Phần 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1/ Mùi hương

12 giờ 13 phút sáng, anh uể oải mở cửa phòng. Mùi hương quen thuộc khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn. Anh là một bác sỹ pháp y thuộc phòng pháp y thuộc Công An thành phố, và việc về nhà vào lúc đêm muộn, khi cả thành phố chìm vào yên bình với anh đã trở thành bình thường.

Anh cũng chẳng hiểu sao mình lại chọn cái nghề ấy. Có lẽ đó là duyên số. Cái duyên số đã đưa anh đến với công việc mà bất kỳ cô gái nào nghe thấy cũng đều kinh hãi, và chẳng có ai muốn gặp lại anh lần thứ hai. Hai mươi tám tuổi, anh vẫn là "lính phòng không", vẫn mỗi ngày đi và về như 1 cái bóng.

Đôi khi anh cũng cảm thấy chán cái công việc của mình, đã vài lần anh muốn bỏ việc, tìm cho mình một công việc khác, kiếm 1 người phụ nữ, và cùng nuôi dạy những đứa con, một cuộc sống bình thường. Nhưng có cái gì đó cứ níu lấy anh, như một sức mạnh ghì chặt anh lại với cái nghề ấy. Có lẽ, đó là niềm vui, niềm tự hào khi những vụ án anh tham gia công tác pháp y được làm sáng tỏ, như vậy là anh cũng đóng góp một phần nhỏ cho sự thật và công lý.

***

Đặt lưng xuống giường, anh hít 1 hơi thật sâu mùi hương quen thuộc và nghĩ lại công việc của ngày hôm nay,

một ngày dài với những cái xác không toàn vẹn. Anh chả muốn nghĩ đến nhưng hình anh những cái xác với cùng 1 thủ đoạn của hung thủ, cùng bị cắt mất cánh tay phải cứ hiển hiện trong đầu anh. Tất cả các lực lượng của Công An thành phố cũng đang điên đầu vì 1 loạt những án mạng có cùng 1 thủ đoạn và hung thủ ra tay rất gọn gàng, không để lại một chút dấu vết nhỏ, gây rất nhiều khó khăn cho công tác điều tra. Mọi đầu mối bây giờ chỉ còn trông chờ vào kết quả của phòng pháp y. Áp lực thật là lớn.

Haizzzzz..... Anh thở 1 hơi dài. Cố gạt đi những áp lực công việc còn theo tận về nhà, và gạt đi cả những suy nghĩ mơ hồ về những điều mông lung và mờ ảo.

Chợt nhớ ra điều gì, anh nhỏm dậy với cây đèn pin. Khẽ cúi xuối gậm giường, anh lia đèn khắp một lượt bên trong đó và khẽ mỉm cười vì kho báu nho nhỏ của mình, niềm vui duy nhất của anh trong cuộc sống lẻ loi và nhàm chán này.

Nhắm mắt, hít một hơi thật sâu để cảm nhận mùi hương quen thuộc. Môi mỉm cười, anh nhẹ nhàng chìm dần vào giấc ngủ. Phảng phất trong đó có một mùi hương.

Suy luận: Mùi hương quen thuộc ở phòng làm việc của hắn là mùi xác chết thối rữa. Tên này mắc chứng bệnh nghiện mùi. Hắn cảm thấy lạc lõng nếu không có mùi thối rữa tanh nồng xộc thẳng vào khoang mũi, kể cả trong lúc ngủ. Cho nên hắn để các bộ phận của xác chết nục ruỗng dần dần dưới gầm giường. Mặt khác, vì quá "yêu nghề", hắn muốn lúc nào cũng có những xác chết để mổ xẻ, soi mói, phân tích nên hắn tạo ra những vụ giết người hoàn hảo mà cảnh sát phải nhờ đến pháp y. Một cách thường xuyên. Hắn cảm thấy bất an nếu không có xác chết để làm việc, cảm thấy bồn chồn nếu không ngửi thấy mùi xác chết hòa với mùi chất khử trùng và hoá chất. Cảm giác thiếu vắng khi không được chạm vào thịt và máu.

2/ Nước mũi

Tối qua, bác hàng xóm nhờ tôi sang trông hộ thằng bé. Nó đang ốm. Nước mũi nó chảy ròng ròng, tôi cứ phải lấy khăn giấy lau cho nó suốt.

Sáng hôm sau, lại đến lượt bác hàng xóm ốm, nước mắt của bác cũng chảy ròng ròng mãi. Tôi không tài nào giằng nổi cái hộp gỗ bác giữ khư khư để cất nó đi.

Suy luận: Thay vì lấy giấy lau mũi thằng này lại bịt luôn 2 mũi thằng bé. Cái hộp gỗ là quan tài, còn bác kia đang khóc vì mất con.

3/ Nóng bỏng và nổi tiếng

Tôi rất thích giúp mọi người trở nên nóng bỏng và nổi tiếng. Nóng này, nổi này, tôi làm được tất. Có điều, họ chẳng bao giờ cảm ơn tôi được một lời! Thật là vô ơn! Lại bất lịch sự, chỉ biết nằm co ro một chỗ mà nhìn chằm chằm vào tôi như vậy thôi.
Mặc kệ họ vậy, tôi sẽ đi giúp đỡ những người khác.

