1. Trò chơi sống còn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ trụ rộng lớn này có rất nhiều vi diện khác nhau, phân chia từ cao đến thấp. Trong đó, có một vi diện cao cấp nhất, khoa học kĩ thuật có thể nói là phát triển nhanh như vũ bão khiến cho các vi diện khác không thể nào theo kịp được, được tôn xưng là vi diện thần cấp.

Vi diện thần cấp tuy rộng lớn nhưng người không nhiều, còn chưa bằng 1/3 dân số của các vi diện khác. Ở đây đa phần đều là các trung tâm nghiên cứu và máy móc hiện đại, nhà ở thì ít đến thảm thương. Người dân ở đây tất cả đều làm việc trong các trung tâm nghiên cứu, vi diện thần cấp chỉ có một nghề duy nhất.

Ở trung tâm của vi diện thần cấp có một tòa nhà trọc trời, đề bảng điện tử là "Trung Tâm Hệ Thống Trò Chơi Xuyên Vi Diện". Như cái tên, nơi đây là một trung tâm chuyên nghiên cứu về các trò chơi cho tất cả các vi diện cùng chơi, trò chơi có thể nói là rất đa dạng.

Tuy nhiên, ngoài là một trung tâm nghiên cứu trò chơi nơi đây còn là một trung tâm chuyên loại bỏ những thành phần không cần thiết của các vi diện để giữ gìn an ninh, trật tự của vũ trụ. Chính vì lý do này, họ đã phát minh ra một trò chơi, gọi là "Trò chơi sống còn".

Một nam nhân ngoài 20 mặc trên mình bộ vest màu đen, trước ngực đeo bảng tên màu trắng đề ba chữ "Sư Vô Độ" cầm trên tay xấp tài liệu chi chít chữ bước vào thang máy, ngón tay thon dài ấn vào tầng cao nhất.

Y có mái tóc xanh dương dài gần như chạm đất sau lưng, phần tóc hai bên thái dương được buộc ra sau, cột lại bằng một dải lụa màu đen. Giữa chán là nốt chu sa màu lam dài tầm 3 cm hình thoi thon dài, lông mi cùng màu dài lại cong, đôi mắt mang một màu xanh của đại dương sâu thẳm, sống mũi cao, làn da trắng như trứng gà bóc, cả người y thoang thoảng mùi biển và sự mát lạnh của hơi nước.

"Ting!"

Cửa thang máy mở ra, Sư Vô Độ đi thẳng tới căn phòng ở cuối hành lang, chẳng cần gõ cửa, cứ thế mở cửa đi vào.

"Tới rồi đó à." Đằng sau bàn có để bảng ghi hai chữ "Chủ tịch", một nữ hài tầm 10, 11 tuổi ngồi vắt vẻo trên ghế, thấy có người vào phòng cũng không ngẩng đầu lên, vẫn nhìn chăm chú vào máy tính.

Sư Vô Độ gật đầu, y đặt xấp tài liệu lên bàn rồi lui sang một bên.

"Không xem qua à?" Sư Vô Độ hỏi.

Nữ hài lắc đầu: "Không cần, ngươi làm ta rất yên tâm. Hai người kia đâu?"

Sư Vô Độ nói: "Chắc sắp đến rồi."

Vừa dứt lời, cửa phòng lại lần nữa mở ra, lần này đi vào là hai người cùng mặc vest đen, trước ngực đeo bảng tên đề tên họ: Giang Trừng và Thẩm Cửu.

Thẩm Cửu lấy tay hất phần mái bên trái ra sau đầu, mái tóc dài màu xanh lục theo chuyển động của y mà hơi đung đưa. Y đặt xấp tài liệu dày cộp xuống bàn, lấy tay dụi đôi mắt cùng màu, ngáp một cái.

"Xong rồi đó."

"Ừ." Nữ hài gật đầu.

"Đây." Giang Trừng cũng đặt một đống giấy tờ chi chít chữ xuống bàn, đôi tay thon dài trắng nõn vuốt mái tóc màu tím xanh cho đỡ rối. Có vẻ y vừa ngủ dậy, đầu tóc khá là rối, nhưng nếu không nhìn kĩ thì khó mà phát hiện ra.

