8. [H chính]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Ngô !"

-" Suỵt ! Yên lặng " _Dịch Dương Thiên Tỷ đặt tay lên môi tôi. Ý bảo giữ trật tự. Mắt tôi nhòe đi, không biết từ khi nào sức chịu được của Lưu Chí Hoành tôi lại ít như vậy !?

-" Nhìn xem, sáp chảy rồi ! Bên trong thực nóng " _Dịch Dương Thiên Tỷ đẩy sâu ngón tay thon dài của mình vào. Bên trên liên tục nhỏ sáp, tiếng sáp rơi cứ xòe xòe phát lên khi chạm vào da thịt tôi. Từng thức từng thức, chạm sâu vào trái tim đang run lên vì đau của tôi. Ngón tay hắn không ngừng lưu động, động đến nơi tư mật đâu nhói do sự hành hạ ban nãy. Tôi mệt lắm ! Tôi muốn thiếp đi cho xong

-" A..." _Tôi cảm nhận giọng tôi khản đặc rồi ! Có la thêm thì hắn cũng không buông tha. Tự động tôi hòa mình vào cơn tình ái. Ngô ngô ân ân a a. Dù thế nào thì từ khi chấp nhận bản hợp đồng từ Thiên Vũ Văn tôi sớm đoán được... cái ngày người mà tôi bị thế này không xa. Chỉ nghĩ là tôi sẽ bị đuổi ra hoặc bẻ mặt vì bị hiểu lầm là tiểu tam (*). Thực không ngờ, sự nhục nhã và bẻ mặt này lớn hơn tôi nghĩ

Tư thế nhục nhã, từng đợt, từng đợt khoái cảm tràn đến bên trong tôi. Hắn lật người tôi lên xuống. Muốn sao thì tùy. Tôi không quản, tôi thực sự mất sức. Những cơn mệt mỏi của đời tôi, chưa hề sánh với cơn mệt mỏi hôm nay. Chỉ cần hắn đè xuống, cả người tôi liền nhũn ra. Bất cần, vô lực. Tôi gần như chìm vào trạng thái mê man. Tay tôi buông thỏng, không hề có ý muốn giơ lên. Trái tim bắt đầu thắt lại mạnh mẽ

Hắn chơi đã rồi rút ngón tay ra. Sáp cũng chảy hết, tôi tưởng mình có thể thở phào thì hắn đem cả phân thân cực đại của mình nhắm vào nơi đó mà đăm. Tôi sợ hãi cắn gối. Cảm giác bị xé rách làm đôi, tôi đây chính là trải nghiệm lần đầu. Hít một ngụm khí lạnh ngăn nước mắt

Tập làm quen đi, sớm hay muộn hắn cũng sẽ thường xuyên hành hạ tôi theo kiểu này. Sớm thôi ! Tôi đoán trong vô vọng là vậy

-" Đồ dâm đãng, sao không rên to lên ?" _Hắn răn đe, thúc mạnh. Tôi cắn chặt răng quyết tâm không rên một tiếng. Dịch Dương Thiên Tỷ thấy vậy càng tức. Thúc sâu hơn. Đau quá !

Nước mắt tôi trực trào. Ướt đẫm hoe hàng mi

Anh à , có phải là em nên anh mới mạnh bạo thế không ?

Anh à, có phải nếu em là Thiên Vũ Văn anh sẽ yêu em không ?

Anh à , đến khi nào mới kết thúc ?

Em... mệt !

-" A !" _Dịch Dương Thiên Tỷ phía trên gầm lên một tiếng. Cho hết tinh hoa vào bên trong tôi. Làm xong hắn bỏ đi. Tháo cà vạt và đồ bịt mắt tôi ra

Xung quanh, khung cảnh mờ ảo. Tôi không muốn mình nhìn nhầm. Hình như... hắn đang lau nước cho tôi

Ha, khờ quá ! Hắn chắc là xót thương cho gương mặt của Thiên Vũ Văn nên mới như vậy

Lưu Chí Hoành, ta khuyên ngươi

Từ bỏ đi !

Người con trai đó xa vời lắm !

