Chương 6: Dịch chuyển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau 1 đêm đầy cảm xúc, ánh sáng mặt trời đánh thức chúng tôi dậy. Dù đêm qua chúng tôi đã chiến đấu khá kịch liệt, tôi lại không thấy mệt, còn Freya thì vẫn uể oải.
"Dậy đi nào, hôm nay ta đi rồi, cũng phải đến chào cha em một tiếng chứ."(Fenrir)
Freya gật đầu trong khi vẫn đang dụi mắt. Đến cả lúc đó cô ấy cũng đáng yêu đến vậy sao? Không tốt cho tim mạch, anh em đừng có nhìn.
~~~~~~~~~~~~~~
Sau khi sửa soạn tươm tất, tôi cùng Freya chạy trên con thiên mã thần sầu của tôi. Có vẻ Freya không có vấn đề gì với cái tốc độ này, mà thậm chí cô ấy còn tỏ ra vô cùng thích thú. Phụ nữ thời nay đáng sợ ghê, tôi nên cẩn thận mới được.
Chẳng mấy chốc chúng tôi đã tới được dinh thự riêng của Odin. Nhà tôi to thế nào thì nhà hắn to gấp đôi như thế. Thần tối cao mà, ăn chơi ra phết đấy.
Chúng tôi đi tới cổng dinh thự thì ngau lập tức nó được mở ra và có một người đàn ông râu tóc trắng mặc bộ vest đuôi tôm cúi chào chúng tôi.
Đó là một vị thần trung cấp. Nhưng chớ coi thường ông ta. Ông ta hoàn toàn có thể lên được cao cấp bất cứ lúc nào ông ta muốn, chỉ là ông ấy có hơi khiêm tốn thôi.
"Lâu rồi không gặp Alfredo."(Fenrir)
"Thật là vinh hạnh cho tôi khi được ngài chào hỏi, Fenrir-sama. Xin ngài hãy nhanh lên, Odin-sama đang đợi."(Alfredo)
Chúng tôi đi theo Alfredo vào bên trong dinh thự. Nếu không được ông ta chỉ dẫn thì việc lạc trong này là rất dễ. Ngoài những lối đi cắt ngang nhau tùm lum như mê cung ra, dinh thự này còn được yểm một lớp kết giới ảo ảnh. Nói đơn giản thì nó sẽ khiến kẻ xâm nhập trái phép hoặc đứng yên đến chết, hoặc đi lòng vòng rồi chết.
Vì độ an toàn lv max nên nơi này chứa đựng những ma kĩ quan trọng nhất của Vahalla, ví dụ như vòng dịch chuyển mà tôi chuẩn bị dùng chẳng hạn.
Mà huyên thuyên nãy giờ, chúng tôi vẫn chưa đến được chỗ đó nữa. Cái tên Odin có sở thích biến thái thật. Người ta thường chọn cái đường ngắn nhất mà đi, đây ông tướng lại chọn cái đường xa nhất, tôi cũng đến quỳ.
Đi thêm một lúc nữa, chúng tôi tiếp cận một cánh cửa bằng vàng.
Alfredo phát động một vòng tròn ma pháp nhỏ bằng lòng bàn tay còn miệng thì lẩm bẩm câu thần chú.

Cánh cửa dần mở ra và đập ngay vào mắt tôi là một căn phòng sáng loáng một màu vàng kim. Ở chính giữa có 5 cái cột bằng đá có khắc cổ ngữ bên trên. 5 cái cột được nối với nhau bởi 5 tia sáng hình thành 1 ngôi sao chính giữa. Chính nó đấy, trận đồ dịch chuyển.
"Đây là lần đầu tiên em được thấy nó, thật lộng lẫy!"(Freya)
Những thứ tôi tạo ra luôn có chất lượng vô cùng tốt và đầy hào nhoáng. Cái này cũng không ngoại lệ.
"Cũng phải vài nghìn năm rồi ta mới lại được thấy nó. Trông nó cũ hơn hẳn lúc mới được ta cho ra lò."(Fenrir)
"Sao hả, đầy hoài niệm có phải không?"(Odin)
Tiếng nói phát ra phía sau trận đồ. Odin đã đứng sẵn ở đó và ngắm nhìn trận đồ với đôi mắt xa xăm.
