chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tô Lâm Lâm sau 2 tuần dưỡng bệnh ở Bùi gia, cô cảm giác khá thoải mái. Cơ thể cũng nặng hơn bình thường, có lẽ tăng tầm 2-3 kí gì đó. Tuy nhiên đó không phải là vấn đề mà cô quan tâm, việc đầu tiên cần giải quyết đó là cô đang đối diện trực tiếp với chủ nhân Bùi gia...

Bùi Tử Duệ!

Mới sáng sớm, người hầu đã đến gõ cửa phòng cô bảo là chủ nhân họ cần gặp. Với cái trí thông minh vào buổi sáng của mình, Tô Lâm Lâm cũng biết bản thân sắp gặp chuyện. Vì vậy, để đề phòng bất trắc xảy ra, cô đã nở nụ cười tươi nhất để đối diện với hắn

Cứ ngỡ khi gặp hắn sẽ có chuyện nhưng không! Bùi Tử Duệ chỉ nhìn cô một cái đầy lạnh lùng rồi quay lưng rời đi, phía sau hắn là vài người mặc áo blouse trắng

- Tô tiểu thư, chủ nhân bảo cô đến phòng thí nghiệm. Đợi ngài ấy ở đó ạ!

- Được!

Đến phòng thí nghiệm?

Tô Lâm Lâm khó hiểu với cách gặp mặt nói chuyện của Bùi gia, đến phòng thí nghiệm để làm gì?

Đương nhiên là cô không biết rồi, phải đến đó thì mới biết được!!

---

Bùi Tử Duệ đến thư phòng, đưa chiếc ống màu đen của Tô Lâm Lâm cho đám người mặc áo blouse trắng kia. Sau khi nhận tư liệu phân tích đầu tiên của bọn họ, hắn có thể đoán rằng, khả năng chiếc ống này vẫn chưa hoàn thiện. Nếu có thể nghiên cứu sâu thêm thì có lẽ sẽ phát huy hết tiềm năng của nó

- Chủ nhân, mọi kết cấu của chiếc ống này đều rất bình thường, không khác súng bắn điện là mấy. Chỉ là...

- Có vấn đề gì?

Hắn hỏi, vừa nói vừa nhìn tư liệu trước mặt

- Chỉ là kĩ năng lắp ráp đều là cơ bản, hơn nữa nếu muốn nâng cấp thứ này, cần phải có chính chủ của nó đứng ra đưa bản thiết kế. Dựa vào đó, chúng ta có khả năng khiến chiếc ống này biến thành vũ khí tốt để ám sát!

Một vị đứng tuổi lên tiếng

- Các người không tự vẽ ra bản thiết kế của nó?

- Không...không phải! Chúng tôi có thể, nhưng vẫn có vài chỗ cần phải giải thích rõ hơn. Vì vậy...

- Thì sao? Đến ngay cả bản vẽ cơ bản ông cũng không tạo ra được thì ta cần gì ở ông nữa?

Ở Bùi gia, mọi người khi làm việc dưới trướng hắn đều phải là những kẻ tài giỏi nhất. Không có thụt lùi hay dậm chân tại chỗ, mà chỉ có tiến lên

Nay chỉ có một chiếc ống nhỏ cần vẽ bản thiết kế mà bọn họ cũng không làm được, thì Bùi Tử Duệ cũng không cần những tên ăn hại như vậy

Dứt lời, người ở bên ngoài đi vào, bọn chúng đều là những kẻ to lớn, ai nấy cũng đầy nghiêm nghị. Người đàn ông đứng tuổi kia liền tái xanh mặt, đang ú ớ định nói thì liền bị người của hắn lôi đi mất. Chỉ còn lại vài kẻ ở lại, khi nhìn thấy ánh mắt như con dao sắc nhọn kia, họ mới run sợ, vội vã nhìn nhau thảo luận

Cốc, cốc...

Bên ngoài lại vang lên tiếng gõ đều, giọng nói của quản gia ở đây vang lên

- Chủ nhân! Cô Tô tiểu thư đã đợi sẵn ở phòng thí nghiệm rồi ạ!