Nữ hài giờ mới ngẩng đầu lên khỏi máy tính: "Trò chơi sống còn hôm nay sẽ lần nữa bắt đầu. Ba người sẽ tham gia với vai trò là người dẫn đường."

"Cho vi diện nào?" Thẩm Cửu hỏi.

"Cho ba vi diện." Nữ hài nói.

Giang Trừng ngạc nhiên: "Không phải bình thường chỉ là một vi diện thôi sao. Mỗi vi diện sẽ có ba bí cảnh, mỗi bí cảnh một người dẫn đường."

"Lần này có chút đặc biệt, nhưng ba người vẫn sẽ là mỗi bí cảnh một người dẫn đường. Ba vi diện này dường như có mối liên hệ chặt chẽ nào đó, không tách ra được nên họ sẽ tham gia chung với nhau. Dĩ nhiên quy tắc sẽ tàn khốc hơn, một vi diện thất bại, người của hai vi diện còn lại cũng sẽ thất bại theo."

"Ba vi diện cùng một lúc, vậy sẽ có nhiều người lắm. Phân công thế nào đây, Thủy Thủy?" Sư Vô Độ hỏi.

Thủy Thủy nói: "Tiểu Độ sẽ hướng dẫn bí cảnh đầu tiên, bí cảnh thứ hai Tiểu Cửu và Tiểu Ngâm cùng làm, bí cảnh thứ ba cả ba người cùng hướng dẫn."

"Ba vi diện cùng một lúc sẽ khiến độ khó giữa các bí cảnh tăng lên rất nhiều. Bí cảnh đầu tiên cấp độ vẫn như bao vi diện khác, Tiểu Độ mới tới thì tốt nhất nên hướng dẫn ngay bí cảnh đầu tiên. Bí cảnh thứ hai sẽ không phải chỉ khó gấp hai gấp ba lần nữa mà là gấp mười, thậm chí gấp trăm, gấp nghìn lần, tốt nhất để hai người dày dặn kinh nghiệm là Tiểu Cửu và Tiểu Ngâm hướng dẫn. Bí cảnh thứ ba sẽ là bí cảnh khó nhất và nguy hiểm nhất từ trước tới nay, cả ba người sẽ cùng làm."

Sư Vô Độ, Thẩm Cửu, Giang Trừng gật đầu, sau đó cả ba người hơi cúi người chào, định ra khỏi phòng thì bị Thủy Thủy gọi lại.

"Tiểu Cửu, Tiểu Ngâm ở lại. Tiểu Độ trở về chuẩn bị đi, sắp bắt đầu rồi."

Sư Vô Độ gật đầu rồi đi ra ngoài.

"Sao vậy?" Thẩm Cửu hỏi.

Thủy Thủy nói: "Duyên định tam sinh của Tiểu Độ sáng lên rồi, có tất cả bốn người. Hiện giờ Tiểu Độ chưa lấy lại kí ức kiếp trước, hai người ẩn thân đi theo bảo vệ đi. Còn nữa, duyên định tam sinh của hai người cũng sáng lên rồi, sẽ khá là rắc rối đấy. Vạn sự cẩn thận."

"Ừ." Hai người Thẩm Giang gật đầu.

Trong cả ba người thì chỉ có hai người họ còn kí ức trước đây, Sư Vô Độ thì không nhớ gì cả. Vì Sư Vô Độ đến sau, hơn nữa lại bé tuổi nhất nên Thẩm Cửu và Giang Trừng vẫn luôn coi Sư Vô Độ là em trai nhỏ cần được yêu thương mà đối đãi. Lần này duyên định tam sinh của Sư Vô Độ sáng lên, hơn nữa còn tận bốn người, họ quả thực cần ẩn thân trong bóng tối quan sát, nhỡ đâu bọn khốn kia là tra nam có ý định tổn thương em trai nhỏ của họ thì sao.

.
.

"Ưm." Tạ Liên khẽ rên một tiếng, cảm thấy đầu hơi ong ong.

Y chống tay ngồi dậy, phát hiện mình đang nằm trong lòng Hoa Thành, cả hai nằm trên một thảm cỏ xanh mướt, xung quanh có rất nhiều bóng dáng quen thuộc và không quen thuộc.

