Chương 13. Chị gái khoá trên có thích Chainsaw Man?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yuuhi lại một lần nữa rơi vào tình trạng "suprised" khi bắt gặp được em trai tốt khóa dưới. Nhất là trong cái tình trạng ngàn cân treo sợi tóc thế này, nhìn thấy em ấy ở đây lại càng khiến Yuuhi chẳng biết nói gì hơn.

Nhỏ méo miệng cười cười. Đúng là, ha, đúng là trùng hợp quá ha?

"Xin chào—-"

Denji ngã nhào xuống đất vừa vặn đứng dậy ngay lúc Yuuhi mở miệng nói xin chào. Nó quay ngoắt sang nhìn nhỏ. Và như bắt gặp được một cái gì đó tuyệt lắm, mắt Denji sáng hẳn ra. Nó bảo.

"Chị Yuuhi!"

Rồi như đã thân từ lâu lắm, hai con người nào đó chạy lại nói chuyện một cách rôm rả trước mặt Yoshida.

Yoshida mỉm cười, không nói gì. Chậc, có lẽ là cậu đã lo sai rồi nhỉ?

''Chị gái khóa trên,''

''Hử? Gì?''

Tiếng gọi đột ngột của Yoshida bỗng kéo Yuuhi quay về thực tại. Não nhỏ giờ đây mới nhận thức được bản thân vẫn còn đang ở trong tình trạng nguy hiểm. Quay mặt đi chõ khác bày ra bảy bảy bốn mươi chín biểu cảm vớ vẩn, cuối cùng Yuuhi mới có thể nhìn thẳng vào Yoshida bằng khuôn mặt nghiêm túc xen lẫn đôi chút hống hách ngang ngược.

Lần đầu nhìn thấy vẻ mặt này của Yuuhi, Denji đơ người. Song, nó cũng chẳng ảnh hưởng là mấy cho tới hình ảnh chị Yuuhi dịu dàng dễ thương trong mắt cậu trai trẻ. Denji biết nguyên do mà. Thằng Yoshida đáng ghét, khốn khiếp như thế chị Yuuhi ghét vậy ắt đúng chứ. Đến cả nó cũng chẳng ưa được cậu cơ mà.

''Chị nghĩ gì về Chainsaw Man?''

Nghe câu hỏi này xong, Denji suýt ngả ngửa. Mặt nó méo xệch. Nó lườm nguýt Yoshida một cách thô bạo như lời cảnh cáo. Nhưng rồi nó cũng chẳng làm gì hơn nữa, vì thú thực, nó cũng rất muốn biết.

Rất là đằng khác.

Nếu  với lũ con gái thô bạo ngang ngược bình thường thì có lẽ chẳng cần nghe, Denji cũng biết luôn câu trả lời. Nhắc về Chainsaw Man ấy, tụi nó sẽ bày ra vẻ mặt hâm mộ hạnh phúc đến cực điểm. Lí do thì bất kì ai cũng biết rồi đó. Vì Chainsaw Man đẹp, Chainsaw Man mạnh, Chainsaw Man ngầu. Chainsaw Man là người giải cứu thế giới. Vậy nên đời nào tụi nó ghét ''chàng ta'' cơ.

Đó cũng là lí do mà Denji tiếp tục chiến đấu đến ngày hôm nay. Cách nhanh nhất để nó có được hàng chục, hàng vạn cô gái xinh dẹp hâm mộ đó là trở thành Chainsaw Man. Thế nên, dẫu cho Yoshida có khuyên ngăn hư thế nào, nó cũng chẳng có chút gì gọi là chịu buông bỏ.

Nhưng nếu đó là chị Yuuhi thì lại là một chuyện khác.

Chẳng biết có phải bởi ảnh hưởng từ những người đó hay không mà đối với những chị gái khóa trên, Denji vẫn mang theo đôi chút kiêng dè. Cũng phải thôi, những người lớn tuổi hơn nó hẳn sẽ trưởng thành hơn nó ( trừ một vài trường hợp ngoại lệ ). Và chị Yuuhi còn đặc biệt hơn nữa. Phải lâu lắm rồi Denji mới được chứng kiến một cô gái ngoan ngoãn hoàn toàn tách biệt với lũ con gái vớ vẩn như thế thì hẳn, lối suy nghĩ của chị sẽ khác bọn nó rồi. 

''Vậy à... Để xem...''

Yuuhi chớp chớp mắt, còn Denji thì nín thở lại. Có chút căng thẳng. Thề đấy. Căng thẳng cực kì. Nó có cảm tưởng như tim mình sắp nhảy ra đến nơi rồi đây này.