- Ừm...

Bùi Tử Duệ đến cả liếc mắt với đám người mặc áo blouse kia cũng không thèm. Liền lập tức rời đi, đến căn phòng ở phía Tây khu biệt thự

---

Phòng thí nghiệm trong mắt Tô Lâm Lâm quả nhiên rất khác, người thích các công nghệ hiện đại như cô thì nơi này chính là nơi thích hợp nhất

Các trang thiết bị đều rất đầy đủ, đặc biệt là còn hiện đại hơn cả trên TV. Mắt Tô Lâm Lâm sáng rực lên, cô chạy đến chỗ này rồi lại chạy sang chỗ kia. Sờ mó đến nỗi run cả tay, mờ cả mắt

- Cô có vấn đề về não?

Giọng nói vừa trầm thấp vừa uy nghiêm vang lên, Tô Lâm Lâm liền như có cảm giác lạnh sống lưng. Cái giọng này ngoài hắn ra thì còn ai?

- Bùi thiếu! Thì ra là anh...ha...ha...

- Tôi không rảnh để ngồi nói chuyện với cô, chúng ta vào việc chính!

- Được...được...tôi cũng không phải dạng thích cà rề lắm...

Đứng trước cái sát khí ngút trời kia, Tô Lâm Lâm chỉ biết cười hề hề, cô nhích từng chút từng chút đến đối diện với Bùi Tử Duệ

Ánh mắt Bùi Tử Duệ vẫn không thay đổi, chân mày khẽ nhíu lại. Hắn ném cái ống màu đen vào tay cô, ngồi xuống chiếc ghế trắng ở sau cái bàn làm việc lớn

- Ở Bùi gia không chứa những kẻ ăn không ngồi rồi! Từ hôm nay trở đi, cô ở đây tiếp tục nghiên cứu thứ này, nếu không...tôi sẽ cho cô quay về đoàn tụ với tổ tiên!

- Nhưng anh là người bắt tôi ở đây! Anh có quyền gì bắt tôi phải...

Chưa kịp nói hết câu thì Tô Lâm Lâm đã phải nhanh chóng im lặng. Chỉ vừa rồi thôi, ánh mắt của Bùi Tử Duệ chẳng khác nào kẻ săn mồi nhìn chằm chằm cô

Bùi Tử Duệ gõ tay lên bàn, đẩy tập tài liệu có sẵn trên đó về phía cô. Hắn không nói gì, chỉ cần dùng hành động

Tô Lâm Lâm khẽ đảo mắt xuống đống giấy tờ kia, thoáng chốc vẻ mặt cô liền cứng lại rồi lùi về sau vài bước. Sự ngạc nhiên hiện rõ trên mặt cô, Tô Lâm Lâm nhìn kẻ đối diện mình rồi lại nhìn xuống

Từ khi nào hắn biết về thân thế của mình?

- Anh...anh điều tra tôi?

- Ở thành phố này, chỉ cần tôi muốn cũng có thể điều tra ra!

- Vậy...anh...muốn gì?

Bùi Tử Duệ không phải kẻ lạm dụng, hắn chỉ cần điều tra ra cái ống đen kia của cô mà thôi

- Ở lại đây tiếp tục nghiên cứu cái ống đen kia, tôi muốn nó phải hoàn thiện thêm!

- Tôi không có nghĩa vụ...

- Tôi mua! 5 triệu đola?

- Xin lỗi, nhưng tôi không phải là loại bán rẻ sản phẩm của mình!

Cô thẳng thừng từ chối, ai biết được hắn sẽ dùng thứ này để làm những chuyện xấu gì? Việc đó là điều trái lương tâm, Tô Lâm Lâm không làm được!

Bùi Tử Duệ cũng không tức giận, hắn rút cái bật lửa ra. Đùa nghịch ngay trước mặt cô

- Gấp đôi?

- Tôi sẽ không bán!

- Gấp 5?

