Ngôi mộ nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái mộ đá đó, mỗi lần về nhà là cô phải đi ngang ngôi mộ đó. Nó làm cô sợ phát khiếp, những cái mộ khác đâu có như vậy. Chỉ có riêng ngôi mộ nhỏ đó, cô có cảm giác khá là ma quái khi đi ngang nó. Cô chưa lần nào nhìn vào ngôi mộ đó, mỗi khi phải đi ngang, cô nhắm mắt chạy thật xa khỏi ngôi mộ. Con đường đất đi ngang khu mộ ấy là con đường duy nhất đi từ trường cô về nhà. Đến một ngày, cô gom toàn bộ cam đảm, nhìn thẳng vào ngôi mộ. Dòng chữ "Xuân Mai" đập vào mắt cô, người cô toát mồ hôi lạnh, Xuân Mai? Sáng nay thầy còn điềm danh thấy nó mà? Cô bỗng có một linh cảm xấu. Cô chạy đi thật nhanh, chưa hết bàng hoàng, cô nhớ ra một điều còn đáng sợ hơn. Tên cô chính là Xuân Mai! 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net