Tạ Liên nhớ rõ y đang ở Bồ Tề Quán nấu ăn cho Tam Lang, sau đó hình như đột nhiên trước mắt y tối sầm, thế là ngã xuống bất tỉnh nhân sự.

"Tam Lang, Tam Lang." Y lay người Hoa Thành, hơi cao giọng gọi. "Tỉnh lại đi, Tam Lang."

Hoa Thành dường như nghe thấy Tạ Liên gọi, hắn hơi nhíu mày, sau đó mở mắt ra.

"Ca ca."

"Tốt quá, đệ tỉnh rồi." Tạ Liên vui mừng nói.

Hoa Thành chống tay ngồi dậy, ngó trái ngó phải quan sát xung quanh, sau đó ngạc nhiên hướng Tạ Liên hỏi:

"Ca ca, đây là đâu?"

Tạ Liên lắc đầu: "Ta cũng không biết, tỉnh lại đã thấy bản thân ở đây."

Trong lúc hai người nói chuyện thì những người khác cũng lục đục tỉnh dậy, họ cũng giống như hai người Hoa Tạ, đều là một mặt ngơ ngác nhìn xung quanh.

"Lam Trạm, đây là nơi nào vậy, không phải chúng ta đang ở Vân Thâm Bất Tri Xứ sao?" Ngụy Vô Tiện ngạc nhiên hỏi.

Lam Vong Cơ lắc đầu, hắn cũng không biết bọn họ đang ở đâu nữa.

"A, bên kia có người kìa." Kim Lăng chỉ tay sang chỗ Tạ Liên.

Bên Tạ Liên cũng đã chú ý tới nhóm người Ngụy Vô Tiện, định qua chào hỏi thì bị tiếng khóc tê tâm liệt phế khiến cho y ngừng lại việc mình định làm.

Một bên khác, một nam nhân hắc y đang ôm một nam tử thanh y khóc tới lê hoa đái vũ, miệng liên tục gọi:

"Oa oa, sư tôn tỉnh lại đi mà, người không cần Băng Hà nữa sao?"

Thẩm Viên bị tiếng khóc của Lạc thiếu nữ làm cho đau đầu, y cố gắng nâng lên mi mắt nặng trịch, thấy tiểu đồ đệ đang ôm mình khóc sướt mướt, không khỏi thở dài.

"Được rồi, nín đi, vi sư tỉnh rồi."

Một nam nhân cao lớn lại khóc oa oa như thiếu nữ thế kia, quả là cảnh tượng có một không hai. Hai bên Thiên Quan và Ma Đạo lần đầu chứng kiến cảnh tượng này khá là sốc.

"Đây là..." Thẩm Viên nhìn xung quanh, trong đầu điên cuồng gọi hệ thống nhưng mãi mà không thấy nó trả lời.

Lạc Băng Hà lắc đầu: "Đệ tử không biết."

Lúc này, một giọng nói non nớt của một bé gái từ giữa không trung vang xuống.

[Đã xác nhận thông tin người chơi.]

[Hân hạnh được gặp các vị, ta là chủ hệ thống.]

[Nhiệt liệt hoan nghênh mọi người đến với trò chơi sống còn!]

[Trò chơi có tất cả ba bí cảnh, mỗi bí cảnh là một độ khó khác nhau, càng lên cao càng khó.]

[Nhiệm vụ của các vị là chiến đấu hết mình để sinh tồn, thông qua được cả ba bí cảnh tức là các vị thắng. Khi đó chủ hệ thống là ta sẽ thực hiện từng mong ước của từng người.]

[Để giúp các vị thuận lợi thông qua bí cảnh, mỗi bí cảnh sẽ có một người dẫn đường.]

[Nhưng hãy nhớ rằng, người dẫn đường chỉ có nhiệm vụ trợ giúp các vị thông qua bí cảnh chứ không có nhiệm vụ bảo vệ các vị.]

Mọi người ngớ người, ngoại trừ Thẩm Viên vốn là người xuyên qua ra thì tất cả mọi người đều ngơ ngác trước kẻ tự xưng là chủ hệ thống này.

Chủ hệ thống là cái gì? Trò chơi sống còn là cái gì? Người dẫn đường là cái gì? Sao họ lại ở đây để tham gia trò chơi này?

[Những nghi vấn của các vị người dẫn đường của bí cảnh đầu tiên này sẽ giải đáp cho các vị. Giờ thì, không phải các vị nên làm quen với nhau sao. Không quen biết nhau thì khó mà hành động chung được.]

Nghe chủ hệ thống nói, mọi người giờ mới nhận ra ở đây có rất nhiều người mình không quen biết. Quả thực như chủ hệ thống nói, nếu không nhanh làm quen thì họ khó mà hành động chung được.

Ngụy Vô Tiện thích náo nhiệt, loi choi giới thiệu trước: "Hân hạnh được gặp, ta gọi Ngụy Vô Tiện. Đây là đạo lữ của ta, Lam Vong Cơ."

Lam Vong Cơ vẫn mặt vô cảm gật đầu: "Cô Tô Lam thị Lam Vong Cơ."

Kim Lăng nói: "Lan Lăng Kim Thị Kim Lăng."

"Cô Tô Lam Thị Lam Tư Truy."

...

Nghe bên Ma Đạo giới thiệu, hai bên Hệ Thống và Thiên Quan lần nữa đơ người. Vân Mộng Giang thị, Lan Lăng Kim Thị, Cô Tô Lam Thị, Thanh Hà Nhiếp thị rốt cuộc là nơi nào vậy, họ chưa nghe bao giờ.

"Khụ, tại hạ Thẩm Thanh Thu, Thanh Tĩnh Phong phong chủ của Thương Khung Sơn phái." Thẩm Viên nói.

"Lạc Băng Hà, Ma tôn Ma giới." Lạc Băng Hà ôm chặt Thẩm Viên nói.

"Nhạc Thanh Nguyên, chưởng môn Thương Khung Sơn phái."

...

Lần này đến lượt hai bên Ma Đạo và Thiên Quan ngơ ngác nhìn nhau. Họ chưa nghe qua mấy môn phái này bao giờ.

"Ta gọi Tạ Liên, là thần quan trên Tiên Kinh." Tạ Liên nói.

"Hoa Thành, Tuyệt Cảnh Quỷ Vương, ta là đạo lữ của ca ca." Hoa Thành cười nói.

Mặt Tạ Liên nháy mắt đỏ bừng.

"Huyền Chân tướng quân Mộ Tình."

"Phong Sư tiền nhiệm Sư Thanh Huyền."

"Minh Quang Tướng Quân Bùi Minh."

"Tiền nhiệm Thần Võ Đại Đế Quân Ngô."

...

Lời giới thiệu của bên Thiên Quan khiến hai bên còn lại sốc nặng. Những người này, người nào người nấy đều là thần quan, điều này nghĩa là tất cả bọn họ đều đã phi thăng rồi sao.

Ngay lúc họ đang hoang mang thì giọng nói của chủ hệ thống lại lần nữa vang lên.

[Có vẻ các vị đã giới thiệu xong rồi nhỉ. Vừa đúng lúc, người dẫn đường của các vị tới rồi, hãy làm quen và giúp đỡ y nhé.]

Chủ hệ thống vừa dứt lời, một cột sáng màu xanh lam xuất hiện, ánh sáng chói mắt khiến mọi người phải nhắm mắt lại. Cột sáng dần dần thu nhỏ rồi biến mất, người đứng bên trong cột sáng khiến tất cả mọi người bên Thiên Quan đều ngạc nhiên đến mất hình tượng, chỉ có một số người vẫn còn giữ được bình tĩnh.

Nam nhân tóc dài màu xanh, mặc trên người một cái áo phông màu lam, áo khoác đen và quần xanh đậm, đi giày thể thao trắng từ trên trời hạ xuống.

"Hân hạnh được gặp, ta là..."

Y chưa nói xong đã bị một người xông qua ôm chầm lấy.

"Ca!"

Bên Thiên Quan cũng có một số người thất thố hô lên.

"Thủy Sư đại nhân!"

"Thủy Sư huynh!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net