- Xin lỗi, anh xem thường tôi rồi!

- Chốt giá, gấp 10, cộng thêm việc cô tùy ý sử dụng chỗ này!

- BÁN! TÔI BÁN...

Tô Lâm Lâm nói thẳng ra không phải thuộc dạng mê tiền, tuy nhiên hiện tại cô đang ở tròn tình trạng thiếu thốn tài nguyên. Chuyện buôn bán lần này khá là lời lãi, không chỉ bán với giá gấp 10 lần mà còn được sử dụng căn phòng thí nghiệm này

Đây chính là điều mà Tô Lâm Lâm hằng mơ ước!

Với sở thích nghiên cứu các thứ của cô, Tô Lâm Lâm nhất định sẽ sử dụng triệt để nơi này. Xem như đền đáp lại kì vọng của hắn

Trái với cô, Bùi Tử Duệ ra giá rất dứt khoát. Điều hắn không thiếu nhất đó là tiền, kẻ nắm trong tay bất động sản ngầm của thế giới. Riêng chuyện kinh doanh công ty, thì tiền của hắn đã đủ để ăn xài đến cuối đời...

Nhìn nét mặt búng ra tiền kia của cô, hắn liền cau mày. Cơ thể to lớn đứng dậy, đặt lên bàn một tấp thiệp

- Đã vào Bùi gia thì cô cũng nên làm quen với việc tuân theo quy tắc ở đây! Tối nay tôi có một buổi tiệc quan trọng, cô cùng Lâm Nhuẫn theo tôi đi!

- Tiệc? Là tiệc gì? Tiệc rưọu à?

Nói về tiệc thì Tô Lâm Lâm không ngại, chuyện tiếp rượu cứ để cô lo!

Hắn không trả lời, chỉ nhanh chóng rời khỏi phòng thí nghiệm. Nếu Tô Cẩn Ôn đã giao con gái ông ta cho hắn thì Bùi Tử Duệ cũng nên lên tiếng đính chính, buổi tiệc lần này sẽ có những kẻ thù cũ của cha Tô Lâm Lâm

Nếu cô xuất hiện dưới sự bảo vệ của Bùi gia thì bọn chúng chắc chắn sẽ suy nghĩ lại về việc bắt cóc cô...

---

Buổi tối thường đến rất nhanh, Tô Lâm Lâm mặc một chiếc đầm màu hồng nhạt hở vai. Cô khoác áo lông trắng hờ hững, nữa che nữa không che để lộ xương quai xanh vô cùng quyến rũ

- Lâm Nhuẫn!

Do Bùi Tử Duệ buổi chiều cần việc xử lí nên đã đến công ty, hắn sẽ đến thẳng buổi tiệc luôn. Vì vậy, Tô Lâm Lâm cùng Lâm Nhuẫn tự đến đó trước

Lâm Nhuẫn ngồi sẵn trong xe đợi cô, anh ta mẵ bộ vest xám, kết hợp với cà vạt đỏ. Mái tóc được làm khá là tỉ mỉ và đẹp

- Cô đến khá muộn đấy! Mau lên xe đi...

- Xin lỗi, vì là bữa tiệc nên tôi phải chuẩn bị kĩ!

Hôm nay xem như Tô Lâm Lâm cũng là một phần của Bùi gia, cô không thể không chuẩn bị kĩ càng. Thay mặt một gia tộc lớn dự tiệc, cần phải có sự chuẩn bị từ trước

- Anh có biết tối nay chúng ta tham dự tiệc gì không? Tôi chẳng thấy người mời đề nội dung trên tấm thiệp...

Sau khi lên xe, Tô Lâm Lâm liền quay sang hỏi Lâm Nhuẫn. Đương nhiên nét mặt anh ta liền chuyển sang chế độ cười lớn, cái dáng vẻ này quả thực làm mất hình tượng soái ca kia

- Tiệc gì đâu! Hôm nay chúng ta đi xem vài trò vui, sẵn tiện dạy cô cách tiêu tiền!

(Còn)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngọt #tags