Chap13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoa nở người đến! Hoa tàn...người đi!!

____________

Jieun lặng lẽ bước từng bước nơi con đường quen thuộc, con đường tối đêm sâu hút như không có điểm dừng! Chỉ lẳng lặng mà bước đi, lại thấy thấp thoáng trước mặt là một ngã rẽ! Cô thở dài, lại cuối đầu nhanh chân bước qua! vừa khuất ngã rẽ Jieun bỗng đứng sầm người lại, mùi ẩm móc đầy khó chịu sọc thẳng vào mũi cô, cái mùi khiến cô cảm thấy ghét bỏ đến chết đi cho được!!..nhưng dường như cũng đã quá quen thuộc với nó, dù ghét đến thế nào cũng không thể chối bỏ được!

Jieun nhẹ nhàng tiến về phía gốc tường bên cạnh, cẩn thận dựa người vào rồi thở dài, nơi có một cái đèn nhỏ trên đỉnh đầu!! Cô ngước nhìn khoảng một lúc lâu rồi bật cười. Cái đèn này vào tháng trước vẫn chưa được sửa nhỉ?mỗi ngày đi qua đây vẫn chỉ toàn là một màu đen tối mịt! Thế mà bây giờ, cũng không biết rằng ai đã giúp sửa lại nó?ánh đèn le lắc giữa con phố đầy yên tĩnh, một chút cô đơn..một chút sợ hãi! Không biết tự bao giờ, Jieun cũng không còn để ý rằng xung quanh thế nào!cứ mặc nhiên mà làm quen với nó, cứ mặc nhiên mà đón nhận, ngay cả điều mà cô cảm thấy ghét bỏ nhất....

...

Nơi con đường ban đầu, người im lặng đứng dựa vào gốc tường phía bên, lặng lẽ đưa mắt nhìn về phía ngã rẽ ấy, ánh mắt sâu thẩm khó tả!!! Trong một chút ánh sáng từ ánh đèn phía bên khe khẽ chiếu đến, dáng người quen thuộc dần lộ ra...là Kim Taehyung!! Cậu cuối đầu, đôi mày cau lại thở dài, người không sao? cậu biết!nhưng trong thâm tâm này vẫn cứ lo lắng...vì người là ánh sáng duy nhất của cậu!!


_____________

Kim Taehyung khó khăn bước vào nhà, ngẫn đầu nhìn quanh liền thấy bong dáng có phần dư thừa của ai đó, cậu lạnh lùng liếc qua rồi mệt mỗi đi tới, chầm chậm ngã người xuống ghế sofa ở phía đối diện

"Giải quyết xong chưa??"

Jimin ảm đạm ngồi đấy, chỉ lo chăm chú nhìn vào điện thoại trên tay mình. Khi nghe thấy giọng nói quen thuộc của Taehyung, cậu mới nghiêng đầu quan sát sau đó nhướn mày trả lời

"Xong rồi!~"

Giọng nói có phần ảm đạm! Khó khăn đưa tay ra vung vai một cái!nhìn sang Taehyung có vẻ mệt mỏi, Jimin thở dài lại hỏi

"Còn chị ấy thì sao?"

"Ổn!!"

Jimin lắc đầu tỏ vẻ bĩu môi nói lớn

"Cái con bé cứng đầu đó! tớ đã dạy bảo lại nó một trận no đòn rồi!"

"...

"Cũng không biết nghe từ đâu ra, khi không lại cùng con bé Lili đó đến làm ầm lên!"

Taehyung không nói gì chỉ nhắm nghiền mắt ngã đầu dựa vào sofa phía sau! Jimin lại có vẻ tức giận, buông điện thoại xuống bàn khua tay nói tiếp

"Lúc tớ nhìn thấy thì Jieun chị ta đã bị đẩy nằm ra sàn rồi!!..có lẽ chị ta hốt hoảng lắm!!!"

Jimin vừa nói vừa than, kiểu tỏ ra tội nghiệp cho ai đó! nhưng nhớ lại dáng vẻ của Jieun lúc ấy không biết sao cậu lại thấy có phần buồn cười...Jimin bặm môi lại nhìn sang, Taehyung cũng vừa mở mắt đôi mày cậu ta cau lại khiến cậu cũng có phần e dè

"Mà nói thật...cậu cũng làm dữ quá, đến con bé Lili chả bao giờ sợ ai đó cũng sợ xanh mặt ra kìa!!"

Không phải chứ! lúc mà Kim Taehyung biết chuyện, cậu ta hùng hổ chạy đến! chẳng cần hỏi hang xung quanh đã xảy ra chuyện gì! Cậu ta cứ vậy mà xông đến trước mặt hai con bé kia quát lớn, đến nổi nhìn cậu ta như đang muốn ăn tươi nuốt sống người ta không bằng! Lỡ đụng đến Jieun của cậu ta là y như rằng cậu ta muốn chém người khác ra làm trăm mảnh! Jimin thở dài lắc đầu nghĩ đến cảnh tượng lúc đó cũng làm cậu sởn da gà. Im lặng hồi lâu Taehyung mới trầm giọng lên tiếng, giọng nói đầy lạnh lùng ghét bỏ

"Sau này đừng để những người đó đến công ty nữa!!!!"

