Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beelzebub và Gabriel đã đến 1 nhà hàng sang trọng,tinh tế và pha  đôi chút lãng mạn.Ngoài cửa có 1 nhân viên đứng chào mừng họ vào nhà hàng,nơi này được bày trí khá là đẹp,những chíêc đèn chùm treo trên cao,hàng đá cẩm thạch tuyệt đẹp cùng với những những bàn ăn được sắp xếp gọn gàng thế nhưng 2 người họ lại chọn chỗ ngoài ngay ngoài khuôn viên của nhà hàng.Ở đó không khí trong lành,gió thổi nhè nhẹ,bên cạnh có 1 hồ nước với đàn cá đang tung tăng bơi lượn.

Khi nhân viên phục vụ mang các món ăn lên,đầu tiên là khai vị,món chính rồi mới đến tráng miệng là bánh kếp. Beelzebub rất là nóng lòng muốn thử nhưng hơi chán kho bánh kếp được đưa ra cuối cùng,dù vậy Gabriel cũng không hứng thú lắm với đồ ăn con người và đây là lần đầu tiên.Dù vậy 2 người vẫn chậm rãi từ từ thử 1 ít đồ ăn và thấy chúng khá là ngon,rồi cái gì đến cũng đến,bánh kếp đến. Beelzebub chờ đợi mãi mới có món này,cô rưới lên đó 1 lượng mật ong vừa đủ theo như những gì cô thấy trên caí màn hình phẳng ,nhìn mật ong chảy trên bánh kếp như hòa quyện vào bánh.Cô thử 1 miếng bánh kếp ,vị ngọt của bánh cùng mật ong như tan trong miệng cô,bên cạnh còn có dâu tây,việt quất ăn kèm cho đỡ ngán.Vị ngon thật khó cưỡng,cứ như nó xua tan đi mọi thứ vào hư vô,đầu cô cũng không cái khác ngoài cái bánh.Nhìn cô ăn ngon lành cùng với cái biểu cảm 'khó cưỡng' của cô làm cho Gabriel phải cười thầm.Sau khi ăn xong,Gabriel đi thanh toán rồi 2 người quyết định đi bộ ở công viên,tán chuyện về các món ăn ở nhà hàng

-Món bánh kếp là nhất,nó thực sự rất ngon...Lần sau tôi chắc chắn sẽ quay lại đó!

 Beelzebub vừa đi vừa nói lại còn nhắm mắt hồi tưởng 

-Uh,món đó cũng ngon thật,tôi thấy vị ngọt...

Gabriel nói chưa hết câu đã bị Beelzebub cướp câu

-Ui da!!Đau quá

-Nè cô có sao không?!

Gabriel hỏi han,Beelzebub do vừa đi vừa hồi tưởng nên cô không chú ý đường đi và cô bị vấp vào 1 viên đá bên đường.Gabriel giơ đôi tay lướt qua đôi chân của cô

-Cô bị bong gân rồi!Chắc khoảng hơn tuần  là cô khỏi !

-1 tuần ư!Tôi không chịu đâu!Làm sao bây giờ?!

-May cho cô là cô là ác quỷ đó còn nếu cô là con người thì từ 1-2 tháng mới khỏi hoặc là ngày kia cô sẽ khỏi

-Đau quá!

Bỗng nhiên có 1 vài giọt nước rớt xuống con đường họ đi,rồi nhiều hơn nữa,trời mưa rồi.Gabriel ngồi xuống cạnh cô,nói cô lên anh cõng

-Hứ ,tôi chắc chắn không tin anh rồi!Anh sẽ dùng nước thánh để giết tôi đúng không!

-Tôi không dùng phép thuật mà!Nhớ không?!

-Không!Tôi không tin anh

Trời đã bắt đầu mưa lớn,rồi lớn nữa như trút nước,Beelzebub vẫn cứng đầu như vậy.Bỗng có 1 nam 1 nữ đi đến đó,đưa cho anh 1 cái ô nói tặng anh cùng cô rồi đi khuất

-Này,sao cô lại ghét con người chứ!Họ tốt mà

-Anh nghĩ đó là tất cả ư!Tên đó đưa cho anh là hắn muốn đi cô ta!Lấy nghĩa mà qua mắt được ta à!

- Giờ cô định ngồi đây mãi à!Trời mưa to lắm,chân cô đang đau nữa,tôi thì không dùng phép thuật mà người cũng không mang theo nước thánh đâu!Cô yên tâm,nếu tôi dùng nước thánh thì cô ở trên người tôi dùng lửa địa ngục mà giết tôi là được

Anh nói tiếp

- Thêm nữa cô nên nhớ điều gì sẽ xảy ra nếu sử dụng phép thuật, cô  đặt súng trên xe Crowley.

