The last letter: Untold stories

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hmm... Chào cậu .. lần thứ ba =))
Xin lỗi cậu vì hơi nhiều lời nhưng có lẽ đây cũng là bức thư cuối cùng rồi. Haizz.. Nghỉ hè rồi.. Mấy ngày đầu thì không sao nhưng dạo gần đây tớ rất nhớ cậu. Một cách thật sự. Chắc là do lời của cậu ( tớ cũng không biết gọi là gì nữa, 'chia tay' chăng ? ) quá đột ngột hay là tớ đã hết chịu nổi với cái việc cứ phải đẩy hình ảnh cậu ra khỏi đầu một cách miễn cưỡng nữa. Thật ra tớ cũng khá ngạc nhiên khi đến tận bây giờ cậu mới dứt tớ. Theo như tớ biết thì thực sự tớ làm phiền cậu rất nhiều, khiến cậu phải cap lại inbox và tâm sự với bạn cậu ? Biết là làm phiền nhưng vẫn tiếp tục, tớ cũng chẳng biết mình làm sao nữa. Nghe ngu ngốc nhỉ ? :)) Xin lỗi cậu.

Ừm, đối với cậu thì chắc cái hồi ngồi cạnh tớ chỉ là một khoảng thời gian bình thường, chẳng có gì đặc biệt hay thậm chí có thể là nhạt nhẽo. Nhưng mà, đối với tớ thì đấy là một trong những kỉ niệm tớ sẽ không quên trong năm cuối này. Có thể bây giờ thôi, nhưng mà cũng khiến tớ nhớ lại trong mấy tuần vừa rồi. Nên bắt đầu từ đâu đây nhỉ ? Từ lần cậu kể chuyện về LA, hay nói chuyện về hộp màu của tớ,hay khi cậu thử bút sắt và hỏi :' Cậu cũng thích xanh biển à? ' và đấy là lần đầu tớ biết cậu thích xanh biển? Hay là lần cậu ghi bài tập vào vở hộ tớ khi tớ lên bảng, hoặc mấy lần cậu cứ thúc giục tớ giơ tay trả lời khi tớ biết, hay là lần hai đứa nộp vở Hoá đều được 9 nhưng cô khen cậu trình bày đẹp hơn, khi cậu nhờ tớ giữ hộ tờ bài tập Lý và tớ vẽ hết cho cậu vì rảnh, nhưng cũng chẳng hiểu sao tớ được 9 còn cậu 7,5 :D. Hoặc mấy lần kiểm tra Sử, Toán,.. ngồi ngay bàn đầu mà vẫn có gan mở vở ra chép :)) Hay là lần cậu hát bài 'Forever Alone' nhưng trêu đứa bàn trên đấy là bài ' Thu cuối ', hay là hôm cậu cho tớ lọ hồ sữa và tớ vẫn lấy dù biết cậu mua để dán quà sinh nhật cho crush cậu. Hoặc mấy lần kiểm tra 1 tiết cậu đề 1 & tớ đề 2 và mỗi lần nhắc cậu tớ đều đế thêm câu :' Đề cậu dễ vãi , toàn câu tớ học rồi.' Hoặc lần cậu cho tớ cái cao dán lúc tớ bị đau bụng , hoặc về cái ví mà bố cậu bắt mua nhưng cậu không thích,về cái kiếm, đồng hồ,.. Lần cả hai chuyển chỗ và bị viết bản kiểm điểm và đấy cũng là hôm cuối được ngồi cạnh cậu, hay là giờ thể dục tớ vô tình va vào lưng cậu ?... Mọi thứ khiến tớ không ngừng nghĩ về cậu,và tớ cũng không biết tại sao tớ lại nhớ những thứ nhỏ nhặt này nữa.. Chắc tớ điên rồi, điên nặng =D.

Tớ cũng không phủ nhận là tớ đã khóc rất nhiều. Vì cậu. Nhưng rồi lại tự tát mặt mình tự hỏi tại sao lại khóc và tớ có ra gì không. Đương nhiên là không :)) Tớ chỉ là một con học sinh bình thường,chả có gì nổi trội, cũng chẳng hiền đến nỗi ai đó ăn thịt được như mọi người vẫn nghĩ, và tớ cũng chẳng chăm tẹo nào. Nói chung là tệ hại. Từ lúc bắt đầu thích cậu thì tớ cũng chưa bao giờ dám nghĩ cậu có để ý đến tớ. Cho đến khi một người bạn nói với tớ là cậu có thích tớ. Vài ngày. Trước khi 'vụ kia' xảy ra. Và tớ đã thực sự dằn vặt ghê lắm. Cho đến tận bây giờ . Nhưng mà công nhận tớ điên.

Buổi Liên hoan cuối cùng khá là vui, cũng buồn, vừa lo sợ nữa. Tớ khá là hối hận khi ghi gì đó liên quan đến cậu vào quả bóng, vì cả hai thứ trên đấy đều không thành sự thật, và lại còn xảy ra cùng một ngày. Từ nay chắc không tin nổi trò ước iếc gì nữa :D. Tớ cũng không day dứt lắm vì nhờ sự ủng hộ của đám bạn mà tớ đã chủ động ra mời cậu chụp cùng một bức, mà tớ cũng không biết nó biến đâu rồi, có khi cậu xoá rồi cũng nên. Và tớ cũng nói được một câu trước khi về với cậu, mặc dù nó không phải điều tớ muốn nói và nó cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Nói thật là tớ cũng hy vọng và ảo tưởng nhiều lắm, nhưng cũng cảm ơn cậu vì giúp tớ tỉnh sớm :D. Cho dù cú này khá là đau. Ngoài kết quả thi ra thì tớ chẳng còn nghĩ được về vấn đề gì khác. Ngoài cậu. Dù sao cũng cảm ơn cậu nhiều vì viết cho tớ lưu bút, mặc dù đấy là thứ khiến mẹ tớ phát điên lên, cộng thêm việc ai đó đã kể và lan truyền cho phụ huynh cả lớp khiến mẹ tớ biết, còn là 'tin hot' cơ đấy và kết quả là tớ bị chửi mắng từ ngày này qua ngày khác :)) may mà tớ quen rồi.
Ừm.. Cậu cũng chưa thực hiện được lời hứa sẽ đỗ với tớ nhỉ, dù cả hai đều không đỗ. Nhưng cũng coi như là một nửa lời hứa khi cậu đỗ cận chuyên, mặc dù bây giờ cũng chẳng quan trọng.
Thời gian qua đã khiến cậu phiền nhiều,
Thật xin lỗi cậu dù bao nhiêu cũng không đủ,
Cảm ơn cậu vì tất cả,
Tạm biệt lần cuối,
Ex-deskmate. Crush.

Đứa crush cậu

P/s: Sau này đúng là không gặp nhau nữa thật, nên chúc cậu thành công trong cuộc sống. Bai cậu :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net