"Chuyện như vậy mà tụi nó còn đến nữa sao, mặt mũi đâu nữa!!"

"Nhất là cái tên Jeon gì đó!cậu kêu hắn ta biến đi hộ cái!"

"Ủa??"

Nói rồi Taehyung đứng dậy bỏ đi, để Jimin vẫn chưa hiểu vấn đề mà ở lại ngẫm nghĩ, khuôn mặt khó coi nhăn nhó. Được một lúc mới ngộ ra cậu gật đầu nói nhỏ

"À..cũng phải! tại thằng nhóc đó mới xảy ra chuyện mà!!"

________

Ở bên này!!
Jeon Jungkook có phần tức giận, cả người hùng hổ chạy đến phía dưới nhà Park Chaeyoung!!vừa thấy bóng dáng cũng đang hối hả chạy ra khỏi nhà, cậu cau mày đi tới! Chưa để người kia kịp nói gì cậu đã nhanh chóng quát lớn

"Cậu đã làm gì vậy hả??"

Chaeyoung đứng người, khuôn mặt sợ hãi cuối đầu, hai tay nắm chặt bặm môi! Nhìn Jungkook có phần đáng sợ đang nhìn cô với khuôn mặt rất tức giận ấy, lại còn lớn tiếng...đây là lần đầu tiên cậu ấy như thế với cô! tại sao chỉ vì một cô gái như thế?tại sao chỉ vì một việc cỏn con....

"Cậu có biết cậu đã làm gì không hả?sao không trả lời tớ đi chứ!!"

Jungkook trợn mắt nhìn người con gái ở trước mặt mình...từ lúc cậu nghe được chuyện từ Jimin, cậu đã lo lắng thế nào mà chạy đến cãi nhau với Lili một trận...cái con bé kia thì lại cứng đầu, lúc nào cũng cố chấp mà cho rằng mình đúng! nó chưa bao giờ nhận ra lỗi mình nên cứ luôn miệng đổ hết lỗi cho cậu!...như thế thì không nói nhưng còn Chaeyoung!cậu ấy chưa bao giờ làm những việc như thế này, ngay cả hùa theo Lili...cậu ấy lúc nào cũng biết suy nghĩ cho người khác!!sao ngay cả bây giờ cũng trở nên như vậy!!!... Jungkook đầy thất vọng nhìn Chaeyoung, được một lúc thì cô nhỏ giọng lên tiếng, khuôn mặt đầy ấm ức mà ngẫn đầu

"Mình sai sao??"

"Cậu nói gì!?"

"Mình sai sao? mình sai ở chỗ nào???"

Bất ngờ hỏi lại, Chaeyoung khuôn mặt đầy tức giận quát lớn khiến Jungkook đứng người, cậu nhíu mày lại lắc đầu nhìn cô

"Cậu...đến như vậy mà vẫn không biết mình sai ở chỗ nào sao??"

Jungkook bất lực nói ra một câu!đến người như Chaeyoung cũng chưa bao giờ nói ra những lời cố chấp như thế này!!..nhưng hôm nay nhìn sắt mặt cậu ấy cứ giống như lúc Lili đang cố cải lại cậu...hoàn toàn rất giống! Jungkook thở dài, nhìn Chaeyoung với ánh mắt đầy kiên định kia! cậu cũng không muốn cãi nhau,...nhưng dường như bây giờ câu nói nào nói ra cũng sẽ gây bất hòa! Cậu lạnh lùng quay đi rồi  trầm giọng nói

"Cậu thật sự..."

"...

"Từ nay về sau đừng đến đó nữa! cũng đừng gặp người con gái ấy! nếu không...tớ không biết tớ sẽ làm gì cậu nữa đâu!"

Nói rồi xoay người bỏ đi! để lại Chaeyoung đầy uất ức đứng sầm người. Nhìn bóng lưng dần khuất xa kia, cuối cùng nước mắt cô cũng rơi xuống, hai tay khó khăn vội lau đi!! Trong phút chốc lại không chịu được mà ngồi gục người xuống, xung quanh chỉ còn lại những tiếng nấc đầy khó khăn. Vì sao ư? vì sao con bé này lại ngu ngốc thế này...rõ là cậu ấy biết!!Chaeyoung cô không phải là người không hiểu chuyện như vậy..nhưng chỉ vì muốn ít kĩ một lần cho bản thân cũng không được hay sao?? Lúc mà Lili nói với cô rằng Jungkook đang để ý đến một cô gái khác, có biết trong lòng cô đã lo lắng sợ sệt như thế nào!! Cậu ấy biết rõ là cô thích cậu ấy đến mức nào cơ mà...từ lúc còn nhỏ hay cả bây giờ, dù cho ra sao thì vẫn vậy!! Nhưng cậu ấy vẫn luôn nhẫn tâm như thế!đúng là lần này cô đã sai nhưng nguyên nhân là do đâu cơ chứ!!!!?




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC