________________________

Chật vật mãi tôi mới có thể tìm một nơi phù hợp để xin vào. Tên tôi là Trịnh Đan Ny. Đại học y Thiên Tân ngốn tận của tôi sáu năm tuổi xuân. Khoảng thời gian đó nếu rút ngắn hơn chắc lẽ tôi đã không phải gặp những mối tình không viên mãn

Đổ vỡ tình yêu đối với tôi giờ đây là thứ rất đỗi nhẹ nhàng. Bản thân tôi luôn tự ninh ninh như thế, có yêu ắt sẽ chia tay. Mối quan hệ hiện nay của tôi với một người cùng ngành sớm đã được tôi đoán là chuỗi tình yêu để thỏa mãn khao khát được yêu, không phải vì cưới

Trường y ấy, phải nói học viên rất hay phải lòng nhau. Hoặc các trường đại học đều giống vậy thì tôi không rõ. Chỉ riêng nơi tôi học thôi đã tồn tại hẳn một chùm mối xích quan hệ yêu đương. Thậm chí chúng tôi yêu người cũ của bạn cũng chẳng hề hay biết

Điểm ngang thành tích của tôi thì đầu danh sách là đàn chị khoá trên, Viên Nhất Kỳ. Người luôn xuất hiện với mái tóc ngắn quá vai cùng mẫu kính gọng tròn. Nhớ những buổi ngồi sau xe đạp, dựa vào tấm lưng dài và rộng hưởng thức ánh nắng nhạt buổi sáng mùa xuân thật tuyệt vời

" Kỳ chúng ta chia tay đi "

" Được thôi "

" Ơ...chị chưa nghe lý do mà "

" Khỏi. Tạm biệt "

Vốn dĩ tôi mới mãi nhận ra sau một tuần trăng chị ấy đã bắt đầu mối quan hệ mới cùng đàn chị hơn chị ấy ba khóa, hơn tôi tận bốn khoá. Ôi trời, thảo nào lúc đầu chị ấy luôn miệng bảo chị thích người trưởng thành. Nói thẳng ra là quen để phục vụ việc học thuận lợi hơn thôi

Tình yêu lần hai của tôi bắt đầu vào ngày mùa đông. Hơi thở người đó nhả khói khiến tôi rơi vào ảo diệu. Dần lọt vào hố tình từ bao giờ chả hay. Đàn chị hơn tôi một khóa Dương Băng Di con người hài hước rất thích hợp để hẹn hò. Bên cạnh chị ấy vô cùng thú vị

" Em sẽ kết thúc với chị aa "

" Ok, quyết định vậy đi em "

Mối tình này dạy tôi một điều bổ ích. Đừng bao giờ mang chuyện chia tay ra đùa giỡn. Lần đầu chị ấy phì cười, lần hai xua tay còn lần ba là cho tôi đi luôn. Đâu ai rảnh ngồi đó nói chuyện yêu đương với đứa hay đem chia tay ra làm vũ khí. Tuyệt đối không!

Con tim tôi đau nhói và người thứ ba đến bên đời tôi đã xoa dịu nó, nhẹ nhàng tựa ban mai. Chị hay mua đồ ngọt dỗ dành tôi, hay cùng tôi tản bộ. Mỗi sớm đều ghé ngang phòng thúc tôi chạy vòng quanh khu ký túc, đàn chị tuyệt vời Lưu Lực Phi

Đơn thuần, trong sáng, nó như tia nắng ấm len lỏi rồi chóng vụt tắt sau mưa rào. Ầm ầm, chiếc ô đơn độc dưới trời đêm bão tố. Phía xa có người vừa xoay gót ra đi

" Chúng ta không thể cho nhau một cơ hội?! "

" Để dành cơ hội đó cho tình yêu mới thì hơn "

Các người vô tình. Tôi dù gì cũng chỉ là con người bình thường, lúc mạnh mẽ, lúc yếu đuối vô bờ. Liệu rằng ai đủ làm điểm tựa cho tôi. Người ta bảo tình đầu để bạn trải nghiệm, mối tình thứ hai dạy bạn cách trân trọng và tình yêu thứ ba cũng sẽ là tình yêu trọn đời của bạn

Nói dối, ba người rồi Trịnh Đan Ny tôi vẫn độc thân đấy thôi. Dường như tôi không có ý định sẽ yêu đương tiếp tục, tôi đã nghĩ sẵn mình sẽ lập gia đình thế nào, ra sao với người đủ khả năng lo cho tôi và các con tôi một cuộc sống tốt đẹp

Tự nhiên con người đấy xuất hiện làm mọi kế hoạch định sẵn của tôi bị lung lay. Chị ấy tên là Trần Kha. Tốt nghiệp ngay khi tôi vừa học năm ba. Chị ấy kiêng định, thành tích học tập đáng ngưỡng mộ. Đôi tay khéo léo cứu chữa biết bao bệnh nhân bên vờ vực nguy kịch, tôi gọi chị ấy bằng người hùng và từ hôm nay tôi sẽ được làm việc cùng người hùng

Quản lý bệnh viện dẫn tôi hoàn thành một số thủ tục cần thiết và đi thăm quan giới thiệu rõ nơi tôi sẽ làm việc. Đối với bác sĩ gây mê như tôi việc làm thường xuyên nhất chính là vào phòng phẫu thuật. Nơi diễn ra với bầu không khí quyết liệt, căng đến tột độ

Bệnh viện Seine thuộc loại nội trú. Những y bác sĩ sẽ được sắp xếp phòng nghỉ ngơi mà không cần về nhà nếu không thật sự cần thiết. Nó là bệnh viện lớn cư nhiên xin việc làm rất khó thành ra dẫn đến thiếu hụt nhân lực

Tôi được xếp vào phòng 2. Ở đây hệt căn hộ chung cư thu nhỏ. Đầy đủ tiện nghi và ba giường tầng đủ phục vụ cho sáu nhân viên. Vì mới đến nên tôi là chỗ trống cuối cùng ở nơi này. Dẫu chút buồn khi không cùng phòng với Trần Kha nhưng tôi sẽ cố gắng thích nghi sớm thôi, chắc chắn thế

Về sau tôi mới phát hiện ra một bí mật động trời, cũng may lúc đó tôi không tồn tại ý nghĩ sẽ trao đổi phòng. Bởi vì vô tình hay hữu duyên mà cả người yêu mới lẫn người yêu cũ của tôi đều đông đủ chung một phòng như thế

Lại còn thêm chuyện khó xử khi quản lý Cao mang tôi đến phòng làm việc khoa gây mê và hồi sức. Liếc ngang bàn đối diện đã chạm ngay gương mặt thân quen đang chăm chú xem xét bệnh án

" Bác sĩ Dương, đây là bác sĩ Trịnh vừa mới bổ nhiệm vào khoa của cô "

Ngẩng mặt, tôi nén thở nhìn đôi mắt thiếu kì quét trên người tôi. Vội vàng giật mình khi quản lý nhắc nhở, tôi gập người dáng chuẩn giọng to rõ " Trịnh Đan Ny xin tiền bối giúp đỡ "

Bất ngờ hay người được chào ngã ghế, bình thãn nhìn tôi, gật đầu hiểu ý. Thái độ xem tôi như lính mới thật sự. Nở nụ cười xã giao, thoạt đưa tay

" Ừm, tôi là Dương Băng Di. Chào em "

___________________________

Nơi của những bùng binhhh~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net