T. 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cuối cùng tôi cũng có được không gian riêng tư với cậu ấy. Công viên lúc này thật tĩnh lặng và mát mẻ. Chỉ có hai chúng tôi ngồi bên nhau. Bỗng nhiên tôi thấy dựng hết tóc gáy. Tôi nói với cậu ấy:

– Tớ có cảm giác có ai đó đằng sau tớ và nói gì đó tớ nghe không rõ.
– Ừ. Mà cậu nói đám người đang khóc hay đang cười cơ?  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kinhdi