Rồi anh ngồi xuống chịu mưa cùng cô,lúc này Beelzebub mới đỏ mặt,nói khẽ

-Thôi được!

Cô leo lưng Gabriel rồi anh bật ô lên,bước đi trong mưa

Ta sẽ đi đâu Cô hỏi

Đến nhà của tôi Anh đáp

Cô vẫn nhắc đi nhắc lại nếu anh dùng nước thánh,cô sẽ làm gì!Vừa đi ,vừa tán chuyện

Sau khoảng 1 tiếng,họ đã trước 1 căn nhà to lớn ngay sâu trong rừng lá,căn nhà xinh đẹp có 1 màu trắng nhã nhặn,được thiết kế sang trọng.Hai người bước vào,anh đặt cô trên ghế rồi nói

-Cô nên đi tắm đi!

-Cái gì !Đi tắm ư!Không

-Đi tắm

-KHÔNG!TÔI NÓI LÀ KHÔNG!!

-Chắc chắn tôi sẽ bắt cô đi tắm,đi tắm đi mà không có nước thánh đâu!Tôi đảm bảo!

-Cũng không

Cô phồng má,khoang tay,mặt ngoảy qua chỗ khác nói

Sau hơn 30 phút thuyết phục,cuối cùng cô cũng chỉ đi tắm với duy nhất 1 câu nói của Gabriel

-Đi tắm đi!Rồi tôi dẫn cô đi ăn 1 món còn ngon hơn món bánh kếp rất nhiều!

Cô như 1 con mèo nhỏ vậy,rất ghét nước khi vào nhà tắm cô cứ níu chặt lấy anh không chịu buông ra.Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô rồi đưa cái tay cô vào trong làn nước ấm,cô càng níu anh chặt hơn rồi cảm nhận làn nước cô mới chịu thả lỏng ra!Và thế cứ từ từ cô cuối cùng cũng chịu vào nước tắm

-Đấy!Tôi có làm gì đâu!

-Bộ đồ cũ của tôi anh đưa về chưa!

-Chưa,tôi nhờ họ giặt rồi

-Cái gì!!Vậy tôi mặc gì!

-À...Cô mặc đồ của tôi cũng được mà !Mà tắm là cô phải ở trong bồn nước,chứ không phải ngâm chân như cô đang làm!Cô thậm chí còn không  cởi tất nữa

-Vậy anh ở đây?!Tôi ghét cứ có ai nhìn tôi chằm chằm như anh

-Được rồi!Tôi lấy đồ rồi để ở giỏ ngoài cửa nhé,bám tường mà đi nha!

Anh đi ra ngoài pha 1 cốc cacao nóng rồi đi tìm đồ cho cô và cả anh.Một lúc sau,cô tắm xong quả thật vai anh rộng ghê cô mặc chiếc áo sơ mi của anh mà không chỉ vai cô còn phải xắn ống tay áo lên vì nó quá dài cứ như cô đang mặc cái thứ gọi là váy vậy.Cái quần sooc dài đến đầu gối của anh rộng ghê,cô phải dùng thắt lưng để giữ nó lại.Trong lúc anh đi tắm,cô ngồi trên cái ghế sofa,uống ly cacao nóng anh pha ,liu diu  nhớ  đến Crowley nói đến thứ gọi là ngủ.Cái màn hình phẳng  chỉ toàn  đưa những bản tin chán ngắt,cô thả lỏng toàn bộ cơ thể,mệt mỏi làm cô dễ nhắm mắt hơn bao giờ hết,rồi từ từ  ý thức của cô chìm vào bóng tối nhạt nhào.Khi anh bước ra thì cô đã ngủ rất ngon lành rồi,ngạc nhiên nhưng cũng không muốn cô thức giấc anh nhẹ nhàng lấy cho 1 cái chăn ấm.Như thế cô sẽ không bị lạnh nữa,rồi anh đỡ nhẹ người cô để cô nằm lên cái ghế sofa,theo anh biết thì đây là 1 tư thế giúp con người ngủ ngon.Anh ngồi bên cạnh cô bật thứ được gọi là máy tính ra và bắt đầu tìm hiểu thông tin về những con gì gì đó hóa đá nhưng không thể tìm được gì nên anh quyết định ngồi  xem phim.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net