Đôi lời muốn nói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Cheese_Chi🧀💜
Beta: Lanh_Orange 🍊🧡

.

.

Trước khi Cheese viết truyện này thì Cheese thấy là mấy truyện Creepypasta khác nó có hơi không được hay cho lắm. Bản thân Cheese thì Cheese thấy thích hình tượng nhân vật OC phải có chút thực tế, tự nhiên và không quá Buff hoặc quá Mary sue, mặc dù đa phần các bạn tác giả khác viết đều là Fanfiction nhưng theo ý kiến của mình thì truyện của một số bạn đọc không được hay.

Hầu hết các bạn ấy toàn làm lệch đi rất nhiều so với tính cách ban đầu của các nhân vật creepypasta, Cheese đã từng rất thích creepypasta, Cheese thích đến nay đã được 3 năm rồi nhưng khi đọc mấy truyện về creepypasta thì Cheese cảm thấy không còn thích nữa.

Các bạn viết về creepypasta toàn viết về tình cảm giữa các creepypasta với nhân vật OC, mình cảm thấy nản thật sự luôn khi đọc, nào là yêu từ cái nhìn đầu tiên hay vừa giúp cái gì thì quay ra thích với yêu người ta ngay.

Mặc dù Cheese không phán xét gì về việc tình cảm của các sát nhân với nhân vật OC nhưng mình thấy có vẻ như yêu rất dễ ràng? Ý mình là sao không để cảm xúc của nhân vật được từ từ chuyển biến theo thời gian mà nhất thiết phải yêu từ cái nhìn đầu tiên hay mấy lý do khá vô lý khác. Cheese thấy cảm xúc tự nhiên của các nhân vật trong truyện sẽ hay hơn rất nhiều.

Còn cái vấn đề khóc nữa....... Ủa thật luôn trời, nếu đã làm sát nhân máu lạnh không do dự khi giết người vậy thì tại sao lại khóc? Cheese thấy nhiều bạn có OC đã làm creepypasta mà không tránh nổi 1 viên đạn hay thậm chí là lúc nào cũng mít ướt, sợ hãi các thứ nữa???¿¿¿ Cheese không hề nói rằng khi làm sát nhân là không thể khóc nhưng không phải lúc nào cũng khóc được, mình đọc truyện thôi mà cũng thấy khó chịu tới nỗi bỏ luôn không đọc nữa.

Đã làm sát nhân mà nhân từ tới mức lôi một người không rõ ở đâu về làm creepypasta, với vài lý do như ở nhờ, không có chỗ ở hay đang chán....., nếu mà Cheese bắt gặp Jeff The Killed thật thì có khi xác đã bị chẻ làm đôi chứ không phải đứng nói chuyện đâu.

Hay là vấn đề về nhan sắc của Jeff The Killed cũng vậy, có mấy bộ truyện mình thấy hầu như ai cũng bảo đẹp trai hoặc soái ca các thứ vân vân và mây mây, mình sẽ không nói là mình cũng thấy khuôn mặt kinh dị của Jeff đẹp trai đâu. Mặc dù từng có một thời mình khá thấy ám ảnh khi xem mặt của Jeff The Killed nhưng xem nhiều lần thì mình chả cảm thấy gì nữa rồi, thậm chí còn thấy nó cũng khá ổn nhưng vấn đề ở đây là mấy bạn viết truyện toàn xem hình anime do các fan art vẽ ra, có khi các bạn ấy còn chưa xem hình thật sự nữa cơ.

Mình thấy có mấy người khó chịu tới mức lập một bài về nó để nói và xả giận, khi đọc xong bài của mấy bạn đó Cheese thấy càng mất niềm tin vào truyện creepypasta bây giờ.

Thế nên mình mới viết truyện "[Creepypasta OC] Mờ Nhạt" để thỏa mãn lòng yêu thích với creepypasta. Vốn lúc đầu Cheese đã nghĩ về một OC không quá nổi bật cũng khá bí ẩn, nhưng rồi mình thấy cho dù tạo OC hoàn hảo thì khả năng viết của mình không thể bộc lộ được nhiều về nhân vật, truyện sẽ có thể hơi vô hồn nhạt nhẽo.

Mình còn lấy ý tưởng về OC từ trong phim "Aventure time" của Cartoon Network, một trong những bộ phim hoạt hình Cheese thích nhất. Nhân vật OC của mình có thể mới đầu sẽ thấy không có gì đặc biệt nhưng dần dần về sau sẽ từ từ khai phá ra và mở từng cánh cửa bí mật.

Để hiểu rõ OC nhất có thể, mình đã phải thảo luận với Lanh Orange về OC tới 15 lần mới có thể khai thác OC cho thật thực tế, không quá Buff và hoàn hảo nhất theo mình là thế. Dù sao thì Cheese viết cũng là Fanfiction nên có mấy cái như quá khứ hay tên thật, tính cách của các creepypasta đều là xen lẫn thực tế - fanfic.

Và mình muốn nói điều quan trọng là mình thực sự không có nhiều kinh nghiệm về viết kinh dị dù mình đang viết là creepypasta. Nên là Cheese viết truyện có thể sẽ theo cuộc sống đời thường trong Slender Mansion và tất nhiên tình cảm thì có thể sẽ có nhưng nó được phát triển theo từng thời gian một chứ không quá lố như mới gặp nhau có 3-4 lần đã thích với yêu thì hơi kì.

Cheese thiên về cảm xúc nội tâm hơn so với miêu tả hành động hay bộc lộ cảm xúc. Cái cảm giác tự khóc tự lau tự đau tự chịu mà không thể bộc lộ hoặc nói ra khiến mình thấy rất hay, không nhất thiết phải bộc lộ ra mà có thể lấy thơ hay câu nói, thậm chí là lời bài hát để diễn tả ra.

Vốn làm sát nhân thì mình nghĩ là tính cách sẽ có nhiều phần vặn vẹo, cũng có thể là tâm thần nên OC của mình cũng vậy. Nhưng nặng hay nhẹ là tùy mức độ cảm xúc, không quá tâm thần như Jeff, điên cuống đến si tình như Nina, ám ảnh Slender như Toby, hay super crazy tới mức ăn thận như Eyeless Jack,.....

Đó là những điều mình muốn nói, chắc sẽ có phần hơi sai vì mình đã không tìm hiểu nhiều về creepypasta nữa sau khi đọc mấy truyện trên Wattpad với Manga toon, nếu các bạn cảm thấy truyện của mình có gì sai sót, các bạn hãy cho mình ý kiến, mình sẽ sửa.

À quên mất, về quá khứ, tên thật với tính cách, mình sẽ xen cả Fanfic với đời thật rồi mình sẽ sửa sao cho nó tự nhiên và hợp lý nhất có thể. Một số chi tiết nào khi đọc mà các bạn không hiểu có thể cmt cho mình để mình giải đáp.

Cảm ơn các bạn đã đọc. Chúc các bạn có một trải nghiệm tốt nhất khi đọc truyện của mình. Xin chân thành cảm ơn.

Ký tên          
~Cheese_Chi🧀💜~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net