''Chị cũng chẳng biết nữa. Nói chung là... Trong mắt chị thì Chiansaw Man là kiểu phản anh hùng... À không, không phải. Nếu Chainsaw Man mà là một nhân vật trong phim hoạt hình hay cái gì đó đại loại như thế thì hẳn cốt truyện của anh ta sẽ cuốn lắm đấy.''

Denji ngớ người ra, chưa hiểu gì. 

''Hai đứa vẫn chưa hiểu hả?'' 

Shirai Yuuhi cười ha ha khi nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Denji.

'Là như thế này này: Kiểu, Chainsaw Man là quỷ nhưng lại cứu giúp nhân loại ấy. Kì lạ thật nhỉ? Mặc dù chị vẫn biết là có một vài con quỷ gì đó trong cục bảo an cũng kí khế ước nhưng Chainsaw Man vẫn cực kì khác biệt. Chị biết ơn Chainsaw Man vì anh ta diệt quỷ lắm ấy!''

Denji suýt nhảy cẫng lên, vui sướng. Hú! Chị Yuuhi là tuyệt nhất!

Yuuhi tiếp tục bộc bạch. 

''Nên là nhiều người cứ bảo Chainsaw Man thật ra là kẻ xấu, chị chẳng tán thành quan điểm ấy chút nào. Ừm... Có lẽ, có lẽ việc Chainsaw Man chỉ cứu những cô gái trẻ đẹp thực sự là rất vớ vẩn nhưng chúng ta đâu có quyền đòi hỏi gì thêm chứ? Anh ấy là quỷ mà. Anh ấy giúp con người một phần là đã tốt rồi... Mặc dù, vẫn còn nhiều người phải khóc lắm.''

Nói đến cuối, mi mắt Yuuhi bỗng cụp xuống. Chà, dẫu cho nhỏ đã biết trước rằng khi đối mặt với một con quỷ, việc mất mát là không thể tránh khỏi nhưng sao nhỏ vẫn buồn vậy nhỉ? Biệt ly cớ sao đối với nó lại khó khăn đến vậy?

Không có một động tác nào của Yuuhi có thể thoát khỏi đôi mắt ảm đạm hút hồn của Yoshida, cậu ta nhẹ nhàng cười. Yuuhi, quả nhiên chị vẫn không làm tôi thất vọng nhỉ?

''Chị Yuuhi!''

Như một con cú ( Lần này thì đúng thật là như một con cún rồi đấy ), Denji tiến sát lại gần Yuuhi khiến nhỏ hoảng sợ. Biết mình làm hơi lố, Denji vội vàng lùi ra sau, cười hì hì hà hà. Yoshida nhướn mày. Cậu đột nhiên có cảm giác không tốt là mấy. Cậu rất nghi ngờ hành động tiếp theo của tên nào sẽ là như thế.

Và đúng thật, hành động tiếp theo của Denji quả như Yoshida dự đoán.

''Chị Yuuhi ơi, thật ra em là C--''

Không để Denji nói hết cũng như chẳng để Yuuhi nghe thêm, Ýhida ngay lập tức đã dùng xúc tua của bạch tuộc tóm lấy một cái ghế gần đó, rồi phang vào đầu Yuuhi khiến nhỏ ngã xuống ngay lập tức.

Denji mắt chữ O miệng chữ A khi nhìn thấy cảnh này. Nó nhướn mày nhìn Yoshida. ''Mày đang làm cái gì thế!''

''Không sao đâu,''

Trước khi cả cơ thể Yuuhi mạnh bạo rơi xuống đất, Yoshida đã kịp dùng những cái xúc tua đỡ nhỏ. Yuuhi trong tình trạng bất tỉnh được bạch tuộc giữ lấy, trông chẳng khác ngủ say là bao. Denji thấy thế cũng yên tâm đôi phần. Nó bảo Yoshida.

''Chị ấy có chết không thế?''

Yoshida mỉm cười. ''Không chết đâu. Lúc đó bạch tuộc phang nhẹ nhàng lắm mà.''

Denji. ''...''

Không vòng vo nữa, Yoshida trực tiếp vào vấn đề với Denji. Cả hai đã nói chuyện một lúc rất lâu. Cho đến khi sân trường lại ồn ào náo nhiệt như lúc ban đầu, Denji mới nhìn ra bên ngoài và hỏi Yoshida.

''Thế chị ấy tính sao?''

''Để tôi đưa chị ta về.''

Yoshida đang vác ngược Yuuhi giống như cách khiêng đồ, không nhanh không chậm bảo. Mặc dù vẻ mặt cậu ta như thế đấy, nhưng Denji nghĩ nó đã ngờ ngợ ra được điều chi. Nó hỏi.

''Mày yêu chị ấy?''

Yoshida khúc khích cười.

''Không có đâu, chỉ là rất thích và rất là kì vọng thôi.'' 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net