"Tôi vẫn nhớ cái ngày cậu làm ra nó. Lúc đó đã có không ít những vị thần có khả năng sáng tạo đua nhau giành giật lấy cái vị trí của cậu hiện tại, trong đó có cả cậu nữa."(Fenrir)
Tôi cũng không bao giờ quên cái ngày đó. Phát minh của tôi được cho là bước ngoặt của nền văn mình thần tộc. Nó không những có thể kết nối với các thần tộc ở lục địa khác, nó còn có thể kết nối các thứ nguyên nữa. Đây cũng là chỗ mà anh hùng sẽ được triệu hồi, nhưng xem ra hôm nay nó phải làm việc sớm rồi.
"Bọn họ không hề kém cỏi. Những phát minh của họ vô cùng vĩ đại, chỉ là tôi theo kịp được thời đại mà thôi."(Fenrir)
Odin chỉ cười như có ua muốn nói 'chỉ vậy thôi à?'. Người ta thật lòng đấy, đồ tối dạ.
"Vậy ngoài ra đây để hồi tưởng, chúng ta có còn việc gì khác cần bàn bạc không?"(Fenrir)
"Cứ bình tĩnh đi. Làm chén trà cho mát họng đã rồi hẵng đi chứ. Cậu đi tôi cũng buồn lắm chứ có phải không đâu."(Odin)
"Có điên mới tin lời cậu nói. Mà tôi cũng không vội, làm chén trà cũng được."(Fenrir)
Odin đã chuẩn bị sẵn 1 cái bàn với 1 ấm trà được đặt trên đó. Mùi hương bay ra từ ấm cho tôi biết đây chính là loại trà tôi yêu thích, trà Trường sinh.
"Thưởng thức trà Trường sinh trước khi đi quả thật không tệ, tôi có lời khen cho cậu đấy."(Fenrir)
"Đó là vinh hạnh của tôi. Vậy cậu muốn đặt chân ở nơi nào đầu tiên?"(Odin)
Tôi cũng đã suy nghĩ về việc này. Tôi nhận ra rằng sức mạnh của mình quá cao để có thể xuống đó làm mạo hiểm gia nên tôi muốn đi theo một hướng khác. Làm một việc gì đó vừa giàu vừa tự do chẳng hạn.
"Tôi muốn xuống một nơi nào đó hẻo lánh một chút nhưng nó nên ở gần một thành phố và rừng. Tôi có nghiên cứu qua bản đồ và thấy có một khu đất trống ở giữa rừng Kuga, cạnh đế quốc Altair."(Fenrir)
"Tôi hiểu. Bắt đầu ở giữa một khu rừng sẽ không gây sự chú ý. Nhưng cậu nên biết là nếu dịch chuyển ở gần một đế quốc, họ sẽ cảm nhận được một sức mạnh ma thuật to lớn ở ngay gần họ, ý tôi là từ trận đồ dịch chuyển đó. Cậu sẽ gặp rắc rối đấy!"(Odin)
"Tôi có thể đối phó với họ. Tôi không muốn bắt đầu ở một nơi như sa mạc hay núi tuyết đâu nên cứ chọn nơi đó đi."(Fenrir)
Odin gật đầu hiểu ý. Nhưng dường như hắn ta còn đang bận tâm điều gì đó.
"Thôi, vậy nếu không còn gì thì chúng ta nên bắt đầu thôi. Nên làm sớm trước khi nơi này trở thành nơi đặt chân của anh hùng."(Fenrir)
"Được! Alfredo, khởi động trận đồ."(Odin)
"Rõ!"(Alfredo)
Alfredo giơ tay về phía pháp trận, đọc to một câu thần chí dài bằng cả trang sách. Trận đồ phát sáng rực rỡ.
"Giữ gìn nhé Freya. Ta sẽ gặp lại em sớm thôi, ta hứa đó."(Fenrir)
"Vâng, em nhất định sẽ đợi ngài. Ngài hãy mạnh khỏe nhé, em yêu ngài!"(Freya)
"Chà chà, hai người tình cảm quá nha. Có lời gì cho tôi không, Fenrir?"(Odin)
Tên này cọ muốn tôi nói gì với hắn à? Đã đổ trách nhiệm lên đầu tôi rồi thì đừng hòng tôi chúc phúc cho.
"Cậu thì chết sớm ngày nào hay ngày đó. Tôi thực sự không muốn gọi cậu là bố vợ đâu."(Fenrir)
"Haha, Vahalla này sẽ buồn lắm khi không có cậu đây. Bảo trọng nhé, bạn của tôi."(Odin)
"Ờ, tôi đi đây, hẹn mọi người 100 năm sau!"(Fenrir)
Tôi bước vào trong trận đồ và biến mất cùng với nó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#fantasy #oln