Suy luận: Thằng này đã giết người bằng cách đốt và dìm nước (nóng + nổi)


4/ Nhật kí của một giáo viên tiểu học

Ngày 18/10:
-Hôm nay là ngày đầu tiên mình nhận công việc ở trường tiểu học. Bọn trẻ lớp 1 thật tuyệt vời. Hy vọng công việc sẽ khiến mình bớt đi muộn phiền trong cuộc sống ^^
Ngày 19/10:
-Nỗi buồn ấy.. Đã quyết bỏ rượu rồi mà không được. Mẹ kém quá nhỉ? ^^
Ngày 20/10:
-Hôm nay là ngày Phụ Nữ Việt Nam, phụ huynh bọn trẻ tổ chức 1 bữa tiệc thật ý nghĩa. Tuy nhiên mình thấy mệt và quyết định về sớm.
Ngày 21/10:
-Sau bữa tiệc hôm qua, bố mẹ của cậu bé Hoàng Tùng đã gọi cho mình hỏi là có thấy con họ đâu không. Hôm nay cậu bé không đến lớp. Không biết như thế nào rồi
Ngày 22/10:
-Học sinh bây thời nay không như thời của mình nữa, không có một chút tôn trọng nào cả!
Ngày 23/10:
-Lại tiếp tục nhận được những cuộc điện thoại từ phụ huynh. Mệt lắm! Tha cho tôi đi!
Ngày 24/10:
-Lũ trẻ thật đáng yêu...

Suy luận: Bà này là bà mẹ ko chồng, sinh ra đứa con đến lúc nó học lớp 1 thì chết, bà này buồn và ám ảnh muốn có con nên nhân lúc bữa tiệc tư đó bắt về. Vì bọn trẻ bị bắt hoảng sợ, la hét nên bả nói là lũ trẻ bây giờ ko có tôn trọng, vậy nên bả giết rồi ướp xác để bọn nó luôn "thật đáng yêu".

5/ Đãng trí

Tôi bị bệnh đãng trí, đồng thời còn rất sợ ma.
Nhà tôi chỉ có tôi với mẹ.
Mẹ tôi thì bị mộng du nữa.
Một hôm, tôi bị đánh thức vào lúc 7h sáng bởi tiếng còi hụ của xe cảnh sát.
Họ đến bắt tôi!
Tôi vẫn không hiểu chuyện gì xảy ra nữa!
À, mà quái lạ, sao tay tôi dính máu????

Suy luận: Mẹ mộng du => đêm tối đi loang quanh => con thì lại sợ ma và đãng trí => tưởng ma => giết mẹ.

6/ Trẻ con thì vô tội

– Mẹ!! Mẹ ơi!!
– .......
– Mẹ có yêu Mark không?
– Có chứ, mẹ yêu Mark hơn cả bản thân mẹ nữa
– Vậy sao... mẹ không yêu con? Lỗi của con là gì vậy mẹ....
Tôi bàng hoàng trước câu hỏi đó. Tôi đang ôm Mark mà...tôi vẫn đang ôm con trai bé bỏng của tôi mà, nó đang ngủ.
Tiếng nói ấy là của ai ?
Ngày này 5 năm trước là cái ngày mà tôi đau đớn nhất, cả về thể xác lẫn tinh thần.

Suy luận: 5 năm trước bà này phá thai 1 lần do ngoại tình và người đang nói chuyện với bà là linh hồn của thai nhi đó.

7/ Ông chủ hãng rượu

Cái hiện tượng năm thê bảy thiếp của giới thượng lưu đang hiện hữu ở ngay khuôn viên nơi tôi sống. Một gã tỷ phú với mức độ giàu có là không tưởng lại làm chồng của số lượng lớn phụ nữ trong nước.

Gã là một danh nhân giàu có của một hãng rượu trái cây nổi tiếng,nên có sức hút khá mạnh đến các cô gái ham mê giàu sang.

Những cô vợ của lão, tôi chỉ thấy lão cặp kè khoảng 1 tuần và chẳng bao giờ thấy họ nữa.

Suy luận: Rượu ở đây là rượu nho và lão này lấy máu các cô gái để làm.

8/ Giờ Trái Đất

Lát nữa có Giờ Trái Đất, tôi đang mong chờ điều đó. Trong bóng tối, tôi có thể làm nhiều điều mình thích.
"phụtttt" Đèn điện vụt tắt.
Thật sung sướng quá!
Tôi lôi vài thứ đồ ăn ra, ăn uống. Tôi cực kì thích không gian tĩnh lặng thế này!
"A...aaaaaaaaa".
Tiếng một bộ phim kinh dị vang vang từ nhà hàng xóm.
"Điên quá, hỏng hết cả không gian lãng mạn của mình" – tôi lẩm bẩm!
Và tôi thấy ánh sáng hắt xuống từ tầng trên.
"Jerry, em có tắt ngay cái đèn đi không?" Tôi quát thằng em trai!
Bụp!
Cái gì đó rơi xuống trước mặt tôi. Và một thứ nước ấm ấm bắn lên mặt! Hình như là máu!
Thằng em tôi ngã từ trên cao xuống!
Tôi lẩm bẩm "Chết tiệt, mình vừa ăn no xong mà! Lũ bạn đến sớm quá!"

Suy luận: Bà chị này là con ma, chỉ ma mới thích bóng tối, bạn con này cũng là ma nên khi thấy đứa em ngã từ trên cao xuống cùng với máu thì con chị này bảo "lũ bạn đến sớm quá" => lũ bạn ma đã giết thằng em



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cryptic