Chap 1.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Liu, hãy nói cho họ biết đó là em! Nói với họ! Em là người đánh đập những đứa trẻ "mẹ của Jeff đặt tay lên vai.

"Jeff, đừng nói dối nữa. Chúng ta biết đó là Liu, con có thể dừng lại ", Jeff bất lực nhìn theo chiếc xe chạy đi. Một vài phút sau, cha của Jeff về đến nhà và vẫn chưa biết điều gì.

Ông Bush vừa về đến nhà khi chiếc xe cảnh sát khuất dạng. Ông ko biết chuyện gì đã xãy ra. Bà Margaret thì đang quỳ bên bệ cửa, còn Jeff thì đứng trầm ngâm. "Con trai, có chuyện gì xãy ra thế" ông hỏi. Jeff ko trả lời. Hắn đang rối. Bà Margaret tiến lại và kể tất cả. Một giờ sau, khi cả cha và mẹ hắn đang cực sốc và ngồi trong phòng khách. Jeff ko thể tin vào chúng. Hắn ko thể chịu đc việc mọi người nghĩ về Liu xấu xa trong khi người gây tội là mình. Jeff bỏ lên phòng. hắn cố tìm giấc ngủ. Cố thoát ra nổi ám ảnh tội lỗi.

Hai ngày trôi qua. Ko có tin tức gì về Liu. Jeff thì vẫn nằm đó. Chỉ có mặc cảm tội đồ làm bạn với hắn.

Đó là cho đến thứ 7, khi mẹ nói với Jeff bằng vẻ mặt rất vui.
-"Jeff, tỉnh dậy nào, ngày này tới rồi"
Jeff cố nhớ hôm nay là ngày gì. Cậu ko thể nào nghĩ ra.
-"Hôm nay là tiệc sinh nhật của Billy, con nhớ thằng bé ko? Nó là hàng xóm nhà mình đấy" - Bà Margaret nói thêm.

"Mẹ! Tại sao con lại phải đến 1 buổi tiệc toàn trẻ con chứ?"
- "Jeff! Những ngày vừa qua thật là tồi tệ, và con cần một chút vui tươi để thay đổi ko khí. Ko cãi nữa. Mặc quần áo vào và đi cùng bố mẹ qua nhà Barbara".

Jeff uể oải ngồi dậy, hắn ko mong đợi điều này. Và khi thay đồ xong, Jeff bước xuống cầu thang thấy ba mẹ đã chuẩn bị xong để đi. Họ mặc đồ rất đẹp. Cứ như là đến một buổi tiệc hoàng gia vậy. "Thật nực cười" - cậu nghĩ. Bộ đồ đó chẳng phù hợp với đám trẻ tí nào.

-"Jeff, lấy bộ nào đàng hoàng hơn đi".
-"Mẹ, mấy bộ đồ đó giống như đồ hề vậy, con ko mặc nó đâu".
-"Đây là cách duy nhất để gây ấn tượng. Ko nói nhiều. mặc bộ khác vào ngay".

Và cũng như mọi lần, Jeff ko thể thay đổi đc ý mẹ.

Cậu tiến tới tủ và tìm một bộ đồ nào ít quái dị nhất. Những chiếc áo sơ mi màu loang lỗ sặc sỡ. Cuối cùng cậu tìm thấy một chiếc màu trắng. "Nhanh nào Jeff, chúng ta sẽ trễ mất".

Cả gia đình Jeff băng qua đường để đến nhà Barbara. Barbara đã đợi sẵn trong nhà, cùng với các vị khách khác, và họ cũng ăn mặc như cha mẹ Jeff. Ko thấy lũ trẻ, chúng đang chơi ngoài sân. "Jeff, em ra chơi với lũ trẻ đi". Barbara đã bảo vậy thì cậu đành phải đi thôi. Cậu tiến về phía vườn. Bọn trẻ đang mặc đồ cao bồi và chơi trò bắn súng. Tất nhiên là súng nhựa. Lúc đầu Jeff tỏ ra ko mấy thích thú, nhưng nhanh chóng, cậu nhập cuộc với bọn trẻ. Đã rất lâu rồi, cậu mới đc vui chơi như thế này. Và cậu bắt đầu nghĩ tới Liu. Bỗng nhiên, cậu nghe thấy tiếng ồn kỳ lạ. Sau đó, một hòn đá bay vào mặt Jeff. Randy, Troy và Keith nhảy qua hàng rào và tiến vào. Chúng đi bằng ván trượt. Jeff để khẩu súng giả qua một bên và bảo bọn trẻ đứng sau mình. Trong khi Randy nhìn cậu với ánh mắt hận thù.

"Xin chào, Jeff". Randy lên tiếng. "Bọn tao và mày vẫn còn 1 món nợ phải trả đấy." Jeff nhìn thấy mũi của mình đang chảy máu. "tốt thôi. giữa tao với mày vẫn còn một số chuyện, và vì thế anh trai tao đã bị tạm giam".

iếc xetuần tra.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#horror