_oOo_

(Bốp)

-" Dậy !" _Tiếng nói của Dịch Dương Thiên Tỷ hoa hoa lên trong đầu tôi. Tay tôi ù ù. Má tôi rát bỏng. Hình như tôi vừa bị ai đó tán

-" Ưm~" _Đầu tôi nhức như búa bổ. Thắt lưng đau kinh khủng. Tư thế hôm qua quả nhiên tai hại

-" Xuống giường ! " _Từng câu nói là câu khiến. Câu buột tôi phải làm

Làm theo ý hắn

Tôi là một con rối ư ?

-" Tôi dậy ngay ! "_Xưng hô có chút không quen miệng nhưng đó là việc phải làm

Sớm thôi, sẽ quen mà !

-" A ! " _ Giọng tôi hơi khàn đi. Do tối qua chăng ? Nghĩ lại toàn thân buổi đau nhức ùa về. Đứng cũng không xong ?

Lưu Chí Hoành, ngươi là kẻ vô dụng !

-" Dọn dẹp ! Thay ga giường mới. Bẩn thỉu " _Dịch Dương Thiên Tỷ không buồn quan tâm đến tôi ngã. Phải thôi, tôi là ai mà hắn phải quan tâm ? Hắn vung tay bảo tôi làm cái này, buông tay bảo tôi nhặt cái kia. Tôi không nghĩ...

... từ khi nào tôi là người làm của hắn ?

Tôi giờ mới nhận ra. Thân hình nhớt nháp tinh dịch của ngày hôm qua đã được tẩy rửa sách sẽ. Thế nhưng cái tôi đang mặc trên người chỉ là cái áo mỏng phong phanh. Ngoài ra cả quần lót cũng... KHÔNG CÓ !!!!

Tôi cứ thế phô cái thân hình đầy dấu tích dã chiến của hôm qua cho Dịch Dương Thiên Tỷ xem. Hắn không bận tâm nhiều. Cứ vẫn là sai đi: lau nhà, quét nhà, nấu cơm, rửa chén, quét mạng nhện, v.v và mây mây. Hắn thế nào nhìn ra sao vẫn không có tố chất của lãnh đạo. Gì chứ, tôi bình thường có làm gì đâu nha ? Giờ phải...

Đúng rồi !

Ở quân đội, tôi không lẽ không biết làm ? Thứ gì cũng đã học. Chỉ là khi chấp nhận bản hợp đồng. Bước chân vào nhà học Dịch. Bản tánh lười biếng bộc phát. Ngô ngô, buổi sáng nằm ườn ra mà ngủ. Mất mặt của cảnh sát quá !!!

Làm cho quen

Thứ gì cũng phải tập làm quen. Hắn như vậy, tôi không thể kháng cự. Trái tim này sớm đã yêu hắn. Sỡm đã thuộc về hắn. Thế nhưng...

Hắn đã có chấp nhận trái tim đó ?

Thứ trái tim bất cần lấy danh dự để yêu hắn

Thứ trái tim bất cần lấy gia đình để dọn đến nơi mà mình không nên đến. Không quen biết cùng sốnng chung mái nhà với lão công của người khác

Thứ trái tim đã sớm vụn vỡ ra từng mảnh để được bên cạnh hắn. Dù chỉ biết đó là hành hạ thể xác . Là xỉ nhục phẩm chất nhưng nó vẫn như vậy

Hắn có cần đến con người này ?

Con người mà chỉ có thể thừa hưởng thứ khác của người ta

Chồng, hạnh phúc, gia đình

Nó cảm ơn

Một tháng qua...

Cả trái tim lẫn thể xác đều vui vẻ

Bây giờ, thời khắc chịu tội cũng tới. Nhưng, có quá đột ngột không ?

Tôi... muốn níu thêm vài giây của cuộc sống trước kia nữa được không ?

Lưu Chí Hoành, ngươi đang tự lừa bản thâb mình đấy !

Không thể đâu !

Lưu Chí Hoành, ngươi biết rõ luật mà

Gian dối nhất định phải chịu phạt

Giống như kẻ tù nhân

Ngươi đang níu lấy giây phút tự do của cuộc đời

Buông tay đi

Xa lắm rồi !

Anh à, em xin lỗi !

Em sai rồi !

Phải không anh ?

_Hoàn chương 8_

Nhảm không chứ ta thấy nó nhảm ghê lắm. Thôi ra chap cho đỡ móc fic ^^

Cá tháng tư vui vẻ !!!








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#chi2ii #gia